Lưu Mạn Mạn nỗ lực cử động chân tay, không để ý đến chỗ đau trên đầu, khẽ động tâm mi, khi cô nhìn thấy khung cảnh xung quanh, cô nghi ngờ đây có phải là nằm mơ không, Khung cảnh hoàn toàn xa lạ không hề có chút dáng vẻ của thành phố sầm uất, náo nhiệt, ồn ào như ngày thường, quan trọng hơn cô phát hiện chính mình nằm trong một gian phòng đất cực kỳ cũ nát, bốn phía là những bức tường đất được xây tạm bợ, trần nhà thì dùng cỏ tranh đan thành, bên trong phòng cũng rất đơn sơ, chỉ có một cái giường đất, cạnh giường là cái chậu gỗ bốc lên hơi nóng, trên chậu vắt cái khăn đã sờn phai, kế bên còn một cái tủ tre đã cũ. Trong góc phòng đặt một cái gương đồ hẳn là dùng để chứa y phục, phía trên còn để một bộ y phục đầy mụn vá đã được giặt sạch. Ngoài ra, thì căn phòng không còn dư thừa gì cả. Khoan đã! Đây đâu giống phòng ngủ nhà cô? Mặc dù phòng cô tuy nhỏ nhưng cũng là công sức máy năm trời cày cấy sớm tối mới tích góp đủ tiền mà mua được, những vật dụng bên trong đều được cô bố trí rất cẩn…
Chương 45
Cuộc Sống Dân Dã Của Mạn Mạn Ở Cổ ĐạiTác giả: Hạ An KhiếtTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLưu Mạn Mạn nỗ lực cử động chân tay, không để ý đến chỗ đau trên đầu, khẽ động tâm mi, khi cô nhìn thấy khung cảnh xung quanh, cô nghi ngờ đây có phải là nằm mơ không, Khung cảnh hoàn toàn xa lạ không hề có chút dáng vẻ của thành phố sầm uất, náo nhiệt, ồn ào như ngày thường, quan trọng hơn cô phát hiện chính mình nằm trong một gian phòng đất cực kỳ cũ nát, bốn phía là những bức tường đất được xây tạm bợ, trần nhà thì dùng cỏ tranh đan thành, bên trong phòng cũng rất đơn sơ, chỉ có một cái giường đất, cạnh giường là cái chậu gỗ bốc lên hơi nóng, trên chậu vắt cái khăn đã sờn phai, kế bên còn một cái tủ tre đã cũ. Trong góc phòng đặt một cái gương đồ hẳn là dùng để chứa y phục, phía trên còn để một bộ y phục đầy mụn vá đã được giặt sạch. Ngoài ra, thì căn phòng không còn dư thừa gì cả. Khoan đã! Đây đâu giống phòng ngủ nhà cô? Mặc dù phòng cô tuy nhỏ nhưng cũng là công sức máy năm trời cày cấy sớm tối mới tích góp đủ tiền mà mua được, những vật dụng bên trong đều được cô bố trí rất cẩn… Tích thị ẩn ý nhanh chóng từ bên ngoài vội vàng kéo tay mời mời khách vào nhà, bảo nàng cho tụi nhỏ ăn rồi sẵn pha bình trà đem qua phòng khách cho bà.Nàng nghe lời pha một ấm trà mới, không tiện ở lâu, đưa trà xong liền đi ra ngoài, chỉ kịp nghe mẫu thân giọng khó chịu hỏi lại một câu:"Là một người goá vợ à?"Người goá vợ? Là người mà lão phụ hôm qua nhắc tới sao? Nàng thật không ngờ nhanh như vậy mà đối phương đã sai bà mai đến.Tiểu Phúc, Thạch Đầu trốn ở ngoài cửa nghe lén, bị nàng bắt tại trận, đành phải le lưỡi, nhanh tay lẹ chân trở về bàn ănQua ước chừng một giờ, bà mai mới từ trong phòng khách đi ra, mẫu thân tâm tình vui vẻ hướng nàng bảo đến tiễn bà mai.Bà mai đi tới cửa đột nhiên cười hơ hớ kéo tay nàng, nàng bất ngờ không phòng bị, chỉ đành cười cười xem như là đáp lại, nào ngờ lại nghe được bà mai nói lời thâm thuý:"Cô nương, điều kiện của người này thật sự rất tốt, tướng mạo nhân phẩm đều là nhất đẳng, ta làm nghề này lâu năm như vậy, lần đầu tiên mới nhìn thấy một người xuất sắc như vậy, hoàn cảnh hai người lại coi hợp tình, chúc mừng cô nương" bà mai nói xong thì cất bước.Theo như ý bà mai không chừng mẫu thân đã đồng ý hôn sự của nàng?Tích thấy nàng đi vào liền ra hiệu cho nàng ngồi xuống, chậm rãi nói:"Tiểu Mạn, khi nãy đi dạo trong thôn ta có gặp qua Tần gia con dâu, nàng cũng nói về chuyện của con, bảo với ta bên kia cũng từng gặp qua con, người ta thấy được nên nhờ bà mai qua dạm lời, ta nghe gia cảnh người ta tốt liền đồng ý, dù là có goá vợ nhưng tính tình ắt tốt.""Nương, người lúc trước không phải để đại tỷ chọn lựa sau, bây giờ con chưa gặp mặt người đã đồng ý với người ta rồi"nàng giả bộ ủy khuất nhìn mẫu thân."Ai nói ta cho đại tỷ người chọn, thiệt ra ta và phụ thân ngươi đã biết Phùng Chí là người tốt nên mới đồng ý, hỏi ý đó chỉ là cho ra vẻ tốt với tỷ ngươi a" Tích thị thẳng thắn phanh phui lí lẽ của hai vợ chồng bà."À, không ngờ người và phụ thân tính toàn từ trước hết, còn dấu tụi con""Thôi đi ta coi như chuyện con đã xong, chờ bà mai kiếm dịp cho hai bên gặp mặt, con lo lựa lời nói cho tụi nhỏ, để chúng làm quen là vừa, phụ thân ngươi để ta tự bàn với ông ấy."Nàng đối với người chỉ gặp qua bằng lời người khác thế này liền không thể phán đoán được gì:"Mẫu thân, người thật đem con gả cho người đó sao?" Nàng muốn hỏi rõ lại ý mẫu thân, dù sao người chân chính quyết định cũng là mẫu thânTích thị gác tay sang một bên, thâm thuý nói:"Nhà này mấy nay nhờ con mà ăn no mặc đủ, ta cũng chỉ muốn cho con thứ tốt nhất, mấy năm nay đại tỷ con đi theo giúp ta một tay nhưng cũng làm trễ nãi chuyện chung thân đại sự, ta không thể để cho con đi vào con đường cũ.Mà tên tiểu tử này cũng làm nghề kiếm được bạc, con và tụi nhỏ đi theo đã có hắn làm chỗ dựa, cũng có thể giúp đỡ hắn một chút, điểm này chắc chắn sẽ không khắt khe.Hắn lại sống một mình, phụ mẫu huynh muội đều ở xa, không cần ngươi hầu hạ phụ mẫu nhà chồng, cũng miễn cho con khỏi bị tam cô lục bà giày vò.Nghe ra hắn có đứa nhỏ, coi như con gả qua đó có thể sống trôi chảy hơn một chút."Nàng không nghĩ tới mẫu thân đã lo lắng chu toàn đến vậy, thậm chí có những vấn đề chính nàng cũng chưa từng nghĩ tới.Mấy lời này nói ra thật sự khiến cho nàng đối với mối hôn sự này có chút hưng trí.Tích thị hiểu thấu được mất, cũng nhìn thấy thân phận goá vợ kia là không được hoàn mỹ nhưng vẫn nói:"Chưa kể hắn cũng đã thành thân qua một lần cũng là chuyện tốt, so với đám tiểu tử ngây ngốc kia thì sẽ trầm ổn hơn, biết xót nương tử hơn.""Mẫu thân, người này không phải thôn dân Thanh Thủy thôn, thôn bên cạnh nơi đó chúng ta cũng không quen thuộc, không thể cứ nghe bà mai nói thế nào liền nghe như vậy, hay là đi hỏi thăm một chút mới tốt." nàng nói ra nghi ngờ của mình.Tích thị điềm tĩnh:"Mẫu thân con đã có tính toán, con cứ yên tâm, thêm nữa còn có Tần gia con dâu giới thiệu, ta nghĩ chắc không có gì đâu ".Bàn bạc hết tất, nàng cho tụi nhỏ về phòng, nàng thì dọn dẹp xung quanh sân.Một lúc sau, phụ thân từ trong thôn mặt xám xịt, ủ rũ trở về.Nàng nghĩ phụ thân không phải giống như mẫu thân đã nói chứ! Trong lòng vừa có chút nghĩ ngợi lại vừa có chút bất an.Sắc mặt phụ thân không được tốt lắm, nàng cũng không dám lên tiếng hỏi, đành đè nén tò mò trong lòng, tập trung quét dọn.Nàng biết phụ thân vì chữ"Ơn nghĩa" đối với Lương bá, nàng hiện tại là người đang cư ngụ trong thân thể nguyên chủ cảm thấy rất biết ơn đối với Lương bá nhưng cái gì ra cái đó, không phải chuyện gì cũng vì ơn nghĩa mà làm tất, những chuyện trong khả năng chắc chắn không màng gì.Tuy nhiên nhà họ cũng phải hiểu lễ với người khác, qua lời mẫu thân nói thì nhà Lương bá không coi trọng gì gia nhà nàng, bảo sao mẫu thân không có thiện ý đối với họ..
Tích thị ẩn ý nhanh chóng từ bên ngoài vội vàng kéo tay mời mời khách vào nhà, bảo nàng cho tụi nhỏ ăn rồi sẵn pha bình trà đem qua phòng khách cho bà.
Nàng nghe lời pha một ấm trà mới, không tiện ở lâu, đưa trà xong liền đi ra ngoài, chỉ kịp nghe mẫu thân giọng khó chịu hỏi lại một câu:"Là một người goá vợ à?"
Người goá vợ? Là người mà lão phụ hôm qua nhắc tới sao? Nàng thật không ngờ nhanh như vậy mà đối phương đã sai bà mai đến.
Tiểu Phúc, Thạch Đầu trốn ở ngoài cửa nghe lén, bị nàng bắt tại trận, đành phải le lưỡi, nhanh tay lẹ chân trở về bàn ăn
Qua ước chừng một giờ, bà mai mới từ trong phòng khách đi ra, mẫu thân tâm tình vui vẻ hướng nàng bảo đến tiễn bà mai.
Bà mai đi tới cửa đột nhiên cười hơ hớ kéo tay nàng, nàng bất ngờ không phòng bị, chỉ đành cười cười xem như là đáp lại, nào ngờ lại nghe được bà mai nói lời thâm thuý:"Cô nương, điều kiện của người này thật sự rất tốt, tướng mạo nhân phẩm đều là nhất đẳng, ta làm nghề này lâu năm như vậy, lần đầu tiên mới nhìn thấy một người xuất sắc như vậy, hoàn cảnh hai người lại coi hợp tình, chúc mừng cô nương" bà mai nói xong thì cất bước.
Theo như ý bà mai không chừng mẫu thân đã đồng ý hôn sự của nàng?
Tích thấy nàng đi vào liền ra hiệu cho nàng ngồi xuống, chậm rãi nói:"Tiểu Mạn, khi nãy đi dạo trong thôn ta có gặp qua Tần gia con dâu, nàng cũng nói về chuyện của con, bảo với ta bên kia cũng từng gặp qua con, người ta thấy được nên nhờ bà mai qua dạm lời, ta nghe gia cảnh người ta tốt liền đồng ý, dù là có goá vợ nhưng tính tình ắt tốt."
"Nương, người lúc trước không phải để đại tỷ chọn lựa sau, bây giờ con chưa gặp mặt người đã đồng ý với người ta rồi"nàng giả bộ ủy khuất nhìn mẫu thân.
"Ai nói ta cho đại tỷ người chọn, thiệt ra ta và phụ thân ngươi đã biết Phùng Chí là người tốt nên mới đồng ý, hỏi ý đó chỉ là cho ra vẻ tốt với tỷ ngươi a" Tích thị thẳng thắn phanh phui lí lẽ của hai vợ chồng bà.
"À, không ngờ người và phụ thân tính toàn từ trước hết, còn dấu tụi con"
"Thôi đi ta coi như chuyện con đã xong, chờ bà mai kiếm dịp cho hai bên gặp mặt, con lo lựa lời nói cho tụi nhỏ, để chúng làm quen là vừa, phụ thân ngươi để ta tự bàn với ông ấy."
Nàng đối với người chỉ gặp qua bằng lời người khác thế này liền không thể phán đoán được gì:"Mẫu thân, người thật đem con gả cho người đó sao?" Nàng muốn hỏi rõ lại ý mẫu thân, dù sao người chân chính quyết định cũng là mẫu thân
Tích thị gác tay sang một bên, thâm thuý nói:"Nhà này mấy nay nhờ con mà ăn no mặc đủ, ta cũng chỉ muốn cho con thứ tốt nhất, mấy năm nay đại tỷ con đi theo giúp ta một tay nhưng cũng làm trễ nãi chuyện chung thân đại sự, ta không thể để cho con đi vào con đường cũ.
Mà tên tiểu tử này cũng làm nghề kiếm được bạc, con và tụi nhỏ đi theo đã có hắn làm chỗ dựa, cũng có thể giúp đỡ hắn một chút, điểm này chắc chắn sẽ không khắt khe.
Hắn lại sống một mình, phụ mẫu huynh muội đều ở xa, không cần ngươi hầu hạ phụ mẫu nhà chồng, cũng miễn cho con khỏi bị tam cô lục bà giày vò.
Nghe ra hắn có đứa nhỏ, coi như con gả qua đó có thể sống trôi chảy hơn một chút."
Nàng không nghĩ tới mẫu thân đã lo lắng chu toàn đến vậy, thậm chí có những vấn đề chính nàng cũng chưa từng nghĩ tới.
Mấy lời này nói ra thật sự khiến cho nàng đối với mối hôn sự này có chút hưng trí.
Tích thị hiểu thấu được mất, cũng nhìn thấy thân phận goá vợ kia là không được hoàn mỹ nhưng vẫn nói:"Chưa kể hắn cũng đã thành thân qua một lần cũng là chuyện tốt, so với đám tiểu tử ngây ngốc kia thì sẽ trầm ổn hơn, biết xót nương tử hơn."
"Mẫu thân, người này không phải thôn dân Thanh Thủy thôn, thôn bên cạnh nơi đó chúng ta cũng không quen thuộc, không thể cứ nghe bà mai nói thế nào liền nghe như vậy, hay là đi hỏi thăm một chút mới tốt." nàng nói ra nghi ngờ của mình.
Tích thị điềm tĩnh:"Mẫu thân con đã có tính toán, con cứ yên tâm, thêm nữa còn có Tần gia con dâu giới thiệu, ta nghĩ chắc không có gì đâu ".
Bàn bạc hết tất, nàng cho tụi nhỏ về phòng, nàng thì dọn dẹp xung quanh sân.
Một lúc sau, phụ thân từ trong thôn mặt xám xịt, ủ rũ trở về.
Nàng nghĩ phụ thân không phải giống như mẫu thân đã nói chứ! Trong lòng vừa có chút nghĩ ngợi lại vừa có chút bất an.
Sắc mặt phụ thân không được tốt lắm, nàng cũng không dám lên tiếng hỏi, đành đè nén tò mò trong lòng, tập trung quét dọn.
Nàng biết phụ thân vì chữ"Ơn nghĩa" đối với Lương bá, nàng hiện tại là người đang cư ngụ trong thân thể nguyên chủ cảm thấy rất biết ơn đối với Lương bá nhưng cái gì ra cái đó, không phải chuyện gì cũng vì ơn nghĩa mà làm tất, những chuyện trong khả năng chắc chắn không màng gì.
Tuy nhiên nhà họ cũng phải hiểu lễ với người khác, qua lời mẫu thân nói thì nhà Lương bá không coi trọng gì gia nhà nàng, bảo sao mẫu thân không có thiện ý đối với họ..
Cuộc Sống Dân Dã Của Mạn Mạn Ở Cổ ĐạiTác giả: Hạ An KhiếtTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLưu Mạn Mạn nỗ lực cử động chân tay, không để ý đến chỗ đau trên đầu, khẽ động tâm mi, khi cô nhìn thấy khung cảnh xung quanh, cô nghi ngờ đây có phải là nằm mơ không, Khung cảnh hoàn toàn xa lạ không hề có chút dáng vẻ của thành phố sầm uất, náo nhiệt, ồn ào như ngày thường, quan trọng hơn cô phát hiện chính mình nằm trong một gian phòng đất cực kỳ cũ nát, bốn phía là những bức tường đất được xây tạm bợ, trần nhà thì dùng cỏ tranh đan thành, bên trong phòng cũng rất đơn sơ, chỉ có một cái giường đất, cạnh giường là cái chậu gỗ bốc lên hơi nóng, trên chậu vắt cái khăn đã sờn phai, kế bên còn một cái tủ tre đã cũ. Trong góc phòng đặt một cái gương đồ hẳn là dùng để chứa y phục, phía trên còn để một bộ y phục đầy mụn vá đã được giặt sạch. Ngoài ra, thì căn phòng không còn dư thừa gì cả. Khoan đã! Đây đâu giống phòng ngủ nhà cô? Mặc dù phòng cô tuy nhỏ nhưng cũng là công sức máy năm trời cày cấy sớm tối mới tích góp đủ tiền mà mua được, những vật dụng bên trong đều được cô bố trí rất cẩn… Tích thị ẩn ý nhanh chóng từ bên ngoài vội vàng kéo tay mời mời khách vào nhà, bảo nàng cho tụi nhỏ ăn rồi sẵn pha bình trà đem qua phòng khách cho bà.Nàng nghe lời pha một ấm trà mới, không tiện ở lâu, đưa trà xong liền đi ra ngoài, chỉ kịp nghe mẫu thân giọng khó chịu hỏi lại một câu:"Là một người goá vợ à?"Người goá vợ? Là người mà lão phụ hôm qua nhắc tới sao? Nàng thật không ngờ nhanh như vậy mà đối phương đã sai bà mai đến.Tiểu Phúc, Thạch Đầu trốn ở ngoài cửa nghe lén, bị nàng bắt tại trận, đành phải le lưỡi, nhanh tay lẹ chân trở về bàn ănQua ước chừng một giờ, bà mai mới từ trong phòng khách đi ra, mẫu thân tâm tình vui vẻ hướng nàng bảo đến tiễn bà mai.Bà mai đi tới cửa đột nhiên cười hơ hớ kéo tay nàng, nàng bất ngờ không phòng bị, chỉ đành cười cười xem như là đáp lại, nào ngờ lại nghe được bà mai nói lời thâm thuý:"Cô nương, điều kiện của người này thật sự rất tốt, tướng mạo nhân phẩm đều là nhất đẳng, ta làm nghề này lâu năm như vậy, lần đầu tiên mới nhìn thấy một người xuất sắc như vậy, hoàn cảnh hai người lại coi hợp tình, chúc mừng cô nương" bà mai nói xong thì cất bước.Theo như ý bà mai không chừng mẫu thân đã đồng ý hôn sự của nàng?Tích thấy nàng đi vào liền ra hiệu cho nàng ngồi xuống, chậm rãi nói:"Tiểu Mạn, khi nãy đi dạo trong thôn ta có gặp qua Tần gia con dâu, nàng cũng nói về chuyện của con, bảo với ta bên kia cũng từng gặp qua con, người ta thấy được nên nhờ bà mai qua dạm lời, ta nghe gia cảnh người ta tốt liền đồng ý, dù là có goá vợ nhưng tính tình ắt tốt.""Nương, người lúc trước không phải để đại tỷ chọn lựa sau, bây giờ con chưa gặp mặt người đã đồng ý với người ta rồi"nàng giả bộ ủy khuất nhìn mẫu thân."Ai nói ta cho đại tỷ người chọn, thiệt ra ta và phụ thân ngươi đã biết Phùng Chí là người tốt nên mới đồng ý, hỏi ý đó chỉ là cho ra vẻ tốt với tỷ ngươi a" Tích thị thẳng thắn phanh phui lí lẽ của hai vợ chồng bà."À, không ngờ người và phụ thân tính toàn từ trước hết, còn dấu tụi con""Thôi đi ta coi như chuyện con đã xong, chờ bà mai kiếm dịp cho hai bên gặp mặt, con lo lựa lời nói cho tụi nhỏ, để chúng làm quen là vừa, phụ thân ngươi để ta tự bàn với ông ấy."Nàng đối với người chỉ gặp qua bằng lời người khác thế này liền không thể phán đoán được gì:"Mẫu thân, người thật đem con gả cho người đó sao?" Nàng muốn hỏi rõ lại ý mẫu thân, dù sao người chân chính quyết định cũng là mẫu thânTích thị gác tay sang một bên, thâm thuý nói:"Nhà này mấy nay nhờ con mà ăn no mặc đủ, ta cũng chỉ muốn cho con thứ tốt nhất, mấy năm nay đại tỷ con đi theo giúp ta một tay nhưng cũng làm trễ nãi chuyện chung thân đại sự, ta không thể để cho con đi vào con đường cũ.Mà tên tiểu tử này cũng làm nghề kiếm được bạc, con và tụi nhỏ đi theo đã có hắn làm chỗ dựa, cũng có thể giúp đỡ hắn một chút, điểm này chắc chắn sẽ không khắt khe.Hắn lại sống một mình, phụ mẫu huynh muội đều ở xa, không cần ngươi hầu hạ phụ mẫu nhà chồng, cũng miễn cho con khỏi bị tam cô lục bà giày vò.Nghe ra hắn có đứa nhỏ, coi như con gả qua đó có thể sống trôi chảy hơn một chút."Nàng không nghĩ tới mẫu thân đã lo lắng chu toàn đến vậy, thậm chí có những vấn đề chính nàng cũng chưa từng nghĩ tới.Mấy lời này nói ra thật sự khiến cho nàng đối với mối hôn sự này có chút hưng trí.Tích thị hiểu thấu được mất, cũng nhìn thấy thân phận goá vợ kia là không được hoàn mỹ nhưng vẫn nói:"Chưa kể hắn cũng đã thành thân qua một lần cũng là chuyện tốt, so với đám tiểu tử ngây ngốc kia thì sẽ trầm ổn hơn, biết xót nương tử hơn.""Mẫu thân, người này không phải thôn dân Thanh Thủy thôn, thôn bên cạnh nơi đó chúng ta cũng không quen thuộc, không thể cứ nghe bà mai nói thế nào liền nghe như vậy, hay là đi hỏi thăm một chút mới tốt." nàng nói ra nghi ngờ của mình.Tích thị điềm tĩnh:"Mẫu thân con đã có tính toán, con cứ yên tâm, thêm nữa còn có Tần gia con dâu giới thiệu, ta nghĩ chắc không có gì đâu ".Bàn bạc hết tất, nàng cho tụi nhỏ về phòng, nàng thì dọn dẹp xung quanh sân.Một lúc sau, phụ thân từ trong thôn mặt xám xịt, ủ rũ trở về.Nàng nghĩ phụ thân không phải giống như mẫu thân đã nói chứ! Trong lòng vừa có chút nghĩ ngợi lại vừa có chút bất an.Sắc mặt phụ thân không được tốt lắm, nàng cũng không dám lên tiếng hỏi, đành đè nén tò mò trong lòng, tập trung quét dọn.Nàng biết phụ thân vì chữ"Ơn nghĩa" đối với Lương bá, nàng hiện tại là người đang cư ngụ trong thân thể nguyên chủ cảm thấy rất biết ơn đối với Lương bá nhưng cái gì ra cái đó, không phải chuyện gì cũng vì ơn nghĩa mà làm tất, những chuyện trong khả năng chắc chắn không màng gì.Tuy nhiên nhà họ cũng phải hiểu lễ với người khác, qua lời mẫu thân nói thì nhà Lương bá không coi trọng gì gia nhà nàng, bảo sao mẫu thân không có thiện ý đối với họ..