Tháng 1 năm 1978, ngọn núi phía sau Tần gia trang.Lưu Nhị nhìn người đã ngất đi trên mặt đất bằng ánh mắt dâm tà, hắn nuốt nước bọt.Cả người ngo ngoe rục rịch ...!hoàn toàn là hưng phấn.Lưu Nhị không ngờ hắn thế mà lại có được cái diễm phúc này.Phải biết rằng Dung Yên này là nữ thanh niên trí thức xinh đẹp nhất trong cả thị trấn này.Nhìn cái làn da này, khuôn mặt này ...!mịn màng trắng nõn, một chút đều không giống mấy cô nương trong thôn.Hôm nay ...!hắn muốn nếm thử mùi vị này, hơn nữa nếu việc thành hắn sẽ có được cô vợ đẹp như thế này.Nghĩ đến đây, hắn không thể chịu nổi nữa cởi bỏ quần áo của mình ra ...!đang chuẩn bị nhào đến.Người trên mặt đất lẽ ra phải ngất đột nhiên mở mắt.Lưu Nhị hơi sửng sốt, ngay sau đó lộ ra hàm răng vàng cười nói: "Dung Yên, ngươi tỉnh lại vừa lúc, như vậy mới có thể hăng hái, yên tâm, ta sẽ nhẹ nhạng, từ nay về sau, ngươi chính là vợ của ta……” (edit : chịu rồi )Nói xong liền lao về phía Dung Yên.Dung Yên nhìn người kia nhào tới, tuy rằng cô vẫn chưa…

Chương 15: Chương 15

Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm GiàuTác giả: Đông Kiều VươngTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng 1 năm 1978, ngọn núi phía sau Tần gia trang.Lưu Nhị nhìn người đã ngất đi trên mặt đất bằng ánh mắt dâm tà, hắn nuốt nước bọt.Cả người ngo ngoe rục rịch ...!hoàn toàn là hưng phấn.Lưu Nhị không ngờ hắn thế mà lại có được cái diễm phúc này.Phải biết rằng Dung Yên này là nữ thanh niên trí thức xinh đẹp nhất trong cả thị trấn này.Nhìn cái làn da này, khuôn mặt này ...!mịn màng trắng nõn, một chút đều không giống mấy cô nương trong thôn.Hôm nay ...!hắn muốn nếm thử mùi vị này, hơn nữa nếu việc thành hắn sẽ có được cô vợ đẹp như thế này.Nghĩ đến đây, hắn không thể chịu nổi nữa cởi bỏ quần áo của mình ra ...!đang chuẩn bị nhào đến.Người trên mặt đất lẽ ra phải ngất đột nhiên mở mắt.Lưu Nhị hơi sửng sốt, ngay sau đó lộ ra hàm răng vàng cười nói: "Dung Yên, ngươi tỉnh lại vừa lúc, như vậy mới có thể hăng hái, yên tâm, ta sẽ nhẹ nhạng, từ nay về sau, ngươi chính là vợ của ta……” (edit : chịu rồi )Nói xong liền lao về phía Dung Yên.Dung Yên nhìn người kia nhào tới, tuy rằng cô vẫn chưa… Tần Dã trên núi thật sự gặp phải đại họa, hắn sinh tử giằng co với lợn rừng ...!Có lẽ tất cả vận rủi đều tập trung vào thời khắc này.Lúc nãy, hắn không cẩn thận bị một con rắn độc cắn .Dù đã dùng dao cắt rạch vết thương nặn máu độc kịp thời nhưng vẫn còn sót lại chút độc chưa được giải quyết khiến hắn hoa mắt chóng mặt.Nhưng hắn phải gồng mình lên để đối phó với hiểm nguy trước mặt, vì… hán không chết được.Nếu đặt ở trạng thái bình thừơng, hắn sẽ không sợ con lợn rừng này, có lẽ sẽ cao hứng, dù sao, nó đại diện cho thịt.Có thể mùi máu tanh trên đùi Tần Dã đã k*ch th*ch con lợn rừng.Con lợn rừng kia lao thẳng về phía Tần Dã ...Một người một lợn lăn lộn qua lại vài cái , Tần Dã bị tay chân không thuận tiện đánh bại, thương thế càng ngày càng nghiêm trọng.Cho đến khi anh bị một con lợn rừng húc mạnh vào, rơi xuống một cái hố đầy gai .Tuy nhiên, hắn cũng không để con lợn rừng kia tốt hơn ...!Khoảnh khắc rơi xuống, con dao trên tay của hắn đã vung về phía con lợn rừng, đó là một nhát g**t ch*t ...Thời điểm Dung Yên đến, trời đã tối, ngọn núi rất lớn, cô không rõ Tần Dã đang ở đâu nên chỉ có thể tìm kiếm dọc theo đường núi, đồng thời hét tên người suốt đường đi.Cuối cùng, cô ngửi thấy một mùi máu tanh rất nồng .Ánh mắt híp lại, cô lập tức chạy về hướng có mùi máu tanh kia ...!Khi nhìn thấy con lợn rừng đã chết, cô sững sờ trong giây lát.Ngay lập tức, cô nhìn thấy chiếc dao ở trên cổ con lợn chết.Nếu cô nhớ không lầm, con dao này hẳn là của Tần Dã.Trong tình huống thế nào mà hạ được con v*t t* l*n kia? hẳn là mối nguy hiểm lớn.Cô thầm nghĩ không hay, vội vàng nhìn xung quanh, "Tần Dã, Tần Dã ...!Anh đang ở đâu?"Sau khi hét lên vài lần, cũng không có ai đáp lại, nhưng cô thấy nơi này giống như có dấu vết của trận chiến, sau đó ...!cô tìm thấy một cái hố , rõ ràng là do một người thợ săn trước đó đào.Ghé vào cửa lỗ, cô dùng cây đuốc soi xuống, "Tần Dã? Anh ở bên trong à?"Tần Dã vốn đang hôn mê, đang mơ mơ màng màng thì nghe thấy có người gọi tên mình, một giọng rất êm tai.Giọng nói này đã đánh thức anh khỏi cơn mê.Truyện [Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm Giàu] được đăng tải tại web .Để đọc đầy đủ không gián đoạn bộ truyện này các bạn nên đọc tại web ..

Tần Dã trên núi thật sự gặp phải đại họa, hắn sinh tử giằng co với lợn rừng ...!Có lẽ tất cả vận rủi đều tập trung vào thời khắc này.Lúc nãy, hắn không cẩn thận bị một con rắn độc cắn .Dù đã dùng dao cắt rạch vết thương nặn máu độc kịp thời nhưng vẫn còn sót lại chút độc chưa được giải quyết khiến hắn hoa mắt chóng mặt.Nhưng hắn phải gồng mình lên để đối phó với hiểm nguy trước mặt, vì… hán không chết được.Nếu đặt ở trạng thái bình thừơng, hắn sẽ không sợ con lợn rừng này, có lẽ sẽ cao hứng, dù sao, nó đại diện cho thịt.Có thể mùi máu tanh trên đùi Tần Dã đã k*ch th*ch con lợn rừng.Con lợn rừng kia lao thẳng về phía Tần Dã ...Một người một lợn lăn lộn qua lại vài cái , Tần Dã bị tay chân không thuận tiện đánh bại, thương thế càng ngày càng nghiêm trọng.Cho đến khi anh bị một con lợn rừng húc mạnh vào, rơi xuống một cái hố đầy gai .Tuy nhiên, hắn cũng không để con lợn rừng kia tốt hơn ...!Khoảnh khắc rơi xuống, con dao trên tay của hắn đã vung về phía con lợn rừng, đó là một nhát g**t ch*t ...Thời điểm Dung Yên đến, trời đã tối, ngọn núi rất lớn, cô không rõ Tần Dã đang ở đâu nên chỉ có thể tìm kiếm dọc theo đường núi, đồng thời hét tên người suốt đường đi.Cuối cùng, cô ngửi thấy một mùi máu tanh rất nồng .Ánh mắt híp lại, cô lập tức chạy về hướng có mùi máu tanh kia ...!Khi nhìn thấy con lợn rừng đã chết, cô sững sờ trong giây lát.Ngay lập tức, cô nhìn thấy chiếc dao ở trên cổ con lợn chết.Nếu cô nhớ không lầm, con dao này hẳn là của Tần Dã.Trong tình huống thế nào mà hạ được con v*t t* l*n kia? hẳn là mối nguy hiểm lớn.Cô thầm nghĩ không hay, vội vàng nhìn xung quanh, "Tần Dã, Tần Dã ...!Anh đang ở đâu?"Sau khi hét lên vài lần, cũng không có ai đáp lại, nhưng cô thấy nơi này giống như có dấu vết của trận chiến, sau đó ...!cô tìm thấy một cái hố , rõ ràng là do một người thợ săn trước đó đào.Ghé vào cửa lỗ, cô dùng cây đuốc soi xuống, "Tần Dã? Anh ở bên trong à?"Tần Dã vốn đang hôn mê, đang mơ mơ màng màng thì nghe thấy có người gọi tên mình, một giọng rất êm tai.Giọng nói này đã đánh thức anh khỏi cơn mê.Truyện [Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm Giàu] được đăng tải tại web .Để đọc đầy đủ không gián đoạn bộ truyện này các bạn nên đọc tại web ..

Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm GiàuTác giả: Đông Kiều VươngTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng 1 năm 1978, ngọn núi phía sau Tần gia trang.Lưu Nhị nhìn người đã ngất đi trên mặt đất bằng ánh mắt dâm tà, hắn nuốt nước bọt.Cả người ngo ngoe rục rịch ...!hoàn toàn là hưng phấn.Lưu Nhị không ngờ hắn thế mà lại có được cái diễm phúc này.Phải biết rằng Dung Yên này là nữ thanh niên trí thức xinh đẹp nhất trong cả thị trấn này.Nhìn cái làn da này, khuôn mặt này ...!mịn màng trắng nõn, một chút đều không giống mấy cô nương trong thôn.Hôm nay ...!hắn muốn nếm thử mùi vị này, hơn nữa nếu việc thành hắn sẽ có được cô vợ đẹp như thế này.Nghĩ đến đây, hắn không thể chịu nổi nữa cởi bỏ quần áo của mình ra ...!đang chuẩn bị nhào đến.Người trên mặt đất lẽ ra phải ngất đột nhiên mở mắt.Lưu Nhị hơi sửng sốt, ngay sau đó lộ ra hàm răng vàng cười nói: "Dung Yên, ngươi tỉnh lại vừa lúc, như vậy mới có thể hăng hái, yên tâm, ta sẽ nhẹ nhạng, từ nay về sau, ngươi chính là vợ của ta……” (edit : chịu rồi )Nói xong liền lao về phía Dung Yên.Dung Yên nhìn người kia nhào tới, tuy rằng cô vẫn chưa… Tần Dã trên núi thật sự gặp phải đại họa, hắn sinh tử giằng co với lợn rừng ...!Có lẽ tất cả vận rủi đều tập trung vào thời khắc này.Lúc nãy, hắn không cẩn thận bị một con rắn độc cắn .Dù đã dùng dao cắt rạch vết thương nặn máu độc kịp thời nhưng vẫn còn sót lại chút độc chưa được giải quyết khiến hắn hoa mắt chóng mặt.Nhưng hắn phải gồng mình lên để đối phó với hiểm nguy trước mặt, vì… hán không chết được.Nếu đặt ở trạng thái bình thừơng, hắn sẽ không sợ con lợn rừng này, có lẽ sẽ cao hứng, dù sao, nó đại diện cho thịt.Có thể mùi máu tanh trên đùi Tần Dã đã k*ch th*ch con lợn rừng.Con lợn rừng kia lao thẳng về phía Tần Dã ...Một người một lợn lăn lộn qua lại vài cái , Tần Dã bị tay chân không thuận tiện đánh bại, thương thế càng ngày càng nghiêm trọng.Cho đến khi anh bị một con lợn rừng húc mạnh vào, rơi xuống một cái hố đầy gai .Tuy nhiên, hắn cũng không để con lợn rừng kia tốt hơn ...!Khoảnh khắc rơi xuống, con dao trên tay của hắn đã vung về phía con lợn rừng, đó là một nhát g**t ch*t ...Thời điểm Dung Yên đến, trời đã tối, ngọn núi rất lớn, cô không rõ Tần Dã đang ở đâu nên chỉ có thể tìm kiếm dọc theo đường núi, đồng thời hét tên người suốt đường đi.Cuối cùng, cô ngửi thấy một mùi máu tanh rất nồng .Ánh mắt híp lại, cô lập tức chạy về hướng có mùi máu tanh kia ...!Khi nhìn thấy con lợn rừng đã chết, cô sững sờ trong giây lát.Ngay lập tức, cô nhìn thấy chiếc dao ở trên cổ con lợn chết.Nếu cô nhớ không lầm, con dao này hẳn là của Tần Dã.Trong tình huống thế nào mà hạ được con v*t t* l*n kia? hẳn là mối nguy hiểm lớn.Cô thầm nghĩ không hay, vội vàng nhìn xung quanh, "Tần Dã, Tần Dã ...!Anh đang ở đâu?"Sau khi hét lên vài lần, cũng không có ai đáp lại, nhưng cô thấy nơi này giống như có dấu vết của trận chiến, sau đó ...!cô tìm thấy một cái hố , rõ ràng là do một người thợ săn trước đó đào.Ghé vào cửa lỗ, cô dùng cây đuốc soi xuống, "Tần Dã? Anh ở bên trong à?"Tần Dã vốn đang hôn mê, đang mơ mơ màng màng thì nghe thấy có người gọi tên mình, một giọng rất êm tai.Giọng nói này đã đánh thức anh khỏi cơn mê.Truyện [Trọng Sinh Thập Niên 70 Mang Không Gian Vật Tư Về Làm Ruộng Làm Giàu] được đăng tải tại web .Để đọc đầy đủ không gián đoạn bộ truyện này các bạn nên đọc tại web ..

Chương 15: Chương 15