Tác giả:

Giang Mật xuyên sách.Cô nằm mơ cũng không thể tưởng được, chỉ mới trải qua một giấc ngủ trưa mà thôi, vậy mà lại xuyên vào một quyển tiểu thuyết có tên là 《 tình yêu ở niên đại 80》, thành vợ trước pháo hôi ác độc của nam chủ.Điều càng làm cho cô cảm thấy khó chịu chính là câu đầu tiên của quyển sách này: “Giang Mật chết ở trong dòng nước sông đông lạnh, ngày hôm đó vừa đúng là ngày cô ta tròn 21 tuổi.”Hiện tại, thân thể này mới được hai mươi tuổi linh tám tháng.Cách cái chết còn có bốn tháng!Trước khi xuyên sách, cô đã cho một bà lão ăn xin một trăm đồng tiền, bà lão hiền từ mà nói: “Cô gái trẻ à, cháu là một người có tấm lòng tốt, chắc chắn sẽ có phúc báo”.Cô từ một người thừa kế hàng chục tỷ lại xuyên thành pháo hôi đoản mệnh, đúng thật là đại tạo hóa!Hiện thực là có ý tốt mà không được đền đáp sao?Thật là đậu má.Giang Mật đánh giá bốn phía một chút, phòng nhỏ hẹp đơn sơ, tường được xây đắp bằng bùn đất, có màu vàng như nến. Trên cửa sổ dán chữ hỉ màu đỏ thẫm, cửa sổ đặt một cái lu…

Chương 36: 36: Biểu Diễn Kỹ Năng Trà Xanh

Xuyên Tới Thập Niên 80 Sau Đêm Tân Hôn Cả Nhà Coi Tôi Thành Bảo BốiTác giả: Tiểu Kim HầuTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngGiang Mật xuyên sách.Cô nằm mơ cũng không thể tưởng được, chỉ mới trải qua một giấc ngủ trưa mà thôi, vậy mà lại xuyên vào một quyển tiểu thuyết có tên là 《 tình yêu ở niên đại 80》, thành vợ trước pháo hôi ác độc của nam chủ.Điều càng làm cho cô cảm thấy khó chịu chính là câu đầu tiên của quyển sách này: “Giang Mật chết ở trong dòng nước sông đông lạnh, ngày hôm đó vừa đúng là ngày cô ta tròn 21 tuổi.”Hiện tại, thân thể này mới được hai mươi tuổi linh tám tháng.Cách cái chết còn có bốn tháng!Trước khi xuyên sách, cô đã cho một bà lão ăn xin một trăm đồng tiền, bà lão hiền từ mà nói: “Cô gái trẻ à, cháu là một người có tấm lòng tốt, chắc chắn sẽ có phúc báo”.Cô từ một người thừa kế hàng chục tỷ lại xuyên thành pháo hôi đoản mệnh, đúng thật là đại tạo hóa!Hiện thực là có ý tốt mà không được đền đáp sao?Thật là đậu má.Giang Mật đánh giá bốn phía một chút, phòng nhỏ hẹp đơn sơ, tường được xây đắp bằng bùn đất, có màu vàng như nến. Trên cửa sổ dán chữ hỉ màu đỏ thẫm, cửa sổ đặt một cái lu… Trên mặt của thím Lưu có những vết cào ra máu, khóe miệng cũng bị xé rách đau đến gào khóc thảm thiết, đầu gối của bà ta thì đang bị con tiện nhân Giang Mật chặn lại, cổ cũng bị siết chặt, bà ta trước sau đều không phản kháng được.Bà ta giận đến điên rồi!Con già tiện nhân! Con nhỏ tiện nhân!Một nhà tiện nhân!Mẹ Triệu cũng đi lên vội vàng can ngăn: "Thôi thôi thôi, đừng đánh nữa!!! Đều là người thân, hàng xóm với nhau không , mọi người cũng bình tĩnh đi!"Bà ta vừa khẽ động thì những hàng xóm khác cũng đến ngăn cản.Mẹ Giang cũng là một người tàn nhẫn, mọi người lôi kéo bà ra nhưng bà vẫn nắm tóc của thím Lưu kéo một cái."A-- đau chết tôi, đầu của tôi!" Thím Lưu sờ đỉnh đầu của mình, trên tay dính máu: "Tóc của tôi! Tôi trọc rồi! Tôi bị kéo tóc trọc rồi!"Bà ta sợ chết khiếp làm sao còn nghĩ đến chuyện đánh nhau, bà ta dùng sức đẩy ngã Giang Mật vội đi tìm bác sĩ.Giang Mật nhìn thấy mẹ Triệu phía sau, cô cũng thuận thế mà đạp lên lưng của bà ta một cái, còn dùng sức giẫm.Mẹ Triệu bị đau vô thức đẩy Giang Mật ra.Giang Mật lảo đảo ngã về phía mẹ Giang.Cả nhà họ Triệu hôm nay đều là người tới không có ý tốt, muốn đẩy cô vào chỗ chết, nếu họ đã làm như vậy thì đừng trách cô ăn miếng trả miếng!Giang Mật ngã vào trong lòng của mẹ Giang, đôi mắt hoa đào hơi phiếm nước, nhanh chóng uất ức nhìn về phía mẹ Triệu là đóa bạch liên hoa già này, trực tiếp biểu diễn kỹ năng trà xanh của mình: "Mọi người đừng tranh cãi nữa, đều là do tôi sai! Các người muốn trách thì cứ trách tôi đi!"Khung cảnh ồn ào lập tức yên tĩnh lại, mọi người đều nhìn về phía Giang Mật.Giang Mật hướng về phía mẹ Triệu cúi đầu: "Thím Triệu, cháu xin lỗi."Mẹ Triệu không kịp phản ứng, nhưng trong lòng bà ta vẫn có một linh cảm xấu."Hôm qua Mai Mai đã đến nhà họ Tiêu để tặng bánh bao nhân thịt heo cho chồng của cháu, còn khuyên cháu nên ly hôn chồng mình, sau đó nối lại tình xưa với anh trai cô ấy, cháu không nên không biết suy xét mà tức giận dùng cái cuốc khiến cô ấy té ngã.Cháu nghĩ đến việc cô ấy té bị thương nên trong lòng cũng rất ấy náy, cháu muốn đến nhà thím để giải thích, nhưng sợ hàng xóm xung quanh truyền ra lời phàn nàn, vì vậy chỉ có thể tránh để hiềm nghi.""Mà Triệu Đông Hải cũng đến nhà họ Tiêu để tìm cháu, cháu cứ nghĩ anh ta đến là để đòi công bằng cho Mai Mai, nhưng không ngờ anh ta cũng giống Mai Mai, muốn cháu ly hôn để về bên anh ta, anh ta nói bản thân lấy Giang Điềm chính là vì muốn có một lần ly hôn, như vậy thím cũng sẽ không ghét bỏ chuyện cháu đã từng kết hôn mà quyết định cho cháu kết hôn với anh ta.".

Trên mặt của thím Lưu có những vết cào ra máu, khóe miệng cũng bị xé rách đau đến gào khóc thảm thiết, đầu gối của bà ta thì đang bị con tiện nhân Giang Mật chặn lại, cổ cũng bị siết chặt, bà ta trước sau đều không phản kháng được.

Bà ta giận đến điên rồi!Con già tiện nhân! Con nhỏ tiện nhân!Một nhà tiện nhân!Mẹ Triệu cũng đi lên vội vàng can ngăn: "Thôi thôi thôi, đừng đánh nữa!!! Đều là người thân, hàng xóm với nhau không , mọi người cũng bình tĩnh đi!"Bà ta vừa khẽ động thì những hàng xóm khác cũng đến ngăn cản.

Mẹ Giang cũng là một người tàn nhẫn, mọi người lôi kéo bà ra nhưng bà vẫn nắm tóc của thím Lưu kéo một cái.

"A-- đau chết tôi, đầu của tôi!" Thím Lưu sờ đỉnh đầu của mình, trên tay dính máu: "Tóc của tôi! Tôi trọc rồi! Tôi bị kéo tóc trọc rồi!"Bà ta sợ chết khiếp làm sao còn nghĩ đến chuyện đánh nhau, bà ta dùng sức đẩy ngã Giang Mật vội đi tìm bác sĩ.

Giang Mật nhìn thấy mẹ Triệu phía sau, cô cũng thuận thế mà đạp lên lưng của bà ta một cái, còn dùng sức giẫm.

Mẹ Triệu bị đau vô thức đẩy Giang Mật ra.

Giang Mật lảo đảo ngã về phía mẹ Giang.

Cả nhà họ Triệu hôm nay đều là người tới không có ý tốt, muốn đẩy cô vào chỗ chết, nếu họ đã làm như vậy thì đừng trách cô ăn miếng trả miếng!Giang Mật ngã vào trong lòng của mẹ Giang, đôi mắt hoa đào hơi phiếm nước, nhanh chóng uất ức nhìn về phía mẹ Triệu là đóa bạch liên hoa già này, trực tiếp biểu diễn kỹ năng trà xanh của mình: "Mọi người đừng tranh cãi nữa, đều là do tôi sai! Các người muốn trách thì cứ trách tôi đi!"Khung cảnh ồn ào lập tức yên tĩnh lại, mọi người đều nhìn về phía Giang Mật.

Giang Mật hướng về phía mẹ Triệu cúi đầu: "Thím Triệu, cháu xin lỗi.

"Mẹ Triệu không kịp phản ứng, nhưng trong lòng bà ta vẫn có một linh cảm xấu.

"Hôm qua Mai Mai đã đến nhà họ Tiêu để tặng bánh bao nhân thịt heo cho chồng của cháu, còn khuyên cháu nên ly hôn chồng mình, sau đó nối lại tình xưa với anh trai cô ấy, cháu không nên không biết suy xét mà tức giận dùng cái cuốc khiến cô ấy té ngã.

Cháu nghĩ đến việc cô ấy té bị thương nên trong lòng cũng rất ấy náy, cháu muốn đến nhà thím để giải thích, nhưng sợ hàng xóm xung quanh truyền ra lời phàn nàn, vì vậy chỉ có thể tránh để hiềm nghi.

""Mà Triệu Đông Hải cũng đến nhà họ Tiêu để tìm cháu, cháu cứ nghĩ anh ta đến là để đòi công bằng cho Mai Mai, nhưng không ngờ anh ta cũng giống Mai Mai, muốn cháu ly hôn để về bên anh ta, anh ta nói bản thân lấy Giang Điềm chính là vì muốn có một lần ly hôn, như vậy thím cũng sẽ không ghét bỏ chuyện cháu đã từng kết hôn mà quyết định cho cháu kết hôn với anh ta.

".

Xuyên Tới Thập Niên 80 Sau Đêm Tân Hôn Cả Nhà Coi Tôi Thành Bảo BốiTác giả: Tiểu Kim HầuTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngGiang Mật xuyên sách.Cô nằm mơ cũng không thể tưởng được, chỉ mới trải qua một giấc ngủ trưa mà thôi, vậy mà lại xuyên vào một quyển tiểu thuyết có tên là 《 tình yêu ở niên đại 80》, thành vợ trước pháo hôi ác độc của nam chủ.Điều càng làm cho cô cảm thấy khó chịu chính là câu đầu tiên của quyển sách này: “Giang Mật chết ở trong dòng nước sông đông lạnh, ngày hôm đó vừa đúng là ngày cô ta tròn 21 tuổi.”Hiện tại, thân thể này mới được hai mươi tuổi linh tám tháng.Cách cái chết còn có bốn tháng!Trước khi xuyên sách, cô đã cho một bà lão ăn xin một trăm đồng tiền, bà lão hiền từ mà nói: “Cô gái trẻ à, cháu là một người có tấm lòng tốt, chắc chắn sẽ có phúc báo”.Cô từ một người thừa kế hàng chục tỷ lại xuyên thành pháo hôi đoản mệnh, đúng thật là đại tạo hóa!Hiện thực là có ý tốt mà không được đền đáp sao?Thật là đậu má.Giang Mật đánh giá bốn phía một chút, phòng nhỏ hẹp đơn sơ, tường được xây đắp bằng bùn đất, có màu vàng như nến. Trên cửa sổ dán chữ hỉ màu đỏ thẫm, cửa sổ đặt một cái lu… Trên mặt của thím Lưu có những vết cào ra máu, khóe miệng cũng bị xé rách đau đến gào khóc thảm thiết, đầu gối của bà ta thì đang bị con tiện nhân Giang Mật chặn lại, cổ cũng bị siết chặt, bà ta trước sau đều không phản kháng được.Bà ta giận đến điên rồi!Con già tiện nhân! Con nhỏ tiện nhân!Một nhà tiện nhân!Mẹ Triệu cũng đi lên vội vàng can ngăn: "Thôi thôi thôi, đừng đánh nữa!!! Đều là người thân, hàng xóm với nhau không , mọi người cũng bình tĩnh đi!"Bà ta vừa khẽ động thì những hàng xóm khác cũng đến ngăn cản.Mẹ Giang cũng là một người tàn nhẫn, mọi người lôi kéo bà ra nhưng bà vẫn nắm tóc của thím Lưu kéo một cái."A-- đau chết tôi, đầu của tôi!" Thím Lưu sờ đỉnh đầu của mình, trên tay dính máu: "Tóc của tôi! Tôi trọc rồi! Tôi bị kéo tóc trọc rồi!"Bà ta sợ chết khiếp làm sao còn nghĩ đến chuyện đánh nhau, bà ta dùng sức đẩy ngã Giang Mật vội đi tìm bác sĩ.Giang Mật nhìn thấy mẹ Triệu phía sau, cô cũng thuận thế mà đạp lên lưng của bà ta một cái, còn dùng sức giẫm.Mẹ Triệu bị đau vô thức đẩy Giang Mật ra.Giang Mật lảo đảo ngã về phía mẹ Giang.Cả nhà họ Triệu hôm nay đều là người tới không có ý tốt, muốn đẩy cô vào chỗ chết, nếu họ đã làm như vậy thì đừng trách cô ăn miếng trả miếng!Giang Mật ngã vào trong lòng của mẹ Giang, đôi mắt hoa đào hơi phiếm nước, nhanh chóng uất ức nhìn về phía mẹ Triệu là đóa bạch liên hoa già này, trực tiếp biểu diễn kỹ năng trà xanh của mình: "Mọi người đừng tranh cãi nữa, đều là do tôi sai! Các người muốn trách thì cứ trách tôi đi!"Khung cảnh ồn ào lập tức yên tĩnh lại, mọi người đều nhìn về phía Giang Mật.Giang Mật hướng về phía mẹ Triệu cúi đầu: "Thím Triệu, cháu xin lỗi."Mẹ Triệu không kịp phản ứng, nhưng trong lòng bà ta vẫn có một linh cảm xấu."Hôm qua Mai Mai đã đến nhà họ Tiêu để tặng bánh bao nhân thịt heo cho chồng của cháu, còn khuyên cháu nên ly hôn chồng mình, sau đó nối lại tình xưa với anh trai cô ấy, cháu không nên không biết suy xét mà tức giận dùng cái cuốc khiến cô ấy té ngã.Cháu nghĩ đến việc cô ấy té bị thương nên trong lòng cũng rất ấy náy, cháu muốn đến nhà thím để giải thích, nhưng sợ hàng xóm xung quanh truyền ra lời phàn nàn, vì vậy chỉ có thể tránh để hiềm nghi.""Mà Triệu Đông Hải cũng đến nhà họ Tiêu để tìm cháu, cháu cứ nghĩ anh ta đến là để đòi công bằng cho Mai Mai, nhưng không ngờ anh ta cũng giống Mai Mai, muốn cháu ly hôn để về bên anh ta, anh ta nói bản thân lấy Giang Điềm chính là vì muốn có một lần ly hôn, như vậy thím cũng sẽ không ghét bỏ chuyện cháu đã từng kết hôn mà quyết định cho cháu kết hôn với anh ta.".

Chương 36: 36: Biểu Diễn Kỹ Năng Trà Xanh