Cái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy…
Chương 119: Chương 119
Hạnh Phúc Của Em 2Tác giả: Tran Thi Thanh ThaoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy… Xếp lại giấy tờ đã ký xong,anh bấm điện thoại gọi trợ lý Lâm:- Lấy xe ra sẵn đợi tôi.- Vâng thưa sếp.Anh đi vào phòng ngủ lấy ra cái chăn mỏng đắp cho cô rồi bế cô đi xuống bãi để xe,Không biết do mệt hay lí do gì cô ngủ rất say từ lúc cô nhắm mắt ngủ cho đến khi anh bế vào bệnh viện khám cô đều không có ý tỉnh lại, bế đặt cô lên chiếc giường trong phòng bệnh vip, anh quay sang nói với viện trưởng:- Chú coi kỹ với làm xét nghiệm tổng quát hết đi,vì dạo này cô ấy ngủ liên tục mà hơn nữa ngủ rất say không tỉnh, không biết cô ấy có bị sao không.Vị viện trưởng khám sơ cho cô xong rồi lấy máu để đi xét nghiệm,lúc này do bị kim đâm vào tay cô mới có phản ứng và giật mình tỉnh dậy, mở mắt ra cô nhìn thấy mình ở bệnh viện thì nghi hoặc nhìn anh, thấy cô nhìn anh vội trả lời cho cô hay:- Dạo này anh thấy em hay ngủ li bì mà còn ngủ sâu nữa lên anh đã đưa em đến bệnh viện khám cho chắc, em không phản đối chứ.Cô lắc đầu rồi lại gật đầu cười với anh cô nói:- Anh ko đưa em đi em cũng tính mai đi khám, không hiểu sao dạo này hơi kỳ lạ.Viện trưởng khi lấy máu xong,nghe cô nói thì bỗng hỏi cô:- Ngoài dấu hiệu buồn ngủ, con còn có triệu chứng gì khác nữa không.- Hình như con ăn hoài không thấy no, ăn lúc là sẽ đói, thêm nữa cứ ăn no là hai mí mắt nó xụp xuống buồn ngủ thôi chứ còn lại không có gì.Viện trưởng nghe cô nói vậy thì cũng đoán ra được nhưng để cho chắc thì đợi kết quả xét nghiệm máu có rồi mới nói, thấy anh nhăn nhó mặt viện trưởng cười mỉm rồi nói nhỏ vào tai y tá đưa cô xuống khoa sản.Thấy y tá đưa cô đi anh quay sang nhìn viện trưởng nói:- Chú cho cô ấy đi là muốn nói riêng với cháu chuyện gì sao.Bộ sức khỏe vợ con có vấn đề gì nghiêm trọng sao chú.- Đúng là chú có chuyện muốn nói với cháu, nhưng mà trước hết cho chú hỏi một chuyện nhé.- Chú nói đi.- À, chuyện này nói ra thế nào nhỉ,!Thấy viện trưởng ấp úng rồi còn cười cười nhìn anh, làm anh khá bực bội thêm phần sốt ruột, anh bực tức nói lớn tiếng.- Chú muốn nói gì thì nói đại ra đi úp úp mở mở cháu đang sốt ruột, còn chú không muốn nói thì cháu tự đi xuống hỏi bác sĩ là được.Nói xong anh đứng dậy tính quay bước thì viện trưởng cười haha xong rồi chép miệng nói:- Được rồi,chú nói, con làm gì mà hấp tấp thế, chú hỏi con nhé,hai đứa đã có quan hệ với nhau rồi đúng không.- Chú hỏi vấn đề này làm gì, chuyện vợ chồng chúng cháu có hay không phải báo cáo với chú sao.- Không cần báo cáo chỉ là chú hỏi là do nắm thông tin cho chính xác thôi hiểu chưa.- Hên là chú chứ người khác hỏi con câu đó là có chuyện với con rồi,- Vậy trả lời coi, có hay không.Anh mím môi rồi nói CóViện trưởng nghe xong thì gật gù hỏi tiếp- Thế có dùng biện pháp tránh thai gì không.- Không, mà rốt cuộc có chuyện gì mới được.- Thế thì được rồi, chuyện này ba mẹ con biết được sẽ rất vui mà thôi con đi xuống với vợ con ở khoa sản đi,ta phải gọi điện thoại chút.Anh nghe viện trưởng đuổi khéo mình thì nhìn ông đăm đăm, anh nói:- Không nể mặt chú là người lớn lại là bác sĩ của gia đình hơn nữa con đang lo cho vợ con là chú chết với con rồi.- hahahaha, đi lẹ đi chắc có kết quả rồi đó, nhớ mang lên cho ta coi với nhé.- Dẹp miễn bàn, chú muốn coi thì tự xuống nhé.- Ơ thằng chết bầm, ta không thèm nói chuyện với con nữa,đi đi cho ta gọi điện thoại..
Xếp lại giấy tờ đã ký xong,anh bấm điện thoại gọi trợ lý Lâm:
- Lấy xe ra sẵn đợi tôi.
- Vâng thưa sếp.
Anh đi vào phòng ngủ lấy ra cái chăn mỏng đắp cho cô rồi bế cô đi xuống bãi để xe,
Không biết do mệt hay lí do gì cô ngủ rất say từ lúc cô nhắm mắt ngủ cho đến khi anh bế vào bệnh viện khám cô đều không có ý tỉnh lại, bế đặt cô lên chiếc giường trong phòng bệnh vip, anh quay sang nói với viện trưởng:
- Chú coi kỹ với làm xét nghiệm tổng quát hết đi,vì dạo này cô ấy ngủ liên tục mà hơn nữa ngủ rất say không tỉnh, không biết cô ấy có bị sao không.
Vị viện trưởng khám sơ cho cô xong rồi lấy máu để đi xét nghiệm,lúc này do bị kim đâm vào tay cô mới có phản ứng và giật mình tỉnh dậy, mở mắt ra cô nhìn thấy mình ở bệnh viện thì nghi hoặc nhìn anh, thấy cô nhìn anh vội trả lời cho cô hay:
- Dạo này anh thấy em hay ngủ li bì mà còn ngủ sâu nữa lên anh đã đưa em đến bệnh viện khám cho chắc, em không phản đối chứ.
Cô lắc đầu rồi lại gật đầu cười với anh cô nói:
- Anh ko đưa em đi em cũng tính mai đi khám, không hiểu sao dạo này hơi kỳ lạ.
Viện trưởng khi lấy máu xong,nghe cô nói thì bỗng hỏi cô:
- Ngoài dấu hiệu buồn ngủ, con còn có triệu chứng gì khác nữa không.
- Hình như con ăn hoài không thấy no, ăn lúc là sẽ đói, thêm nữa cứ ăn no là hai mí mắt nó xụp xuống buồn ngủ thôi chứ còn lại không có gì.
Viện trưởng nghe cô nói vậy thì cũng đoán ra được nhưng để cho chắc thì đợi kết quả xét nghiệm máu có rồi mới nói, thấy anh nhăn nhó mặt viện trưởng cười mỉm rồi nói nhỏ vào tai y tá đưa cô xuống khoa sản.
Thấy y tá đưa cô đi anh quay sang nhìn viện trưởng nói:
- Chú cho cô ấy đi là muốn nói riêng với cháu chuyện gì sao.
Bộ sức khỏe vợ con có vấn đề gì nghiêm trọng sao chú.
- Đúng là chú có chuyện muốn nói với cháu, nhưng mà trước hết cho chú hỏi một chuyện nhé.
- Chú nói đi.
- À, chuyện này nói ra thế nào nhỉ,!
Thấy viện trưởng ấp úng rồi còn cười cười nhìn anh, làm anh khá bực bội thêm phần sốt ruột, anh bực tức nói lớn tiếng.
- Chú muốn nói gì thì nói đại ra đi úp úp mở mở cháu đang sốt ruột, còn chú không muốn nói thì cháu tự đi xuống hỏi bác sĩ là được.
Nói xong anh đứng dậy tính quay bước thì viện trưởng cười haha xong rồi chép miệng nói:
- Được rồi,chú nói, con làm gì mà hấp tấp thế, chú hỏi con nhé,hai đứa đã có quan hệ với nhau rồi đúng không.
- Chú hỏi vấn đề này làm gì, chuyện vợ chồng chúng cháu có hay không phải báo cáo với chú sao.
- Không cần báo cáo chỉ là chú hỏi là do nắm thông tin cho chính xác thôi hiểu chưa.
- Hên là chú chứ người khác hỏi con câu đó là có chuyện với con rồi,
- Vậy trả lời coi, có hay không.
Anh mím môi rồi nói Có
Viện trưởng nghe xong thì gật gù hỏi tiếp
- Thế có dùng biện pháp tránh thai gì không.
- Không, mà rốt cuộc có chuyện gì mới được.
- Thế thì được rồi, chuyện này ba mẹ con biết được sẽ rất vui mà thôi con đi xuống với vợ con ở khoa sản đi,ta phải gọi điện thoại chút.
Anh nghe viện trưởng đuổi khéo mình thì nhìn ông đăm đăm, anh nói:
- Không nể mặt chú là người lớn lại là bác sĩ của gia đình hơn nữa con đang lo cho vợ con là chú chết với con rồi.
- hahahaha, đi lẹ đi chắc có kết quả rồi đó, nhớ mang lên cho ta coi với nhé.
- Dẹp miễn bàn, chú muốn coi thì tự xuống nhé.
- Ơ thằng chết bầm, ta không thèm nói chuyện với con nữa,đi đi cho ta gọi điện thoại.
.
Hạnh Phúc Của Em 2Tác giả: Tran Thi Thanh ThaoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy… Xếp lại giấy tờ đã ký xong,anh bấm điện thoại gọi trợ lý Lâm:- Lấy xe ra sẵn đợi tôi.- Vâng thưa sếp.Anh đi vào phòng ngủ lấy ra cái chăn mỏng đắp cho cô rồi bế cô đi xuống bãi để xe,Không biết do mệt hay lí do gì cô ngủ rất say từ lúc cô nhắm mắt ngủ cho đến khi anh bế vào bệnh viện khám cô đều không có ý tỉnh lại, bế đặt cô lên chiếc giường trong phòng bệnh vip, anh quay sang nói với viện trưởng:- Chú coi kỹ với làm xét nghiệm tổng quát hết đi,vì dạo này cô ấy ngủ liên tục mà hơn nữa ngủ rất say không tỉnh, không biết cô ấy có bị sao không.Vị viện trưởng khám sơ cho cô xong rồi lấy máu để đi xét nghiệm,lúc này do bị kim đâm vào tay cô mới có phản ứng và giật mình tỉnh dậy, mở mắt ra cô nhìn thấy mình ở bệnh viện thì nghi hoặc nhìn anh, thấy cô nhìn anh vội trả lời cho cô hay:- Dạo này anh thấy em hay ngủ li bì mà còn ngủ sâu nữa lên anh đã đưa em đến bệnh viện khám cho chắc, em không phản đối chứ.Cô lắc đầu rồi lại gật đầu cười với anh cô nói:- Anh ko đưa em đi em cũng tính mai đi khám, không hiểu sao dạo này hơi kỳ lạ.Viện trưởng khi lấy máu xong,nghe cô nói thì bỗng hỏi cô:- Ngoài dấu hiệu buồn ngủ, con còn có triệu chứng gì khác nữa không.- Hình như con ăn hoài không thấy no, ăn lúc là sẽ đói, thêm nữa cứ ăn no là hai mí mắt nó xụp xuống buồn ngủ thôi chứ còn lại không có gì.Viện trưởng nghe cô nói vậy thì cũng đoán ra được nhưng để cho chắc thì đợi kết quả xét nghiệm máu có rồi mới nói, thấy anh nhăn nhó mặt viện trưởng cười mỉm rồi nói nhỏ vào tai y tá đưa cô xuống khoa sản.Thấy y tá đưa cô đi anh quay sang nhìn viện trưởng nói:- Chú cho cô ấy đi là muốn nói riêng với cháu chuyện gì sao.Bộ sức khỏe vợ con có vấn đề gì nghiêm trọng sao chú.- Đúng là chú có chuyện muốn nói với cháu, nhưng mà trước hết cho chú hỏi một chuyện nhé.- Chú nói đi.- À, chuyện này nói ra thế nào nhỉ,!Thấy viện trưởng ấp úng rồi còn cười cười nhìn anh, làm anh khá bực bội thêm phần sốt ruột, anh bực tức nói lớn tiếng.- Chú muốn nói gì thì nói đại ra đi úp úp mở mở cháu đang sốt ruột, còn chú không muốn nói thì cháu tự đi xuống hỏi bác sĩ là được.Nói xong anh đứng dậy tính quay bước thì viện trưởng cười haha xong rồi chép miệng nói:- Được rồi,chú nói, con làm gì mà hấp tấp thế, chú hỏi con nhé,hai đứa đã có quan hệ với nhau rồi đúng không.- Chú hỏi vấn đề này làm gì, chuyện vợ chồng chúng cháu có hay không phải báo cáo với chú sao.- Không cần báo cáo chỉ là chú hỏi là do nắm thông tin cho chính xác thôi hiểu chưa.- Hên là chú chứ người khác hỏi con câu đó là có chuyện với con rồi,- Vậy trả lời coi, có hay không.Anh mím môi rồi nói CóViện trưởng nghe xong thì gật gù hỏi tiếp- Thế có dùng biện pháp tránh thai gì không.- Không, mà rốt cuộc có chuyện gì mới được.- Thế thì được rồi, chuyện này ba mẹ con biết được sẽ rất vui mà thôi con đi xuống với vợ con ở khoa sản đi,ta phải gọi điện thoại chút.Anh nghe viện trưởng đuổi khéo mình thì nhìn ông đăm đăm, anh nói:- Không nể mặt chú là người lớn lại là bác sĩ của gia đình hơn nữa con đang lo cho vợ con là chú chết với con rồi.- hahahaha, đi lẹ đi chắc có kết quả rồi đó, nhớ mang lên cho ta coi với nhé.- Dẹp miễn bàn, chú muốn coi thì tự xuống nhé.- Ơ thằng chết bầm, ta không thèm nói chuyện với con nữa,đi đi cho ta gọi điện thoại..