Tác giả:

Buổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó…

Chương 279

Tiểu Thần Y Xuống NúiTác giả: Bé HeoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó… Chương 279Một hồi lâu sau, Ngô Quảng mới kiếm cớ gọi điện thoại tạm thời rời đi.Tần Khải nhìn theo bóng lưng hắn ta, cười nhạt một tiếng, không hề nhiều lời.“Tôi cảm thấy hai người này có chút khác thường, hay chúng ta về trước đi?”Chu Tư Tư thấy người đi rồi mới lo lắng lên tiếng.Tần Khải nghe thế, mỉm cười từ chối: “Không sao, họ là bạn tôi, cô đừng nghĩ nhiều!”“Anh chắc chứ?”, Chu Tư Tư nhướng mày, trên gương mặt xinh đẹp là sự hoài nghi.Tần Khải ở cạnh thấy thế lại gật đầu như thật.Ai nói phụ nữ ngực to đều là não teo nhỉ?Tần Khải không khỏi hoài nghi nhận thức trước đây của mình.Buồn cười chính là loại người tuỳ tiện như Chu Tư Tư cũng cảm thấy điều bất thường mà chỉ hai tên Ngô Quảng lại tự cho là mình thông minh.Đúng là buồn cười quá mà!“Không có gì, đều là bạn tôi thật mà. Đồng chí Chu Tư Tư, chẳng lẽ cô lại nhát gan đến vậy, không phải chứ?”, Tần Khải vờ làm quá.Rõ ràng câu này là câu khích tướng nhưng Chu Tư Tư lại khá là “chịu” chiêu này.“Ai, ai nhát gan hả! Nói tào lao gì thế! Đi thì đi, có gì mà phải sợ!”Chu Tư Tư chống nạnh nói như mèo bị giẫm đuôi, xù lông cả lên.Khích tướng thành công, quả nhiên là ngực to óc như quả nho!Trong lòng Tần Khải cười to, ngoài mặt lại gật đầu: “Không có, tôi chỉ đùa chút thôi!”Anh kéo Chu Tư Tư tới trước phòng VIP.Ngô Quảng thấy Tần Khải xuất hiện thì lại giả bộ vui vẻ đứng lên đón: “Cậu em Tần, đến đây, mau ngồi xuống, hôm nay chúng ta phải uống cho đàng hoàng nha”.Ngô Quảng nói, cầm ly rượu trên bàn lên.Tần Khải cười, kéo Chu Tư Tư cùng ngồi xuống.“Nào, cậu em Tần, chúng ta cùng uống với anh Ngô một ly trước đi!”, Lý Tiếu Lai hoàn toàn không hề thua kém Ngô Quảng.Tần Khải nhìn bình rượu trên bàn, mày nhíu lại.Rượu đã được rót sẵn, vừa hay là bốn ly.Chai rượu Mao Đài mới mở, trông không có gì khác thường.Nhưng hai tên này nhiệt tình quá mức, Tần Khải vẫn đề phòng nhiều hơn một chút.“Rượu trắng à? Loại này tôi uống không quen, anh Ngô, hay chúng ta đổi sang bia đi!”, Tần Khải vừa bưng ly rượu vừa nói.Trông anh như không hề đề phòng, thực ra đang nhìn mặt để thử, để ý biểu cảm hai tên kia.Khi anh nâng ly rượu đến bên môi, Ngô Quảng và Lý Tiếu Lai có chút hưng phấn.Dường như cả hai đều rất để ý tới việc anh uống ly rượu này.Có âm mưu?Tần Khải thay đổi, tỏ vẻ từ chối, bình thản bỏ ly rượu xuống.“Chỉ một ly này thôi! Đây là Mao Đài Phi Thiên hảo hạng, chẳng lẽ cậu để tôi lãng phí thế à?”, Ngô Quảng giấu giếm nói.

Chương 279

Một hồi lâu sau, Ngô Quảng mới kiếm cớ gọi điện thoại tạm thời rời đi.

Tần Khải nhìn theo bóng lưng hắn ta, cười nhạt một tiếng, không hề nhiều lời.

“Tôi cảm thấy hai người này có chút khác thường, hay chúng ta về trước đi?”

Chu Tư Tư thấy người đi rồi mới lo lắng lên tiếng.

Tần Khải nghe thế, mỉm cười từ chối: “Không sao, họ là bạn tôi, cô đừng nghĩ nhiều!”

“Anh chắc chứ?”, Chu Tư Tư nhướng mày, trên gương mặt xinh đẹp là sự hoài nghi.

Tần Khải ở cạnh thấy thế lại gật đầu như thật.

Ai nói phụ nữ ngực to đều là não teo nhỉ?

Tần Khải không khỏi hoài nghi nhận thức trước đây của mình.

Buồn cười chính là loại người tuỳ tiện như Chu Tư Tư cũng cảm thấy điều bất thường mà chỉ hai tên Ngô Quảng lại tự cho là mình thông minh.

Đúng là buồn cười quá mà!

“Không có gì, đều là bạn tôi thật mà. Đồng chí Chu Tư Tư, chẳng lẽ cô lại nhát gan đến vậy, không phải chứ?”, Tần Khải vờ làm quá.

Rõ ràng câu này là câu khích tướng nhưng Chu Tư Tư lại khá là “chịu” chiêu này.

“Ai, ai nhát gan hả! Nói tào lao gì thế! Đi thì đi, có gì mà phải sợ!”

Chu Tư Tư chống nạnh nói như mèo bị giẫm đuôi, xù lông cả lên.

Khích tướng thành công, quả nhiên là ngực to óc như quả nho!

Trong lòng Tần Khải cười to, ngoài mặt lại gật đầu: “Không có, tôi chỉ đùa chút thôi!”

Anh kéo Chu Tư Tư tới trước phòng VIP.

Ngô Quảng thấy Tần Khải xuất hiện thì lại giả bộ vui vẻ đứng lên đón: “Cậu em Tần, đến đây, mau ngồi xuống, hôm nay chúng ta phải uống cho đàng hoàng nha”.

Ngô Quảng nói, cầm ly rượu trên bàn lên.

Tần Khải cười, kéo Chu Tư Tư cùng ngồi xuống.

“Nào, cậu em Tần, chúng ta cùng uống với anh Ngô một ly trước đi!”, Lý Tiếu Lai hoàn toàn không hề thua kém Ngô Quảng.

Tần Khải nhìn bình rượu trên bàn, mày nhíu lại.

Rượu đã được rót sẵn, vừa hay là bốn ly.

Chai rượu Mao Đài mới mở, trông không có gì khác thường.

Nhưng hai tên này nhiệt tình quá mức, Tần Khải vẫn đề phòng nhiều hơn một chút.

“Rượu trắng à? Loại này tôi uống không quen, anh Ngô, hay chúng ta đổi sang bia đi!”, Tần Khải vừa bưng ly rượu vừa nói.

Trông anh như không hề đề phòng, thực ra đang nhìn mặt để thử, để ý biểu cảm hai tên kia.

Khi anh nâng ly rượu đến bên môi, Ngô Quảng và Lý Tiếu Lai có chút hưng phấn.

Dường như cả hai đều rất để ý tới việc anh uống ly rượu này.

Có âm mưu?

Tần Khải thay đổi, tỏ vẻ từ chối, bình thản bỏ ly rượu xuống.

“Chỉ một ly này thôi! Đây là Mao Đài Phi Thiên hảo hạng, chẳng lẽ cậu để tôi lãng phí thế à?”, Ngô Quảng giấu giếm nói.

Tiểu Thần Y Xuống NúiTác giả: Bé HeoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó… Chương 279Một hồi lâu sau, Ngô Quảng mới kiếm cớ gọi điện thoại tạm thời rời đi.Tần Khải nhìn theo bóng lưng hắn ta, cười nhạt một tiếng, không hề nhiều lời.“Tôi cảm thấy hai người này có chút khác thường, hay chúng ta về trước đi?”Chu Tư Tư thấy người đi rồi mới lo lắng lên tiếng.Tần Khải nghe thế, mỉm cười từ chối: “Không sao, họ là bạn tôi, cô đừng nghĩ nhiều!”“Anh chắc chứ?”, Chu Tư Tư nhướng mày, trên gương mặt xinh đẹp là sự hoài nghi.Tần Khải ở cạnh thấy thế lại gật đầu như thật.Ai nói phụ nữ ngực to đều là não teo nhỉ?Tần Khải không khỏi hoài nghi nhận thức trước đây của mình.Buồn cười chính là loại người tuỳ tiện như Chu Tư Tư cũng cảm thấy điều bất thường mà chỉ hai tên Ngô Quảng lại tự cho là mình thông minh.Đúng là buồn cười quá mà!“Không có gì, đều là bạn tôi thật mà. Đồng chí Chu Tư Tư, chẳng lẽ cô lại nhát gan đến vậy, không phải chứ?”, Tần Khải vờ làm quá.Rõ ràng câu này là câu khích tướng nhưng Chu Tư Tư lại khá là “chịu” chiêu này.“Ai, ai nhát gan hả! Nói tào lao gì thế! Đi thì đi, có gì mà phải sợ!”Chu Tư Tư chống nạnh nói như mèo bị giẫm đuôi, xù lông cả lên.Khích tướng thành công, quả nhiên là ngực to óc như quả nho!Trong lòng Tần Khải cười to, ngoài mặt lại gật đầu: “Không có, tôi chỉ đùa chút thôi!”Anh kéo Chu Tư Tư tới trước phòng VIP.Ngô Quảng thấy Tần Khải xuất hiện thì lại giả bộ vui vẻ đứng lên đón: “Cậu em Tần, đến đây, mau ngồi xuống, hôm nay chúng ta phải uống cho đàng hoàng nha”.Ngô Quảng nói, cầm ly rượu trên bàn lên.Tần Khải cười, kéo Chu Tư Tư cùng ngồi xuống.“Nào, cậu em Tần, chúng ta cùng uống với anh Ngô một ly trước đi!”, Lý Tiếu Lai hoàn toàn không hề thua kém Ngô Quảng.Tần Khải nhìn bình rượu trên bàn, mày nhíu lại.Rượu đã được rót sẵn, vừa hay là bốn ly.Chai rượu Mao Đài mới mở, trông không có gì khác thường.Nhưng hai tên này nhiệt tình quá mức, Tần Khải vẫn đề phòng nhiều hơn một chút.“Rượu trắng à? Loại này tôi uống không quen, anh Ngô, hay chúng ta đổi sang bia đi!”, Tần Khải vừa bưng ly rượu vừa nói.Trông anh như không hề đề phòng, thực ra đang nhìn mặt để thử, để ý biểu cảm hai tên kia.Khi anh nâng ly rượu đến bên môi, Ngô Quảng và Lý Tiếu Lai có chút hưng phấn.Dường như cả hai đều rất để ý tới việc anh uống ly rượu này.Có âm mưu?Tần Khải thay đổi, tỏ vẻ từ chối, bình thản bỏ ly rượu xuống.“Chỉ một ly này thôi! Đây là Mao Đài Phi Thiên hảo hạng, chẳng lẽ cậu để tôi lãng phí thế à?”, Ngô Quảng giấu giếm nói.

Chương 279