Mục Kinh Trập khôi phục ý thức, phát hiện mình đang nằm trong một cái sân tồi tàn. Tường đất thấp, sân đất và căn phòng đất nung, tất cả đều vô cùng lạ lẫm. Mục Kinh Trập bò dậy, sờ sờ sau đầu đau nhức, nhìn lại trong tay là một chiếc đèn pin liền nhíu mày. Bây giờ đèn pin cũng là loại nạp điện, hơn mười năm rồi cô chưa từng thấy lại loại đèn pin cần nạp pin thế này. "Đừng tưởng tôi gọi cô là chị dâu, giữ cô ở lại đây thì cảm thấy nhà tôi không có cô không được, cô còn được nước mà tiến tới, thì có thể cút về Mục gia được rồi. Nhà tôi tùy tiện thuê một thím để trông nom trẻ cũng tốt hơn cô." Một giọng nam trầm thấp, mang đầy giận dữ, phát ra từ phía sau cánh cửa trước mặt Mục Kinh Trầm chưa hiểu chuyện gì, vừa định mở miệng, một đoạn ký ức đột nhiên xuất hiện trong đầu cô. Cô xuyên sách,xuyên vào một cuốn sách niên đại ngọt sủng. Nữ chính Mục Tuyết là nhân vật được yêu thích nhất trong truyện, và Mục Kinh Trập, người có cùng họ và tên với mình, là vai phụ khó ưa nhất trong cuốn sách,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...