Cái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy…

Chương 174: Chương 174

Hạnh Phúc Của Em 2Tác giả: Tran Thi Thanh ThaoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy… Tại do ngồi chơi với bạn mà cô bạn về rồi,chị rảnh thấy bên này có spa lên cũng vào làm giết thời gian thôi.- À,ra thế.Nói xong cô cũng không hỏi gì nữa mà người phụ nữ muốn nói gì nhưng thấy cô cầm cuốn sách lên đọc thì không mở miệng ra được cũng đành cầm một cuốn tạp trí ra coi.Im lặng được một lúc người phụ nữ cũng không nhịn được nữa,lại bỏ quyển tạp chí xuống hỏi cô tiếp:- Em gái nè, tụi em đi chơi như vậy mà ba mẹ tụi em cũng không thấy gọi điện nhỉ.Cô nghe người phụ nữ này hỏi thì chỉ quay qua cười mỉm với người phụ nữ đó nhưng cô cũng không trả lời.Thấy cô không đáp lại lời mình,người phụ nữ nhăn mặt tỏ ra khá bực tức rồi vẫn cố hỏi cô tiếp:- Sao chị hỏi em không trả lời, em biết như thế là mất lịch sự hay không, khi người lớn hỏi thì nhỏ phải trả lời chứ, bộ nhà trường hay ba mẹ em không dạy à.Lúc này cô mới bỏ cuốn sách đang đọc giở xuống rồi chống cầm nhìn người phụ nữ đó, bị cô nhìn chăm chăm nhưng lại không trả lời khiến lời muốn nói ra như bị nghẹn lại không nói ra được.Thấy người phụ nữ với khuôn mặt biểu cảm phong phú cô rốt cuộc cũng mở miệng nói:- Nè chị, chúng ta có quen nhau sao, bộ tôi có nghĩa vụ phải giải thích hay trả lời bất kỳ câu hỏi của một người lạ sao, đầu chị có vấn đề thì đi khám đi,đừng có ở đây mà ảo tưởng chứ.- Cô, … thật không nghĩ cô bé lại hỗn hào như vậy.Chí ít thì phép lịch sự mà, tại sao lại không trả lời được chứ.- Đúng là chị hỏi là chuyện của chị,còn tôi trả lời hay không là quyền của tôi mà, không đúng sao.Bị cô hỏi ngược lại người phụ nữ bí từ không làm sao nói lại được,định mở miệng ra nói thì cô đã nói trước luôn:- Chị khỏi nói nữa,cũng nên biết một việc dù chị có hỏi bao nhiêu,nói bao nhiêu, nhưng mà tôi có muốn trả lời hay không thì lại là tùy vào tâm trạng của tôi, Còn chị vẫn muốn hỏi sẽ khiến cho tôi cảm thấy chị không có ý tốt muốn điều tra tôi để làm chuyện mờ ám gây hại cho tôi, đừng trách khi đó tôi gọi công an đến mời chị về phường uống trà tâm sự nhé.Nghe nói như thế người phụ nữ im luôn mà không hỏi gì nữa, vừa đúng lúc nhân viên đã đi vào dẫn hai người đi vào phòng, do lựa chọn dịch vụ giống nhau nhưng của cô là dịch vụ vip được đưa lên khu khác,nhờ thế mà không bị phiền phức lỗ tai nữa.Nằm đắp mặt nạ cô nói nhân viên phục vụ:- Em đợi chút để chị gọi điện thoại.- Dạ vâng, nào xong quý khách bấm chuông bên này,chúng tôi sẽ quay lại liền.- Ừ.Nói xong thì người nhân viên đi ra khỏi phòng,cô lúc này cũng lấy điện thoại ra gọi cho anh.Chỉ hai lần chuông anh đã nghe máy:- Anh nghe nè vơ.- Anh đang làm gì vậy, có bận gì không?- Không bận gì cả, có chuyện gì sao em.- Dạ cũng không có gì cả, em muốn nhờ anh một chút, anh cho em mượn người đi ra chỗ tiệm spa em đang làm đẹp được không.- Chuyện nhỏ,nhưng mà tại sao lại cần người thế, có chuyện gì sao, có cần anh chạy ra không.- Không có gì,tại em muốn cho chắc thôi.- Vậy được rồi khoảng 10 phút nữa sẽ có người đến gặp em, có gì em cứ giao cho bọn họ làm.- Cảm ơn chồng yêu nhé, em cúp máy đây.- Thiệt không cần anh đi lại sao.- Không cần mà, anh cứ lo việc của anh là được.- Vậy được rồi, đi chơi vui vẻ nhé vợ.- Oke,chồng.Nói xong cô cúp máy rồi đứng lên bấm vào công tắc báo gọi nhân viên lại.Chưa đầy 1 phút người nhân viên lúc nãy đã xuất hiện đi vào phòng, lúc này trên tay đã cầm một đống dụng cụ để làm đẹp..

Tại do ngồi chơi với bạn mà cô bạn về rồi,chị rảnh thấy bên này có spa lên cũng vào làm giết thời gian thôi.- À,ra thế.

Nói xong cô cũng không hỏi gì nữa mà người phụ nữ muốn nói gì nhưng thấy cô cầm cuốn sách lên đọc thì không mở miệng ra được cũng đành cầm một cuốn tạp trí ra coi.

Im lặng được một lúc người phụ nữ cũng không nhịn được nữa,lại bỏ quyển tạp chí xuống hỏi cô tiếp:

- Em gái nè, tụi em đi chơi như vậy mà ba mẹ tụi em cũng không thấy gọi điện nhỉ.

Cô nghe người phụ nữ này hỏi thì chỉ quay qua cười mỉm với người phụ nữ đó nhưng cô cũng không trả lời.

Thấy cô không đáp lại lời mình,người phụ nữ nhăn mặt tỏ ra khá bực tức rồi vẫn cố hỏi cô tiếp:

- Sao chị hỏi em không trả lời, em biết như thế là mất lịch sự hay không, khi người lớn hỏi thì nhỏ phải trả lời chứ, bộ nhà trường hay ba mẹ em không dạy à.

Lúc này cô mới bỏ cuốn sách đang đọc giở xuống rồi chống cầm nhìn người phụ nữ đó, bị cô nhìn chăm chăm nhưng lại không trả lời khiến lời muốn nói ra như bị nghẹn lại không nói ra được.

Thấy người phụ nữ với khuôn mặt biểu cảm phong phú cô rốt cuộc cũng mở miệng nói:

- Nè chị, chúng ta có quen nhau sao, bộ tôi có nghĩa vụ phải giải thích hay trả lời bất kỳ câu hỏi của một người lạ sao, đầu chị có vấn đề thì đi khám đi,đừng có ở đây mà ảo tưởng chứ.

- Cô, … thật không nghĩ cô bé lại hỗn hào như vậy.

Chí ít thì phép lịch sự mà, tại sao lại không trả lời được chứ.

- Đúng là chị hỏi là chuyện của chị,còn tôi trả lời hay không là quyền của tôi mà, không đúng sao.

Bị cô hỏi ngược lại người phụ nữ bí từ không làm sao nói lại được,định mở miệng ra nói thì cô đã nói trước luôn:

- Chị khỏi nói nữa,cũng nên biết một việc dù chị có hỏi bao nhiêu,nói bao nhiêu, nhưng mà tôi có muốn trả lời hay không thì lại là tùy vào tâm trạng của tôi, Còn chị vẫn muốn hỏi sẽ khiến cho tôi cảm thấy chị không có ý tốt muốn điều tra tôi để làm chuyện mờ ám gây hại cho tôi, đừng trách khi đó tôi gọi công an đến mời chị về phường uống trà tâm sự nhé.

Nghe nói như thế người phụ nữ im luôn mà không hỏi gì nữa, vừa đúng lúc nhân viên đã đi vào dẫn hai người đi vào phòng, do lựa chọn dịch vụ giống nhau nhưng của cô là dịch vụ vip được đưa lên khu khác,nhờ thế mà không bị phiền phức lỗ tai nữa.

Nằm đắp mặt nạ cô nói nhân viên phục vụ:

- Em đợi chút để chị gọi điện thoại.

- Dạ vâng, nào xong quý khách bấm chuông bên này,chúng tôi sẽ quay lại liền.

- Ừ.

Nói xong thì người nhân viên đi ra khỏi phòng,cô lúc này cũng lấy điện thoại ra gọi cho anh.

Chỉ hai lần chuông anh đã nghe máy:

- Anh nghe nè vơ.

- Anh đang làm gì vậy, có bận gì không?

- Không bận gì cả, có chuyện gì sao em.

- Dạ cũng không có gì cả, em muốn nhờ anh một chút, anh cho em mượn người đi ra chỗ tiệm spa em đang làm đẹp được không.

- Chuyện nhỏ,nhưng mà tại sao lại cần người thế, có chuyện gì sao, có cần anh chạy ra không.

- Không có gì,tại em muốn cho chắc thôi.

- Vậy được rồi khoảng 10 phút nữa sẽ có người đến gặp em, có gì em cứ giao cho bọn họ làm.

- Cảm ơn chồng yêu nhé, em cúp máy đây.

- Thiệt không cần anh đi lại sao.

- Không cần mà, anh cứ lo việc của anh là được.

- Vậy được rồi, đi chơi vui vẻ nhé vợ.

- Oke,chồng.

Nói xong cô cúp máy rồi đứng lên bấm vào công tắc báo gọi nhân viên lại.

Chưa đầy 1 phút người nhân viên lúc nãy đã xuất hiện đi vào phòng, lúc này trên tay đã cầm một đống dụng cụ để làm đẹp..

Hạnh Phúc Của Em 2Tác giả: Tran Thi Thanh ThaoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCái cảm giác bọp ghẹt trái tim từ đôi bàn tay vô hình trong bóng tối làm cô không thoát ra được,vừa đau đớn vừa sợ hãi cô không cách nào chạy được,cảm giác đó khiến cô không thể nào cất tiếng kêu cứu. Bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một ánh sáng và một giọng nói trong mơ hồ Tiểu Thanh,sau này anh sẽ bảo vệ em nhé và tiếng cười khúc khích của một bé gái. Reng,reng,reng.....! Tiếng chuông báo thức đánh thức Thanh Thanh đang vật lộn với giấc mơ đã hoàn toàn thức tỉnh Ầm, Ầm,Ầm..... Tiếng đập cửa của Thanh Phong bên ngoài vang lên - Chị còn chưa chịu dậy nữa, mặt trời muốn đi xuống luôn rồi,mà còn chưa chịu thức,con gái gì đâu ngủ nướng thấy sợ, kiểu này ai sau cưới con heo lười chị là số xui tám đời. Cô còn trong mơ màng mà cũng tỉnh hẳn sau câu nói của cậu em trai, bật nhảy khỏi giường, hai chân không mang dép cô lao ra khỏi cửa túm thằng e trời đánh đang lải nhải ngoài cửa - Em thích ăn đập vào sáng sớm thay ăn sáng đúng không? Tiểu Phong gỡ tay chị khỏi áo cười nói: - Em chỉ gọi chị dậy… Tại do ngồi chơi với bạn mà cô bạn về rồi,chị rảnh thấy bên này có spa lên cũng vào làm giết thời gian thôi.- À,ra thế.Nói xong cô cũng không hỏi gì nữa mà người phụ nữ muốn nói gì nhưng thấy cô cầm cuốn sách lên đọc thì không mở miệng ra được cũng đành cầm một cuốn tạp trí ra coi.Im lặng được một lúc người phụ nữ cũng không nhịn được nữa,lại bỏ quyển tạp chí xuống hỏi cô tiếp:- Em gái nè, tụi em đi chơi như vậy mà ba mẹ tụi em cũng không thấy gọi điện nhỉ.Cô nghe người phụ nữ này hỏi thì chỉ quay qua cười mỉm với người phụ nữ đó nhưng cô cũng không trả lời.Thấy cô không đáp lại lời mình,người phụ nữ nhăn mặt tỏ ra khá bực tức rồi vẫn cố hỏi cô tiếp:- Sao chị hỏi em không trả lời, em biết như thế là mất lịch sự hay không, khi người lớn hỏi thì nhỏ phải trả lời chứ, bộ nhà trường hay ba mẹ em không dạy à.Lúc này cô mới bỏ cuốn sách đang đọc giở xuống rồi chống cầm nhìn người phụ nữ đó, bị cô nhìn chăm chăm nhưng lại không trả lời khiến lời muốn nói ra như bị nghẹn lại không nói ra được.Thấy người phụ nữ với khuôn mặt biểu cảm phong phú cô rốt cuộc cũng mở miệng nói:- Nè chị, chúng ta có quen nhau sao, bộ tôi có nghĩa vụ phải giải thích hay trả lời bất kỳ câu hỏi của một người lạ sao, đầu chị có vấn đề thì đi khám đi,đừng có ở đây mà ảo tưởng chứ.- Cô, … thật không nghĩ cô bé lại hỗn hào như vậy.Chí ít thì phép lịch sự mà, tại sao lại không trả lời được chứ.- Đúng là chị hỏi là chuyện của chị,còn tôi trả lời hay không là quyền của tôi mà, không đúng sao.Bị cô hỏi ngược lại người phụ nữ bí từ không làm sao nói lại được,định mở miệng ra nói thì cô đã nói trước luôn:- Chị khỏi nói nữa,cũng nên biết một việc dù chị có hỏi bao nhiêu,nói bao nhiêu, nhưng mà tôi có muốn trả lời hay không thì lại là tùy vào tâm trạng của tôi, Còn chị vẫn muốn hỏi sẽ khiến cho tôi cảm thấy chị không có ý tốt muốn điều tra tôi để làm chuyện mờ ám gây hại cho tôi, đừng trách khi đó tôi gọi công an đến mời chị về phường uống trà tâm sự nhé.Nghe nói như thế người phụ nữ im luôn mà không hỏi gì nữa, vừa đúng lúc nhân viên đã đi vào dẫn hai người đi vào phòng, do lựa chọn dịch vụ giống nhau nhưng của cô là dịch vụ vip được đưa lên khu khác,nhờ thế mà không bị phiền phức lỗ tai nữa.Nằm đắp mặt nạ cô nói nhân viên phục vụ:- Em đợi chút để chị gọi điện thoại.- Dạ vâng, nào xong quý khách bấm chuông bên này,chúng tôi sẽ quay lại liền.- Ừ.Nói xong thì người nhân viên đi ra khỏi phòng,cô lúc này cũng lấy điện thoại ra gọi cho anh.Chỉ hai lần chuông anh đã nghe máy:- Anh nghe nè vơ.- Anh đang làm gì vậy, có bận gì không?- Không bận gì cả, có chuyện gì sao em.- Dạ cũng không có gì cả, em muốn nhờ anh một chút, anh cho em mượn người đi ra chỗ tiệm spa em đang làm đẹp được không.- Chuyện nhỏ,nhưng mà tại sao lại cần người thế, có chuyện gì sao, có cần anh chạy ra không.- Không có gì,tại em muốn cho chắc thôi.- Vậy được rồi khoảng 10 phút nữa sẽ có người đến gặp em, có gì em cứ giao cho bọn họ làm.- Cảm ơn chồng yêu nhé, em cúp máy đây.- Thiệt không cần anh đi lại sao.- Không cần mà, anh cứ lo việc của anh là được.- Vậy được rồi, đi chơi vui vẻ nhé vợ.- Oke,chồng.Nói xong cô cúp máy rồi đứng lên bấm vào công tắc báo gọi nhân viên lại.Chưa đầy 1 phút người nhân viên lúc nãy đã xuất hiện đi vào phòng, lúc này trên tay đã cầm một đống dụng cụ để làm đẹp..

Chương 174: Chương 174