"Em không ngoan gì cả, em không được chạy lung tung như thế. Em còn không cho người ta tiêm thuốc, không phải trước kia nghe lời lắm sao, chẹp chẹp! "Trong không khí ẩm ướt vang lên giọng nói khàn khàn của người đàn ông, mang theo vài phần lạnh lùng, khiến người ta rét run cả người. Tần Nguyệt run rẩy, cánh tay bị tiêm thuốc tê cứng, khiến cô không động đậy được. Nhưng nghe người đàn ông nói, cô vẫn ngẩng đầu lên nhìn bóng người lờ mờ trước mắt theo bản năng, sau đó vùng vẫy, nói bằng giọng khản đặc:"Tư Kính Đường, cha tôi đâu? Nếu ông ấy xảy ra chuyện, tôi sẽ không tha cho anh!"Ánh mắt người đàn ông trước mặt chợt trở nên thâm trầm, bên khóe miệng hiện ra nụ cười chế giễu. Hắn cúi người xuống, giữ lấy cái cằm gầy mảnh của cô, lạnh lùng nói:"Cô đợi đi, nhưng cô cảm thấy mình có cơ hội rời khỏi nơi này không?""Nếu không ra được, tôi sẽ đồng quy vu tận với tên súc sinh như anh!"Tần Nguyệt nghiến răng, trong ánh mắt hiện ra vẻ thù hận đậm sâu. Người đàn ông sầm mặt lại, bỏ cằm cô ra,…
Chương 24: Chương 24
Tổng Tài Bố Đường Cưới Trước Yêu SauTác giả: Công Tử Khinh CaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Em không ngoan gì cả, em không được chạy lung tung như thế. Em còn không cho người ta tiêm thuốc, không phải trước kia nghe lời lắm sao, chẹp chẹp! "Trong không khí ẩm ướt vang lên giọng nói khàn khàn của người đàn ông, mang theo vài phần lạnh lùng, khiến người ta rét run cả người. Tần Nguyệt run rẩy, cánh tay bị tiêm thuốc tê cứng, khiến cô không động đậy được. Nhưng nghe người đàn ông nói, cô vẫn ngẩng đầu lên nhìn bóng người lờ mờ trước mắt theo bản năng, sau đó vùng vẫy, nói bằng giọng khản đặc:"Tư Kính Đường, cha tôi đâu? Nếu ông ấy xảy ra chuyện, tôi sẽ không tha cho anh!"Ánh mắt người đàn ông trước mặt chợt trở nên thâm trầm, bên khóe miệng hiện ra nụ cười chế giễu. Hắn cúi người xuống, giữ lấy cái cằm gầy mảnh của cô, lạnh lùng nói:"Cô đợi đi, nhưng cô cảm thấy mình có cơ hội rời khỏi nơi này không?""Nếu không ra được, tôi sẽ đồng quy vu tận với tên súc sinh như anh!"Tần Nguyệt nghiến răng, trong ánh mắt hiện ra vẻ thù hận đậm sâu. Người đàn ông sầm mặt lại, bỏ cằm cô ra,… Văn Diễm nhìn cô một cái, duỗi tay lấy di động ra gọi điện, trầm giọng nói:“Nói với Thẩm tổng, cô con gái mà ông ấy đang tìm kiếm ở chỗ tôi, sáng mai tôi sẽ đưa cô ấy về.”Cô chớp chớp mắt, thấy anh đã gỡ tai nghe xuống, cô mới hỏi:“Anh biết Thẩm… ba tôi?”“Ừm.”Người đàn ông đáp, rồi anh không nói gì thêm, tiếp tục lái xe.Tần Nguyệt vừa động não, cô lập tức hiểu ra người này đã điều tra lai lịch của mình, Tần Nguyệt thoáng im lặng rồi nói:“Anh vẫn nên đưa tôi về chỗ của ba tôi liền đi, chúng ta cũng chẳng quen biết gì nhau, tôi…”“Két…”Tần Nguyệt đang nói, Văn Diễm đột nhiên đạp phanh thắng gấp.Cô nhất thời không để ý, suýt nữa đụng cửa kính, cô lập tức nổi điên, lạnh mặt quát:“Anh bị khùng hả?”Cô vừa dứt lời thì thấy sắc mặt Văn Diễm không thích hợp lắm, ánh mắt âm u, cả người âm trầm, nhìn dáng vẻ của anh như thể muốn xé đôi cô ra vậy.Tần Nguyệt đang định nói gì đó, Văn Diễm đột nhiên kéo cô lại, để cô ngồi lên ghế phụ xe.Văn Diễm nhìn người phụ nữ dưới thân, ánh mắt trở nên vô cùng phức tạp.Anh chậm rãi đưa môi tới gần, nhưng trong nháy mắt đã tỉnh táo lại.Tần Nguyệt bị kéo đến mức đầu óc choáng váng, còn chưa kịp phục hồi tinh thần, chợt nghe thấy giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên rõ ràng bên tai."Giúp người thì giúp đến cùng, vở kịch này cũng phải diễn cho tròn vai, tôi đồng ý giúp cô giải quyết những chuyện đã xảy ra tại quán bar Hâm Huy, với điều kiện, cô ở lại bên cạnh tôi với tư cách vị hôn thê."Tần Nguyệt sửng sốt, sắc mặt nhất thời trầm xuống, đẩy hắn ra, lạnh lùng nói:"Nếu tôi không đồng ý thì sao?"Văn Diễm theo động tác của cô, buông cô ra, chỉnh lại tay áo, thản nhiên nói:"Cô sẽ đồng ý."Tần Nguyệt hận đến nghiến răng nghiến lợi, người này trở nên lưu manh vô lại như thế từ khi nào vậy.Buổi tối hôm đó, Tần Nguyệt được Văn Diễm đưa về căn hộ của anh.Cả điện thoại di động và ví tiền Tần Nguyệt đều không mang theo, ngoại trừ đi theo anh, cô không còn lựa chọn nào khác.Ngôi nhà khoảng hai trăm mét vuông, rất rộng lớn.Cách trang trí không phải là kiểu xa hoa, trông tương đối thuận mắt, thoải mái, sạch sẽ, ngược lại có hơi không giống nơi ở của một người đàn ông.Tần Nguyệt bĩu môi, cô nhớ rõ, người này có thói ở sạch."Có đồ uống trong tủ lạnh, muốn uống gì thì tự lấy.".
Văn Diễm nhìn cô một cái, duỗi tay lấy di động ra gọi điện, trầm giọng nói:“Nói với Thẩm tổng, cô con gái mà ông ấy đang tìm kiếm ở chỗ tôi, sáng mai tôi sẽ đưa cô ấy về.
”Cô chớp chớp mắt, thấy anh đã gỡ tai nghe xuống, cô mới hỏi:“Anh biết Thẩm… ba tôi?”“Ừm.
”Người đàn ông đáp, rồi anh không nói gì thêm, tiếp tục lái xe.
Tần Nguyệt vừa động não, cô lập tức hiểu ra người này đã điều tra lai lịch của mình, Tần Nguyệt thoáng im lặng rồi nói:“Anh vẫn nên đưa tôi về chỗ của ba tôi liền đi, chúng ta cũng chẳng quen biết gì nhau, tôi…”“Két…”Tần Nguyệt đang nói, Văn Diễm đột nhiên đạp phanh thắng gấp.
Cô nhất thời không để ý, suýt nữa đụng cửa kính, cô lập tức nổi điên, lạnh mặt quát:“Anh bị khùng hả?”Cô vừa dứt lời thì thấy sắc mặt Văn Diễm không thích hợp lắm, ánh mắt âm u, cả người âm trầm, nhìn dáng vẻ của anh như thể muốn xé đôi cô ra vậy.
Tần Nguyệt đang định nói gì đó, Văn Diễm đột nhiên kéo cô lại, để cô ngồi lên ghế phụ xe.
Văn Diễm nhìn người phụ nữ dưới thân, ánh mắt trở nên vô cùng phức tạp.
Anh chậm rãi đưa môi tới gần, nhưng trong nháy mắt đã tỉnh táo lại.
Tần Nguyệt bị kéo đến mức đầu óc choáng váng, còn chưa kịp phục hồi tinh thần, chợt nghe thấy giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên rõ ràng bên tai.
"Giúp người thì giúp đến cùng, vở kịch này cũng phải diễn cho tròn vai, tôi đồng ý giúp cô giải quyết những chuyện đã xảy ra tại quán bar Hâm Huy, với điều kiện, cô ở lại bên cạnh tôi với tư cách vị hôn thê.
"Tần Nguyệt sửng sốt, sắc mặt nhất thời trầm xuống, đẩy hắn ra, lạnh lùng nói:"Nếu tôi không đồng ý thì sao?"Văn Diễm theo động tác của cô, buông cô ra, chỉnh lại tay áo, thản nhiên nói:"Cô sẽ đồng ý.
"Tần Nguyệt hận đến nghiến răng nghiến lợi, người này trở nên lưu manh vô lại như thế từ khi nào vậy.
Buổi tối hôm đó, Tần Nguyệt được Văn Diễm đưa về căn hộ của anh.
Cả điện thoại di động và ví tiền Tần Nguyệt đều không mang theo, ngoại trừ đi theo anh, cô không còn lựa chọn nào khác.
Ngôi nhà khoảng hai trăm mét vuông, rất rộng lớn.
Cách trang trí không phải là kiểu xa hoa, trông tương đối thuận mắt, thoải mái, sạch sẽ, ngược lại có hơi không giống nơi ở của một người đàn ông.
Tần Nguyệt bĩu môi, cô nhớ rõ, người này có thói ở sạch.
"Có đồ uống trong tủ lạnh, muốn uống gì thì tự lấy.
".
Tổng Tài Bố Đường Cưới Trước Yêu SauTác giả: Công Tử Khinh CaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Em không ngoan gì cả, em không được chạy lung tung như thế. Em còn không cho người ta tiêm thuốc, không phải trước kia nghe lời lắm sao, chẹp chẹp! "Trong không khí ẩm ướt vang lên giọng nói khàn khàn của người đàn ông, mang theo vài phần lạnh lùng, khiến người ta rét run cả người. Tần Nguyệt run rẩy, cánh tay bị tiêm thuốc tê cứng, khiến cô không động đậy được. Nhưng nghe người đàn ông nói, cô vẫn ngẩng đầu lên nhìn bóng người lờ mờ trước mắt theo bản năng, sau đó vùng vẫy, nói bằng giọng khản đặc:"Tư Kính Đường, cha tôi đâu? Nếu ông ấy xảy ra chuyện, tôi sẽ không tha cho anh!"Ánh mắt người đàn ông trước mặt chợt trở nên thâm trầm, bên khóe miệng hiện ra nụ cười chế giễu. Hắn cúi người xuống, giữ lấy cái cằm gầy mảnh của cô, lạnh lùng nói:"Cô đợi đi, nhưng cô cảm thấy mình có cơ hội rời khỏi nơi này không?""Nếu không ra được, tôi sẽ đồng quy vu tận với tên súc sinh như anh!"Tần Nguyệt nghiến răng, trong ánh mắt hiện ra vẻ thù hận đậm sâu. Người đàn ông sầm mặt lại, bỏ cằm cô ra,… Văn Diễm nhìn cô một cái, duỗi tay lấy di động ra gọi điện, trầm giọng nói:“Nói với Thẩm tổng, cô con gái mà ông ấy đang tìm kiếm ở chỗ tôi, sáng mai tôi sẽ đưa cô ấy về.”Cô chớp chớp mắt, thấy anh đã gỡ tai nghe xuống, cô mới hỏi:“Anh biết Thẩm… ba tôi?”“Ừm.”Người đàn ông đáp, rồi anh không nói gì thêm, tiếp tục lái xe.Tần Nguyệt vừa động não, cô lập tức hiểu ra người này đã điều tra lai lịch của mình, Tần Nguyệt thoáng im lặng rồi nói:“Anh vẫn nên đưa tôi về chỗ của ba tôi liền đi, chúng ta cũng chẳng quen biết gì nhau, tôi…”“Két…”Tần Nguyệt đang nói, Văn Diễm đột nhiên đạp phanh thắng gấp.Cô nhất thời không để ý, suýt nữa đụng cửa kính, cô lập tức nổi điên, lạnh mặt quát:“Anh bị khùng hả?”Cô vừa dứt lời thì thấy sắc mặt Văn Diễm không thích hợp lắm, ánh mắt âm u, cả người âm trầm, nhìn dáng vẻ của anh như thể muốn xé đôi cô ra vậy.Tần Nguyệt đang định nói gì đó, Văn Diễm đột nhiên kéo cô lại, để cô ngồi lên ghế phụ xe.Văn Diễm nhìn người phụ nữ dưới thân, ánh mắt trở nên vô cùng phức tạp.Anh chậm rãi đưa môi tới gần, nhưng trong nháy mắt đã tỉnh táo lại.Tần Nguyệt bị kéo đến mức đầu óc choáng váng, còn chưa kịp phục hồi tinh thần, chợt nghe thấy giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên rõ ràng bên tai."Giúp người thì giúp đến cùng, vở kịch này cũng phải diễn cho tròn vai, tôi đồng ý giúp cô giải quyết những chuyện đã xảy ra tại quán bar Hâm Huy, với điều kiện, cô ở lại bên cạnh tôi với tư cách vị hôn thê."Tần Nguyệt sửng sốt, sắc mặt nhất thời trầm xuống, đẩy hắn ra, lạnh lùng nói:"Nếu tôi không đồng ý thì sao?"Văn Diễm theo động tác của cô, buông cô ra, chỉnh lại tay áo, thản nhiên nói:"Cô sẽ đồng ý."Tần Nguyệt hận đến nghiến răng nghiến lợi, người này trở nên lưu manh vô lại như thế từ khi nào vậy.Buổi tối hôm đó, Tần Nguyệt được Văn Diễm đưa về căn hộ của anh.Cả điện thoại di động và ví tiền Tần Nguyệt đều không mang theo, ngoại trừ đi theo anh, cô không còn lựa chọn nào khác.Ngôi nhà khoảng hai trăm mét vuông, rất rộng lớn.Cách trang trí không phải là kiểu xa hoa, trông tương đối thuận mắt, thoải mái, sạch sẽ, ngược lại có hơi không giống nơi ở của một người đàn ông.Tần Nguyệt bĩu môi, cô nhớ rõ, người này có thói ở sạch."Có đồ uống trong tủ lạnh, muốn uống gì thì tự lấy.".