Tác giả:

Chapter 1: Cuộc gặp gỡ bất ngờ Một cô gái đang ngồi bên ghế đá công viên mân mê ổ bánh mì "lăm le cho vào miệng cạp" thì vừa lúc cô đưa ổ bánh mì lên cạp thì một đám đàn ông cỡ chừng 30-40 tuổi chạy tới miệng hét lên: _Nó kia kìa!!!! Giật mình cô quay lại nhìn. Phản xạ nhanh cô cầm ổ bánh mì thật chặt trong tay rồi vọt lẹ. Miệng lầm bầm oán trách đám người đang đuổi theo mình: _Trời à, ít ra cũng phải để tôi ăn xong ổ bánh mì mới có sức chạy tiếp chứ!!!! vừa nói vừa thở không ra hơi cô biết sức lực mình sắp hết hạn nên đánh liều lủi đầu vào một nơi không dành cho cô: WC NAM. >" Nhìn quanh không thấy ai nên cô lẻn vào phòng thật nhanh và đóng cửa lại. Ngồi trên nắp bồn cầu thở hổn hển. Phương châm lúc này của cô là: _"Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất!!! Lúc này cô mới không dám thở mạnh nữa mà cố gắng lắng nghe tình hình bên ngoài. Cô nghe loáng thoáng tiếng chữi rủi của bọn người đuổi theo cô: _Mẹ kiếp, nó lại thoát nữa rồi!!!! Giọng một thằng khác chen vào: _Đ***m ba nó…

Chương 37

Cô Vợ Bất Đắc DĩTác giả: Peduyen1993Truyện Ngôn TìnhChapter 1: Cuộc gặp gỡ bất ngờ Một cô gái đang ngồi bên ghế đá công viên mân mê ổ bánh mì "lăm le cho vào miệng cạp" thì vừa lúc cô đưa ổ bánh mì lên cạp thì một đám đàn ông cỡ chừng 30-40 tuổi chạy tới miệng hét lên: _Nó kia kìa!!!! Giật mình cô quay lại nhìn. Phản xạ nhanh cô cầm ổ bánh mì thật chặt trong tay rồi vọt lẹ. Miệng lầm bầm oán trách đám người đang đuổi theo mình: _Trời à, ít ra cũng phải để tôi ăn xong ổ bánh mì mới có sức chạy tiếp chứ!!!! vừa nói vừa thở không ra hơi cô biết sức lực mình sắp hết hạn nên đánh liều lủi đầu vào một nơi không dành cho cô: WC NAM. >" Nhìn quanh không thấy ai nên cô lẻn vào phòng thật nhanh và đóng cửa lại. Ngồi trên nắp bồn cầu thở hổn hển. Phương châm lúc này của cô là: _"Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất!!! Lúc này cô mới không dám thở mạnh nữa mà cố gắng lắng nghe tình hình bên ngoài. Cô nghe loáng thoáng tiếng chữi rủi của bọn người đuổi theo cô: _Mẹ kiếp, nó lại thoát nữa rồi!!!! Giọng một thằng khác chen vào: _Đ***m ba nó… Còn anh cứ lái xe lâu lâu lại "liếc trộm" sang cô đầy vẻ lo lắng. Anh đang lo sợ cô "yêu" anh và việc anh quay trở về bên Lệ Thy sẽ khiến cô đau khổ. Nhưng bây giờ anh biết làm gì hơn là cứ vờ như không quan tâm cô.Bầu không khí trở nên ngột ngạt vô cùng khi hai kẻ trên xe mỗi người mang mỗi suy nghĩ riêng. Có ai biết rằng trái tim họ đã trao về nhau tự khi nào để rồi phải nhói đau khi "ai kia" đi cùng một người khác.Vừa mở cửa ra thấy con "táp" nó mừng quýnh lên. Có lẽ cả ngày không ai chơi với nó nên chắc nó buồn lắm. Cô cúi xuống vỗ nhè nhẹ lên đầu "táp"._Ngoan lắm!!Mặc dù nó là con chó của Lệ Thy nhưng sao cô vẫn thấy nó rất đáng yêu. Và cô cũng không thể nào vì Lệ Thy mà đâm ra ghét bỏ con "táp" một cách vô lí được. Cô soạn lấy bộ đồ rồi vào nhà tắm tắm.Dòng nước lạnh buốt chảy xuống từ vòi sen khiến cô run mình môi run lên vì lạnh nhưng lại khiến cô tỉnh táo hơn rất nhiều. Nhưng trong làn nước lạnh buốt đó lại có những có giọt nước âm ấm đang rỉ ra từ khóe mắt ai kia. Rồi tự trách mình sao lại phải khóc?? khóc vì điều gì??? có phải cô đang khóc vì trái tim đang rỉ máu vì một tình yêu không kết quả. Những giọt nước mặt trào ra như đã bị kìm nén từ rất lâu.Cô ngâm mình dưới dòng nước lạnh đó khá lâu. Cơn lạnh khiến hai chân cô run rẩy đứng không muốn vững nữa cô mới chịu thay đồ rồi thả người lên nệm. Cô dần chìm vào giấc ngủ trong sự mệt mỏi rã rời. Con "táp" rên ư ử một vài tiếng rồi cũng cuộn tròn mình lại trên tấm thảm bông rồi ngủ thiếp đi.Tiếng gõ cửa phòng khiến cô giật mình thức giấc. Cô bước ra mở cửa trong bộ dạng cực kì buồn cười._Gì vậy??_Thay đồ lẹ đi chụp hình cưới!!Cô gật đầu rồi đóng cửa phòng lại. Mau chóng thay quần ao trang điểm sơ sơ. Chợt nhớ ra một điều nên vội chộp lấy cái điện thoại bấm số gọi. Bên đầu dây bên kia có tiếng trả lời:_Em là Thiên Nhi nè, anh Tiến!!_Có chuyện gì vậy em??Cô e dè nói:_Hôm nay chắc em xin nghỉ một ngày được không tại em phải đi chụp hình đám cưới rồi!!Đầu giây bên kia chỉ trả lời vỏn vẹn một chữ: _"Uhm!" rồi anh cúp máy lạnh lùng đến khó hiểu. Cô đâu có biết rằng cứ mỗi ngày càng gần ngày lên xe hoa là anh như ngồi trên lửa đốt. Chỉ muốn chạy đến và cướp mất cô dâu nhưng anh không thể làm được điều đó vì anh đọc được trong mắt cô thứ tình yêu cô đang có không phải dành cho anh. Nếu anh cướp cô đi thì cô sẽ được hạnh phúc không??

Còn anh cứ lái xe lâu lâu lại "liếc trộm" sang cô đầy vẻ lo lắng. Anh đang lo sợ cô "yêu" anh và việc anh quay trở về bên Lệ Thy sẽ khiến cô đau khổ. Nhưng bây giờ anh biết làm gì hơn là cứ vờ như không quan tâm cô.

Bầu không khí trở nên ngột ngạt vô cùng khi hai kẻ trên xe mỗi người mang mỗi suy nghĩ riêng. Có ai biết rằng trái tim họ đã trao về nhau tự khi nào để rồi phải nhói đau khi "ai kia" đi cùng một người khác.

Vừa mở cửa ra thấy con "táp" nó mừng quýnh lên. Có lẽ cả ngày không ai chơi với nó nên chắc nó buồn lắm. Cô cúi xuống vỗ nhè nhẹ lên đầu "táp".

_Ngoan lắm!!

Mặc dù nó là con chó của Lệ Thy nhưng sao cô vẫn thấy nó rất đáng yêu. Và cô cũng không thể nào vì Lệ Thy mà đâm ra ghét bỏ con "táp" một cách vô lí được. Cô soạn lấy bộ đồ rồi vào nhà tắm tắm.

Dòng nước lạnh buốt chảy xuống từ vòi sen khiến cô run mình môi run lên vì lạnh nhưng lại khiến cô tỉnh táo hơn rất nhiều. Nhưng trong làn nước lạnh buốt đó lại có những có giọt nước âm ấm đang rỉ ra từ khóe mắt ai kia. Rồi tự trách mình sao lại phải khóc?? khóc vì điều gì??? có phải cô đang khóc vì trái tim đang rỉ máu vì một tình yêu không kết quả. Những giọt nước mặt trào ra như đã bị kìm nén từ rất lâu.

Cô ngâm mình dưới dòng nước lạnh đó khá lâu. Cơn lạnh khiến hai chân cô run rẩy đứng không muốn vững nữa cô mới chịu thay đồ rồi thả người lên nệm. Cô dần chìm vào giấc ngủ trong sự mệt mỏi rã rời. Con "táp" rên ư ử một vài tiếng rồi cũng cuộn tròn mình lại trên tấm thảm bông rồi ngủ thiếp đi.

Tiếng gõ cửa phòng khiến cô giật mình thức giấc. Cô bước ra mở cửa trong bộ dạng cực kì buồn cười.

_Gì vậy??

_Thay đồ lẹ đi chụp hình cưới!!

Cô gật đầu rồi đóng cửa phòng lại. Mau chóng thay quần ao trang điểm sơ sơ. Chợt nhớ ra một điều nên vội chộp lấy cái điện thoại bấm số gọi. Bên đầu dây bên kia có tiếng trả lời:

_Em là Thiên Nhi nè, anh Tiến!!

_Có chuyện gì vậy em??

Cô e dè nói:

_Hôm nay chắc em xin nghỉ một ngày được không tại em phải đi chụp hình đám cưới rồi!!

Đầu giây bên kia chỉ trả lời vỏn vẹn một chữ: _"Uhm!" rồi anh cúp máy lạnh lùng đến khó hiểu. Cô đâu có biết rằng cứ mỗi ngày càng gần ngày lên xe hoa là anh như ngồi trên lửa đốt. Chỉ muốn chạy đến và cướp mất cô dâu nhưng anh không thể làm được điều đó vì anh đọc được trong mắt cô thứ tình yêu cô đang có không phải dành cho anh. Nếu anh cướp cô đi thì cô sẽ được hạnh phúc không??

Cô Vợ Bất Đắc DĩTác giả: Peduyen1993Truyện Ngôn TìnhChapter 1: Cuộc gặp gỡ bất ngờ Một cô gái đang ngồi bên ghế đá công viên mân mê ổ bánh mì "lăm le cho vào miệng cạp" thì vừa lúc cô đưa ổ bánh mì lên cạp thì một đám đàn ông cỡ chừng 30-40 tuổi chạy tới miệng hét lên: _Nó kia kìa!!!! Giật mình cô quay lại nhìn. Phản xạ nhanh cô cầm ổ bánh mì thật chặt trong tay rồi vọt lẹ. Miệng lầm bầm oán trách đám người đang đuổi theo mình: _Trời à, ít ra cũng phải để tôi ăn xong ổ bánh mì mới có sức chạy tiếp chứ!!!! vừa nói vừa thở không ra hơi cô biết sức lực mình sắp hết hạn nên đánh liều lủi đầu vào một nơi không dành cho cô: WC NAM. >" Nhìn quanh không thấy ai nên cô lẻn vào phòng thật nhanh và đóng cửa lại. Ngồi trên nắp bồn cầu thở hổn hển. Phương châm lúc này của cô là: _"Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất!!! Lúc này cô mới không dám thở mạnh nữa mà cố gắng lắng nghe tình hình bên ngoài. Cô nghe loáng thoáng tiếng chữi rủi của bọn người đuổi theo cô: _Mẹ kiếp, nó lại thoát nữa rồi!!!! Giọng một thằng khác chen vào: _Đ***m ba nó… Còn anh cứ lái xe lâu lâu lại "liếc trộm" sang cô đầy vẻ lo lắng. Anh đang lo sợ cô "yêu" anh và việc anh quay trở về bên Lệ Thy sẽ khiến cô đau khổ. Nhưng bây giờ anh biết làm gì hơn là cứ vờ như không quan tâm cô.Bầu không khí trở nên ngột ngạt vô cùng khi hai kẻ trên xe mỗi người mang mỗi suy nghĩ riêng. Có ai biết rằng trái tim họ đã trao về nhau tự khi nào để rồi phải nhói đau khi "ai kia" đi cùng một người khác.Vừa mở cửa ra thấy con "táp" nó mừng quýnh lên. Có lẽ cả ngày không ai chơi với nó nên chắc nó buồn lắm. Cô cúi xuống vỗ nhè nhẹ lên đầu "táp"._Ngoan lắm!!Mặc dù nó là con chó của Lệ Thy nhưng sao cô vẫn thấy nó rất đáng yêu. Và cô cũng không thể nào vì Lệ Thy mà đâm ra ghét bỏ con "táp" một cách vô lí được. Cô soạn lấy bộ đồ rồi vào nhà tắm tắm.Dòng nước lạnh buốt chảy xuống từ vòi sen khiến cô run mình môi run lên vì lạnh nhưng lại khiến cô tỉnh táo hơn rất nhiều. Nhưng trong làn nước lạnh buốt đó lại có những có giọt nước âm ấm đang rỉ ra từ khóe mắt ai kia. Rồi tự trách mình sao lại phải khóc?? khóc vì điều gì??? có phải cô đang khóc vì trái tim đang rỉ máu vì một tình yêu không kết quả. Những giọt nước mặt trào ra như đã bị kìm nén từ rất lâu.Cô ngâm mình dưới dòng nước lạnh đó khá lâu. Cơn lạnh khiến hai chân cô run rẩy đứng không muốn vững nữa cô mới chịu thay đồ rồi thả người lên nệm. Cô dần chìm vào giấc ngủ trong sự mệt mỏi rã rời. Con "táp" rên ư ử một vài tiếng rồi cũng cuộn tròn mình lại trên tấm thảm bông rồi ngủ thiếp đi.Tiếng gõ cửa phòng khiến cô giật mình thức giấc. Cô bước ra mở cửa trong bộ dạng cực kì buồn cười._Gì vậy??_Thay đồ lẹ đi chụp hình cưới!!Cô gật đầu rồi đóng cửa phòng lại. Mau chóng thay quần ao trang điểm sơ sơ. Chợt nhớ ra một điều nên vội chộp lấy cái điện thoại bấm số gọi. Bên đầu dây bên kia có tiếng trả lời:_Em là Thiên Nhi nè, anh Tiến!!_Có chuyện gì vậy em??Cô e dè nói:_Hôm nay chắc em xin nghỉ một ngày được không tại em phải đi chụp hình đám cưới rồi!!Đầu giây bên kia chỉ trả lời vỏn vẹn một chữ: _"Uhm!" rồi anh cúp máy lạnh lùng đến khó hiểu. Cô đâu có biết rằng cứ mỗi ngày càng gần ngày lên xe hoa là anh như ngồi trên lửa đốt. Chỉ muốn chạy đến và cướp mất cô dâu nhưng anh không thể làm được điều đó vì anh đọc được trong mắt cô thứ tình yêu cô đang có không phải dành cho anh. Nếu anh cướp cô đi thì cô sẽ được hạnh phúc không??

Chương 37