Cái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy…

Chương 100: Chương 100

Hạnh Phúc Của Em 2Tác giả: Tran Thi Thanh ThaoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy… Không có gì,chuyện này lúc đầu ai vào công ty đều sẽ được nhắc nhở như thế.Nếu mai cô đi làm thì 7h 30 có mặt ở công ty nhé.- Vâng.Nói xong trợ lý Lâm cũng cáo từ để đi làm, trước khi đi anh cũng dẫn cô ra thang máy dành cho nhân viên đi, cô buồn bực vì không thu được kết quả gì,nhưng chuyện anh nói anh có vợ thì cô nhất định phải điều tra tìm hiểu và xử lý,coi ai dám cướp anh khỏi tay cô.Về tới nhà cô bấm số gọi cho ba mình ngay,dù cô thừa biết lúc này múi giờ bên ba cô là 2h sáng,nhưng cô vẫn cứ gọi, tiếng chuông vang lên liên tục nhưng không ai nghe máy, cứ tắt đi gọi lại không biết bao nhiêu cuộc nhưng không thể kết nối vì đầu dây bên kia không nhấc máy lên nghe.Bực bội cô nén điện thoại lên bàn,rồi đi tới đi lui để suy nghĩ, cuối cùng cô gọi cho ông Đức ba của anh để hỏi dò chuyện anh có vợ và cô ta là ai.- Reng..reng...!reng....- Alo ai gọi thế.Đầu dây đã có người nhấc máy nghe.- Dạ thưa bác con là Mỹ Duyên con ba Bình ạ- Ôh,con về nước rồi sao, nào rảnh qua nhà hai bác chơi.- Dạ, con cũng tính gọi để hỏi hai bác có nhà không con qua mời hai bác đi ăn cơm với con.Mà hôm nay đi được không bác, con tính mời cả anh Duy đi nữa mà không biết anh ấy có bận gì không?- À,hôm nay thì chắc không được rồi,hôm nay nhà bác có việc chút nữa đều không có nhà, hẹn con dịp khác được không con.- Dạ được ạ, hôm nào rảnh bác cứ gọi cho con, giờ về đây con xài số này, có gì bác lưu vào nha.- Ừh được rồi chút bác lưu.- Dạ mà bác ơi, con nghe người ta đồn anh Duy có vợ rồi, không biết ai mà cố tình chơi ác anh Duy vậy bác, tính cho ảnh ế luôn hay sao ý mà tung tin đồn bậy bạ này không.- Có chuyện này sao con, để chiều nó làm về bác hỏi nó coi chuyện thế nào, cám ơn con đã nói bác biết nhé.- Dạ không có gì đâu ạ, con cũng biết là tin đồn linh tinh mà.- Ừh vậy thôi bác đi công chuyện đã có gì lần sau nói nha con.- Dạ vâng,lần sau gặp lại bác cháu mình sẽ nói nhiều hơn, con chào bác.- Chào con nhé.Cúp máy xong cô cười khoái chí, cô cũng đoán anh nói thế để đập tắt sự theo đuổi của cô dành cho anh, giờ nghe ba anh nói vậy thì cô càng chắc chắn là anh nói đùa với cô thôi, giờ cô phải thay đổi mua một số trang phục thật gợi cảm để mai còn đi làm,cho anh nhìn thấy thân hình bốc lửa của cô mới được.Nói là làm cô gọi điện thoại cho cô bạn của mình:- Alo, Hằng hả, mình đây, bồ rảnh không đi shopping với mình.- Duyên gọi là lúc nào Hằng cũng rảnh hết,vậy bồ qua đón mình hay mình qua rước bồ.- Để mình nói tài xế chở mình qua nhà cậu rồi chúng ta đi.- Oke, vậy mình đợi bồ ở nhà mình.- 10p nữa có mặt đó, thay đồ đi nha chứ mình không đợi lúc đến nhà rồi mà cậu chưa thay đó.- Biết rồi, chút gặp lại.- Oke.Cô đứng lên gọi to ông quản gia:- Ông Lục!Ông Lục đâu rồi.!- Dạ,tiểu thư cho gọi có gì không.- Không có gì gọi ông làm chi,ai rảnh mỡ à.Kêu lái xe lấy xe chuẩn bị đưa tôi đi,- Dạ,tiểu thư, tôi đi kêu liền.- Nhanh,nhanh lên.Cô bước về phòng thay ra bộ đồ khác rồi lấy thêm một ít tiền mặt để vào túi, cô trang điểm lại cho mặt không bị loan lổ vết phấn nữa, hôm nay thật là mất mặt vì cô khóc mà không ai quan tâm,còn cười lên đầu cô nữa, nghĩ lại cô vẫn còn tức.

Không có gì,chuyện này lúc đầu ai vào công ty đều sẽ được nhắc nhở như thế.Nếu mai cô đi làm thì 7h 30 có mặt ở công ty nhé.

- Vâng.

Nói xong trợ lý Lâm cũng cáo từ để đi làm, trước khi đi anh cũng dẫn cô ra thang máy dành cho nhân viên đi, cô buồn bực vì không thu được kết quả gì,nhưng chuyện anh nói anh có vợ thì cô nhất định phải điều tra tìm hiểu và xử lý,coi ai dám cướp anh khỏi tay cô.

Về tới nhà cô bấm số gọi cho ba mình ngay,dù cô thừa biết lúc này múi giờ bên ba cô là 2h sáng,nhưng cô vẫn cứ gọi, tiếng chuông vang lên liên tục nhưng không ai nghe máy, cứ tắt đi gọi lại không biết bao nhiêu cuộc nhưng không thể kết nối vì đầu dây bên kia không nhấc máy lên nghe.

Bực bội cô nén điện thoại lên bàn,rồi đi tới đi lui để suy nghĩ, cuối cùng cô gọi cho ông Đức ba của anh để hỏi dò chuyện anh có vợ và cô ta là ai.

- Reng..

reng...!reng....

- Alo ai gọi thế.Đầu dây đã có người nhấc máy nghe.

- Dạ thưa bác con là Mỹ Duyên con ba Bình ạ

- Ôh,con về nước rồi sao, nào rảnh qua nhà hai bác chơi.

- Dạ, con cũng tính gọi để hỏi hai bác có nhà không con qua mời hai bác đi ăn cơm với con.Mà hôm nay đi được không bác, con tính mời cả anh Duy đi nữa mà không biết anh ấy có bận gì không?

- À,hôm nay thì chắc không được rồi,hôm nay nhà bác có việc chút nữa đều không có nhà, hẹn con dịp khác được không con.

- Dạ được ạ, hôm nào rảnh bác cứ gọi cho con, giờ về đây con xài số này, có gì bác lưu vào nha.

- Ừh được rồi chút bác lưu.

- Dạ mà bác ơi, con nghe người ta đồn anh Duy có vợ rồi, không biết ai mà cố tình chơi ác anh Duy vậy bác, tính cho ảnh ế luôn hay sao ý mà tung tin đồn bậy bạ này không.

- Có chuyện này sao con, để chiều nó làm về bác hỏi nó coi chuyện thế nào, cám ơn con đã nói bác biết nhé.

- Dạ không có gì đâu ạ, con cũng biết là tin đồn linh tinh mà.

- Ừh vậy thôi bác đi công chuyện đã có gì lần sau nói nha con.

- Dạ vâng,lần sau gặp lại bác cháu mình sẽ nói nhiều hơn, con chào bác.

- Chào con nhé.

Cúp máy xong cô cười khoái chí, cô cũng đoán anh nói thế để đập tắt sự theo đuổi của cô dành cho anh, giờ nghe ba anh nói vậy thì cô càng chắc chắn là anh nói đùa với cô thôi, giờ cô phải thay đổi mua một số trang phục thật gợi cảm để mai còn đi làm,cho anh nhìn thấy thân hình bốc lửa của cô mới được.

Nói là làm cô gọi điện thoại cho cô bạn của mình:

- Alo, Hằng hả, mình đây, bồ rảnh không đi shopping với mình.

- Duyên gọi là lúc nào Hằng cũng rảnh hết,vậy bồ qua đón mình hay mình qua rước bồ.

- Để mình nói tài xế chở mình qua nhà cậu rồi chúng ta đi.

- Oke, vậy mình đợi bồ ở nhà mình.

- 10p nữa có mặt đó, thay đồ đi nha chứ mình không đợi lúc đến nhà rồi mà cậu chưa thay đó.

- Biết rồi, chút gặp lại.

- Oke.

Cô đứng lên gọi to ông quản gia:

- Ông Lục!Ông Lục đâu rồi.!

- Dạ,tiểu thư cho gọi có gì không.

- Không có gì gọi ông làm chi,ai rảnh mỡ à.

Kêu lái xe lấy xe chuẩn bị đưa tôi đi,

- Dạ,tiểu thư, tôi đi kêu liền.

- Nhanh,nhanh lên.

Cô bước về phòng thay ra bộ đồ khác rồi lấy thêm một ít tiền mặt để vào túi, cô trang điểm lại cho mặt không bị loan lổ vết phấn nữa, hôm nay thật là mất mặt vì cô khóc mà không ai quan tâm,còn cười lên đầu cô nữa, nghĩ lại cô vẫn còn tức.

Hạnh Phúc Của Em 2Tác giả: Tran Thi Thanh ThaoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy… Không có gì,chuyện này lúc đầu ai vào công ty đều sẽ được nhắc nhở như thế.Nếu mai cô đi làm thì 7h 30 có mặt ở công ty nhé.- Vâng.Nói xong trợ lý Lâm cũng cáo từ để đi làm, trước khi đi anh cũng dẫn cô ra thang máy dành cho nhân viên đi, cô buồn bực vì không thu được kết quả gì,nhưng chuyện anh nói anh có vợ thì cô nhất định phải điều tra tìm hiểu và xử lý,coi ai dám cướp anh khỏi tay cô.Về tới nhà cô bấm số gọi cho ba mình ngay,dù cô thừa biết lúc này múi giờ bên ba cô là 2h sáng,nhưng cô vẫn cứ gọi, tiếng chuông vang lên liên tục nhưng không ai nghe máy, cứ tắt đi gọi lại không biết bao nhiêu cuộc nhưng không thể kết nối vì đầu dây bên kia không nhấc máy lên nghe.Bực bội cô nén điện thoại lên bàn,rồi đi tới đi lui để suy nghĩ, cuối cùng cô gọi cho ông Đức ba của anh để hỏi dò chuyện anh có vợ và cô ta là ai.- Reng..reng...!reng....- Alo ai gọi thế.Đầu dây đã có người nhấc máy nghe.- Dạ thưa bác con là Mỹ Duyên con ba Bình ạ- Ôh,con về nước rồi sao, nào rảnh qua nhà hai bác chơi.- Dạ, con cũng tính gọi để hỏi hai bác có nhà không con qua mời hai bác đi ăn cơm với con.Mà hôm nay đi được không bác, con tính mời cả anh Duy đi nữa mà không biết anh ấy có bận gì không?- À,hôm nay thì chắc không được rồi,hôm nay nhà bác có việc chút nữa đều không có nhà, hẹn con dịp khác được không con.- Dạ được ạ, hôm nào rảnh bác cứ gọi cho con, giờ về đây con xài số này, có gì bác lưu vào nha.- Ừh được rồi chút bác lưu.- Dạ mà bác ơi, con nghe người ta đồn anh Duy có vợ rồi, không biết ai mà cố tình chơi ác anh Duy vậy bác, tính cho ảnh ế luôn hay sao ý mà tung tin đồn bậy bạ này không.- Có chuyện này sao con, để chiều nó làm về bác hỏi nó coi chuyện thế nào, cám ơn con đã nói bác biết nhé.- Dạ không có gì đâu ạ, con cũng biết là tin đồn linh tinh mà.- Ừh vậy thôi bác đi công chuyện đã có gì lần sau nói nha con.- Dạ vâng,lần sau gặp lại bác cháu mình sẽ nói nhiều hơn, con chào bác.- Chào con nhé.Cúp máy xong cô cười khoái chí, cô cũng đoán anh nói thế để đập tắt sự theo đuổi của cô dành cho anh, giờ nghe ba anh nói vậy thì cô càng chắc chắn là anh nói đùa với cô thôi, giờ cô phải thay đổi mua một số trang phục thật gợi cảm để mai còn đi làm,cho anh nhìn thấy thân hình bốc lửa của cô mới được.Nói là làm cô gọi điện thoại cho cô bạn của mình:- Alo, Hằng hả, mình đây, bồ rảnh không đi shopping với mình.- Duyên gọi là lúc nào Hằng cũng rảnh hết,vậy bồ qua đón mình hay mình qua rước bồ.- Để mình nói tài xế chở mình qua nhà cậu rồi chúng ta đi.- Oke, vậy mình đợi bồ ở nhà mình.- 10p nữa có mặt đó, thay đồ đi nha chứ mình không đợi lúc đến nhà rồi mà cậu chưa thay đó.- Biết rồi, chút gặp lại.- Oke.Cô đứng lên gọi to ông quản gia:- Ông Lục!Ông Lục đâu rồi.!- Dạ,tiểu thư cho gọi có gì không.- Không có gì gọi ông làm chi,ai rảnh mỡ à.Kêu lái xe lấy xe chuẩn bị đưa tôi đi,- Dạ,tiểu thư, tôi đi kêu liền.- Nhanh,nhanh lên.Cô bước về phòng thay ra bộ đồ khác rồi lấy thêm một ít tiền mặt để vào túi, cô trang điểm lại cho mặt không bị loan lổ vết phấn nữa, hôm nay thật là mất mặt vì cô khóc mà không ai quan tâm,còn cười lên đầu cô nữa, nghĩ lại cô vẫn còn tức.

Chương 100: Chương 100