Vầng trăng tròn vằng vặc lơ lửng trôi giữa bầu trời đêm hiu quạnh, thật đẹp nhưng cũng thật cô liêu! Ngoài ban công lộng gió, một người đàn ông an tĩnh đứng dựa vào lan can trầm ngâm suy nghĩ. Dưới ánh trăng mờ ảo có thể thấy được những dấu hôn đỏ thẫm quanh yết hầu của anh ta, ấn ký để lại của một trận tình ái đầy mãnh liệt. "Sao vậy, chưa gì đã nhớ vợ rồi?" Giọng nói nhẹ nhàng cất lên phá tan đi sự yên tĩnh vốn có. Không cần quay đầu lại Trương Hạo Dân vẫn có thể cảm nhận được những đường cong đầy gợi cảm của người phụ nữ sau lưng. Cả gương mặt xinh đẹp nhỏ nhắn ấy đang áp lên bờ vai rộng của hắn, từng chút quyến rũ làm hắn si mê. Ôm lấy vòng eo kiến con mảnh khảnh của người phụ nữ, một bàn tay hư hỏng đã nhanh chóng không an phận mà chui vào chiếc đầm ngủ mỏng tanh, càn rỡ vuốt v e cặp tuy3t lê săn chắc. Hôn lên vành tai nhỏ xinh trước mặt, chất giọng khàn khàn nam tính cất lên. "Em ghen à?" "Không có…" Vội vàng lên tiếng phủ nhận, cô gái nhanh chóng quay đi, thẹn thùng giấu nhẹm…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...