Người con gái vừa tròn 18 tuổi trong tay không có sự nghiệp, tư tưởng còn chưa sõi về hôn nhân gia đình vì cái cơ ngơi suy sụp mà cô bị ép gả cho ân nhân. " Tố Lệ Đào à, con phải chịu khổ rồi " Người mẹ ruột rơm rớm nước mắt đẫm lệ dùng bàn tay ấm áp xoa nhẹ mái tóc trước khi cô tiến vào lễ đường. Lần cuối thôi, Lệ Đào muốn được nằm trong vòng tay yêu thương của mẹ. Cha cô dốc sức cho sự nghiệp nghe tin phá sản mà bệnh tim tái phát tới chết. Cả nhà chỉ còn lại ba mẹ con nương tựa, đứa em gái kém cô 2 tuổi còn phải lo chuyện học hành. Váy trắng xòe rộng trải dài, đôi chân vững chãi cất bước trên thảm đỏ. Đôi mắt còn đỏ hoe sướt mướt, tay cầm chặt bó hoa cưới bước đến bên người chồng của mình. Người có bờ vai rộng khoác trên mình bộ vest đen trước mắt sẽ là người đồng hành cùng cô tới cuối đời. Tiếng vỗ tay chúc mừng vang lên hoan hỉ, cô sụt sịt cầm lấy tay người đàn ông đang chờ cô. Lần đầu tiên được cảm nhận hơi ấm từ người khác giới ngoại trừ ba. Gương mặt từ từ hạ thấp đặt nhẹ nụ…
Chương 61: 61: Kẻ Đê Tiện
Hôm Nay Thiếu Phu Nhân Lại Muốn Ly HônTác giả: Tạ LanTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgười con gái vừa tròn 18 tuổi trong tay không có sự nghiệp, tư tưởng còn chưa sõi về hôn nhân gia đình vì cái cơ ngơi suy sụp mà cô bị ép gả cho ân nhân. " Tố Lệ Đào à, con phải chịu khổ rồi " Người mẹ ruột rơm rớm nước mắt đẫm lệ dùng bàn tay ấm áp xoa nhẹ mái tóc trước khi cô tiến vào lễ đường. Lần cuối thôi, Lệ Đào muốn được nằm trong vòng tay yêu thương của mẹ. Cha cô dốc sức cho sự nghiệp nghe tin phá sản mà bệnh tim tái phát tới chết. Cả nhà chỉ còn lại ba mẹ con nương tựa, đứa em gái kém cô 2 tuổi còn phải lo chuyện học hành. Váy trắng xòe rộng trải dài, đôi chân vững chãi cất bước trên thảm đỏ. Đôi mắt còn đỏ hoe sướt mướt, tay cầm chặt bó hoa cưới bước đến bên người chồng của mình. Người có bờ vai rộng khoác trên mình bộ vest đen trước mắt sẽ là người đồng hành cùng cô tới cuối đời. Tiếng vỗ tay chúc mừng vang lên hoan hỉ, cô sụt sịt cầm lấy tay người đàn ông đang chờ cô. Lần đầu tiên được cảm nhận hơi ấm từ người khác giới ngoại trừ ba. Gương mặt từ từ hạ thấp đặt nhẹ nụ… Tố Lệ Đào trầm ngâm hồi lâu, gương mặt cũng trở nên cứng đờ.Hướng ánh nhìn về khung cửa sổ, nỗi lo lắng cho anh dấy lên từng chút.Điện thoại nắm chặt trong tay chờ cuộc gọi tới đã yên tĩnh được vài giờ.Chưa hết buồn phiền thì cánh cửa chợt hé mở, cô vui mừng quên mọi âu lo mong đợi.Thế nhưng khi nhận ra người đó không phải Hàn Chi Sơ nụ cười nhanh chóng vụt tắt, ánh mắt hòa lẫn nỗi bất an." Đào Đào nhỏ, em chưa quên tôi chứ? "Hắc Khả Minh, người đàn ông năm cô 15 tuổi dùng hết dũng khí để tỏ tình bị từ chối phũ phàng.Đàn anh khóa trên học lực xuất sắc vẻ ngoài đẹp mã, cũng bởi lí do này mà có vô số nữ sinh theo đuổi.Đối với cô, anh là một người ôn nhu dịu dàng, đến khi cô đau ốm anh cũng luôn đặc biệt hỏi thăm ân cần.Chuyến bay du học tới Mỹ buộc anh phải nói lời tạm biệt với cô, chỉ vì không muốn hối tiếc cô đã buông lời tỏ tình vào ngày anh bay.Câu nói từ chối năm ấy có trôi qua bao lâu đi nữa cô cũng không tài nào quên được." Cô quyến rũ hết thằng này tới thằng khác và cho tôi vào danh sách đặc biệt của cô sao? Thật phát tởm, Tố Lệ Đào! "Bóng lưng ấy khuất dần cũng mờ nhạt trước những giọt lệ đã trào ra hai bên má.Cô lặng người thoáng chốc mới sực tỉnh lại.Đối diện trước mặt anh cô có chút e dè." Anh trở về từ khi nào vậy."" Nghe tin em không khỏe anh mới tới đây hỏi thăm."Câu trả lời kì lạ này ngó lơ hoàn toàn câu hỏi của cô càng khiến cô khó xử.Lệ Đào cũng không cất thêm lời, anh nhẹ nhàng đặt giỏ trái cây hỏi cô muốn ăn hay không.Cô khẽ lắc nhẹ nhưng anh vẫn lấy ra con dao trên tủ gọt táo giúp cô." Dạo này em đã yêu đương với ai chưa? "" Em có chồng rồi."Tiếng nói vừa thất thoát, con dao ngừng cử động tĩnh lặng trong vài giây." Xem ra em sống khá tốt, chồng em chăm sóc thế nào lại để vợ mình phải nhập viện vậy? "Cô yên lặng, bàn tay âm thầm nắm chặt tấm ga giường để bình tĩnh." Là do em bất cẩn, anh ấy đối với em rất tốt! "" Vậy à…anh trách lầm chồng em rồi."Lệ Đào bất an cố gắng hỏi anh." Anh tới đây không phải chỉ để hỏi thăm em đấy chứ…? "Khả Minh không nói, toàn người đột nhiên đứng dậy bổ nhào hôn lấy cô.Hành động đột ngột của anh khiến cô bất ngờ, dùng toàn lực đẩy ra nhưng không thành.Bỗng đôi bàn tay to lớn phía sau kéo anh ra khỏi người cô, rồi tiếng bốp vang lên sau cú đấm.Hàn Chi Sơ tức tối cảnh cáo người đàn ông vẫn đang gượng dậy sau cú ngã." Làm gì với người phụ nữ của tôi vậy hả thằng khốn!! "Hắc Khả Minh cười đểu không nể mặt anh đấm mạnh lại một cái.Cuộc xung đột nổ ra ngày càng lớn, hai người lao vào tranh chấp đấu đá lẫn nhau tới cùng.Cô nhìn không nổi thêm nữa mới bất lực can ngăn." Hai người dừng lại đi! "" Hắc Khả Minh anh bị sao vậy? Đột nhiên quay trở về thăm tôi rồi làm loạn-"Cắt ngang lời cô đang nói, anh bất mãn tiến sát gần cô trừng mắt đáng sợ." Tố Lệ Đào em thật có mắt nhìn, chọn chồng cũng có gương mặt giống tôi để nhớ tới người đã từ chối em hay sao? "Cô bùng lên cơn tức giận tát mạnh vào mặt anh đau điếng." Chuyện của chúng ta đã qua từ rất lâu rồi, chồng tôi có chỗ nào giống kẻ đê tiện như anh chứ!? ".
Tố Lệ Đào trầm ngâm hồi lâu, gương mặt cũng trở nên cứng đờ.
Hướng ánh nhìn về khung cửa sổ, nỗi lo lắng cho anh dấy lên từng chút.
Điện thoại nắm chặt trong tay chờ cuộc gọi tới đã yên tĩnh được vài giờ.
Chưa hết buồn phiền thì cánh cửa chợt hé mở, cô vui mừng quên mọi âu lo mong đợi.
Thế nhưng khi nhận ra người đó không phải Hàn Chi Sơ nụ cười nhanh chóng vụt tắt, ánh mắt hòa lẫn nỗi bất an.
" Đào Đào nhỏ, em chưa quên tôi chứ? "
Hắc Khả Minh, người đàn ông năm cô 15 tuổi dùng hết dũng khí để tỏ tình bị từ chối phũ phàng.
Đàn anh khóa trên học lực xuất sắc vẻ ngoài đẹp mã, cũng bởi lí do này mà có vô số nữ sinh theo đuổi.
Đối với cô, anh là một người ôn nhu dịu dàng, đến khi cô đau ốm anh cũng luôn đặc biệt hỏi thăm ân cần.
Chuyến bay du học tới Mỹ buộc anh phải nói lời tạm biệt với cô, chỉ vì không muốn hối tiếc cô đã buông lời tỏ tình vào ngày anh bay.
Câu nói từ chối năm ấy có trôi qua bao lâu đi nữa cô cũng không tài nào quên được.
" Cô quyến rũ hết thằng này tới thằng khác và cho tôi vào danh sách đặc biệt của cô sao? Thật phát tởm, Tố Lệ Đào! "
Bóng lưng ấy khuất dần cũng mờ nhạt trước những giọt lệ đã trào ra hai bên má.
Cô lặng người thoáng chốc mới sực tỉnh lại.
Đối diện trước mặt anh cô có chút e dè.
" Anh trở về từ khi nào vậy.
"
" Nghe tin em không khỏe anh mới tới đây hỏi thăm.
"
Câu trả lời kì lạ này ngó lơ hoàn toàn câu hỏi của cô càng khiến cô khó xử.
Lệ Đào cũng không cất thêm lời, anh nhẹ nhàng đặt giỏ trái cây hỏi cô muốn ăn hay không.
Cô khẽ lắc nhẹ nhưng anh vẫn lấy ra con dao trên tủ gọt táo giúp cô.
" Dạo này em đã yêu đương với ai chưa? "
" Em có chồng rồi.
"
Tiếng nói vừa thất thoát, con dao ngừng cử động tĩnh lặng trong vài giây.
" Xem ra em sống khá tốt, chồng em chăm sóc thế nào lại để vợ mình phải nhập viện vậy? "
Cô yên lặng, bàn tay âm thầm nắm chặt tấm ga giường để bình tĩnh.
" Là do em bất cẩn, anh ấy đối với em rất tốt! "
" Vậy à…anh trách lầm chồng em rồi.
"
Lệ Đào bất an cố gắng hỏi anh.
" Anh tới đây không phải chỉ để hỏi thăm em đấy chứ…? "
Khả Minh không nói, toàn người đột nhiên đứng dậy bổ nhào hôn lấy cô.
Hành động đột ngột của anh khiến cô bất ngờ, dùng toàn lực đẩy ra nhưng không thành.
Bỗng đôi bàn tay to lớn phía sau kéo anh ra khỏi người cô, rồi tiếng bốp vang lên sau cú đấm.
Hàn Chi Sơ tức tối cảnh cáo người đàn ông vẫn đang gượng dậy sau cú ngã.
" Làm gì với người phụ nữ của tôi vậy hả thằng khốn!! "
Hắc Khả Minh cười đểu không nể mặt anh đấm mạnh lại một cái.
Cuộc xung đột nổ ra ngày càng lớn, hai người lao vào tranh chấp đấu đá lẫn nhau tới cùng.
Cô nhìn không nổi thêm nữa mới bất lực can ngăn.
" Hai người dừng lại đi! "
" Hắc Khả Minh anh bị sao vậy? Đột nhiên quay trở về thăm tôi rồi làm loạn-"
Cắt ngang lời cô đang nói, anh bất mãn tiến sát gần cô trừng mắt đáng sợ.
" Tố Lệ Đào em thật có mắt nhìn, chọn chồng cũng có gương mặt giống tôi để nhớ tới người đã từ chối em hay sao? "
Cô bùng lên cơn tức giận tát mạnh vào mặt anh đau điếng.
" Chuyện của chúng ta đã qua từ rất lâu rồi, chồng tôi có chỗ nào giống kẻ đê tiện như anh chứ!? ".
Hôm Nay Thiếu Phu Nhân Lại Muốn Ly HônTác giả: Tạ LanTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgười con gái vừa tròn 18 tuổi trong tay không có sự nghiệp, tư tưởng còn chưa sõi về hôn nhân gia đình vì cái cơ ngơi suy sụp mà cô bị ép gả cho ân nhân. " Tố Lệ Đào à, con phải chịu khổ rồi " Người mẹ ruột rơm rớm nước mắt đẫm lệ dùng bàn tay ấm áp xoa nhẹ mái tóc trước khi cô tiến vào lễ đường. Lần cuối thôi, Lệ Đào muốn được nằm trong vòng tay yêu thương của mẹ. Cha cô dốc sức cho sự nghiệp nghe tin phá sản mà bệnh tim tái phát tới chết. Cả nhà chỉ còn lại ba mẹ con nương tựa, đứa em gái kém cô 2 tuổi còn phải lo chuyện học hành. Váy trắng xòe rộng trải dài, đôi chân vững chãi cất bước trên thảm đỏ. Đôi mắt còn đỏ hoe sướt mướt, tay cầm chặt bó hoa cưới bước đến bên người chồng của mình. Người có bờ vai rộng khoác trên mình bộ vest đen trước mắt sẽ là người đồng hành cùng cô tới cuối đời. Tiếng vỗ tay chúc mừng vang lên hoan hỉ, cô sụt sịt cầm lấy tay người đàn ông đang chờ cô. Lần đầu tiên được cảm nhận hơi ấm từ người khác giới ngoại trừ ba. Gương mặt từ từ hạ thấp đặt nhẹ nụ… Tố Lệ Đào trầm ngâm hồi lâu, gương mặt cũng trở nên cứng đờ.Hướng ánh nhìn về khung cửa sổ, nỗi lo lắng cho anh dấy lên từng chút.Điện thoại nắm chặt trong tay chờ cuộc gọi tới đã yên tĩnh được vài giờ.Chưa hết buồn phiền thì cánh cửa chợt hé mở, cô vui mừng quên mọi âu lo mong đợi.Thế nhưng khi nhận ra người đó không phải Hàn Chi Sơ nụ cười nhanh chóng vụt tắt, ánh mắt hòa lẫn nỗi bất an." Đào Đào nhỏ, em chưa quên tôi chứ? "Hắc Khả Minh, người đàn ông năm cô 15 tuổi dùng hết dũng khí để tỏ tình bị từ chối phũ phàng.Đàn anh khóa trên học lực xuất sắc vẻ ngoài đẹp mã, cũng bởi lí do này mà có vô số nữ sinh theo đuổi.Đối với cô, anh là một người ôn nhu dịu dàng, đến khi cô đau ốm anh cũng luôn đặc biệt hỏi thăm ân cần.Chuyến bay du học tới Mỹ buộc anh phải nói lời tạm biệt với cô, chỉ vì không muốn hối tiếc cô đã buông lời tỏ tình vào ngày anh bay.Câu nói từ chối năm ấy có trôi qua bao lâu đi nữa cô cũng không tài nào quên được." Cô quyến rũ hết thằng này tới thằng khác và cho tôi vào danh sách đặc biệt của cô sao? Thật phát tởm, Tố Lệ Đào! "Bóng lưng ấy khuất dần cũng mờ nhạt trước những giọt lệ đã trào ra hai bên má.Cô lặng người thoáng chốc mới sực tỉnh lại.Đối diện trước mặt anh cô có chút e dè." Anh trở về từ khi nào vậy."" Nghe tin em không khỏe anh mới tới đây hỏi thăm."Câu trả lời kì lạ này ngó lơ hoàn toàn câu hỏi của cô càng khiến cô khó xử.Lệ Đào cũng không cất thêm lời, anh nhẹ nhàng đặt giỏ trái cây hỏi cô muốn ăn hay không.Cô khẽ lắc nhẹ nhưng anh vẫn lấy ra con dao trên tủ gọt táo giúp cô." Dạo này em đã yêu đương với ai chưa? "" Em có chồng rồi."Tiếng nói vừa thất thoát, con dao ngừng cử động tĩnh lặng trong vài giây." Xem ra em sống khá tốt, chồng em chăm sóc thế nào lại để vợ mình phải nhập viện vậy? "Cô yên lặng, bàn tay âm thầm nắm chặt tấm ga giường để bình tĩnh." Là do em bất cẩn, anh ấy đối với em rất tốt! "" Vậy à…anh trách lầm chồng em rồi."Lệ Đào bất an cố gắng hỏi anh." Anh tới đây không phải chỉ để hỏi thăm em đấy chứ…? "Khả Minh không nói, toàn người đột nhiên đứng dậy bổ nhào hôn lấy cô.Hành động đột ngột của anh khiến cô bất ngờ, dùng toàn lực đẩy ra nhưng không thành.Bỗng đôi bàn tay to lớn phía sau kéo anh ra khỏi người cô, rồi tiếng bốp vang lên sau cú đấm.Hàn Chi Sơ tức tối cảnh cáo người đàn ông vẫn đang gượng dậy sau cú ngã." Làm gì với người phụ nữ của tôi vậy hả thằng khốn!! "Hắc Khả Minh cười đểu không nể mặt anh đấm mạnh lại một cái.Cuộc xung đột nổ ra ngày càng lớn, hai người lao vào tranh chấp đấu đá lẫn nhau tới cùng.Cô nhìn không nổi thêm nữa mới bất lực can ngăn." Hai người dừng lại đi! "" Hắc Khả Minh anh bị sao vậy? Đột nhiên quay trở về thăm tôi rồi làm loạn-"Cắt ngang lời cô đang nói, anh bất mãn tiến sát gần cô trừng mắt đáng sợ." Tố Lệ Đào em thật có mắt nhìn, chọn chồng cũng có gương mặt giống tôi để nhớ tới người đã từ chối em hay sao? "Cô bùng lên cơn tức giận tát mạnh vào mặt anh đau điếng." Chuyện của chúng ta đã qua từ rất lâu rồi, chồng tôi có chỗ nào giống kẻ đê tiện như anh chứ!? ".