Cái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy…

Chương 24: Chương 24

Hạnh Phúc Của Em 2Tác giả: Tran Thi Thanh ThaoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy… Có chuyện gì vậy anh, mà ai giờ này điện cho anh thế!Ông quay sang nhìn vợ rồi nói:- Anh Bình ở bên Canada gọi,nói, xin cho con gái anh về đây làm ở công ty mình, mà em cũng biết con bé Kiều Mỹ đó thích con trai chúng ta từ lâu rồi, giờ bám về thế này, có khi nào cản chở chuyện cưới của con mình không em.Bà Tuyết suy nghĩ rồi nói với chồng:- Em nghĩ yêu một phía cũng không làm được gì đâu,nhưng mà chúng ta cũng phải nhắc nhở con mình, mà ngộ nha hai đứa con trai mình sinh đôi con bé chỉ bám thằng lớn Duy còn thằng Dũng thì nó lại không chịu nhỉ,mà thôi anh cứ gọi cho con đi hỏi ý nó,chứ theo em đoán chắc con bé cũng gọi xin con mình rồi nhưng đã bị từ chối thẳng mới kêu anh Bình gọi nhờ chúng ta đó.Ông Đức gật đầu với vợ rồi lấy điện thoại ra gọi cho con trai.Khánh Duy nhìn thấy điện thoại đổ chuông,anh thấy ba gọi liền nhấc máy nghe:- Dạ con nghe ba.- Ba biết nhỏ Mỹ con bác Bình có gọi điện cho con rồi, vậy ý con thế nào,vì nãy bác Bình có nói kêu hỏi dùm bác cho nhỏ con gái về công ty con làm.Ông không đợi anh nói ông nói luôn.Anh bực bội nhưng không nói nhiều chỉ nói:- Cô ta học về điều chế còn chúng ta thì đâu có cần,hơn nữa cho cô ta vào công ty cô ta làm gì,ba cũng biết rõ mà, nhìn thấy cô ta tâm trạng con bị ảnh hưởng sẽ ko tập trung làm được, còn nếu cô ta cố chấp thì nhận cô ta cũng được mà vị trí do con quyết định,ba thấy được chứ.Ông Đức nghe con nói thế cũng thở dài, nhưng nó cũng đã nể mặt ông nhận lời là được rồi, còn về làm gì ông quan tâm chi cho mệt.Liền nói vậy cúp máy để báo cho ông Bình hay.Nghe thấy ông Đức gọi lại là ông Bình biết là đã được:- Cám ơn ông nhé, sau này khi nào qua đây tôi đãi vợ chồng ông một bữa nhé.Trẻ nhỏ làm phiền, sau này có gì ông chỉ dạy cho cháu, cứ coi nó như con gái trong nhà mà dạy,nhờ vợ chồng ông rồi.Xong ông cúp máy quay sang con gái cưng của mình:- Bên bác Đức đã gọi nói đồng ý rồi đó, vậy nào con thu xếp được về thì báo cho bác ấy biết để thu xếp nhà cho con,.Mỹ Duyên ôm ba rồi hôn má thật kêu:- Ba là thương con nhất mà, con yêu ba.Cám ơn ba nhiều, để con đặt vé về việt nam,với lại cũng không cần báo bác Đức đâu ba,có gì con ở nhà bạn con được rồi.Ông Bình vỗ vai cô rồi nhìn cô chạy lên phòng, sao ông không biết con ông từ lâu đã thích nhóc Duy đó chứ, nhưng khổ nỗi là đơn phương một phía từ con ông, còn thằng nhóc thối đó có thèm để ý đâu chứ, thôi kệ vậy biết đâu nước chảy đá mòn con gái ông được như ước nguyện lấy được người nó yêu, vì vào gia đình ông Đức thì cuộc sống sau này của con ông không phải lo lắng nữa khối tài sản dư mấy đời đến cháu ông cũng chưa hết, lại thêm có được trợ lực tài chính của bên đó nữa thì công ty của ông sẽ càng lớn mạnh hơn, còn không thì nó cũng sẽ dập tắt hy vọng sớm buông bỏ để tìm một người khác, ông thở dài,rồi đứng lên đi về phòng.Lúc này, hai cô gái đã ăn uống no say chuẩn bị đi về nhà, Lan Anh và cô đứng đợi xe của nhà Lan Anh lại rước,vừa đi được một lúc, đi qua bệnh viện cô nhìn thấy một bóng quen thuộc,nhìn kỹ có thấy anh đang đỡ một cô gái vào trong xe,.

Có chuyện gì vậy anh, mà ai giờ này điện cho anh thế!

Ông quay sang nhìn vợ rồi nói:

- Anh Bình ở bên Canada gọi,nói, xin cho con gái anh về đây làm ở công ty mình, mà em cũng biết con bé Kiều Mỹ đó thích con trai chúng ta từ lâu rồi, giờ bám về thế này, có khi nào cản chở chuyện cưới của con mình không em.

Bà Tuyết suy nghĩ rồi nói với chồng:

- Em nghĩ yêu một phía cũng không làm được gì đâu,nhưng mà chúng ta cũng phải nhắc nhở con mình, mà ngộ nha hai đứa con trai mình sinh đôi con bé chỉ bám thằng lớn Duy còn thằng Dũng thì nó lại không chịu nhỉ,mà thôi anh cứ gọi cho con đi hỏi ý nó,chứ theo em đoán chắc con bé cũng gọi xin con mình rồi nhưng đã bị từ chối thẳng mới kêu anh Bình gọi nhờ chúng ta đó.

Ông Đức gật đầu với vợ rồi lấy điện thoại ra gọi cho con trai.

Khánh Duy nhìn thấy điện thoại đổ chuông,anh thấy ba gọi liền nhấc máy nghe:

- Dạ con nghe ba.

- Ba biết nhỏ Mỹ con bác Bình có gọi điện cho con rồi, vậy ý con thế nào,vì nãy bác Bình có nói kêu hỏi dùm bác cho nhỏ con gái về công ty con làm.

Ông không đợi anh nói ông nói luôn.

Anh bực bội nhưng không nói nhiều chỉ nói:

- Cô ta học về điều chế còn chúng ta thì đâu có cần,hơn nữa cho cô ta vào công ty cô ta làm gì,ba cũng biết rõ mà, nhìn thấy cô ta tâm trạng con bị ảnh hưởng sẽ ko tập trung làm được, còn nếu cô ta cố chấp thì nhận cô ta cũng được mà vị trí do con quyết định,ba thấy được chứ.

Ông Đức nghe con nói thế cũng thở dài, nhưng nó cũng đã nể mặt ông nhận lời là được rồi, còn về làm gì ông quan tâm chi cho mệt.

Liền nói vậy cúp máy để báo cho ông Bình hay.

Nghe thấy ông Đức gọi lại là ông Bình biết là đã được:

- Cám ơn ông nhé, sau này khi nào qua đây tôi đãi vợ chồng ông một bữa nhé.

Trẻ nhỏ làm phiền, sau này có gì ông chỉ dạy cho cháu, cứ coi nó như con gái trong nhà mà dạy,nhờ vợ chồng ông rồi.

Xong ông cúp máy quay sang con gái cưng của mình:

- Bên bác Đức đã gọi nói đồng ý rồi đó, vậy nào con thu xếp được về thì báo cho bác ấy biết để thu xếp nhà cho con,.

Mỹ Duyên ôm ba rồi hôn má thật kêu:

- Ba là thương con nhất mà, con yêu ba.

Cám ơn ba nhiều, để con đặt vé về việt nam,với lại cũng không cần báo bác Đức đâu ba,có gì con ở nhà bạn con được rồi.

Ông Bình vỗ vai cô rồi nhìn cô chạy lên phòng, sao ông không biết con ông từ lâu đã thích nhóc Duy đó chứ, nhưng khổ nỗi là đơn phương một phía từ con ông, còn thằng nhóc thối đó có thèm để ý đâu chứ, thôi kệ vậy biết đâu nước chảy đá mòn con gái ông được như ước nguyện lấy được người nó yêu, vì vào gia đình ông Đức thì cuộc sống sau này của con ông không phải lo lắng nữa khối tài sản dư mấy đời đến cháu ông cũng chưa hết, lại thêm có được trợ lực tài chính của bên đó nữa thì công ty của ông sẽ càng lớn mạnh hơn, còn không thì nó cũng sẽ dập tắt hy vọng sớm buông bỏ để tìm một người khác, ông thở dài,rồi đứng lên đi về phòng.

Lúc này, hai cô gái đã ăn uống no say chuẩn bị đi về nhà, Lan Anh và cô đứng đợi xe của nhà Lan Anh lại rước,vừa đi được một lúc, đi qua bệnh viện cô nhìn thấy một bóng quen thuộc,nhìn kỹ có thấy anh đang đỡ một cô gái vào trong xe,.

Hạnh Phúc Của Em 2Tác giả: Tran Thi Thanh ThaoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy… Có chuyện gì vậy anh, mà ai giờ này điện cho anh thế!Ông quay sang nhìn vợ rồi nói:- Anh Bình ở bên Canada gọi,nói, xin cho con gái anh về đây làm ở công ty mình, mà em cũng biết con bé Kiều Mỹ đó thích con trai chúng ta từ lâu rồi, giờ bám về thế này, có khi nào cản chở chuyện cưới của con mình không em.Bà Tuyết suy nghĩ rồi nói với chồng:- Em nghĩ yêu một phía cũng không làm được gì đâu,nhưng mà chúng ta cũng phải nhắc nhở con mình, mà ngộ nha hai đứa con trai mình sinh đôi con bé chỉ bám thằng lớn Duy còn thằng Dũng thì nó lại không chịu nhỉ,mà thôi anh cứ gọi cho con đi hỏi ý nó,chứ theo em đoán chắc con bé cũng gọi xin con mình rồi nhưng đã bị từ chối thẳng mới kêu anh Bình gọi nhờ chúng ta đó.Ông Đức gật đầu với vợ rồi lấy điện thoại ra gọi cho con trai.Khánh Duy nhìn thấy điện thoại đổ chuông,anh thấy ba gọi liền nhấc máy nghe:- Dạ con nghe ba.- Ba biết nhỏ Mỹ con bác Bình có gọi điện cho con rồi, vậy ý con thế nào,vì nãy bác Bình có nói kêu hỏi dùm bác cho nhỏ con gái về công ty con làm.Ông không đợi anh nói ông nói luôn.Anh bực bội nhưng không nói nhiều chỉ nói:- Cô ta học về điều chế còn chúng ta thì đâu có cần,hơn nữa cho cô ta vào công ty cô ta làm gì,ba cũng biết rõ mà, nhìn thấy cô ta tâm trạng con bị ảnh hưởng sẽ ko tập trung làm được, còn nếu cô ta cố chấp thì nhận cô ta cũng được mà vị trí do con quyết định,ba thấy được chứ.Ông Đức nghe con nói thế cũng thở dài, nhưng nó cũng đã nể mặt ông nhận lời là được rồi, còn về làm gì ông quan tâm chi cho mệt.Liền nói vậy cúp máy để báo cho ông Bình hay.Nghe thấy ông Đức gọi lại là ông Bình biết là đã được:- Cám ơn ông nhé, sau này khi nào qua đây tôi đãi vợ chồng ông một bữa nhé.Trẻ nhỏ làm phiền, sau này có gì ông chỉ dạy cho cháu, cứ coi nó như con gái trong nhà mà dạy,nhờ vợ chồng ông rồi.Xong ông cúp máy quay sang con gái cưng của mình:- Bên bác Đức đã gọi nói đồng ý rồi đó, vậy nào con thu xếp được về thì báo cho bác ấy biết để thu xếp nhà cho con,.Mỹ Duyên ôm ba rồi hôn má thật kêu:- Ba là thương con nhất mà, con yêu ba.Cám ơn ba nhiều, để con đặt vé về việt nam,với lại cũng không cần báo bác Đức đâu ba,có gì con ở nhà bạn con được rồi.Ông Bình vỗ vai cô rồi nhìn cô chạy lên phòng, sao ông không biết con ông từ lâu đã thích nhóc Duy đó chứ, nhưng khổ nỗi là đơn phương một phía từ con ông, còn thằng nhóc thối đó có thèm để ý đâu chứ, thôi kệ vậy biết đâu nước chảy đá mòn con gái ông được như ước nguyện lấy được người nó yêu, vì vào gia đình ông Đức thì cuộc sống sau này của con ông không phải lo lắng nữa khối tài sản dư mấy đời đến cháu ông cũng chưa hết, lại thêm có được trợ lực tài chính của bên đó nữa thì công ty của ông sẽ càng lớn mạnh hơn, còn không thì nó cũng sẽ dập tắt hy vọng sớm buông bỏ để tìm một người khác, ông thở dài,rồi đứng lên đi về phòng.Lúc này, hai cô gái đã ăn uống no say chuẩn bị đi về nhà, Lan Anh và cô đứng đợi xe của nhà Lan Anh lại rước,vừa đi được một lúc, đi qua bệnh viện cô nhìn thấy một bóng quen thuộc,nhìn kỹ có thấy anh đang đỡ một cô gái vào trong xe,.

Chương 24: Chương 24