Tháng 1 năm 1978, ngọn núi phía sau Tần gia trang.Lưu Nhị nhìn người đã ngất đi trên mặt đất bằng ánh mắt dâm tà, hắn nuốt nước bọt.Cả người ngo ngoe rục rịch ...!hoàn toàn là hưng phấn.Lưu Nhị không ngờ hắn thế mà lại có được cái diễm phúc này.Phải biết rằng Dung Yên này là nữ thanh niên trí thức xinh đẹp nhất trong cả thị trấn này.Nhìn cái làn da này, khuôn mặt này ...!mịn màng trắng nõn, một chút đều không giống mấy cô nương trong thôn.Hôm nay ...!hắn muốn nếm thử mùi vị này, hơn nữa nếu việc thành hắn sẽ có được cô vợ đẹp như thế này.Nghĩ đến đây, hắn không thể chịu nổi nữa cởi bỏ quần áo của mình ra ...!đang chuẩn bị nhào đến.Người trên mặt đất lẽ ra phải ngất đột nhiên mở mắt.Lưu Nhị hơi sửng sốt, ngay sau đó lộ ra hàm răng vàng cười nói: "Dung Yên, ngươi tỉnh lại vừa lúc, như vậy mới có thể hăng hái, yên tâm, ta sẽ nhẹ nhạng, từ nay về sau, ngươi chính là vợ của ta……” (edit : chịu rồi )Nói xong liền lao về phía Dung Yên.Dung Yên nhìn người kia nhào tới, tuy rằng cô vẫn chưa…
Chương 10: Chương 10
Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm GiàuTác giả: Đông Kiều VươngTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng 1 năm 1978, ngọn núi phía sau Tần gia trang.Lưu Nhị nhìn người đã ngất đi trên mặt đất bằng ánh mắt dâm tà, hắn nuốt nước bọt.Cả người ngo ngoe rục rịch ...!hoàn toàn là hưng phấn.Lưu Nhị không ngờ hắn thế mà lại có được cái diễm phúc này.Phải biết rằng Dung Yên này là nữ thanh niên trí thức xinh đẹp nhất trong cả thị trấn này.Nhìn cái làn da này, khuôn mặt này ...!mịn màng trắng nõn, một chút đều không giống mấy cô nương trong thôn.Hôm nay ...!hắn muốn nếm thử mùi vị này, hơn nữa nếu việc thành hắn sẽ có được cô vợ đẹp như thế này.Nghĩ đến đây, hắn không thể chịu nổi nữa cởi bỏ quần áo của mình ra ...!đang chuẩn bị nhào đến.Người trên mặt đất lẽ ra phải ngất đột nhiên mở mắt.Lưu Nhị hơi sửng sốt, ngay sau đó lộ ra hàm răng vàng cười nói: "Dung Yên, ngươi tỉnh lại vừa lúc, như vậy mới có thể hăng hái, yên tâm, ta sẽ nhẹ nhạng, từ nay về sau, ngươi chính là vợ của ta……” (edit : chịu rồi )Nói xong liền lao về phía Dung Yên.Dung Yên nhìn người kia nhào tới, tuy rằng cô vẫn chưa… Người trên mặt đất bò không đứng dậy được, đau thấu xương.Cô ta cũng rất tức giận, "Dung Yên, cô hãm hại tôi, tờ giấy kia có phải cô viết hay không ? Cô thông đồng với tên Lưu Nhị hại tôi?”Vừa rồi cô ta xoay sở rất vất vả để thoát thân khỏi Lưu Nhị và đại đội trưởng, thanh danh của cô ta đã hoàn toàn bị hủy hoại.Tờ giấy kia căn bản chính là tiện nhân Dung Yên này viết.Nếu tờ giấy này do Dung Yên viết sẵn, tại sao cô ta phải nhận tội.Dung Yên cười lạnh một tiếng, bước tới ngồi xổm xuống, cúi sát vào bên tai, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được:"Cố Lan, người độc ác chắc chắn sẽ nhận quả báo , cô muốn lợi dụng Lưu Nhị làm thanh danh tôi xấu ra ngoài đường, như vậy, thừa nhận đi loại này ác niệm này sẽ mang đến hậu quả rất lớn cho cô đấy.”Cố Lan nghe vậy thì trợn tròn mắt, cô làm sao mà biết được?Bất quá , có một số người sẽ không bao giờ thừa nhận rằng họ đã sai.Nháy mắt biểu hiện liền hung dữ.“Cho nên, tờ giấy kia chính là ngươi viết? Quả nhiên là ngươi hại ta…… Ta muốn giết ngươi……”( màn kịch đã hạ màn xưng ta - ngươi)Cô ta nổi khùng đến mức muốn đánh lại Dung Yên.Đáng tiếc, tay của cô ta đã bị Dung Yên trực tiếp khống chế.Cổ tay phát ra một cơn đau rất lớn, cô ta gần như ngất đi vì đau, "! Buông ta ra!”Dung Yên chế nhạo, có người chính là thiếu giáo huấn, vậy cô liền dạy ngoan lại.Một động tác này khiến tiếng hét thảm thiết của Cố Lan vang vọng trong không trung, "A ! tay của ta ! ""Ngươi được phép hại người khác, còn người khác cũng không được phép đánh lại ngươi? Ta cảnh cáo ngươi, lần sau ngươi còn dám ra tay với ta, ta thật sự sẽ đánh gãy tay ngươi."Dung Yên nói xong câu, trên tay liền làm động tác nắn lại khớp tay bị lệch.Cứ như vậy ba lần, Cố Lan đau choáng váng, chỉ còn lại tiếng thét thê lương chói tai: "A A a a! "Truyện [Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm Giàu] được đăng tải tại web .Để đọc đầy đủ không gián đoạn bộ truyện này các bạn nên đọc tại web ..
Người trên mặt đất bò không đứng dậy được, đau thấu xương.
Cô ta cũng rất tức giận, "Dung Yên, cô hãm hại tôi, tờ giấy kia có phải cô viết hay không ? Cô thông đồng với tên Lưu Nhị hại tôi?”Vừa rồi cô ta xoay sở rất vất vả để thoát thân khỏi Lưu Nhị và đại đội trưởng, thanh danh của cô ta đã hoàn toàn bị hủy hoại.
Tờ giấy kia căn bản chính là tiện nhân Dung Yên này viết.
Nếu tờ giấy này do Dung Yên viết sẵn, tại sao cô ta phải nhận tội.
Dung Yên cười lạnh một tiếng, bước tới ngồi xổm xuống, cúi sát vào bên tai, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được:"Cố Lan, người độc ác chắc chắn sẽ nhận quả báo , cô muốn lợi dụng Lưu Nhị làm thanh danh tôi xấu ra ngoài đường, như vậy, thừa nhận đi loại này ác niệm này sẽ mang đến hậu quả rất lớn cho cô đấy.
”Cố Lan nghe vậy thì trợn tròn mắt, cô làm sao mà biết được?Bất quá , có một số người sẽ không bao giờ thừa nhận rằng họ đã sai.
Nháy mắt biểu hiện liền hung dữ.
“Cho nên, tờ giấy kia chính là ngươi viết? Quả nhiên là ngươi hại ta…… Ta muốn giết ngươi……”( màn kịch đã hạ màn xưng ta - ngươi)Cô ta nổi khùng đến mức muốn đánh lại Dung Yên.
Đáng tiếc, tay của cô ta đã bị Dung Yên trực tiếp khống chế.
Cổ tay phát ra một cơn đau rất lớn, cô ta gần như ngất đi vì đau, "! Buông ta ra!”Dung Yên chế nhạo, có người chính là thiếu giáo huấn, vậy cô liền dạy ngoan lại.
Một động tác này khiến tiếng hét thảm thiết của Cố Lan vang vọng trong không trung, "A ! tay của ta ! ""Ngươi được phép hại người khác, còn người khác cũng không được phép đánh lại ngươi? Ta cảnh cáo ngươi, lần sau ngươi còn dám ra tay với ta, ta thật sự sẽ đánh gãy tay ngươi.
"Dung Yên nói xong câu, trên tay liền làm động tác nắn lại khớp tay bị lệch.
Cứ như vậy ba lần, Cố Lan đau choáng váng, chỉ còn lại tiếng thét thê lương chói tai: "A A a a! "Truyện [Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm Giàu] được đăng tải tại web .
Để đọc đầy đủ không gián đoạn bộ truyện này các bạn nên đọc tại web .
.
Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm GiàuTác giả: Đông Kiều VươngTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng 1 năm 1978, ngọn núi phía sau Tần gia trang.Lưu Nhị nhìn người đã ngất đi trên mặt đất bằng ánh mắt dâm tà, hắn nuốt nước bọt.Cả người ngo ngoe rục rịch ...!hoàn toàn là hưng phấn.Lưu Nhị không ngờ hắn thế mà lại có được cái diễm phúc này.Phải biết rằng Dung Yên này là nữ thanh niên trí thức xinh đẹp nhất trong cả thị trấn này.Nhìn cái làn da này, khuôn mặt này ...!mịn màng trắng nõn, một chút đều không giống mấy cô nương trong thôn.Hôm nay ...!hắn muốn nếm thử mùi vị này, hơn nữa nếu việc thành hắn sẽ có được cô vợ đẹp như thế này.Nghĩ đến đây, hắn không thể chịu nổi nữa cởi bỏ quần áo của mình ra ...!đang chuẩn bị nhào đến.Người trên mặt đất lẽ ra phải ngất đột nhiên mở mắt.Lưu Nhị hơi sửng sốt, ngay sau đó lộ ra hàm răng vàng cười nói: "Dung Yên, ngươi tỉnh lại vừa lúc, như vậy mới có thể hăng hái, yên tâm, ta sẽ nhẹ nhạng, từ nay về sau, ngươi chính là vợ của ta……” (edit : chịu rồi )Nói xong liền lao về phía Dung Yên.Dung Yên nhìn người kia nhào tới, tuy rằng cô vẫn chưa… Người trên mặt đất bò không đứng dậy được, đau thấu xương.Cô ta cũng rất tức giận, "Dung Yên, cô hãm hại tôi, tờ giấy kia có phải cô viết hay không ? Cô thông đồng với tên Lưu Nhị hại tôi?”Vừa rồi cô ta xoay sở rất vất vả để thoát thân khỏi Lưu Nhị và đại đội trưởng, thanh danh của cô ta đã hoàn toàn bị hủy hoại.Tờ giấy kia căn bản chính là tiện nhân Dung Yên này viết.Nếu tờ giấy này do Dung Yên viết sẵn, tại sao cô ta phải nhận tội.Dung Yên cười lạnh một tiếng, bước tới ngồi xổm xuống, cúi sát vào bên tai, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được:"Cố Lan, người độc ác chắc chắn sẽ nhận quả báo , cô muốn lợi dụng Lưu Nhị làm thanh danh tôi xấu ra ngoài đường, như vậy, thừa nhận đi loại này ác niệm này sẽ mang đến hậu quả rất lớn cho cô đấy.”Cố Lan nghe vậy thì trợn tròn mắt, cô làm sao mà biết được?Bất quá , có một số người sẽ không bao giờ thừa nhận rằng họ đã sai.Nháy mắt biểu hiện liền hung dữ.“Cho nên, tờ giấy kia chính là ngươi viết? Quả nhiên là ngươi hại ta…… Ta muốn giết ngươi……”( màn kịch đã hạ màn xưng ta - ngươi)Cô ta nổi khùng đến mức muốn đánh lại Dung Yên.Đáng tiếc, tay của cô ta đã bị Dung Yên trực tiếp khống chế.Cổ tay phát ra một cơn đau rất lớn, cô ta gần như ngất đi vì đau, "! Buông ta ra!”Dung Yên chế nhạo, có người chính là thiếu giáo huấn, vậy cô liền dạy ngoan lại.Một động tác này khiến tiếng hét thảm thiết của Cố Lan vang vọng trong không trung, "A ! tay của ta ! ""Ngươi được phép hại người khác, còn người khác cũng không được phép đánh lại ngươi? Ta cảnh cáo ngươi, lần sau ngươi còn dám ra tay với ta, ta thật sự sẽ đánh gãy tay ngươi."Dung Yên nói xong câu, trên tay liền làm động tác nắn lại khớp tay bị lệch.Cứ như vậy ba lần, Cố Lan đau choáng váng, chỉ còn lại tiếng thét thê lương chói tai: "A A a a! "Truyện [Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm Giàu] được đăng tải tại web .Để đọc đầy đủ không gián đoạn bộ truyện này các bạn nên đọc tại web ..