Tác giả:

Ninh Viên Viên thuận tay cầm lấy quyển sách, tư thế ngồi ung dung nhàn nhã, làn da nổi bật cùng chiếc áo sơ mi nhung màu tím, tạo cho cô một nét đẹp thanh lịch nhưng không già dặn. Lý Triều là trợ lí nhỏ của cô không khỏi cảm thán, cô bé thở dài không biết Ninh Viên Viên đã ngồi đọc sách bao lâu, cô cảm thấy thần tượng mà người khác ngưỡng mộ lại là một kẻ cuồng sách đến mức có thể dành cả ngày cho nó Lý Triều gật gù, Ninh Viên Viên híp mắt cười xinh đẹp, gõ tay lên trán cô gái:"Nếu thấy chán em có thể đi đâu cho thoải mái" Nghe câu này cô gái như nhận ra được chân lí cuộc sống, nhưng nụ cười đập tắc sau thay vào đó cô khóc không ra nước mắt, trong đầu tưởng tượng ra bao nhiêu kiểu tra tấn cực hình của quản lý của Ninh Viên Viên, cô gái nhỏ như lập tức suy sụp, ngồi bệt xuống ghế, cả khuôn mặt nhăn nhó trông cực kỳ khó coi, Ninh Viên Viên buồn cười Lý Triều:"Chị cả ngày đọc sách không thấy chán à?" Cô cười nhàn nhã vuốt quyển sách trên tay, khuôn mặt chìm đắm trong suy tư. Đối diện…

Chương 18: Chương 18

Trọng Sinh Làm Vợ Nam ChínhTác giả: TrinhPhuong000Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngNinh Viên Viên thuận tay cầm lấy quyển sách, tư thế ngồi ung dung nhàn nhã, làn da nổi bật cùng chiếc áo sơ mi nhung màu tím, tạo cho cô một nét đẹp thanh lịch nhưng không già dặn. Lý Triều là trợ lí nhỏ của cô không khỏi cảm thán, cô bé thở dài không biết Ninh Viên Viên đã ngồi đọc sách bao lâu, cô cảm thấy thần tượng mà người khác ngưỡng mộ lại là một kẻ cuồng sách đến mức có thể dành cả ngày cho nó Lý Triều gật gù, Ninh Viên Viên híp mắt cười xinh đẹp, gõ tay lên trán cô gái:"Nếu thấy chán em có thể đi đâu cho thoải mái" Nghe câu này cô gái như nhận ra được chân lí cuộc sống, nhưng nụ cười đập tắc sau thay vào đó cô khóc không ra nước mắt, trong đầu tưởng tượng ra bao nhiêu kiểu tra tấn cực hình của quản lý của Ninh Viên Viên, cô gái nhỏ như lập tức suy sụp, ngồi bệt xuống ghế, cả khuôn mặt nhăn nhó trông cực kỳ khó coi, Ninh Viên Viên buồn cười Lý Triều:"Chị cả ngày đọc sách không thấy chán à?" Cô cười nhàn nhã vuốt quyển sách trên tay, khuôn mặt chìm đắm trong suy tư. Đối diện… Sáng hôm nay cô dậy khá trễ, uể oải đi xuống nhà ănCô nhìn bộ dạng thong thả của Tần Mặc bấm điện thoại, ghét bỏ xì một tiếngCô vốn không có tâm trạng ăn uống, Ninh Viên Viên trộn salad.Định màng lên lầu ăn tạm buổi sáng, Tần Mặc bộ dạng nhướng mày, gõ lên bàn:"Đi đâu?"Ninh Viên Viên liếc hắn"Đi đâu thì liên quan gì đến anh?"Hắn mặt mày không hiểu tình, chậm rãi nói:"Ngồi xuống"Mình bực mình, nhìn khuôn mặt hắn.Suýt nữa bị doạ đứng tim, đôi mắt đào hoa đằng đằng sát khí nhìn cô, mặt ra vẻ uy nghiêm bức ngườiNinh Viên Viên bị doạHậm hực ngồi xuống, không tình nguyện lén trừng hắnTần Mặc biết cô rất tức giận không làm gì được, khẽ mỉm cười, có chút đắc ýNinh Viên Viên chẳng qua chỉ là một cô nhóc độc mồm, miệng lưỡi lanh lẹ.Tần Mặc hắn dư sức trị côChẳng qua mấy ngày nay nhường nhịn, cô gái nhỏ này có hơi lớn ganTần Mặc nhìn cô ngoan ngoãn ngồi ăn, bộ dạng miễn cưỡng.Dáng vẻ cô xinh đẹp yêu kiều, bình thường trang điểm bộ dạng quyến rũ chết người, khi đơn giản thì lại như một cô bé còn đang học cấp 3Tần Mặc có chút cảm thấy bản thân như đang phạm tội, hắn còn tưởng mình kết hôn với trẻ vị thành niênNinh Viên Viên chỉ vừa mới tốt nghiệp đại học cách đây 1 năm, còn hắn đã gần 30 tuổi cảm thấy bản thân là một người bố trẻ nuôi con gái lớnTần Mặc đẩy chén canh nóng về phía cô, Ninh Viên Viên nâng mắt, từ chối:"Không muốn ăn nữa..."Ánh mắt lại một lần nữa lạnh lẽo nhìn, Ninh Viên Viên rùng mình một cái thoả hiệp nhanh chóng lấy chén canh húpHắn hài lòng nhướng màyQuất Quất hướng về hai người vẫy đuôiDì Trần thầm mỉm cười tủm tỉm, bà chợt nhớ ra chuyện gì đó, đi tới Tần Mặc cúi đầu nói:"Thiếu gia tiểu thư, tôi có chuyện muốn nói"Tần Mặc bộ dạng lười nhác vươn vai, nói:"Chuyện gì?"Dì Trần:"Tôi muốn xin nghỉ việc!"Ninh Viên Viên có chút kinh ngạc:"Sao thế?"Dì Trần vội nói:"Con trai tôi sinh cháu, nó với vợ nó muốn rước tôi về quê ở với 2 vợ chồng nó, tiện thể chăm sóc cháu""Việc này tôi cũng thưa với phu nhân rồi"Tần Mặc nghĩ nghĩ:"Mẹ tôi?"Dì Trần gật đầuTần Mặc:"Được rồi"Dì Trần hơi lo lắng:"Nhưng còn người giúp việc để nấu ăn..."Ninh Viên Viên nghĩ nghĩ dì Trần đã nghỉ để về quê cùng con trai thì Tần Mặc sẽ thuê người khác đến nấu.Nhưng khẩu của cô cùng hắn đã quen với dì Trần rồi, thì làm sao có thể đổi được, Ninh Viên Viên thở dàiDì Trần chỉ phụ trách nấu ăn, còn vệ sinh biệt thự là cách hai ngày sẽ có người đến xử lýTần Mặc mỉm cười:"Nấu ăn không cần thuê người nữa"Ninh Viên Viên tò mò nhìn hắn, không thuê người nấu thì chẳng lẽ hắn nấu?Dì Trần lo lắng:"K...không thuê? Vậy ai sẽ nấu?Tần Mặc dời mắt nhìn cô, mỉm cười quỷ dị.Ninh Viên Viên ớn lạnh, trợn mắt nhìn hắn:"Không lẽ tôi phải nấu?"Hắn bộ dạng xinh đẹp mỉm cười, gật đầuDì Trần có chút hoang mang:"Nhưng...!tiểu thư..."Tần Mặc nghiêm túc khẳng định:"Không nhưng nhị gì hết, không biết thì học!"Ninh Viên Viên:".....Ninh Viên Viên co giật khoé môi, bà nhịn!Nấu thì nấu, bà đây tất nhiên biết nấu ăn rồi.Chẳng qua...!Lâu rồi không động vôThế là trách nhiệm đầu bếp gia đình do Ninh Viên Viên đảm nhận, một ngày 3 bữaChỉ là Tần Mặc ở trên công ty đến tận tối mới về thì giảm xuống 1 ngày 2 bữaNinh Viên Viên ghét bỏ, tại sao phải nấu ăn cho tên khốn đó chứ.Hắn còn không biết nói tiếng người nữa! Cẩu nam nhân!Tần Mặc bộ dạng đắc ý đi vào công tyNhân viên như nhận ra sự vui vẻ từ sếp, bỗng cảm giác như bản thân có được về sớmTrợ lí ở bên như rút được gánhnặngTần dựa lưng vào ghế, mắt hướng đến trợ lí, nói:" Hôm qua cậu bảo ai sẽ đến?"Trợ lí Tang bộ dạng nghiêm túc đẩy kính, nói:"Tề thiếu gia, Tề Long"Hắn chợt nhớ ra người đàn ông trong xe đưa giấy li hôn cho Ninh Viên Viên, môi bất giác cong lại, cười quỷ dịTrợ lí Tang:"......"Tần Mặc xùy một tiếng:"Cha cậu ta không đến, chẳng lẽ muốn tôi nâng con trai ông ta lên để tạo cảm giác tồn tại, lát nữa cậu đừng đi, ở lại trông chừng tôi một chút.Tôi sợ không cẩn thận liền mạt sát hắn ta"Tang Trì nước mắt lưng ròng, nghĩ thầm ông chủ hoá ra còn hiểu rõ bản thânHắn thừa biết vì sao ông chú lại không ưa gì Tề Long lí do là vì cậu ta dây dưa không chính đáng với bà chủHôm trước còn chạy đến đưa đơn li hôn cho cô, tất nhiên là bị ông chủ ghim trong lòng rồiTề Long bộ dạng điển trai chỉnh tề đi vào, bên cạnh là thư ký nam trông nhìn nghiêm túc hơn bộ dạng của hắnThư ký Lâm_ Lâm Ngọc đứng ở sảnh chào đón họDẫn Tề Long đến chỗ ông chủTề Long khẽ mím môi, có chút ghét bỏCông ty hắn không khác gì hắn, bộ dạng xoa hoa không khác gì lâu đàiTề Long khẽ mỉm cười lịch sử, dơ tay ra, nói:"Chào Tần tổng, tôi là Tề Long"Tần Mặc khẽ nhìn bàn tay hắn đưa, bộ dạng ghét bỏ nói:"Xin lỗi Tề tổng, tôi không nắm tay đàn ông"Tề Long muốn bốc khói ngay đỉnh đầu, bộ dạng giống như từ trên cao rơi xuống, má thằng cha điên!Hắn nhịnTrợ lý Tang bên cạnh như sét đánh ngang taiXấu hổ ho khụ khụ, mời Tề Long ngồi xuống uống trà:"Tề tổng, mời ngồi"Tề Long thầm lườm Tần Mặc một cái, bước qua đó, thong thả ngồi xuống, bộ dạng tùy tiện nhìn xung quanh đánh giáTần Mặc ngồi chiếc ghế đơn đối diện nhìn Tề Long, trong lòng nổi lên sự địch ý rõ ràngTề Long đánh mắt nhìn thư ký, hắn đẩy kính bước lên, lật một tập hồ sơ, cung kính đưa cho Tề Long, hắn cầm bản hồ sơ tùy ý, nhướng mày nhìn Tần MặcĐây cũng là đầu tiên hai người trực tiếp gặp mặt nhau, đây cũng là người đàn ông khiến cho Ninh Viên Viên yêu chết mê chết mệtĐánh bộ dạng người đàn ông này, trong Tề thiếu gia có chút cảm thánBộ dạng yêu nghiệt tạo nên khí chất phong tình, nhưng dáng vẻ mang nét lạnh lùng tàn nhẫn, khác với vẻ ngoài của anh ta.Cặp mắt đào hoa tựa như hồ ly câu dẫn ngườiMang theo hơi thở chết chóc không thể chạm tớiTề Long biểu tình có chút chán ghét, hắn nhẹ nhàng đặt tập hồ sơ trên bàn nói:"Mời Tần tổng xem qua"Tần Mặc khẽ nhìn hắn, khuôn mặt lãnh đạm không mấy cảm xúc.Hắn nhìn dư án, khuôn mặt bình thản kì lạ, hắn nhẹ đặt tập hồ sơ lên bàn.Khẽ lấy một tách ấm nhâm nhíTề Long kiên nhẫn khoanh tay nhìnTần Mặc mỉm cười lịch sự nói:"Dự án của bên cậu rất tốt, nhưng tôi không đồng ý"Tề Long không mấy kinh ngạc, vẻ mặt biểu tình như đã đoán trước được.Hắn không có gì tức giận, cà lơ phất phơ dựa lưng vào ghế:"Thế à?"Tuy hắn không biết vì sao mà Tần Mặc lại ghét bỏ mình, Tề thiếu gia đơn giản nghĩ rằng vì Ninh Viên Viên là bạn hắn nên Tần Mặc sẽ ghét luôn cả hắnCó lẽ thếTề Long chạm rãi thấp giọng nói:"Kỳ thật...!dự án này là người cha già của tôi hao tâm tổn sức gầy dựng cả tuần nay" Tề Long biểu hiện không mấy vui vẻ cười:"Vì gặp mặt tôi mà anh không đồng ý, Tần tổng có thể cho tôi một cái lí do chính đáng không nhỉ?".

Sáng hôm nay cô dậy khá trễ, uể oải đi xuống nhà ăn

Cô nhìn bộ dạng thong thả của Tần Mặc bấm điện thoại, ghét bỏ xì một tiếng

Cô vốn không có tâm trạng ăn uống, Ninh Viên Viên trộn salad.

Định màng lên lầu ăn tạm buổi sáng, Tần Mặc bộ dạng nhướng mày, gõ lên bàn:"Đi đâu?"

Ninh Viên Viên liếc hắn

"Đi đâu thì liên quan gì đến anh?"

Hắn mặt mày không hiểu tình, chậm rãi nói:"Ngồi xuống"

Mình bực mình, nhìn khuôn mặt hắn.

Suýt nữa bị doạ đứng tim, đôi mắt đào hoa đằng đằng sát khí nhìn cô, mặt ra vẻ uy nghiêm bức người

Ninh Viên Viên bị doạ

Hậm hực ngồi xuống, không tình nguyện lén trừng hắn

Tần Mặc biết cô rất tức giận không làm gì được, khẽ mỉm cười, có chút đắc ý

Ninh Viên Viên chẳng qua chỉ là một cô nhóc độc mồm, miệng lưỡi lanh lẹ.

Tần Mặc hắn dư sức trị cô

Chẳng qua mấy ngày nay nhường nhịn, cô gái nhỏ này có hơi lớn gan

Tần Mặc nhìn cô ngoan ngoãn ngồi ăn, bộ dạng miễn cưỡng.

Dáng vẻ cô xinh đẹp yêu kiều, bình thường trang điểm bộ dạng quyến rũ chết người, khi đơn giản thì lại như một cô bé còn đang học cấp 3

Tần Mặc có chút cảm thấy bản thân như đang phạm tội, hắn còn tưởng mình kết hôn với trẻ vị thành niên

Ninh Viên Viên chỉ vừa mới tốt nghiệp đại học cách đây 1 năm, còn hắn đã gần 30 tuổi cảm thấy bản thân là một người bố trẻ nuôi con gái lớn

Tần Mặc đẩy chén canh nóng về phía cô, Ninh Viên Viên nâng mắt, từ chối:"Không muốn ăn nữa..."

Ánh mắt lại một lần nữa lạnh lẽo nhìn, Ninh Viên Viên rùng mình một cái thoả hiệp nhanh chóng lấy chén canh húp

Hắn hài lòng nhướng mày

Quất Quất hướng về hai người vẫy đuôi

Dì Trần thầm mỉm cười tủm tỉm, bà chợt nhớ ra chuyện gì đó, đi tới Tần Mặc cúi đầu nói:"Thiếu gia tiểu thư, tôi có chuyện muốn nói"

Tần Mặc bộ dạng lười nhác vươn vai, nói:"Chuyện gì?"

Dì Trần:"Tôi muốn xin nghỉ việc!"

Ninh Viên Viên có chút kinh ngạc:"Sao thế?"

Dì Trần vội nói:"Con trai tôi sinh cháu, nó với vợ nó muốn rước tôi về quê ở với 2 vợ chồng nó, tiện thể chăm sóc cháu"

"Việc này tôi cũng thưa với phu nhân rồi"

Tần Mặc nghĩ nghĩ:"Mẹ tôi?"

Dì Trần gật đầu

Tần Mặc:"Được rồi"

Dì Trần hơi lo lắng:"Nhưng còn người giúp việc để nấu ăn..."

Ninh Viên Viên nghĩ nghĩ dì Trần đã nghỉ để về quê cùng con trai thì Tần Mặc sẽ thuê người khác đến nấu.

Nhưng khẩu của cô cùng hắn đã quen với dì Trần rồi, thì làm sao có thể đổi được, Ninh Viên Viên thở dài

Dì Trần chỉ phụ trách nấu ăn, còn vệ sinh biệt thự là cách hai ngày sẽ có người đến xử lý

Tần Mặc mỉm cười:"Nấu ăn không cần thuê người nữa"

Ninh Viên Viên tò mò nhìn hắn, không thuê người nấu thì chẳng lẽ hắn nấu?

Dì Trần lo lắng:"K...không thuê? Vậy ai sẽ nấu?

Tần Mặc dời mắt nhìn cô, mỉm cười quỷ dị.

Ninh Viên Viên ớn lạnh, trợn mắt nhìn hắn:"Không lẽ tôi phải nấu?"

Hắn bộ dạng xinh đẹp mỉm cười, gật đầu

Dì Trần có chút hoang mang:"Nhưng...!tiểu thư..."

Tần Mặc nghiêm túc khẳng định:"Không nhưng nhị gì hết, không biết thì học!"

Ninh Viên Viên:".....

Ninh Viên Viên co giật khoé môi, bà nhịn!

Nấu thì nấu, bà đây tất nhiên biết nấu ăn rồi.

Chẳng qua...!Lâu rồi không động vô

Thế là trách nhiệm đầu bếp gia đình do Ninh Viên Viên đảm nhận, một ngày 3 bữa

Chỉ là Tần Mặc ở trên công ty đến tận tối mới về thì giảm xuống 1 ngày 2 bữa

Ninh Viên Viên ghét bỏ, tại sao phải nấu ăn cho tên khốn đó chứ.

Hắn còn không biết nói tiếng người nữa! Cẩu nam nhân!

Tần Mặc bộ dạng đắc ý đi vào công ty

Nhân viên như nhận ra sự vui vẻ từ sếp, bỗng cảm giác như bản thân có được về sớm

Trợ lí ở bên như rút được gánh

nặng

Tần dựa lưng vào ghế, mắt hướng đến trợ lí, nói:" Hôm qua cậu bảo ai sẽ đến?"

Trợ lí Tang bộ dạng nghiêm túc đẩy kính, nói:"Tề thiếu gia, Tề Long"

Hắn chợt nhớ ra người đàn ông trong xe đưa giấy li hôn cho Ninh Viên Viên, môi bất giác cong lại, cười quỷ dị

Trợ lí Tang:"......"

Tần Mặc xùy một tiếng:"Cha cậu ta không đến, chẳng lẽ muốn tôi nâng con trai ông ta lên để tạo cảm giác tồn tại, lát nữa cậu đừng đi, ở lại trông chừng tôi một chút.

Tôi sợ không cẩn thận liền mạt sát hắn ta"

Tang Trì nước mắt lưng ròng, nghĩ thầm ông chủ hoá ra còn hiểu rõ bản thân

Hắn thừa biết vì sao ông chú lại không ưa gì Tề Long lí do là vì cậu ta dây dưa không chính đáng với bà chủ

Hôm trước còn chạy đến đưa đơn li hôn cho cô, tất nhiên là bị ông chủ ghim trong lòng rồi

Tề Long bộ dạng điển trai chỉnh tề đi vào, bên cạnh là thư ký nam trông nhìn nghiêm túc hơn bộ dạng của hắn

Thư ký Lâm_ Lâm Ngọc đứng ở sảnh chào đón họ

Dẫn Tề Long đến chỗ ông chủ

Tề Long khẽ mím môi, có chút ghét bỏ

Công ty hắn không khác gì hắn, bộ dạng xoa hoa không khác gì lâu đài

Tề Long khẽ mỉm cười lịch sử, dơ tay ra, nói:"Chào Tần tổng, tôi là Tề Long"

Tần Mặc khẽ nhìn bàn tay hắn đưa, bộ dạng ghét bỏ nói:"Xin lỗi Tề tổng, tôi không nắm tay đàn ông"

Tề Long muốn bốc khói ngay đỉnh đầu, bộ dạng giống như từ trên cao rơi xuống, má thằng cha điên!

Hắn nhịn

Trợ lý Tang bên cạnh như sét đánh ngang tai

Xấu hổ ho khụ khụ, mời Tề Long ngồi xuống uống trà:"Tề tổng, mời ngồi"

Tề Long thầm lườm Tần Mặc một cái, bước qua đó, thong thả ngồi xuống, bộ dạng tùy tiện nhìn xung quanh đánh giá

Tần Mặc ngồi chiếc ghế đơn đối diện nhìn Tề Long, trong lòng nổi lên sự địch ý rõ ràng

Tề Long đánh mắt nhìn thư ký, hắn đẩy kính bước lên, lật một tập hồ sơ, cung kính đưa cho Tề Long, hắn cầm bản hồ sơ tùy ý, nhướng mày nhìn Tần Mặc

Đây cũng là đầu tiên hai người trực tiếp gặp mặt nhau, đây cũng là người đàn ông khiến cho Ninh Viên Viên yêu chết mê chết mệt

Đánh bộ dạng người đàn ông này, trong Tề thiếu gia có chút cảm thán

Bộ dạng yêu nghiệt tạo nên khí chất phong tình, nhưng dáng vẻ mang nét lạnh lùng tàn nhẫn, khác với vẻ ngoài của anh ta.

Cặp mắt đào hoa tựa như hồ ly câu dẫn người

Mang theo hơi thở chết chóc không thể chạm tới

Tề Long biểu tình có chút chán ghét, hắn nhẹ nhàng đặt tập hồ sơ trên bàn nói:"Mời Tần tổng xem qua"

Tần Mặc khẽ nhìn hắn, khuôn mặt lãnh đạm không mấy cảm xúc.

Hắn nhìn dư án, khuôn mặt bình thản kì lạ, hắn nhẹ đặt tập hồ sơ lên bàn.

Khẽ lấy một tách ấm nhâm nhí

Tề Long kiên nhẫn khoanh tay nhìn

Tần Mặc mỉm cười lịch sự nói:"Dự án của bên cậu rất tốt, nhưng tôi không đồng ý"

Tề Long không mấy kinh ngạc, vẻ mặt biểu tình như đã đoán trước được.

Hắn không có gì tức giận, cà lơ phất phơ dựa lưng vào ghế:"Thế à?"

Tuy hắn không biết vì sao mà Tần Mặc lại ghét bỏ mình, Tề thiếu gia đơn giản nghĩ rằng vì Ninh Viên Viên là bạn hắn nên Tần Mặc sẽ ghét luôn cả hắn

Có lẽ thế

Tề Long chạm rãi thấp giọng nói:"Kỳ thật...!dự án này là người cha già của tôi hao tâm tổn sức gầy dựng cả tuần nay" Tề Long biểu hiện không mấy vui vẻ cười:"Vì gặp mặt tôi mà anh không đồng ý, Tần tổng có thể cho tôi một cái lí do chính đáng không nhỉ?".

Trọng Sinh Làm Vợ Nam ChínhTác giả: TrinhPhuong000Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngNinh Viên Viên thuận tay cầm lấy quyển sách, tư thế ngồi ung dung nhàn nhã, làn da nổi bật cùng chiếc áo sơ mi nhung màu tím, tạo cho cô một nét đẹp thanh lịch nhưng không già dặn. Lý Triều là trợ lí nhỏ của cô không khỏi cảm thán, cô bé thở dài không biết Ninh Viên Viên đã ngồi đọc sách bao lâu, cô cảm thấy thần tượng mà người khác ngưỡng mộ lại là một kẻ cuồng sách đến mức có thể dành cả ngày cho nó Lý Triều gật gù, Ninh Viên Viên híp mắt cười xinh đẹp, gõ tay lên trán cô gái:"Nếu thấy chán em có thể đi đâu cho thoải mái" Nghe câu này cô gái như nhận ra được chân lí cuộc sống, nhưng nụ cười đập tắc sau thay vào đó cô khóc không ra nước mắt, trong đầu tưởng tượng ra bao nhiêu kiểu tra tấn cực hình của quản lý của Ninh Viên Viên, cô gái nhỏ như lập tức suy sụp, ngồi bệt xuống ghế, cả khuôn mặt nhăn nhó trông cực kỳ khó coi, Ninh Viên Viên buồn cười Lý Triều:"Chị cả ngày đọc sách không thấy chán à?" Cô cười nhàn nhã vuốt quyển sách trên tay, khuôn mặt chìm đắm trong suy tư. Đối diện… Sáng hôm nay cô dậy khá trễ, uể oải đi xuống nhà ănCô nhìn bộ dạng thong thả của Tần Mặc bấm điện thoại, ghét bỏ xì một tiếngCô vốn không có tâm trạng ăn uống, Ninh Viên Viên trộn salad.Định màng lên lầu ăn tạm buổi sáng, Tần Mặc bộ dạng nhướng mày, gõ lên bàn:"Đi đâu?"Ninh Viên Viên liếc hắn"Đi đâu thì liên quan gì đến anh?"Hắn mặt mày không hiểu tình, chậm rãi nói:"Ngồi xuống"Mình bực mình, nhìn khuôn mặt hắn.Suýt nữa bị doạ đứng tim, đôi mắt đào hoa đằng đằng sát khí nhìn cô, mặt ra vẻ uy nghiêm bức ngườiNinh Viên Viên bị doạHậm hực ngồi xuống, không tình nguyện lén trừng hắnTần Mặc biết cô rất tức giận không làm gì được, khẽ mỉm cười, có chút đắc ýNinh Viên Viên chẳng qua chỉ là một cô nhóc độc mồm, miệng lưỡi lanh lẹ.Tần Mặc hắn dư sức trị côChẳng qua mấy ngày nay nhường nhịn, cô gái nhỏ này có hơi lớn ganTần Mặc nhìn cô ngoan ngoãn ngồi ăn, bộ dạng miễn cưỡng.Dáng vẻ cô xinh đẹp yêu kiều, bình thường trang điểm bộ dạng quyến rũ chết người, khi đơn giản thì lại như một cô bé còn đang học cấp 3Tần Mặc có chút cảm thấy bản thân như đang phạm tội, hắn còn tưởng mình kết hôn với trẻ vị thành niênNinh Viên Viên chỉ vừa mới tốt nghiệp đại học cách đây 1 năm, còn hắn đã gần 30 tuổi cảm thấy bản thân là một người bố trẻ nuôi con gái lớnTần Mặc đẩy chén canh nóng về phía cô, Ninh Viên Viên nâng mắt, từ chối:"Không muốn ăn nữa..."Ánh mắt lại một lần nữa lạnh lẽo nhìn, Ninh Viên Viên rùng mình một cái thoả hiệp nhanh chóng lấy chén canh húpHắn hài lòng nhướng màyQuất Quất hướng về hai người vẫy đuôiDì Trần thầm mỉm cười tủm tỉm, bà chợt nhớ ra chuyện gì đó, đi tới Tần Mặc cúi đầu nói:"Thiếu gia tiểu thư, tôi có chuyện muốn nói"Tần Mặc bộ dạng lười nhác vươn vai, nói:"Chuyện gì?"Dì Trần:"Tôi muốn xin nghỉ việc!"Ninh Viên Viên có chút kinh ngạc:"Sao thế?"Dì Trần vội nói:"Con trai tôi sinh cháu, nó với vợ nó muốn rước tôi về quê ở với 2 vợ chồng nó, tiện thể chăm sóc cháu""Việc này tôi cũng thưa với phu nhân rồi"Tần Mặc nghĩ nghĩ:"Mẹ tôi?"Dì Trần gật đầuTần Mặc:"Được rồi"Dì Trần hơi lo lắng:"Nhưng còn người giúp việc để nấu ăn..."Ninh Viên Viên nghĩ nghĩ dì Trần đã nghỉ để về quê cùng con trai thì Tần Mặc sẽ thuê người khác đến nấu.Nhưng khẩu của cô cùng hắn đã quen với dì Trần rồi, thì làm sao có thể đổi được, Ninh Viên Viên thở dàiDì Trần chỉ phụ trách nấu ăn, còn vệ sinh biệt thự là cách hai ngày sẽ có người đến xử lýTần Mặc mỉm cười:"Nấu ăn không cần thuê người nữa"Ninh Viên Viên tò mò nhìn hắn, không thuê người nấu thì chẳng lẽ hắn nấu?Dì Trần lo lắng:"K...không thuê? Vậy ai sẽ nấu?Tần Mặc dời mắt nhìn cô, mỉm cười quỷ dị.Ninh Viên Viên ớn lạnh, trợn mắt nhìn hắn:"Không lẽ tôi phải nấu?"Hắn bộ dạng xinh đẹp mỉm cười, gật đầuDì Trần có chút hoang mang:"Nhưng...!tiểu thư..."Tần Mặc nghiêm túc khẳng định:"Không nhưng nhị gì hết, không biết thì học!"Ninh Viên Viên:".....Ninh Viên Viên co giật khoé môi, bà nhịn!Nấu thì nấu, bà đây tất nhiên biết nấu ăn rồi.Chẳng qua...!Lâu rồi không động vôThế là trách nhiệm đầu bếp gia đình do Ninh Viên Viên đảm nhận, một ngày 3 bữaChỉ là Tần Mặc ở trên công ty đến tận tối mới về thì giảm xuống 1 ngày 2 bữaNinh Viên Viên ghét bỏ, tại sao phải nấu ăn cho tên khốn đó chứ.Hắn còn không biết nói tiếng người nữa! Cẩu nam nhân!Tần Mặc bộ dạng đắc ý đi vào công tyNhân viên như nhận ra sự vui vẻ từ sếp, bỗng cảm giác như bản thân có được về sớmTrợ lí ở bên như rút được gánhnặngTần dựa lưng vào ghế, mắt hướng đến trợ lí, nói:" Hôm qua cậu bảo ai sẽ đến?"Trợ lí Tang bộ dạng nghiêm túc đẩy kính, nói:"Tề thiếu gia, Tề Long"Hắn chợt nhớ ra người đàn ông trong xe đưa giấy li hôn cho Ninh Viên Viên, môi bất giác cong lại, cười quỷ dịTrợ lí Tang:"......"Tần Mặc xùy một tiếng:"Cha cậu ta không đến, chẳng lẽ muốn tôi nâng con trai ông ta lên để tạo cảm giác tồn tại, lát nữa cậu đừng đi, ở lại trông chừng tôi một chút.Tôi sợ không cẩn thận liền mạt sát hắn ta"Tang Trì nước mắt lưng ròng, nghĩ thầm ông chủ hoá ra còn hiểu rõ bản thânHắn thừa biết vì sao ông chú lại không ưa gì Tề Long lí do là vì cậu ta dây dưa không chính đáng với bà chủHôm trước còn chạy đến đưa đơn li hôn cho cô, tất nhiên là bị ông chủ ghim trong lòng rồiTề Long bộ dạng điển trai chỉnh tề đi vào, bên cạnh là thư ký nam trông nhìn nghiêm túc hơn bộ dạng của hắnThư ký Lâm_ Lâm Ngọc đứng ở sảnh chào đón họDẫn Tề Long đến chỗ ông chủTề Long khẽ mím môi, có chút ghét bỏCông ty hắn không khác gì hắn, bộ dạng xoa hoa không khác gì lâu đàiTề Long khẽ mỉm cười lịch sử, dơ tay ra, nói:"Chào Tần tổng, tôi là Tề Long"Tần Mặc khẽ nhìn bàn tay hắn đưa, bộ dạng ghét bỏ nói:"Xin lỗi Tề tổng, tôi không nắm tay đàn ông"Tề Long muốn bốc khói ngay đỉnh đầu, bộ dạng giống như từ trên cao rơi xuống, má thằng cha điên!Hắn nhịnTrợ lý Tang bên cạnh như sét đánh ngang taiXấu hổ ho khụ khụ, mời Tề Long ngồi xuống uống trà:"Tề tổng, mời ngồi"Tề Long thầm lườm Tần Mặc một cái, bước qua đó, thong thả ngồi xuống, bộ dạng tùy tiện nhìn xung quanh đánh giáTần Mặc ngồi chiếc ghế đơn đối diện nhìn Tề Long, trong lòng nổi lên sự địch ý rõ ràngTề Long đánh mắt nhìn thư ký, hắn đẩy kính bước lên, lật một tập hồ sơ, cung kính đưa cho Tề Long, hắn cầm bản hồ sơ tùy ý, nhướng mày nhìn Tần MặcĐây cũng là đầu tiên hai người trực tiếp gặp mặt nhau, đây cũng là người đàn ông khiến cho Ninh Viên Viên yêu chết mê chết mệtĐánh bộ dạng người đàn ông này, trong Tề thiếu gia có chút cảm thánBộ dạng yêu nghiệt tạo nên khí chất phong tình, nhưng dáng vẻ mang nét lạnh lùng tàn nhẫn, khác với vẻ ngoài của anh ta.Cặp mắt đào hoa tựa như hồ ly câu dẫn ngườiMang theo hơi thở chết chóc không thể chạm tớiTề Long biểu tình có chút chán ghét, hắn nhẹ nhàng đặt tập hồ sơ trên bàn nói:"Mời Tần tổng xem qua"Tần Mặc khẽ nhìn hắn, khuôn mặt lãnh đạm không mấy cảm xúc.Hắn nhìn dư án, khuôn mặt bình thản kì lạ, hắn nhẹ đặt tập hồ sơ lên bàn.Khẽ lấy một tách ấm nhâm nhíTề Long kiên nhẫn khoanh tay nhìnTần Mặc mỉm cười lịch sự nói:"Dự án của bên cậu rất tốt, nhưng tôi không đồng ý"Tề Long không mấy kinh ngạc, vẻ mặt biểu tình như đã đoán trước được.Hắn không có gì tức giận, cà lơ phất phơ dựa lưng vào ghế:"Thế à?"Tuy hắn không biết vì sao mà Tần Mặc lại ghét bỏ mình, Tề thiếu gia đơn giản nghĩ rằng vì Ninh Viên Viên là bạn hắn nên Tần Mặc sẽ ghét luôn cả hắnCó lẽ thếTề Long chạm rãi thấp giọng nói:"Kỳ thật...!dự án này là người cha già của tôi hao tâm tổn sức gầy dựng cả tuần nay" Tề Long biểu hiện không mấy vui vẻ cười:"Vì gặp mặt tôi mà anh không đồng ý, Tần tổng có thể cho tôi một cái lí do chính đáng không nhỉ?".

Chương 18: Chương 18