Tống Khinh Trầm bị tiếng mưa rơi tí tách đánh thức. Ở sân sau phòng tự xây là loa phóng thanh tự nhiên, khuếch đại âm thanh từ những giọt mưa cỡ hạt đậu đỏ đến kích cỡ chuỗi hạt lớn, đập vào mái hiên phát ra âm thanh leng keng. Nhiệt độ nóng ẩm, người ướt đẫm mồ hôi, cuối cùng cô không ngủ được nữa, lăn lông lốc trên giường rồi lật người lên, cầm lấy đồng hồ báo thức ở đầu giường. Sáng 6 giờ 30 phút. Bầu trời mờ mịt như lúc 4 giờ sáng. Cô dẫm lên dép chạy vào nhà bếp. Cả căn phòng không một bóng người cũng không có mùi thơm của thức ăn. Tống Khinh Trầm tự mình bật lửa, đặt nồi lên, từ trong tủ lạnh lấy ra hai quả trứng gà. Khoảng 7 giờ sáng, có người đẩy cửa bước vào, đội mưa gió. Nhìn thấy Tống Khinh Trầm, đầu tiên là kinh ngạc, rồi lập tức thu chiếc ô đen vẫn còn nước nhỏ giọt nặng trĩu: “Tỉnh rồi à. ”Tống Khinh Trầm gật đầu: “Tiếng mưa lớn quá, con ngủ…không được. ”Im lặng một lúc, cô lại nói: “Bố, bữa sáng làm xong rồi, con chuẩn bị ăn cơm xong liền đi học. ”Giọng lắp bắp. Bố cô…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...