Tác giả:

Thời gian trôi qua 4 năm, Đàm Hinh trở về mảnh đất quê hương nơi mình sinh ra. Tiếng thông báo của máy bay sắp cất cánh vang lên, sân bay tràn ngập người, có người rời đi, có kẻ trở về, có người luyến tiếc mơ hồ, có kẻ tâm tình thoải mái mà buông bỏ. Còn cô, chỉ còn cảm thấy tâm mình càng an tĩnh. Mảnh đất nuôi Đàm Hinh trưởng thành, chứng kiến buồn vui, sự nực cười trong tình yêu của cô, cũng chứng kiến cô chạy trốn khỏi nó. Đàm Hinh đưa tay nhìn đồng hồ, thời gian không quá chênh lệch, cô đẩy vali về phía trước, quả nhiên đã thấy gương mặt thanh tú động lòng người của cô em họ nhỏ hơn cô đến bảy tuổi, Đàm Nhã Nhã. Đàm Nhã Nhã năm nay đã lên năm hai đại học, nhưng trong mắt Đàm Hinh vẫn là một cô bé không hiểu chuyện, từ trong ra ngoài vẫn là thiếu nữ trẻ tuổi với tinh thần tràn đầy sức sống. Sự lạc quan tựa như có thể lây lan, khiến cho Đàm Hinh bất giác cười một tiếng. Đàm Hinh có vẻ ngoài không hề tầm thường, một mái tóc nâu mềm mại xõa tung trên vai, dáng người cao gầy gợi cảm,…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...