Lưu Mạn Mạn nỗ lực cử động chân tay, không để ý đến chỗ đau trên đầu, khẽ động tâm mi, khi cô nhìn thấy khung cảnh xung quanh, cô nghi ngờ đây có phải là nằm mơ không, Khung cảnh hoàn toàn xa lạ không hề có chút dáng vẻ của thành phố sầm uất, náo nhiệt, ồn ào như ngày thường, quan trọng hơn cô phát hiện chính mình nằm trong một gian phòng đất cực kỳ cũ nát, bốn phía là những bức tường đất được xây tạm bợ, trần nhà thì dùng cỏ tranh đan thành, bên trong phòng cũng rất đơn sơ, chỉ có một cái giường đất, cạnh giường là cái chậu gỗ bốc lên hơi nóng, trên chậu vắt cái khăn đã sờn phai, kế bên còn một cái tủ tre đã cũ. Trong góc phòng đặt một cái gương đồ hẳn là dùng để chứa y phục, phía trên còn để một bộ y phục đầy mụn vá đã được giặt sạch. Ngoài ra, thì căn phòng không còn dư thừa gì cả. Khoan đã! Đây đâu giống phòng ngủ nhà cô? Mặc dù phòng cô tuy nhỏ nhưng cũng là công sức máy năm trời cày cấy sớm tối mới tích góp đủ tiền mà mua được, những vật dụng bên trong đều được cô bố trí rất cẩn…
Chương 27: Ngôi Nhà Mới
Cuộc Sống Dân Dã Của Mạn Mạn Ở Cổ ĐạiTác giả: Hạ An KhiếtTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLưu Mạn Mạn nỗ lực cử động chân tay, không để ý đến chỗ đau trên đầu, khẽ động tâm mi, khi cô nhìn thấy khung cảnh xung quanh, cô nghi ngờ đây có phải là nằm mơ không, Khung cảnh hoàn toàn xa lạ không hề có chút dáng vẻ của thành phố sầm uất, náo nhiệt, ồn ào như ngày thường, quan trọng hơn cô phát hiện chính mình nằm trong một gian phòng đất cực kỳ cũ nát, bốn phía là những bức tường đất được xây tạm bợ, trần nhà thì dùng cỏ tranh đan thành, bên trong phòng cũng rất đơn sơ, chỉ có một cái giường đất, cạnh giường là cái chậu gỗ bốc lên hơi nóng, trên chậu vắt cái khăn đã sờn phai, kế bên còn một cái tủ tre đã cũ. Trong góc phòng đặt một cái gương đồ hẳn là dùng để chứa y phục, phía trên còn để một bộ y phục đầy mụn vá đã được giặt sạch. Ngoài ra, thì căn phòng không còn dư thừa gì cả. Khoan đã! Đây đâu giống phòng ngủ nhà cô? Mặc dù phòng cô tuy nhỏ nhưng cũng là công sức máy năm trời cày cấy sớm tối mới tích góp đủ tiền mà mua được, những vật dụng bên trong đều được cô bố trí rất cẩn… Chút hài kịch của Tích thị và Phương bà bà, thật ra không có ảnh hưởng nhiều đến tâm trạng của mọi người, tất cả vẫn vui vẻ, hưng trí ăn uống, bà bà cuối cùng cũng không nói thêm gì nữa.Bàn mấy nữ nhân ăn nhanh hơn, chỉ tầm nửa canh giờ đã xong, nam nhân do uống rượu nên lâu hơn một chút, cỡ một canh giờ.Nữ nhân ăn xong đều phụ dọn dẹp, đem chén bán rửa sạch sẽ, sau đó lấy đồ tráng miệng cùng nước trà, ngồi quây tròn lại nói chuyện phiếm.Mọi người ngồi nói chuyện phiếm, nhưng Phương bà bà đều có vẻ không được tự nhiên, nói vài câu, sau đó liền rời đi.Nhìn thấy bà bà đi khuất rồi, phu nhân trưởng thôn khinh miệt, nhỏ giọng nói với Tích thị:“Nương tử Đại Sơn, ta chính là không thích bà bà này lâu rồi, miệng bà ta nói móc người khác là giỏi, khi ta mới gả cho ông nhà, bà ta khắp nơi kiếm chuyện với ta, nói thật đến bây giờ ta vẫn còn hận chết bà ta.Ngươi và Tiểu Mạn cùng tụi nhỏ đều là người tốt, đáng tiếc bà ta lại nói xấu các ngươi như vậy, sau này những thứ tốt bà ta cũng đừng mong có phúc mà hưởng, thật là đáng đời.”Rất nhanh, các nam nhân cũng ăn xong, mọi người đều ra về, hai người Hà thúc và Trần Hồng thúc có chút hơi say, vỗ vỗ bả vai Lưu Đại Sơn nói:“Đại Sơn biểu đệ, chúc mừng ngươi có nhà mới, sao này khi chúng ta xây nhà ngươi nhớ đến giúp đó nha, thôi tụi ta về trước đây".Lưu Đại Sơn nhếch miệng cười hàm hậu đáp:" Chuyện đó là tất nhiên rồi, thôi hai người về cẩn thận đó a".Sau khi mọi người về hết, trong nhà chỉ còn lại mẫu thân, đại tỷ và Tiểu Cúc, Tiểu Yên ở lại dọn dẹp.Đại tỷ do đang mang thai nên mẫu thân không cho tỷ ấy làm sợ lại có chuyện gì lại không mấy.Đại tỷ phía ngoài sân đi vào nhìn thấy mẫu thân cùng Tiểu Cúc, Tiểu Yên bận rộn, vội vàng lôi kéo nàng ra một góc khuất ở bên ngoài, nhỏ giọng nói:"Nhị muội, lời bà bà khi nãy ngươi đừng để trong lòng biết không? Bà bà nếu thực sự còn nói tụi nhỏ nữa ta sẽ không để yên đâu, ta nghĩ người gặp xui đầu tiên chính là bà bà a.Nay ngươi và tụi nhỏ khó khăn lắm mới bắt đầu sống tốt hơn, nên ngươi phải cố nuôi dạy tụi nhỏ thật tốt, tỷ thấy Tiểu Yên, Thạch Đầu rất nghe lời, ngoan ngoãn, ngươi nhớ phải lưu chút tâm tư để ý tụi nhỏ đó."Giọng nói của đại tỷ có chút vội, hai người là tỷ muội mặc dù không bao lâu nhưng cũng đôi chút hiểu nhau, ở thôn này, trừ mẫu thân ra thì đại tỷ chính là bạn tâm giao của nàng, nên biết được chuyện này không khỏi lo lắng.Nàng nhìn đại tỷ gấp gáp đến toát cả mồ hôi thì bật cười ra tiếng, nói:"Đại tỷ, người không cần lo, muội sẽ yêu thương tụi nhỏ, còn chuyện bà bà chúng ta không thể nào bịt miệng bà ta được, bà ta muốn nói gì thì mặc kệ, muội không quan tâm đâu, bây giờ gia đình là trên hết đối với muội, đại tỷ cũng vậy, có thai rồi thì nhớ cẩn thận sức khỏe để sanh cho muội một đứa cháu béo ú, dễ thương giống như Tiểu Bánh Bao của muội vậy đó nha."Đại tỷ cười cười kí đầu nàng một cái:"Ngươi như thế nào vẫn là cái tính tình này a, ta đều cảm thấy lo lắng thay ngươi đó.Trước kia nghĩ đến việc ngươi muốn nhận ba đứa con nuôi, ngươi lại chưa có lấy chồng, sợ người bên ngoài đàm tiếu thay ngươi, bây giờ nhìn ngươi sống tốt, ta cũng cảm thấy vui mừng thay.Nhưng hôm nay biết được vị ba đứa nhỏ rất ngoan thì tỷ thấy may mắn cho ngươi."Nàng nhịn cười, vờ nghiêm mặt nói: "Được, được rồi, ta đều nhớ kỹ".Đại tỷ lúc này mới vừa lòng gật đầu, cười tủm tỉm nói: "Ít ra phải vậy chứ"."Nhị nha đầu, ngươi còn không nhanh qua phụ, một đống chén bát lớn đang chờ rửa này." Mẫu thân ở trong bếp đột nhiên kêu lớn lên.Nàng nghe mẫu thân gọi thì mới cuống quýt chạy vào.Chờ rửa xong mọi thứ đã, qua một khắc.Đồ ăn đãi khách, bàn của nữ nhân đa phần ăn sạch sẽ, bàn của nam nhân do có uống chút rượu nên còn thừa lại cũng khá nhiều, cả nhà nàng tự nhiên đều không thể nào ăn hết nhiều đồ ăn như thế, nên nàng gói lại phần lớn đưa cho Tiểu Cúc và đại tỷ mang về.Tiểu Phúc và Thạch Đầu ở bên ngoài dọn dẹp bàn ghế, phụ thân do lúc nãy uống rượu say nên đã trở về phòng ngủ.Nàng và mẫu thân dọn xong bên trong liền đi ra ngoài hỗ trợ.Tiểu Yên thì dỗ bé con đi ngủ, trẻ con thường rất hay ngủ nhiều để mau lớn.Bên phải có ba gian phòng ngủ ( một phòng của Tiểu Phúc và Thạch Đầu, một phòng của nàng và Tiểu Yên cùng Tiểu Bánh Bao, phòng còn lại là không gian để cho Tiểu Bánh Bao chơi hoặc sau để cho Tiểu Phúc và Thạch Đầu luyện chữ, học bài cũng được), Bên trái có hai gian ( một là nhà kho chứa đồ, một là phòng bếp), chính diện ( phòng của phụ mẫu, đến phòng thờ, phòng trống cho khách), trong sân sẽ có một cái bàn dài, xung quanh được dựng cột tao thành một cái mái che mưa che nắng, khoảng sân đều khá lớn, lại lát gạch sạch sẽ, gọn gàng.Mấy cái chuồng nuôi cũng đã được sắp xếp, gà cứ vậy bỏ vào chuồng, hai chú cho được mua về có hai cái tên rất hay do Tiểu Yên đặt( một con lông trắng muốt gọi là Bạch Bạch, một con đen đen như cục than gọi là Hắc Hắc).
Chút hài kịch của Tích thị và Phương bà bà, thật ra không có ảnh hưởng nhiều đến tâm trạng của mọi người, tất cả vẫn vui vẻ, hưng trí ăn uống, bà bà cuối cùng cũng không nói thêm gì nữa.
Bàn mấy nữ nhân ăn nhanh hơn, chỉ tầm nửa canh giờ đã xong, nam nhân do uống rượu nên lâu hơn một chút, cỡ một canh giờ.
Nữ nhân ăn xong đều phụ dọn dẹp, đem chén bán rửa sạch sẽ, sau đó lấy đồ tráng miệng cùng nước trà, ngồi quây tròn lại nói chuyện phiếm.
Mọi người ngồi nói chuyện phiếm, nhưng Phương bà bà đều có vẻ không được tự nhiên, nói vài câu, sau đó liền rời đi.
Nhìn thấy bà bà đi khuất rồi, phu nhân trưởng thôn khinh miệt, nhỏ giọng nói với Tích thị:
“Nương tử Đại Sơn, ta chính là không thích bà bà này lâu rồi, miệng bà ta nói móc người khác là giỏi, khi ta mới gả cho ông nhà, bà ta khắp nơi kiếm chuyện với ta, nói thật đến bây giờ ta vẫn còn hận chết bà ta.
Ngươi và Tiểu Mạn cùng tụi nhỏ đều là người tốt, đáng tiếc bà ta lại nói xấu các ngươi như vậy, sau này những thứ tốt bà ta cũng đừng mong có phúc mà hưởng, thật là đáng đời.”
Rất nhanh, các nam nhân cũng ăn xong, mọi người đều ra về, hai người Hà thúc và Trần Hồng thúc có chút hơi say, vỗ vỗ bả vai Lưu Đại Sơn nói:
“Đại Sơn biểu đệ, chúc mừng ngươi có nhà mới, sao này khi chúng ta xây nhà ngươi nhớ đến giúp đó nha, thôi tụi ta về trước đây".
Lưu Đại Sơn nhếch miệng cười hàm hậu đáp:" Chuyện đó là tất nhiên rồi, thôi hai người về cẩn thận đó a".
Sau khi mọi người về hết, trong nhà chỉ còn lại mẫu thân, đại tỷ và Tiểu Cúc, Tiểu Yên ở lại dọn dẹp.
Đại tỷ do đang mang thai nên mẫu thân không cho tỷ ấy làm sợ lại có chuyện gì lại không mấy.
Đại tỷ phía ngoài sân đi vào nhìn thấy mẫu thân cùng Tiểu Cúc, Tiểu Yên bận rộn, vội vàng lôi kéo nàng ra một góc khuất ở bên ngoài, nhỏ giọng nói:
"Nhị muội, lời bà bà khi nãy ngươi đừng để trong lòng biết không? Bà bà nếu thực sự còn nói tụi nhỏ nữa ta sẽ không để yên đâu, ta nghĩ người gặp xui đầu tiên chính là bà bà a.
Nay ngươi và tụi nhỏ khó khăn lắm mới bắt đầu sống tốt hơn, nên ngươi phải cố nuôi dạy tụi nhỏ thật tốt, tỷ thấy Tiểu Yên, Thạch Đầu rất nghe lời, ngoan ngoãn, ngươi nhớ phải lưu chút tâm tư để ý tụi nhỏ đó."
Giọng nói của đại tỷ có chút vội, hai người là tỷ muội mặc dù không bao lâu nhưng cũng đôi chút hiểu nhau, ở thôn này, trừ mẫu thân ra thì đại tỷ chính là bạn tâm giao của nàng, nên biết được chuyện này không khỏi lo lắng.
Nàng nhìn đại tỷ gấp gáp đến toát cả mồ hôi thì bật cười ra tiếng, nói:"Đại tỷ, người không cần lo, muội sẽ yêu thương tụi nhỏ, còn chuyện bà bà chúng ta không thể nào bịt miệng bà ta được, bà ta muốn nói gì thì mặc kệ, muội không quan tâm đâu, bây giờ gia đình là trên hết đối với muội, đại tỷ cũng vậy, có thai rồi thì nhớ cẩn thận sức khỏe để sanh cho muội một đứa cháu béo ú, dễ thương giống như Tiểu Bánh Bao của muội vậy đó nha."
Đại tỷ cười cười kí đầu nàng một cái:"Ngươi như thế nào vẫn là cái tính tình này a, ta đều cảm thấy lo lắng thay ngươi đó.
Trước kia nghĩ đến việc ngươi muốn nhận ba đứa con nuôi, ngươi lại chưa có lấy chồng, sợ người bên ngoài đàm tiếu thay ngươi, bây giờ nhìn ngươi sống tốt, ta cũng cảm thấy vui mừng thay.
Nhưng hôm nay biết được vị ba đứa nhỏ rất ngoan thì tỷ thấy may mắn cho ngươi."
Nàng nhịn cười, vờ nghiêm mặt nói: "Được, được rồi, ta đều nhớ kỹ".
Đại tỷ lúc này mới vừa lòng gật đầu, cười tủm tỉm nói: "Ít ra phải vậy chứ".
"Nhị nha đầu, ngươi còn không nhanh qua phụ, một đống chén bát lớn đang chờ rửa này." Mẫu thân ở trong bếp đột nhiên kêu lớn lên.
Nàng nghe mẫu thân gọi thì mới cuống quýt chạy vào.
Chờ rửa xong mọi thứ đã, qua một khắc.
Đồ ăn đãi khách, bàn của nữ nhân đa phần ăn sạch sẽ, bàn của nam nhân do có uống chút rượu nên còn thừa lại cũng khá nhiều, cả nhà nàng tự nhiên đều không thể nào ăn hết nhiều đồ ăn như thế, nên nàng gói lại phần lớn đưa cho Tiểu Cúc và đại tỷ mang về.
Tiểu Phúc và Thạch Đầu ở bên ngoài dọn dẹp bàn ghế, phụ thân do lúc nãy uống rượu say nên đã trở về phòng ngủ.
Nàng và mẫu thân dọn xong bên trong liền đi ra ngoài hỗ trợ.
Tiểu Yên thì dỗ bé con đi ngủ, trẻ con thường rất hay ngủ nhiều để mau lớn.
Bên phải có ba gian phòng ngủ ( một phòng của Tiểu Phúc và Thạch Đầu, một phòng của nàng và Tiểu Yên cùng Tiểu Bánh Bao, phòng còn lại là không gian để cho Tiểu Bánh Bao chơi hoặc sau để cho Tiểu Phúc và Thạch Đầu luyện chữ, học bài cũng được), Bên trái có hai gian ( một là nhà kho chứa đồ, một là phòng bếp), chính diện ( phòng của phụ mẫu, đến phòng thờ, phòng trống cho khách), trong sân sẽ có một cái bàn dài, xung quanh được dựng cột tao thành một cái mái che mưa che nắng, khoảng sân đều khá lớn, lại lát gạch sạch sẽ, gọn gàng.
Mấy cái chuồng nuôi cũng đã được sắp xếp, gà cứ vậy bỏ vào chuồng, hai chú cho được mua về có hai cái tên rất hay do Tiểu Yên đặt( một con lông trắng muốt gọi là Bạch Bạch, một con đen đen như cục than gọi là Hắc Hắc).
Cuộc Sống Dân Dã Của Mạn Mạn Ở Cổ ĐạiTác giả: Hạ An KhiếtTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLưu Mạn Mạn nỗ lực cử động chân tay, không để ý đến chỗ đau trên đầu, khẽ động tâm mi, khi cô nhìn thấy khung cảnh xung quanh, cô nghi ngờ đây có phải là nằm mơ không, Khung cảnh hoàn toàn xa lạ không hề có chút dáng vẻ của thành phố sầm uất, náo nhiệt, ồn ào như ngày thường, quan trọng hơn cô phát hiện chính mình nằm trong một gian phòng đất cực kỳ cũ nát, bốn phía là những bức tường đất được xây tạm bợ, trần nhà thì dùng cỏ tranh đan thành, bên trong phòng cũng rất đơn sơ, chỉ có một cái giường đất, cạnh giường là cái chậu gỗ bốc lên hơi nóng, trên chậu vắt cái khăn đã sờn phai, kế bên còn một cái tủ tre đã cũ. Trong góc phòng đặt một cái gương đồ hẳn là dùng để chứa y phục, phía trên còn để một bộ y phục đầy mụn vá đã được giặt sạch. Ngoài ra, thì căn phòng không còn dư thừa gì cả. Khoan đã! Đây đâu giống phòng ngủ nhà cô? Mặc dù phòng cô tuy nhỏ nhưng cũng là công sức máy năm trời cày cấy sớm tối mới tích góp đủ tiền mà mua được, những vật dụng bên trong đều được cô bố trí rất cẩn… Chút hài kịch của Tích thị và Phương bà bà, thật ra không có ảnh hưởng nhiều đến tâm trạng của mọi người, tất cả vẫn vui vẻ, hưng trí ăn uống, bà bà cuối cùng cũng không nói thêm gì nữa.Bàn mấy nữ nhân ăn nhanh hơn, chỉ tầm nửa canh giờ đã xong, nam nhân do uống rượu nên lâu hơn một chút, cỡ một canh giờ.Nữ nhân ăn xong đều phụ dọn dẹp, đem chén bán rửa sạch sẽ, sau đó lấy đồ tráng miệng cùng nước trà, ngồi quây tròn lại nói chuyện phiếm.Mọi người ngồi nói chuyện phiếm, nhưng Phương bà bà đều có vẻ không được tự nhiên, nói vài câu, sau đó liền rời đi.Nhìn thấy bà bà đi khuất rồi, phu nhân trưởng thôn khinh miệt, nhỏ giọng nói với Tích thị:“Nương tử Đại Sơn, ta chính là không thích bà bà này lâu rồi, miệng bà ta nói móc người khác là giỏi, khi ta mới gả cho ông nhà, bà ta khắp nơi kiếm chuyện với ta, nói thật đến bây giờ ta vẫn còn hận chết bà ta.Ngươi và Tiểu Mạn cùng tụi nhỏ đều là người tốt, đáng tiếc bà ta lại nói xấu các ngươi như vậy, sau này những thứ tốt bà ta cũng đừng mong có phúc mà hưởng, thật là đáng đời.”Rất nhanh, các nam nhân cũng ăn xong, mọi người đều ra về, hai người Hà thúc và Trần Hồng thúc có chút hơi say, vỗ vỗ bả vai Lưu Đại Sơn nói:“Đại Sơn biểu đệ, chúc mừng ngươi có nhà mới, sao này khi chúng ta xây nhà ngươi nhớ đến giúp đó nha, thôi tụi ta về trước đây".Lưu Đại Sơn nhếch miệng cười hàm hậu đáp:" Chuyện đó là tất nhiên rồi, thôi hai người về cẩn thận đó a".Sau khi mọi người về hết, trong nhà chỉ còn lại mẫu thân, đại tỷ và Tiểu Cúc, Tiểu Yên ở lại dọn dẹp.Đại tỷ do đang mang thai nên mẫu thân không cho tỷ ấy làm sợ lại có chuyện gì lại không mấy.Đại tỷ phía ngoài sân đi vào nhìn thấy mẫu thân cùng Tiểu Cúc, Tiểu Yên bận rộn, vội vàng lôi kéo nàng ra một góc khuất ở bên ngoài, nhỏ giọng nói:"Nhị muội, lời bà bà khi nãy ngươi đừng để trong lòng biết không? Bà bà nếu thực sự còn nói tụi nhỏ nữa ta sẽ không để yên đâu, ta nghĩ người gặp xui đầu tiên chính là bà bà a.Nay ngươi và tụi nhỏ khó khăn lắm mới bắt đầu sống tốt hơn, nên ngươi phải cố nuôi dạy tụi nhỏ thật tốt, tỷ thấy Tiểu Yên, Thạch Đầu rất nghe lời, ngoan ngoãn, ngươi nhớ phải lưu chút tâm tư để ý tụi nhỏ đó."Giọng nói của đại tỷ có chút vội, hai người là tỷ muội mặc dù không bao lâu nhưng cũng đôi chút hiểu nhau, ở thôn này, trừ mẫu thân ra thì đại tỷ chính là bạn tâm giao của nàng, nên biết được chuyện này không khỏi lo lắng.Nàng nhìn đại tỷ gấp gáp đến toát cả mồ hôi thì bật cười ra tiếng, nói:"Đại tỷ, người không cần lo, muội sẽ yêu thương tụi nhỏ, còn chuyện bà bà chúng ta không thể nào bịt miệng bà ta được, bà ta muốn nói gì thì mặc kệ, muội không quan tâm đâu, bây giờ gia đình là trên hết đối với muội, đại tỷ cũng vậy, có thai rồi thì nhớ cẩn thận sức khỏe để sanh cho muội một đứa cháu béo ú, dễ thương giống như Tiểu Bánh Bao của muội vậy đó nha."Đại tỷ cười cười kí đầu nàng một cái:"Ngươi như thế nào vẫn là cái tính tình này a, ta đều cảm thấy lo lắng thay ngươi đó.Trước kia nghĩ đến việc ngươi muốn nhận ba đứa con nuôi, ngươi lại chưa có lấy chồng, sợ người bên ngoài đàm tiếu thay ngươi, bây giờ nhìn ngươi sống tốt, ta cũng cảm thấy vui mừng thay.Nhưng hôm nay biết được vị ba đứa nhỏ rất ngoan thì tỷ thấy may mắn cho ngươi."Nàng nhịn cười, vờ nghiêm mặt nói: "Được, được rồi, ta đều nhớ kỹ".Đại tỷ lúc này mới vừa lòng gật đầu, cười tủm tỉm nói: "Ít ra phải vậy chứ"."Nhị nha đầu, ngươi còn không nhanh qua phụ, một đống chén bát lớn đang chờ rửa này." Mẫu thân ở trong bếp đột nhiên kêu lớn lên.Nàng nghe mẫu thân gọi thì mới cuống quýt chạy vào.Chờ rửa xong mọi thứ đã, qua một khắc.Đồ ăn đãi khách, bàn của nữ nhân đa phần ăn sạch sẽ, bàn của nam nhân do có uống chút rượu nên còn thừa lại cũng khá nhiều, cả nhà nàng tự nhiên đều không thể nào ăn hết nhiều đồ ăn như thế, nên nàng gói lại phần lớn đưa cho Tiểu Cúc và đại tỷ mang về.Tiểu Phúc và Thạch Đầu ở bên ngoài dọn dẹp bàn ghế, phụ thân do lúc nãy uống rượu say nên đã trở về phòng ngủ.Nàng và mẫu thân dọn xong bên trong liền đi ra ngoài hỗ trợ.Tiểu Yên thì dỗ bé con đi ngủ, trẻ con thường rất hay ngủ nhiều để mau lớn.Bên phải có ba gian phòng ngủ ( một phòng của Tiểu Phúc và Thạch Đầu, một phòng của nàng và Tiểu Yên cùng Tiểu Bánh Bao, phòng còn lại là không gian để cho Tiểu Bánh Bao chơi hoặc sau để cho Tiểu Phúc và Thạch Đầu luyện chữ, học bài cũng được), Bên trái có hai gian ( một là nhà kho chứa đồ, một là phòng bếp), chính diện ( phòng của phụ mẫu, đến phòng thờ, phòng trống cho khách), trong sân sẽ có một cái bàn dài, xung quanh được dựng cột tao thành một cái mái che mưa che nắng, khoảng sân đều khá lớn, lại lát gạch sạch sẽ, gọn gàng.Mấy cái chuồng nuôi cũng đã được sắp xếp, gà cứ vậy bỏ vào chuồng, hai chú cho được mua về có hai cái tên rất hay do Tiểu Yên đặt( một con lông trắng muốt gọi là Bạch Bạch, một con đen đen như cục than gọi là Hắc Hắc).