Chapter 1: Cuộc gặp gỡ bất ngờ Một cô gái đang ngồi bên ghế đá công viên mân mê ổ bánh mì "lăm le cho vào miệng cạp" thì vừa lúc cô đưa ổ bánh mì lên cạp thì một đám đàn ông cỡ chừng 30-40 tuổi chạy tới miệng hét lên: _Nó kia kìa!!!! Giật mình cô quay lại nhìn. Phản xạ nhanh cô cầm ổ bánh mì thật chặt trong tay rồi vọt lẹ. Miệng lầm bầm oán trách đám người đang đuổi theo mình: _Trời à, ít ra cũng phải để tôi ăn xong ổ bánh mì mới có sức chạy tiếp chứ!!!! vừa nói vừa thở không ra hơi cô biết sức lực mình sắp hết hạn nên đánh liều lủi đầu vào một nơi không dành cho cô: WC NAM. >" Nhìn quanh không thấy ai nên cô lẻn vào phòng thật nhanh và đóng cửa lại. Ngồi trên nắp bồn cầu thở hổn hển. Phương châm lúc này của cô là: _"Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất!!! Lúc này cô mới không dám thở mạnh nữa mà cố gắng lắng nghe tình hình bên ngoài. Cô nghe loáng thoáng tiếng chữi rủi của bọn người đuổi theo cô: _Mẹ kiếp, nó lại thoát nữa rồi!!!! Giọng một thằng khác chen vào: _Đ***m ba nó…
Chương 11
Cô Vợ Bất Đắc DĩTác giả: Peduyen1993Truyện Ngôn TìnhChapter 1: Cuộc gặp gỡ bất ngờ Một cô gái đang ngồi bên ghế đá công viên mân mê ổ bánh mì "lăm le cho vào miệng cạp" thì vừa lúc cô đưa ổ bánh mì lên cạp thì một đám đàn ông cỡ chừng 30-40 tuổi chạy tới miệng hét lên: _Nó kia kìa!!!! Giật mình cô quay lại nhìn. Phản xạ nhanh cô cầm ổ bánh mì thật chặt trong tay rồi vọt lẹ. Miệng lầm bầm oán trách đám người đang đuổi theo mình: _Trời à, ít ra cũng phải để tôi ăn xong ổ bánh mì mới có sức chạy tiếp chứ!!!! vừa nói vừa thở không ra hơi cô biết sức lực mình sắp hết hạn nên đánh liều lủi đầu vào một nơi không dành cho cô: WC NAM. >" Nhìn quanh không thấy ai nên cô lẻn vào phòng thật nhanh và đóng cửa lại. Ngồi trên nắp bồn cầu thở hổn hển. Phương châm lúc này của cô là: _"Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất!!! Lúc này cô mới không dám thở mạnh nữa mà cố gắng lắng nghe tình hình bên ngoài. Cô nghe loáng thoáng tiếng chữi rủi của bọn người đuổi theo cô: _Mẹ kiếp, nó lại thoát nữa rồi!!!! Giọng một thằng khác chen vào: _Đ***m ba nó… BA!!!!!!!!!BA ƠI!!!!Nhưng vẫn không nghe thấy tiếng trả lời. Cô gõ mạnh cửa phòng như sợ ba cô đang gặp nguy hiểm. Nào ngờ cánh cửa phòng mở ra. Ba cô bước ra và ngáp:_Gì vậy con???Cô vội vàng hỏi:_Bọn họ nói nếu ba không trả tiền cho họ thì họ sẽ "khử" ba có đúng vậy không???Ba cô nhìn cô buồn bã gật đầu. Lúc này cô đã hiểu thì ra mọi chuyện không hề đơn giản như cô nghĩ. Không hề dễ khi kím ra một khoản tiền lớn trong tích tắc. Vậy cô biết phải làm sao??? rồi cô quay về phòng miệng cứ lẩm bẩm mỗi câu:_Biết làm sao đây??? rồi ngồi thẫn người ra trong phòng như kẻ mất hồn.
BA!!!!!!!!!
BA ƠI!!!!
Nhưng vẫn không nghe thấy tiếng trả lời. Cô gõ mạnh cửa phòng như sợ ba cô đang gặp nguy hiểm. Nào ngờ cánh cửa phòng mở ra. Ba cô bước ra và ngáp:
_Gì vậy con???
Cô vội vàng hỏi:
_Bọn họ nói nếu ba không trả tiền cho họ thì họ sẽ "khử" ba có đúng vậy không???
Ba cô nhìn cô buồn bã gật đầu. Lúc này cô đã hiểu thì ra mọi chuyện không hề đơn giản như cô nghĩ. Không hề dễ khi kím ra một khoản tiền lớn trong tích tắc. Vậy cô biết phải làm sao??? rồi cô quay về phòng miệng cứ lẩm bẩm mỗi câu:
_Biết làm sao đây??? rồi ngồi thẫn người ra trong phòng như kẻ mất hồn.
Cô Vợ Bất Đắc DĩTác giả: Peduyen1993Truyện Ngôn TìnhChapter 1: Cuộc gặp gỡ bất ngờ Một cô gái đang ngồi bên ghế đá công viên mân mê ổ bánh mì "lăm le cho vào miệng cạp" thì vừa lúc cô đưa ổ bánh mì lên cạp thì một đám đàn ông cỡ chừng 30-40 tuổi chạy tới miệng hét lên: _Nó kia kìa!!!! Giật mình cô quay lại nhìn. Phản xạ nhanh cô cầm ổ bánh mì thật chặt trong tay rồi vọt lẹ. Miệng lầm bầm oán trách đám người đang đuổi theo mình: _Trời à, ít ra cũng phải để tôi ăn xong ổ bánh mì mới có sức chạy tiếp chứ!!!! vừa nói vừa thở không ra hơi cô biết sức lực mình sắp hết hạn nên đánh liều lủi đầu vào một nơi không dành cho cô: WC NAM. >" Nhìn quanh không thấy ai nên cô lẻn vào phòng thật nhanh và đóng cửa lại. Ngồi trên nắp bồn cầu thở hổn hển. Phương châm lúc này của cô là: _"Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất!!! Lúc này cô mới không dám thở mạnh nữa mà cố gắng lắng nghe tình hình bên ngoài. Cô nghe loáng thoáng tiếng chữi rủi của bọn người đuổi theo cô: _Mẹ kiếp, nó lại thoát nữa rồi!!!! Giọng một thằng khác chen vào: _Đ***m ba nó… BA!!!!!!!!!BA ƠI!!!!Nhưng vẫn không nghe thấy tiếng trả lời. Cô gõ mạnh cửa phòng như sợ ba cô đang gặp nguy hiểm. Nào ngờ cánh cửa phòng mở ra. Ba cô bước ra và ngáp:_Gì vậy con???Cô vội vàng hỏi:_Bọn họ nói nếu ba không trả tiền cho họ thì họ sẽ "khử" ba có đúng vậy không???Ba cô nhìn cô buồn bã gật đầu. Lúc này cô đã hiểu thì ra mọi chuyện không hề đơn giản như cô nghĩ. Không hề dễ khi kím ra một khoản tiền lớn trong tích tắc. Vậy cô biết phải làm sao??? rồi cô quay về phòng miệng cứ lẩm bẩm mỗi câu:_Biết làm sao đây??? rồi ngồi thẫn người ra trong phòng như kẻ mất hồn.