Thẩm Nhược Y lờ mờ nhìn thấy bóng lưng của một người con trai đứng dưới tán cây hoa đào, trên bờ vai rộng lớn ấy còn vương vài cánh hoa vừa rơi xuống. Mặc dù không biết người kia là ai nhưng Thẩm Nhược Y lại có cảm giác cực kì quen thuộc. Trong vô thức, cô cứ thế chạy thật nhanh về phía trước, người đó cũng đồng thời quay người lại—— Tỉnh giấc. Đột ngột tỉnh dậy sau cơn mộng, Thẩm Nhược Y ngẩn người nhìn vào khoảng không tối đen, trong đầu đều là những hình ảnh về giấc mơ vừa rồi. Thực ra nó không hề xa lạ đối với cô. Chẳng nhớ bắt đầu từ bao giờ, Thẩm Nhược Y chỉ biết giấc mơ này thường xuyên lặp đi lặp lại tới mức cô quen luôn rồi, quen với việc cứ mỗi khi người trong giấc mơ vừa quay người lại thì chắc chắn mình sẽ tỉnh. Sẽ không bao giờ biết được người đó trông như thế nào. Buổi sáng có tiết học, Thẩm Nhược Y vừa chậm rãi đi bộ tới trường vừa lan man nghĩ về giấc mơ đêm qua. Reng! Tiếng chuông điện thoại cắt ngang dòng suy nghĩ của Thẩm Nhược Y. Cô vừa mới nhấc máy thì đầu dây bên…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...