Tác giả:

Vợ ơi! Anh muốn có con! Nhưng bây giờ em chưa muốn. Vậy thì để anh đẻ con cho, còn em chỉ việc nuôi thôi! Nhã Ân sững sờ trước lời nói ngây ngô của anh. Cô biết anh ngốc nhưng không ngờ có một ngày anh lại có thể nghĩ ra chuyện này. Nở một nụ cười gượng gạo trên môi, cô hỏi: Sao bỗng nhiên anh lại muốn có con? Tại bác quản gia nói, anh là con trai trưởng nên cần con nối dõi. Vợ ơi, chúng ta sinh con đi. Em không sinh thì để anh sinh cho! Năn nỉ đấy! Anh nắm chặt lấy tay cô lay qua lay lại, nét mặt vô cùng đáng thương như đang cố thể hiện nỗi niềm của mình. Phải! Chồng cô là một tên ngốc với tâm hồn trẻ con trong thân xác của một người đàn ông đã ngoài 25. Vụ tai nạn ba năm trước đã khiến anh mất đi một phần nhận thức, ảnh hưởng trực tiếp đến não bộ nên mới thành ra như bây giờ. Hai người cưới nhau không tình yêu, vì ân tình lâu năm giữa hai bên gia đình, cô mới chấp nhận cưới anh. Có điều, cô không chê anh ngốc nghếch ngược lại những ngày tháng có anh bên cạnh là khoảng thời gian cô…

Chương 129: Chương 129

Nhân Tình 2Tác giả: Haruhisatoh34Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngVợ ơi! Anh muốn có con! Nhưng bây giờ em chưa muốn. Vậy thì để anh đẻ con cho, còn em chỉ việc nuôi thôi! Nhã Ân sững sờ trước lời nói ngây ngô của anh. Cô biết anh ngốc nhưng không ngờ có một ngày anh lại có thể nghĩ ra chuyện này. Nở một nụ cười gượng gạo trên môi, cô hỏi: Sao bỗng nhiên anh lại muốn có con? Tại bác quản gia nói, anh là con trai trưởng nên cần con nối dõi. Vợ ơi, chúng ta sinh con đi. Em không sinh thì để anh sinh cho! Năn nỉ đấy! Anh nắm chặt lấy tay cô lay qua lay lại, nét mặt vô cùng đáng thương như đang cố thể hiện nỗi niềm của mình. Phải! Chồng cô là một tên ngốc với tâm hồn trẻ con trong thân xác của một người đàn ông đã ngoài 25. Vụ tai nạn ba năm trước đã khiến anh mất đi một phần nhận thức, ảnh hưởng trực tiếp đến não bộ nên mới thành ra như bây giờ. Hai người cưới nhau không tình yêu, vì ân tình lâu năm giữa hai bên gia đình, cô mới chấp nhận cưới anh. Có điều, cô không chê anh ngốc nghếch ngược lại những ngày tháng có anh bên cạnh là khoảng thời gian cô… Anh cúi đầu xuống nhìn cô, bàn ta to lớn vén lọn tóc cô sang một bên đầy ân cần.Nụ cười dịu dàng với cô, đáp:‘‘Chỉ vì một chuyện trong Vương gia, anh không muốn em liên lụy nên mới nghĩ ra cách này để giúp em.’’‘‘Vậy bây giờ chuyện đó ra sao rồi?’’‘‘Sắp kết thúc rồi!’’————Công ty Đài Bắc.Từ sớm một cuộc họp giữa các cổ đông đã diễn ra.Mọi người đều có mặt đông đủ hơn thế nữa lần này còn có sự xuất hiện của cổ đông lớn của công ty.Phòng họp chật kín người, vì đây là cuộc họp bất ngờ từ một phía nên ai nấy đều thắc mắc vấn đề muốn nói.Không chỉ có những người trong công ty, cuộc họp lần này còn có sự góp mặt của Vương phu nhân.Bởi lẽ sau khi ông Vương hôn mê, bà ta nắm mọi quyền điều hành.Sau khi thấy tất cả mọi người đều có mặt đông đủ, Vương Đình Viễn với vai trò là chủ tịch tạm thời đứng lên nói:‘‘Đây là cuộc họp đột xuất do ông Lý lại cổ đông của chúng ta để xuất.Vì thế, tôi xin nhường lại việc chủ trì cuộc họp lần này cho ông.’’Tất cả mọi người đều gật đầu rồi nhìn về phía ông Lý.Trước nay ông ít khi tham gia các cuộc họp, chỉ có những cuộc họp quan trọng thay đổi nhân sự trong công ty hay bàn bạc về một dự án lớn ông mới tham gia.Hôm nay đích thân ông yêu cầu chủ tịch mở cuộc họp khiến ai nấy đều thắc mắc.Ông Huân chỉnh sửa lại cà vạt, ho lên mấy tiếng làm hiệu nói:Như mọi người đã biết, hiện tại Chủ Tịch Vương đang hôn mê trong bệnh viện chưa biết khi nào tỉnh dậy.Trước đây, do có công việc đột xuất nên cuộc họp bàn bạc đưa ra người kế nhiệm ông Vương, tôi đã không tham gia.Vì thế cuộc gọi này tôi muốn bầu lại chức vị chủ tịch.Câu nói của ông Lý gây ra tranh cãi đối với mọi người.Tiếng xì xào bàn tán bắt đầu vang lên trong phòng.Vương phu nhân và Vương Đình Viễn nhìn nhau không giấu nổi sự ngạc nhiên.Vương Đình Phong cũng khá bất ngờ với việc này.Anh cứ nghĩ việc Vương Đình Viễn lên làm chủ tịch đã được sắp xếp từ trước không ngờ vị đại cổ đông này lại phản đối.Vương phu nhân đứng dậy đáp lại lời ông:‘‘Tôi nghĩ chuyện này không cần thiết bởi việc Đình Viễn được làm chủ tịch đã được các cổ đông thông qua.’’‘‘Nhưng tôi thì chưa thông qua!’’Ông Lý đáp lại một câu chắc nịch khiến bà ta cứng họng.Vốn dĩ Vương Đình Viễn được làm chủ tịch là do bà ta có quan hệ với các cổ đông trong công ty.Tuy chưa từng thông qua cổ đông lớn nhất, nhưng đa số cổ đông đều đứng về phía bà ta trong cuộc họp lần trước nên Vương Đình Viễn nghiễm nhiên ngồi vào ghế chủ tịch.Bỗng dưng ông Lý từ đâu xuất hiện phá hỏng hết kế hoạch của bà ta.Chưa kịp để đã mọi người định thần lại ông đã lên tiếng giải thích:‘‘Tôi biết mọi người thắc mắc vì sao tôi lại muốn thay đổi chức vị chủ tịch trong khi nó đã được thông qua.Đài Bắc không chỉ là một công ty mà còn là công sức của tất cả mọi người ngồi đây, để điều hành được công ty phải là một người có năng lực thực sự.Tuy nhiên theo những gì tôi thấy thì cậu Vương Đình Viễn đây không có năng lực đó.Thử hỏi Làm sao tôi có thể yên tâm giao công ty cho cậu ta?’’Ông vừa dứt lời, ai nấy đều gật đồng tình nhìn nhau bởi quá chí lý.Trong công ty, ai cũng biết những lần dự án bị hủy bỏ bởi sự sơ suất của Vương Đình Viễn.Tuy nhiên vì hắn là con chủ tịch bây giờ lại được Vương phu nhân sống luôn nên không ai dám động tới..

Anh cúi đầu xuống nhìn cô, bàn ta to lớn vén lọn tóc cô sang một bên đầy ân cần.

Nụ cười dịu dàng với cô, đáp:

‘‘Chỉ vì một chuyện trong Vương gia, anh không muốn em liên lụy nên mới nghĩ ra cách này để giúp em.’’

‘‘Vậy bây giờ chuyện đó ra sao rồi?’’

‘‘Sắp kết thúc rồi!’’

————

Công ty Đài Bắc.

Từ sớm một cuộc họp giữa các cổ đông đã diễn ra.

Mọi người đều có mặt đông đủ hơn thế nữa lần này còn có sự xuất hiện của cổ đông lớn của công ty.

Phòng họp chật kín người, vì đây là cuộc họp bất ngờ từ một phía nên ai nấy đều thắc mắc vấn đề muốn nói.

Không chỉ có những người trong công ty, cuộc họp lần này còn có sự góp mặt của Vương phu nhân.

Bởi lẽ sau khi ông Vương hôn mê, bà ta nắm mọi quyền điều hành.

Sau khi thấy tất cả mọi người đều có mặt đông đủ, Vương Đình Viễn với vai trò là chủ tịch tạm thời đứng lên nói:

‘‘Đây là cuộc họp đột xuất do ông Lý lại cổ đông của chúng ta để xuất.

Vì thế, tôi xin nhường lại việc chủ trì cuộc họp lần này cho ông.’’

Tất cả mọi người đều gật đầu rồi nhìn về phía ông Lý.

Trước nay ông ít khi tham gia các cuộc họp, chỉ có những cuộc họp quan trọng thay đổi nhân sự trong công ty hay bàn bạc về một dự án lớn ông mới tham gia.

Hôm nay đích thân ông yêu cầu chủ tịch mở cuộc họp khiến ai nấy đều thắc mắc.

Ông Huân chỉnh sửa lại cà vạt, ho lên mấy tiếng làm hiệu nói:

Như mọi người đã biết, hiện tại Chủ Tịch Vương đang hôn mê trong bệnh viện chưa biết khi nào tỉnh dậy.

Trước đây, do có công việc đột xuất nên cuộc họp bàn bạc đưa ra người kế nhiệm ông Vương, tôi đã không tham gia.

Vì thế cuộc gọi này tôi muốn bầu lại chức vị chủ tịch.

Câu nói của ông Lý gây ra tranh cãi đối với mọi người.

Tiếng xì xào bàn tán bắt đầu vang lên trong phòng.

Vương phu nhân và Vương Đình Viễn nhìn nhau không giấu nổi sự ngạc nhiên.

Vương Đình Phong cũng khá bất ngờ với việc này.

Anh cứ nghĩ việc Vương Đình Viễn lên làm chủ tịch đã được sắp xếp từ trước không ngờ vị đại cổ đông này lại phản đối.

Vương phu nhân đứng dậy đáp lại lời ông:

‘‘Tôi nghĩ chuyện này không cần thiết bởi việc Đình Viễn được làm chủ tịch đã được các cổ đông thông qua.’’

‘‘Nhưng tôi thì chưa thông qua!’’

Ông Lý đáp lại một câu chắc nịch khiến bà ta cứng họng.

Vốn dĩ Vương Đình Viễn được làm chủ tịch là do bà ta có quan hệ với các cổ đông trong công ty.

Tuy chưa từng thông qua cổ đông lớn nhất, nhưng đa số cổ đông đều đứng về phía bà ta trong cuộc họp lần trước nên Vương Đình Viễn nghiễm nhiên ngồi vào ghế chủ tịch.

Bỗng dưng ông Lý từ đâu xuất hiện phá hỏng hết kế hoạch của bà ta.

Chưa kịp để đã mọi người định thần lại ông đã lên tiếng giải thích:

‘‘Tôi biết mọi người thắc mắc vì sao tôi lại muốn thay đổi chức vị chủ tịch trong khi nó đã được thông qua.

Đài Bắc không chỉ là một công ty mà còn là công sức của tất cả mọi người ngồi đây, để điều hành được công ty phải là một người có năng lực thực sự.

Tuy nhiên theo những gì tôi thấy thì cậu Vương Đình Viễn đây không có năng lực đó.

Thử hỏi Làm sao tôi có thể yên tâm giao công ty cho cậu ta?’’

Ông vừa dứt lời, ai nấy đều gật đồng tình nhìn nhau bởi quá chí lý.

Trong công ty, ai cũng biết những lần dự án bị hủy bỏ bởi sự sơ suất của Vương Đình Viễn.

Tuy nhiên vì hắn là con chủ tịch bây giờ lại được Vương phu nhân sống luôn nên không ai dám động tới..

Nhân Tình 2Tác giả: Haruhisatoh34Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngVợ ơi! Anh muốn có con! Nhưng bây giờ em chưa muốn. Vậy thì để anh đẻ con cho, còn em chỉ việc nuôi thôi! Nhã Ân sững sờ trước lời nói ngây ngô của anh. Cô biết anh ngốc nhưng không ngờ có một ngày anh lại có thể nghĩ ra chuyện này. Nở một nụ cười gượng gạo trên môi, cô hỏi: Sao bỗng nhiên anh lại muốn có con? Tại bác quản gia nói, anh là con trai trưởng nên cần con nối dõi. Vợ ơi, chúng ta sinh con đi. Em không sinh thì để anh sinh cho! Năn nỉ đấy! Anh nắm chặt lấy tay cô lay qua lay lại, nét mặt vô cùng đáng thương như đang cố thể hiện nỗi niềm của mình. Phải! Chồng cô là một tên ngốc với tâm hồn trẻ con trong thân xác của một người đàn ông đã ngoài 25. Vụ tai nạn ba năm trước đã khiến anh mất đi một phần nhận thức, ảnh hưởng trực tiếp đến não bộ nên mới thành ra như bây giờ. Hai người cưới nhau không tình yêu, vì ân tình lâu năm giữa hai bên gia đình, cô mới chấp nhận cưới anh. Có điều, cô không chê anh ngốc nghếch ngược lại những ngày tháng có anh bên cạnh là khoảng thời gian cô… Anh cúi đầu xuống nhìn cô, bàn ta to lớn vén lọn tóc cô sang một bên đầy ân cần.Nụ cười dịu dàng với cô, đáp:‘‘Chỉ vì một chuyện trong Vương gia, anh không muốn em liên lụy nên mới nghĩ ra cách này để giúp em.’’‘‘Vậy bây giờ chuyện đó ra sao rồi?’’‘‘Sắp kết thúc rồi!’’————Công ty Đài Bắc.Từ sớm một cuộc họp giữa các cổ đông đã diễn ra.Mọi người đều có mặt đông đủ hơn thế nữa lần này còn có sự xuất hiện của cổ đông lớn của công ty.Phòng họp chật kín người, vì đây là cuộc họp bất ngờ từ một phía nên ai nấy đều thắc mắc vấn đề muốn nói.Không chỉ có những người trong công ty, cuộc họp lần này còn có sự góp mặt của Vương phu nhân.Bởi lẽ sau khi ông Vương hôn mê, bà ta nắm mọi quyền điều hành.Sau khi thấy tất cả mọi người đều có mặt đông đủ, Vương Đình Viễn với vai trò là chủ tịch tạm thời đứng lên nói:‘‘Đây là cuộc họp đột xuất do ông Lý lại cổ đông của chúng ta để xuất.Vì thế, tôi xin nhường lại việc chủ trì cuộc họp lần này cho ông.’’Tất cả mọi người đều gật đầu rồi nhìn về phía ông Lý.Trước nay ông ít khi tham gia các cuộc họp, chỉ có những cuộc họp quan trọng thay đổi nhân sự trong công ty hay bàn bạc về một dự án lớn ông mới tham gia.Hôm nay đích thân ông yêu cầu chủ tịch mở cuộc họp khiến ai nấy đều thắc mắc.Ông Huân chỉnh sửa lại cà vạt, ho lên mấy tiếng làm hiệu nói:Như mọi người đã biết, hiện tại Chủ Tịch Vương đang hôn mê trong bệnh viện chưa biết khi nào tỉnh dậy.Trước đây, do có công việc đột xuất nên cuộc họp bàn bạc đưa ra người kế nhiệm ông Vương, tôi đã không tham gia.Vì thế cuộc gọi này tôi muốn bầu lại chức vị chủ tịch.Câu nói của ông Lý gây ra tranh cãi đối với mọi người.Tiếng xì xào bàn tán bắt đầu vang lên trong phòng.Vương phu nhân và Vương Đình Viễn nhìn nhau không giấu nổi sự ngạc nhiên.Vương Đình Phong cũng khá bất ngờ với việc này.Anh cứ nghĩ việc Vương Đình Viễn lên làm chủ tịch đã được sắp xếp từ trước không ngờ vị đại cổ đông này lại phản đối.Vương phu nhân đứng dậy đáp lại lời ông:‘‘Tôi nghĩ chuyện này không cần thiết bởi việc Đình Viễn được làm chủ tịch đã được các cổ đông thông qua.’’‘‘Nhưng tôi thì chưa thông qua!’’Ông Lý đáp lại một câu chắc nịch khiến bà ta cứng họng.Vốn dĩ Vương Đình Viễn được làm chủ tịch là do bà ta có quan hệ với các cổ đông trong công ty.Tuy chưa từng thông qua cổ đông lớn nhất, nhưng đa số cổ đông đều đứng về phía bà ta trong cuộc họp lần trước nên Vương Đình Viễn nghiễm nhiên ngồi vào ghế chủ tịch.Bỗng dưng ông Lý từ đâu xuất hiện phá hỏng hết kế hoạch của bà ta.Chưa kịp để đã mọi người định thần lại ông đã lên tiếng giải thích:‘‘Tôi biết mọi người thắc mắc vì sao tôi lại muốn thay đổi chức vị chủ tịch trong khi nó đã được thông qua.Đài Bắc không chỉ là một công ty mà còn là công sức của tất cả mọi người ngồi đây, để điều hành được công ty phải là một người có năng lực thực sự.Tuy nhiên theo những gì tôi thấy thì cậu Vương Đình Viễn đây không có năng lực đó.Thử hỏi Làm sao tôi có thể yên tâm giao công ty cho cậu ta?’’Ông vừa dứt lời, ai nấy đều gật đồng tình nhìn nhau bởi quá chí lý.Trong công ty, ai cũng biết những lần dự án bị hủy bỏ bởi sự sơ suất của Vương Đình Viễn.Tuy nhiên vì hắn là con chủ tịch bây giờ lại được Vương phu nhân sống luôn nên không ai dám động tới..

Chương 129: Chương 129