Cái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy…
Chương 47: Chương 47
Hạnh Phúc Của Em 2Tác giả: Tran Thi Thanh ThaoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy… Đều do em quyết định,anh sẽ kêu người cho đá vào nhà tắm để em giải nhiệt, còn nếu chuyện kia xảy ra thì anh sẽ chịu trách nhiệm với em,anh sẽ cưới em.Hữu Minh nhìn đợi Lan Anh trả lời.,thấy cô rất khó chịu ôm chặt lấy cơ thể đang ngày một đỏ lên như đang sốt cao vậy,anh tính bế cô ôm vào nhà tắm cho cô bớt cảm giác,vừa đụng vào cô bàn tay anh thật là mát cô càng nương người theo bàn tay anh, càng muốn rúc vào người anh bàn tay cô không tự chủ đươc thò vào trong người anh, Hữu Minh buông vội cô ra la lên:- Cô bé àh,em tỉnh táo lại đi được không, em biết em làm gì không? Anh họ em mà biết chắc lột da anh đấy, để anh đưa em vào ngâm nước nhé.Anh giữ tay cô lại rồi đưa cô vào ngâm nước lạnh, ngồi ngâm trong bồn nước lạnh cũng đã giúp cô giảm được một lúc,nhưng khi thích nghi được với độ lạnh trong bồn tắm thì cảm giác nóng rạo rực bức rức ở bên dưới cô lại càng khó chịu hơn, cô quát Hữu Minh:- Anh còn cách khác không,cách ngu xuẩn này càng làm tôi khó chịu hơn,chỉ sợ chữa ngựa lành thành què luôn quá, đưa tôi ra khỏi bồn nước nhanh, không mai tôi gọi cho anh họ nói anh bắt nạt tôi,dìm tôi xuống nước cho bị cảm lạnh đấy,Anh thấy cô nói uy h**p mình,anh thở dài sao ai cũng thích bắt nạt mình thế nhỉ.Kéo cô ra khỏi nước,cô bắt anh đưa cô ra khỏi bệnh viện vì cô rất ghét mùi của bệnh viện.Anh hết cách kêu y tá vào thay cho cô bộ đồ bệnh viện mặc tạm, rồi lái xe chở cô đi, trên xe anh hỏi cô muốn đi đâu, cô nhìn anh nói:- Khách sạn.!Anh vừa nghe từ khách sạn đã không tự chủ thắng gấp xe lại luôn, cô đã khó chịu lại bị thêm một cú va vào kiếng xe, trán cô đã đỏ thêm một khúc nữa, cô xoa trán rồi quay sang nói anh:- Có biết lái xe không vậy.Anh làm tôi u cục trên trán rồi nè.Đưa điện thoại cho tôi mượn một chút.Anh thò vào túi lấy điện thoại ra đưa cô:- Không mật khẩu, mà nãy nghe cô nói khách sạn tôi mới hết hồn thắng xe lại thôi, nhưng cũng xin lỗi làm cô bị u trán, nhưng mà cô tính gọi cho ai thế, đừng gọi cho anh cả nhé tôi đâu có làm gì cô đâu, tôi đang giúp cô mà.- Anh im miệng rồi lái xe đi,tôi không gọi cho anh họ mà gọi về nhà.- Alo! mẹ hả con đây, dạ hôm nay con ở nhà anh họ với Thanh chơi ngủ lại nhà luôn, có gì mai con về, dạ con nhớ rồi....!con chào mẹ, yêu mẹ nhất luôn..bye mẹ.Định đưa cô đến khách sạn nhưng nghĩ sao anh lái xe về nhà anh ở chung cư cao cấp, cô nhìn thấy anh rẽ vào tầng hầm liền hỏi:- Sao không vô khách sạn, chúng ta đi đâu,chỗ này nhà ai.Anh đậu xe lại tầng hầm để xe rồi quay sang nhìn cô hỏi lại:- Cô quyết định kỹ chưa, giờ thay đổi còn kịp,Cô mở cửa xuống xe mà không thèm nói gì anh nữa, cô lết đi từng chút,từng chút một cách khó khăn, chỉ cần có chút ma sát là cô càng thêm khó chịu,thấy anh đi chậm rì cô nói:- Tôi quyết định rồi,nếu phải có quan hệ mới giải được thì không phải anh cũng phải người khác thôi, dù sao cũng lớn rồi tôi không bắt anh chịu trách nghiệm.Tầng bao nhiêu.- Tầng 24.Anh nói rồi kéo cô vào thang máy.Anh tự nhủ dù cô nói thế nhưng anh sẽ và nhất định sẽ cưới cô, đây là lời hứa của anh..
Đều do em quyết định,anh sẽ kêu người cho đá vào nhà tắm để em giải nhiệt, còn nếu chuyện kia xảy ra thì anh sẽ chịu trách nhiệm với em,anh sẽ cưới em.
Hữu Minh nhìn đợi Lan Anh trả lời.,thấy cô rất khó chịu ôm chặt lấy cơ thể đang ngày một đỏ lên như đang sốt cao vậy,anh tính bế cô ôm vào nhà tắm cho cô bớt cảm giác,vừa đụng vào cô bàn tay anh thật là mát cô càng nương người theo bàn tay anh, càng muốn rúc vào người anh bàn tay cô không tự chủ đươc thò vào trong người anh, Hữu Minh buông vội cô ra la lên:
- Cô bé àh,em tỉnh táo lại đi được không, em biết em làm gì không? Anh họ em mà biết chắc lột da anh đấy, để anh đưa em vào ngâm nước nhé.
Anh giữ tay cô lại rồi đưa cô vào ngâm nước lạnh, ngồi ngâm trong bồn nước lạnh cũng đã giúp cô giảm được một lúc,nhưng khi thích nghi được với độ lạnh trong bồn tắm thì cảm giác nóng rạo rực bức rức ở bên dưới cô lại càng khó chịu hơn, cô quát Hữu Minh:
- Anh còn cách khác không,cách ngu xuẩn này càng làm tôi khó chịu hơn,chỉ sợ chữa ngựa lành thành què luôn quá, đưa tôi ra khỏi bồn nước nhanh, không mai tôi gọi cho anh họ nói anh bắt nạt tôi,dìm tôi xuống nước cho bị cảm lạnh đấy,
Anh thấy cô nói uy h**p mình,anh thở dài sao ai cũng thích bắt nạt mình thế nhỉ.Kéo cô ra khỏi nước,cô bắt anh đưa cô ra khỏi bệnh viện vì cô rất ghét mùi của bệnh viện.
Anh hết cách kêu y tá vào thay cho cô bộ đồ bệnh viện mặc tạm, rồi lái xe chở cô đi, trên xe anh hỏi cô muốn đi đâu, cô nhìn anh nói:
- Khách sạn.!
Anh vừa nghe từ khách sạn đã không tự chủ thắng gấp xe lại luôn, cô đã khó chịu lại bị thêm một cú va vào kiếng xe, trán cô đã đỏ thêm một khúc nữa, cô xoa trán rồi quay sang nói anh:
- Có biết lái xe không vậy.
Anh làm tôi u cục trên trán rồi nè.Đưa điện thoại cho tôi mượn một chút.
Anh thò vào túi lấy điện thoại ra đưa cô:
- Không mật khẩu, mà nãy nghe cô nói khách sạn tôi mới hết hồn thắng xe lại thôi, nhưng cũng xin lỗi làm cô bị u trán, nhưng mà cô tính gọi cho ai thế, đừng gọi cho anh cả nhé tôi đâu có làm gì cô đâu, tôi đang giúp cô mà.
- Anh im miệng rồi lái xe đi,tôi không gọi cho anh họ mà gọi về nhà.
- Alo! mẹ hả con đây, dạ hôm nay con ở nhà anh họ với Thanh chơi ngủ lại nhà luôn, có gì mai con về, dạ con nhớ rồi....!con chào mẹ, yêu mẹ nhất luôn..
bye mẹ.
Định đưa cô đến khách sạn nhưng nghĩ sao anh lái xe về nhà anh ở chung cư cao cấp, cô nhìn thấy anh rẽ vào tầng hầm liền hỏi:
- Sao không vô khách sạn, chúng ta đi đâu,chỗ này nhà ai.
Anh đậu xe lại tầng hầm để xe rồi quay sang nhìn cô hỏi lại:
- Cô quyết định kỹ chưa, giờ thay đổi còn kịp,
Cô mở cửa xuống xe mà không thèm nói gì anh nữa, cô lết đi từng chút,từng chút một cách khó khăn, chỉ cần có chút ma sát là cô càng thêm khó chịu,thấy anh đi chậm rì cô nói:
- Tôi quyết định rồi,nếu phải có quan hệ mới giải được thì không phải anh cũng phải người khác thôi, dù sao cũng lớn rồi tôi không bắt anh chịu trách nghiệm.
Tầng bao nhiêu.
- Tầng 24.
Anh nói rồi kéo cô vào thang máy.
Anh tự nhủ dù cô nói thế nhưng anh sẽ và nhất định sẽ cưới cô, đây là lời hứa của anh..
Hạnh Phúc Của Em 2Tác giả: Tran Thi Thanh ThaoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy… Đều do em quyết định,anh sẽ kêu người cho đá vào nhà tắm để em giải nhiệt, còn nếu chuyện kia xảy ra thì anh sẽ chịu trách nhiệm với em,anh sẽ cưới em.Hữu Minh nhìn đợi Lan Anh trả lời.,thấy cô rất khó chịu ôm chặt lấy cơ thể đang ngày một đỏ lên như đang sốt cao vậy,anh tính bế cô ôm vào nhà tắm cho cô bớt cảm giác,vừa đụng vào cô bàn tay anh thật là mát cô càng nương người theo bàn tay anh, càng muốn rúc vào người anh bàn tay cô không tự chủ đươc thò vào trong người anh, Hữu Minh buông vội cô ra la lên:- Cô bé àh,em tỉnh táo lại đi được không, em biết em làm gì không? Anh họ em mà biết chắc lột da anh đấy, để anh đưa em vào ngâm nước nhé.Anh giữ tay cô lại rồi đưa cô vào ngâm nước lạnh, ngồi ngâm trong bồn nước lạnh cũng đã giúp cô giảm được một lúc,nhưng khi thích nghi được với độ lạnh trong bồn tắm thì cảm giác nóng rạo rực bức rức ở bên dưới cô lại càng khó chịu hơn, cô quát Hữu Minh:- Anh còn cách khác không,cách ngu xuẩn này càng làm tôi khó chịu hơn,chỉ sợ chữa ngựa lành thành què luôn quá, đưa tôi ra khỏi bồn nước nhanh, không mai tôi gọi cho anh họ nói anh bắt nạt tôi,dìm tôi xuống nước cho bị cảm lạnh đấy,Anh thấy cô nói uy h**p mình,anh thở dài sao ai cũng thích bắt nạt mình thế nhỉ.Kéo cô ra khỏi nước,cô bắt anh đưa cô ra khỏi bệnh viện vì cô rất ghét mùi của bệnh viện.Anh hết cách kêu y tá vào thay cho cô bộ đồ bệnh viện mặc tạm, rồi lái xe chở cô đi, trên xe anh hỏi cô muốn đi đâu, cô nhìn anh nói:- Khách sạn.!Anh vừa nghe từ khách sạn đã không tự chủ thắng gấp xe lại luôn, cô đã khó chịu lại bị thêm một cú va vào kiếng xe, trán cô đã đỏ thêm một khúc nữa, cô xoa trán rồi quay sang nói anh:- Có biết lái xe không vậy.Anh làm tôi u cục trên trán rồi nè.Đưa điện thoại cho tôi mượn một chút.Anh thò vào túi lấy điện thoại ra đưa cô:- Không mật khẩu, mà nãy nghe cô nói khách sạn tôi mới hết hồn thắng xe lại thôi, nhưng cũng xin lỗi làm cô bị u trán, nhưng mà cô tính gọi cho ai thế, đừng gọi cho anh cả nhé tôi đâu có làm gì cô đâu, tôi đang giúp cô mà.- Anh im miệng rồi lái xe đi,tôi không gọi cho anh họ mà gọi về nhà.- Alo! mẹ hả con đây, dạ hôm nay con ở nhà anh họ với Thanh chơi ngủ lại nhà luôn, có gì mai con về, dạ con nhớ rồi....!con chào mẹ, yêu mẹ nhất luôn..bye mẹ.Định đưa cô đến khách sạn nhưng nghĩ sao anh lái xe về nhà anh ở chung cư cao cấp, cô nhìn thấy anh rẽ vào tầng hầm liền hỏi:- Sao không vô khách sạn, chúng ta đi đâu,chỗ này nhà ai.Anh đậu xe lại tầng hầm để xe rồi quay sang nhìn cô hỏi lại:- Cô quyết định kỹ chưa, giờ thay đổi còn kịp,Cô mở cửa xuống xe mà không thèm nói gì anh nữa, cô lết đi từng chút,từng chút một cách khó khăn, chỉ cần có chút ma sát là cô càng thêm khó chịu,thấy anh đi chậm rì cô nói:- Tôi quyết định rồi,nếu phải có quan hệ mới giải được thì không phải anh cũng phải người khác thôi, dù sao cũng lớn rồi tôi không bắt anh chịu trách nghiệm.Tầng bao nhiêu.- Tầng 24.Anh nói rồi kéo cô vào thang máy.Anh tự nhủ dù cô nói thế nhưng anh sẽ và nhất định sẽ cưới cô, đây là lời hứa của anh..