Cái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy…

Chương 108: Chương 108

Hạnh Phúc Của Em 2Tác giả: Tran Thi Thanh ThaoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy… trợ lý Lâm cầm một số giấy tờ rồi đưa cho anh coi, xong anh cũng chuồn êm trả lại không gian cho hai người, thấy anh coi mấy bộ hồ sơ cô quay ra ngoài cửa sổ rồi nhắm mắt ngủ không hay luôn,Anh nhìn qua thấy cô ngủ thì bèn đắp chăn lại cho cô, rồi tiếp tục làm việc.Ba tiếng sau máy bay cũng đã hạ cánh xuống thành phố Tokyo của Nhật bản, anh thấy cô còn ngủ ngon cũng không đánh thức cô mà trực tiếp bế cô xuống, ở phía dưới đã có một đoàn người đợi sẵn anh và cô.Lúc cô tỉnh dậy cũng đã thấy mình nằm trong một phòng xa lạ,cô giật mình tính đi ra thì anh đã bước vào mang theo một ly sữa ấm cho cô,thấy cô đã dậy anh cười nói:- Dạo này em hay buồn ngủ vậy, bộ hay thức khuya học bài lắm sao.- Dạ đâu có em ngủ rất sớm luôn đó, nhưng vài hôm trở lại đây em hay bị buồn ngủ, chắc do dạo này học nhiều nên não nó muốn nghỉ ngơi thôi.Không sao đâu anh qua vài hôm ngủ đã mắt là hết thôi.- Ừh, nhưng mà chắc chút cũng kêu bác sĩ vào khám cho em một chút cho chắc.- Không cần đâu anh, em đâu có bị gì đâu,khám làm gì cho phiền phức.Em không khám đâu đấy.- Thôi được rồi, nhưng nếu không khỏe thì bác sĩ ở ngay cạnh,em cứ gọi nhé.- Dạ, mà đây là đâu, không giống khách sạn chút nào vậy anh.- Đây là nhà của chúng ta, anh mua và sửa chữa nó cũng gần hai năm rồi,nhưng chưa có dịp qua đây nghỉ ngơi, giờ mới có dịp sẵn dẫn em đi coi luôn.- Vậy chút phải đi thăm quan nhà này mới được.- Đi khám phá cũng được nhưng giờ uống ly sữa này xong rồi mình xuống nhà đợi ăn cơm.- Em không uống sữa đâu,tanh lắm.Anh uống đi.- Uống một chút đi sữa này có pha hạnh nhân không tanh đâu.- Em không uống đâu, nếu uống thì anh uống dùm nửa già đi được không anh.,năn nỉ luôn đó.- Sợ em luôn,vậy em uống đi rồi còn lại nửa anh uống, nói trước không đủ nửa ly anh không uống đó nhe.- Haizzz,vậy luôn.Cô nhắm mắt uống một hơi nửa ly rồi đưa cho anh uống, xong cô chạy ra làm thêm một hụm cafe của anh cô mới thở phào, cô chỉ ly cafe của anh nói:- Cái ly này mới gọi là ngon nè anh.Anh lắc đầu cười nhìn cô rồi uống nốt ly sữa cho cô, cô thấy anh uống hết rồi thì típ mất cười,cô chỉ sợ anh không uống mà để đó chút bắt cô uống nữa thì khổ cô lắm.Khi đã uống xong anh cầm tay cô kéo ra khỏi phòng để đi thăm quan ngôi nhà, từ trước cô đã rất thích phong cách nhà của bên Nhật,hôm nay được chiêm ngưỡng lại được đặt chân ở nữa càng làm cô vui thích, bên hông phòng khách là một khoảng sân rộng,trồng rất nhiều các loài hoa,còn có hai gốc hoa anh đào to phải ít nhất 10 nâm tuổi trở lên nữa, cái này mà vào mua hoa anh đào nở thì thật là tuyệt luôn.Thấy cô có vẻ thích ngôi nhà này anh cũng yên tâm,đi lại gần kéo cô vào lòng anh nói:Sau này cứ mùa hoa anh đào nở vợ chồng mình sẽ qua đây ngắm nhé em.- Dạ, em rất thích, cám ơn anh.- Chúng ta còn cần khách sáo vậy sao.- Em nhớ rồi, dẫn em đi xem những chỗ khác đi.- Ừh em.Cô và anh cùng nhau đi khắp căn biệt thự rộng hơn 1000m² thật là rộng và đẹp, cô lăng xăng chạy nhìn khắp nhà, còn anh cứ như vệ sĩ đi theo cậy,vừa đi vừa trả lời cho cô những thắc mắc cô muốn hỏi,.

trợ lý Lâm cầm một số giấy tờ rồi đưa cho anh coi, xong anh cũng chuồn êm trả lại không gian cho hai người, thấy anh coi mấy bộ hồ sơ cô quay ra ngoài cửa sổ rồi nhắm mắt ngủ không hay luôn,

Anh nhìn qua thấy cô ngủ thì bèn đắp chăn lại cho cô, rồi tiếp tục làm việc.

Ba tiếng sau máy bay cũng đã hạ cánh xuống thành phố Tokyo của Nhật bản, anh thấy cô còn ngủ ngon cũng không đánh thức cô mà trực tiếp bế cô xuống, ở phía dưới đã có một đoàn người đợi sẵn anh và cô.

Lúc cô tỉnh dậy cũng đã thấy mình nằm trong một phòng xa lạ,cô giật mình tính đi ra thì anh đã bước vào mang theo một ly sữa ấm cho cô,thấy cô đã dậy anh cười nói:

- Dạo này em hay buồn ngủ vậy, bộ hay thức khuya học bài lắm sao.

- Dạ đâu có em ngủ rất sớm luôn đó, nhưng vài hôm trở lại đây em hay bị buồn ngủ, chắc do dạo này học nhiều nên não nó muốn nghỉ ngơi thôi.

Không sao đâu anh qua vài hôm ngủ đã mắt là hết thôi.

- Ừh, nhưng mà chắc chút cũng kêu bác sĩ vào khám cho em một chút cho chắc.

- Không cần đâu anh, em đâu có bị gì đâu,khám làm gì cho phiền phức.

Em không khám đâu đấy.

- Thôi được rồi, nhưng nếu không khỏe thì bác sĩ ở ngay cạnh,em cứ gọi nhé.

- Dạ, mà đây là đâu, không giống khách sạn chút nào vậy anh.

- Đây là nhà của chúng ta, anh mua và sửa chữa nó cũng gần hai năm rồi,nhưng chưa có dịp qua đây nghỉ ngơi, giờ mới có dịp sẵn dẫn em đi coi luôn.

- Vậy chút phải đi thăm quan nhà này mới được.

- Đi khám phá cũng được nhưng giờ uống ly sữa này xong rồi mình xuống nhà đợi ăn cơm.

- Em không uống sữa đâu,tanh lắm.

Anh uống đi.

- Uống một chút đi sữa này có pha hạnh nhân không tanh đâu.

- Em không uống đâu, nếu uống thì anh uống dùm nửa già đi được không anh.

,năn nỉ luôn đó.

- Sợ em luôn,vậy em uống đi rồi còn lại nửa anh uống, nói trước không đủ nửa ly anh không uống đó nhe.

- Haizzz,vậy luôn.

Cô nhắm mắt uống một hơi nửa ly rồi đưa cho anh uống, xong cô chạy ra làm thêm một hụm cafe của anh cô mới thở phào, cô chỉ ly cafe của anh nói:

- Cái ly này mới gọi là ngon nè anh.

Anh lắc đầu cười nhìn cô rồi uống nốt ly sữa cho cô, cô thấy anh uống hết rồi thì típ mất cười,cô chỉ sợ anh không uống mà để đó chút bắt cô uống nữa thì khổ cô lắm.

Khi đã uống xong anh cầm tay cô kéo ra khỏi phòng để đi thăm quan ngôi nhà, từ trước cô đã rất thích phong cách nhà của bên Nhật,hôm nay được chiêm ngưỡng lại được đặt chân ở nữa càng làm cô vui thích, bên hông phòng khách là một khoảng sân rộng,trồng rất nhiều các loài hoa,còn có hai gốc hoa anh đào to phải ít nhất 10 nâm tuổi trở lên nữa, cái này mà vào mua hoa anh đào nở thì thật là tuyệt luôn.

Thấy cô có vẻ thích ngôi nhà này anh cũng yên tâm,đi lại gần kéo cô vào lòng anh nói:

Sau này cứ mùa hoa anh đào nở vợ chồng mình sẽ qua đây ngắm nhé em.

- Dạ, em rất thích, cám ơn anh.

- Chúng ta còn cần khách sáo vậy sao.

- Em nhớ rồi, dẫn em đi xem những chỗ khác đi.

- Ừh em.

Cô và anh cùng nhau đi khắp căn biệt thự rộng hơn 1000m² thật là rộng và đẹp, cô lăng xăng chạy nhìn khắp nhà, còn anh cứ như vệ sĩ đi theo cậy,vừa đi vừa trả lời cho cô những thắc mắc cô muốn hỏi,.

Hạnh Phúc Của Em 2Tác giả: Tran Thi Thanh ThaoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy… trợ lý Lâm cầm một số giấy tờ rồi đưa cho anh coi, xong anh cũng chuồn êm trả lại không gian cho hai người, thấy anh coi mấy bộ hồ sơ cô quay ra ngoài cửa sổ rồi nhắm mắt ngủ không hay luôn,Anh nhìn qua thấy cô ngủ thì bèn đắp chăn lại cho cô, rồi tiếp tục làm việc.Ba tiếng sau máy bay cũng đã hạ cánh xuống thành phố Tokyo của Nhật bản, anh thấy cô còn ngủ ngon cũng không đánh thức cô mà trực tiếp bế cô xuống, ở phía dưới đã có một đoàn người đợi sẵn anh và cô.Lúc cô tỉnh dậy cũng đã thấy mình nằm trong một phòng xa lạ,cô giật mình tính đi ra thì anh đã bước vào mang theo một ly sữa ấm cho cô,thấy cô đã dậy anh cười nói:- Dạo này em hay buồn ngủ vậy, bộ hay thức khuya học bài lắm sao.- Dạ đâu có em ngủ rất sớm luôn đó, nhưng vài hôm trở lại đây em hay bị buồn ngủ, chắc do dạo này học nhiều nên não nó muốn nghỉ ngơi thôi.Không sao đâu anh qua vài hôm ngủ đã mắt là hết thôi.- Ừh, nhưng mà chắc chút cũng kêu bác sĩ vào khám cho em một chút cho chắc.- Không cần đâu anh, em đâu có bị gì đâu,khám làm gì cho phiền phức.Em không khám đâu đấy.- Thôi được rồi, nhưng nếu không khỏe thì bác sĩ ở ngay cạnh,em cứ gọi nhé.- Dạ, mà đây là đâu, không giống khách sạn chút nào vậy anh.- Đây là nhà của chúng ta, anh mua và sửa chữa nó cũng gần hai năm rồi,nhưng chưa có dịp qua đây nghỉ ngơi, giờ mới có dịp sẵn dẫn em đi coi luôn.- Vậy chút phải đi thăm quan nhà này mới được.- Đi khám phá cũng được nhưng giờ uống ly sữa này xong rồi mình xuống nhà đợi ăn cơm.- Em không uống sữa đâu,tanh lắm.Anh uống đi.- Uống một chút đi sữa này có pha hạnh nhân không tanh đâu.- Em không uống đâu, nếu uống thì anh uống dùm nửa già đi được không anh.,năn nỉ luôn đó.- Sợ em luôn,vậy em uống đi rồi còn lại nửa anh uống, nói trước không đủ nửa ly anh không uống đó nhe.- Haizzz,vậy luôn.Cô nhắm mắt uống một hơi nửa ly rồi đưa cho anh uống, xong cô chạy ra làm thêm một hụm cafe của anh cô mới thở phào, cô chỉ ly cafe của anh nói:- Cái ly này mới gọi là ngon nè anh.Anh lắc đầu cười nhìn cô rồi uống nốt ly sữa cho cô, cô thấy anh uống hết rồi thì típ mất cười,cô chỉ sợ anh không uống mà để đó chút bắt cô uống nữa thì khổ cô lắm.Khi đã uống xong anh cầm tay cô kéo ra khỏi phòng để đi thăm quan ngôi nhà, từ trước cô đã rất thích phong cách nhà của bên Nhật,hôm nay được chiêm ngưỡng lại được đặt chân ở nữa càng làm cô vui thích, bên hông phòng khách là một khoảng sân rộng,trồng rất nhiều các loài hoa,còn có hai gốc hoa anh đào to phải ít nhất 10 nâm tuổi trở lên nữa, cái này mà vào mua hoa anh đào nở thì thật là tuyệt luôn.Thấy cô có vẻ thích ngôi nhà này anh cũng yên tâm,đi lại gần kéo cô vào lòng anh nói:Sau này cứ mùa hoa anh đào nở vợ chồng mình sẽ qua đây ngắm nhé em.- Dạ, em rất thích, cám ơn anh.- Chúng ta còn cần khách sáo vậy sao.- Em nhớ rồi, dẫn em đi xem những chỗ khác đi.- Ừh em.Cô và anh cùng nhau đi khắp căn biệt thự rộng hơn 1000m² thật là rộng và đẹp, cô lăng xăng chạy nhìn khắp nhà, còn anh cứ như vệ sĩ đi theo cậy,vừa đi vừa trả lời cho cô những thắc mắc cô muốn hỏi,.

Chương 108: Chương 108