Tháng 1 năm 1978, ngọn núi phía sau Tần gia trang.Lưu Nhị nhìn người đã ngất đi trên mặt đất bằng ánh mắt dâm tà, hắn nuốt nước bọt.Cả người ngo ngoe rục rịch ...!hoàn toàn là hưng phấn.Lưu Nhị không ngờ hắn thế mà lại có được cái diễm phúc này.Phải biết rằng Dung Yên này là nữ thanh niên trí thức xinh đẹp nhất trong cả thị trấn này.Nhìn cái làn da này, khuôn mặt này ...!mịn màng trắng nõn, một chút đều không giống mấy cô nương trong thôn.Hôm nay ...!hắn muốn nếm thử mùi vị này, hơn nữa nếu việc thành hắn sẽ có được cô vợ đẹp như thế này.Nghĩ đến đây, hắn không thể chịu nổi nữa cởi bỏ quần áo của mình ra ...!đang chuẩn bị nhào đến.Người trên mặt đất lẽ ra phải ngất đột nhiên mở mắt.Lưu Nhị hơi sửng sốt, ngay sau đó lộ ra hàm răng vàng cười nói: "Dung Yên, ngươi tỉnh lại vừa lúc, như vậy mới có thể hăng hái, yên tâm, ta sẽ nhẹ nhạng, từ nay về sau, ngươi chính là vợ của ta……” (edit : chịu rồi )Nói xong liền lao về phía Dung Yên.Dung Yên nhìn người kia nhào tới, tuy rằng cô vẫn chưa…

Chương 12: Chương 12

Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm GiàuTác giả: Đông Kiều VươngTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng 1 năm 1978, ngọn núi phía sau Tần gia trang.Lưu Nhị nhìn người đã ngất đi trên mặt đất bằng ánh mắt dâm tà, hắn nuốt nước bọt.Cả người ngo ngoe rục rịch ...!hoàn toàn là hưng phấn.Lưu Nhị không ngờ hắn thế mà lại có được cái diễm phúc này.Phải biết rằng Dung Yên này là nữ thanh niên trí thức xinh đẹp nhất trong cả thị trấn này.Nhìn cái làn da này, khuôn mặt này ...!mịn màng trắng nõn, một chút đều không giống mấy cô nương trong thôn.Hôm nay ...!hắn muốn nếm thử mùi vị này, hơn nữa nếu việc thành hắn sẽ có được cô vợ đẹp như thế này.Nghĩ đến đây, hắn không thể chịu nổi nữa cởi bỏ quần áo của mình ra ...!đang chuẩn bị nhào đến.Người trên mặt đất lẽ ra phải ngất đột nhiên mở mắt.Lưu Nhị hơi sửng sốt, ngay sau đó lộ ra hàm răng vàng cười nói: "Dung Yên, ngươi tỉnh lại vừa lúc, như vậy mới có thể hăng hái, yên tâm, ta sẽ nhẹ nhạng, từ nay về sau, ngươi chính là vợ của ta……” (edit : chịu rồi )Nói xong liền lao về phía Dung Yên.Dung Yên nhìn người kia nhào tới, tuy rằng cô vẫn chưa… Vừa thấy con chó cái Dung Yên này, đôi mắt của cô ta như bị trúng độc ngay lập tức."Dung Yên, tiện nhân cô dám đánh tôi?"Cô ta nói hơi lạc giọng, khuôn mặt vốn đã sưng đỏ lại nghênh đón thêm hai cái tát nữa.Tần Vũ ở bên cạnh lúc này mới sững sờ, trợn tròn mắt, không thể tin được những gì mình nhìn thấy ! Chị dâu này lợi hại như vậy sao?Cố Lan bị đánh ù tai sắp phát điên rồi, Dung Yên con chó cái này lại dám đánh cô.Trong cơn tức giận, cô ta lao về phía Dung Yên muốn g**t ch*t con ả này.Dung Yên cười lạnh, trước khi Cố Lan kịp chạm vào cô, cô trực tiếp đá Cố Lan ra xa một mét.Tần Vũ:…Bất giác nuốt nước bọt —— về sau, anh cả có thể đánh lại cô không ? Liệu cô có đánh cậu cùng em gái trong tương lai?Ôm lấy cái thân gầy yếu vô lực, yên lặng lui về phía sau một bước, cậu tuyệt đối không thừa nhận chính mình có chút sợ cô.Tần Mai, người đang nhìn ra bên ngoài qua khe cửa, đôi mắt sáng ngời: Chị dâu thật lợi hại!Dung Yên không biết hai tiểu gia hỏa kia giờ phút này đang nghĩ gì, cô đi ra ngoài, đứng trước mặt Cố Lan.Trên cao nhìn xuống nhìn Cố Lan."Cố Lan, tôi đã nói rồi, về sau tốt hơn hết nên tránh xa tôi, bằng không ! " Cô hừ lạnh một tiếng, “Gặp một lần đánh một lần.”Người trên mặt đất bò không đứng dậy được, đau thấu xương.Cô ta cũng rất tức giận, "Dung Yên, cô hãm hại tôi, tờ giấy kia có phải cô viết hay không ? Cô thông đồng với tên Lưu Nhị hại tôi?”Vừa rồi cô ta xoay sở rất vất vả để thoát thân khỏi Lưu Nhị và đại đội trưởng, thanh danh của cô ta đã hoàn toàn bị hủy hoại.Tờ giấy kia căn bản chính là tiện nhân Dung Yên này viết.Nếu tờ giấy này do Dung Yên viết sẵn, tại sao cô ta phải nhận tội.Dung Yên cười lạnh một tiếng, bước tới ngồi xổm xuống, cúi sát vào bên tai, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được:"Cố Lan, người độc ác chắc chắn sẽ nhận quả báo , cô muốn lợi dụng Lưu Nhị làm thanh danh tôi xấu ra ngoài đường, như vậy, thừa nhận đi loại này ác niệm này sẽ mang đến hậu quả rất lớn cho cô đấy.”Truyện [Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm Giàu] được đăng tải tại web .Để đọc đầy đủ không gián đoạn bộ truyện này các bạn nên đọc tại web ..

Vừa thấy con chó cái Dung Yên này, đôi mắt của cô ta như bị trúng độc ngay lập tức.

"Dung Yên, tiện nhân cô dám đánh tôi?"Cô ta nói hơi lạc giọng, khuôn mặt vốn đã sưng đỏ lại nghênh đón thêm hai cái tát nữa.

Tần Vũ ở bên cạnh lúc này mới sững sờ, trợn tròn mắt, không thể tin được những gì mình nhìn thấy ! Chị dâu này lợi hại như vậy sao?Cố Lan bị đánh ù tai sắp phát điên rồi, Dung Yên con chó cái này lại dám đánh cô.

Trong cơn tức giận, cô ta lao về phía Dung Yên muốn g**t ch*t con ả này.

Dung Yên cười lạnh, trước khi Cố Lan kịp chạm vào cô, cô trực tiếp đá Cố Lan ra xa một mét.

Tần Vũ:…Bất giác nuốt nước bọt —— về sau, anh cả có thể đánh lại cô không ? Liệu cô có đánh cậu cùng em gái trong tương lai?Ôm lấy cái thân gầy yếu vô lực, yên lặng lui về phía sau một bước, cậu tuyệt đối không thừa nhận chính mình có chút sợ cô.

Tần Mai, người đang nhìn ra bên ngoài qua khe cửa, đôi mắt sáng ngời: Chị dâu thật lợi hại!Dung Yên không biết hai tiểu gia hỏa kia giờ phút này đang nghĩ gì, cô đi ra ngoài, đứng trước mặt Cố Lan.

Trên cao nhìn xuống nhìn Cố Lan.

"Cố Lan, tôi đã nói rồi, về sau tốt hơn hết nên tránh xa tôi, bằng không ! " Cô hừ lạnh một tiếng, “Gặp một lần đánh một lần.

”Người trên mặt đất bò không đứng dậy được, đau thấu xương.

Cô ta cũng rất tức giận, "Dung Yên, cô hãm hại tôi, tờ giấy kia có phải cô viết hay không ? Cô thông đồng với tên Lưu Nhị hại tôi?”Vừa rồi cô ta xoay sở rất vất vả để thoát thân khỏi Lưu Nhị và đại đội trưởng, thanh danh của cô ta đã hoàn toàn bị hủy hoại.

Tờ giấy kia căn bản chính là tiện nhân Dung Yên này viết.

Nếu tờ giấy này do Dung Yên viết sẵn, tại sao cô ta phải nhận tội.

Dung Yên cười lạnh một tiếng, bước tới ngồi xổm xuống, cúi sát vào bên tai, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được:"Cố Lan, người độc ác chắc chắn sẽ nhận quả báo , cô muốn lợi dụng Lưu Nhị làm thanh danh tôi xấu ra ngoài đường, như vậy, thừa nhận đi loại này ác niệm này sẽ mang đến hậu quả rất lớn cho cô đấy.

”Truyện [Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm Giàu] được đăng tải tại web .

Để đọc đầy đủ không gián đoạn bộ truyện này các bạn nên đọc tại web .

.

Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm GiàuTác giả: Đông Kiều VươngTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng 1 năm 1978, ngọn núi phía sau Tần gia trang.Lưu Nhị nhìn người đã ngất đi trên mặt đất bằng ánh mắt dâm tà, hắn nuốt nước bọt.Cả người ngo ngoe rục rịch ...!hoàn toàn là hưng phấn.Lưu Nhị không ngờ hắn thế mà lại có được cái diễm phúc này.Phải biết rằng Dung Yên này là nữ thanh niên trí thức xinh đẹp nhất trong cả thị trấn này.Nhìn cái làn da này, khuôn mặt này ...!mịn màng trắng nõn, một chút đều không giống mấy cô nương trong thôn.Hôm nay ...!hắn muốn nếm thử mùi vị này, hơn nữa nếu việc thành hắn sẽ có được cô vợ đẹp như thế này.Nghĩ đến đây, hắn không thể chịu nổi nữa cởi bỏ quần áo của mình ra ...!đang chuẩn bị nhào đến.Người trên mặt đất lẽ ra phải ngất đột nhiên mở mắt.Lưu Nhị hơi sửng sốt, ngay sau đó lộ ra hàm răng vàng cười nói: "Dung Yên, ngươi tỉnh lại vừa lúc, như vậy mới có thể hăng hái, yên tâm, ta sẽ nhẹ nhạng, từ nay về sau, ngươi chính là vợ của ta……” (edit : chịu rồi )Nói xong liền lao về phía Dung Yên.Dung Yên nhìn người kia nhào tới, tuy rằng cô vẫn chưa… Vừa thấy con chó cái Dung Yên này, đôi mắt của cô ta như bị trúng độc ngay lập tức."Dung Yên, tiện nhân cô dám đánh tôi?"Cô ta nói hơi lạc giọng, khuôn mặt vốn đã sưng đỏ lại nghênh đón thêm hai cái tát nữa.Tần Vũ ở bên cạnh lúc này mới sững sờ, trợn tròn mắt, không thể tin được những gì mình nhìn thấy ! Chị dâu này lợi hại như vậy sao?Cố Lan bị đánh ù tai sắp phát điên rồi, Dung Yên con chó cái này lại dám đánh cô.Trong cơn tức giận, cô ta lao về phía Dung Yên muốn g**t ch*t con ả này.Dung Yên cười lạnh, trước khi Cố Lan kịp chạm vào cô, cô trực tiếp đá Cố Lan ra xa một mét.Tần Vũ:…Bất giác nuốt nước bọt —— về sau, anh cả có thể đánh lại cô không ? Liệu cô có đánh cậu cùng em gái trong tương lai?Ôm lấy cái thân gầy yếu vô lực, yên lặng lui về phía sau một bước, cậu tuyệt đối không thừa nhận chính mình có chút sợ cô.Tần Mai, người đang nhìn ra bên ngoài qua khe cửa, đôi mắt sáng ngời: Chị dâu thật lợi hại!Dung Yên không biết hai tiểu gia hỏa kia giờ phút này đang nghĩ gì, cô đi ra ngoài, đứng trước mặt Cố Lan.Trên cao nhìn xuống nhìn Cố Lan."Cố Lan, tôi đã nói rồi, về sau tốt hơn hết nên tránh xa tôi, bằng không ! " Cô hừ lạnh một tiếng, “Gặp một lần đánh một lần.”Người trên mặt đất bò không đứng dậy được, đau thấu xương.Cô ta cũng rất tức giận, "Dung Yên, cô hãm hại tôi, tờ giấy kia có phải cô viết hay không ? Cô thông đồng với tên Lưu Nhị hại tôi?”Vừa rồi cô ta xoay sở rất vất vả để thoát thân khỏi Lưu Nhị và đại đội trưởng, thanh danh của cô ta đã hoàn toàn bị hủy hoại.Tờ giấy kia căn bản chính là tiện nhân Dung Yên này viết.Nếu tờ giấy này do Dung Yên viết sẵn, tại sao cô ta phải nhận tội.Dung Yên cười lạnh một tiếng, bước tới ngồi xổm xuống, cúi sát vào bên tai, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được:"Cố Lan, người độc ác chắc chắn sẽ nhận quả báo , cô muốn lợi dụng Lưu Nhị làm thanh danh tôi xấu ra ngoài đường, như vậy, thừa nhận đi loại này ác niệm này sẽ mang đến hậu quả rất lớn cho cô đấy.”Truyện [Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm Giàu] được đăng tải tại web .Để đọc đầy đủ không gián đoạn bộ truyện này các bạn nên đọc tại web ..

Chương 12: Chương 12