Tác giả:

Chương 1: Trở về mạnh mẽ Nhiệt độ thiêu đốt xuyên qua mối tế bào trên toàn cơ thể. Hoắc Băng Tâm mệt mỏi ngẩng đầu lên, nhìn vào một mảnh màu đỏ. Mùi khét bay đến cảnh báo cô đang gặp nguy hiểm. “Khụ khụ” Cô rất muốn đứng dậy nhưng cơ thể lại mềm oặt không có sức lực. Không đúng. Không phải mình đang đợi Phong Thần Nam về nhà cùng ăn bữa tối kỷ niệm ngày cưới đã được chuẩn bị kỹ càng sao? Tại sao đột nhiên khi thức dậy mình lại ở trong biển lửa thế này? Mà quá trình xảy ra; cô lại không có một chút ký ức nào. Lửa càng ngày càng lớn, ánh mắt mờ mịt, cô mơ hồ phán đoán mình đang ở trong một nhà máy bỏ hoang xa lạ. Không thể ngồi đây chờ chết được, cô nhất định phải chạy. Hoắc Băng Tâm loạng choạng đứng dậy, còn chưa đi được mấy.bước, chiếc tủ bị cháy xém bên cạnh đột nhiên đổ ầm xuống, hoàn toàn chặn mất con đường duy nhất của cô. “Khụ khụ khụ” Gô bịt mũi, đầu óc cảm thấy choáng váng, nặng trĩu. Nhìn thấy vài bóng người mờ mịt bên ngoài công xưởng, trong lòng Hoắc Băng Tâm khẽ động, hét…

Chương 398

Sáu Bảo Bảo Thiên Tài Daddy Mặt Than Hãy Chờ ĐóTác giả: Hồng Mạo TửTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngChương 1: Trở về mạnh mẽ Nhiệt độ thiêu đốt xuyên qua mối tế bào trên toàn cơ thể. Hoắc Băng Tâm mệt mỏi ngẩng đầu lên, nhìn vào một mảnh màu đỏ. Mùi khét bay đến cảnh báo cô đang gặp nguy hiểm. “Khụ khụ” Cô rất muốn đứng dậy nhưng cơ thể lại mềm oặt không có sức lực. Không đúng. Không phải mình đang đợi Phong Thần Nam về nhà cùng ăn bữa tối kỷ niệm ngày cưới đã được chuẩn bị kỹ càng sao? Tại sao đột nhiên khi thức dậy mình lại ở trong biển lửa thế này? Mà quá trình xảy ra; cô lại không có một chút ký ức nào. Lửa càng ngày càng lớn, ánh mắt mờ mịt, cô mơ hồ phán đoán mình đang ở trong một nhà máy bỏ hoang xa lạ. Không thể ngồi đây chờ chết được, cô nhất định phải chạy. Hoắc Băng Tâm loạng choạng đứng dậy, còn chưa đi được mấy.bước, chiếc tủ bị cháy xém bên cạnh đột nhiên đổ ầm xuống, hoàn toàn chặn mất con đường duy nhất của cô. “Khụ khụ khụ” Gô bịt mũi, đầu óc cảm thấy choáng váng, nặng trĩu. Nhìn thấy vài bóng người mờ mịt bên ngoài công xưởng, trong lòng Hoắc Băng Tâm khẽ động, hét… Chương 398Mặc dù sự sủng ái như vậy khiến cô ấy cảm thấy rất hạnh phúc.Nhưng đồng thời cô ấy cũng thấy áp lực.Bởi vì bản thân quả thực chẳng có gì có thể hồi đáp lại Vinh Sở Lâm.Vinh Sở Lâm ngồi ở phòng khách lo lắng bất an, hết lần này đến lần khác giương mắt nhìn về nhà bếp, cứ lo sợ Mẫn Tuyết Nguyệt trong nhà bếp sẽ tự làm mình bị thương.Khi nhìn thấy người giúp việc đứng bên cạnh hướng dẫn từng chút một cho Mẫn Tuyết Nguyệt thì tâm trạng càng tệ hơn, liền muốn đứng dậy đi đến nhà bếp để giúp đỡ.“Mới có thử thách chút xíu như vậy, con đã đau lòng rồi? Mẹ con nấu đồ ăn cho con bao nhiêu năm như vậy rồi, tại sao chẳng bao giờ thấy dáng vẻ này của con thế?”“Cái này không giống nhau…”“Có gì không giống nhau? Con cứ nói giúp cô ấy như vậy, mẹ vĩnh viễn sẽ không để cô ấy cơ hội gả vào nhà họ Vinh đâu.”Vinh Sở Lâm hoàn toàn cảm thấy bản thân không thể tiếp tục nói chuyện với mẹ nữa rồi.“Mẹ, cô ấy là người con gái duy nhất con yêu, cho dù mẹ có nguyện ý chấp nhận hay không, con cũng sẽ cùng cô ấy kết hôn. Hôm nay con dẫn cô ấy về đây, không phải để trưng cầu sự đồng ý của mọi người, mà để mọi người hiểu rằng con là thật lòng với cô ấy.”Những lời này, đổi lại lúc bình thường, anh ta sợ rằng sẽ không bằng lòng mà nói ra.Giờ đây vì Mẫn Tuyết Nguyệt, anh ta nguyện ý nói nhiều lời như vậy, giải thích rõ ràng với ba mẹ, thậm chí còn phải khống chế sự tức giận của mình.Mẹ Vinh hiếm khi thấy anh ta thừa nhận lòng mình chân thành như vậy.Trong một lúc, bà ta sốc đến nỗi chẳng nói ra câu nào nữa.Ngay cả ba Vinh lúc này cũng phải bày ra ánh mặt dò hỏi với Vinh Sở Lâm.Thật lâu sau, nghe thấy ba Vinh lãnh đạm nói.“Cho dù chúng ta có chấp nhận cô ấy, con còn phải chịu thử thách của bên nhà họ Mẫn.”Vinh Sở Lâm đối với những lời này của ba cảm thấy vô cùng bất ngờ.Anh không kịp suy nghĩ những lời này của ba mình có ý gì, chỉ ngoan ngoãn đáp lời.“Con sẽ cố gắng để nhận được sự thừa nhận của nhà họ Mẫn, giống như Tuyết Nguyệt nỗ lực để nhận được sự thừa nhận của ba mẹ vậy, bọn con sẽ không từ bỏ đâu.”Ba Vinh và mẹ Vinh đều bị những lời này của Vinh Sở Lâm làm cho chấn động.Bọn họ rất ít khi thấy được con trai dùng thái độ thành thật nghiêm túc như thế này để nói chuyện.Một lúc sau, cũng không biết nên nói gì mới phải.Ba người trong phòng khách đều rơi vào một khoảng lặng yên.Mẹ Vinh không nhịn được nhìn về hướng nhà bếp, tâm tình phức tạp, trong đầu xoẹt lên nhiều ý nghĩ khác nhau.Điều mà Mẫn Tuyết Nguyệt không thể ngờ tới là bản thân lại có thể làm xong vài món ăn nhanh như vậy.Chắc là do được chuẩn bị nguyên liệu trước hết rồi, cộng với việc được hướng dẫn của các giúp việc kế bên, chưa đầy một giờ đồng hồ cô ấy đã làm xong bốn món.Trong đó có hai món mà Vinh Sở Lâm thích ăn nhất.Còn có một nồi canh mà người giúp việc đã ninh trước đó.“Cơm đã nấu xong rồi ạ, cháu mời bác trai, bác gái mau tới ăn.”

Chương 398

Mặc dù sự sủng ái như vậy khiến cô ấy cảm thấy rất hạnh phúc.

Nhưng đồng thời cô ấy cũng thấy áp lực.

Bởi vì bản thân quả thực chẳng có gì có thể hồi đáp lại Vinh Sở Lâm.

Vinh Sở Lâm ngồi ở phòng khách lo lắng bất an, hết lần này đến lần khác giương mắt nhìn về nhà bếp, cứ lo sợ Mẫn Tuyết Nguyệt trong nhà bếp sẽ tự làm mình bị thương.

Khi nhìn thấy người giúp việc đứng bên cạnh hướng dẫn từng chút một cho Mẫn Tuyết Nguyệt thì tâm trạng càng tệ hơn, liền muốn đứng dậy đi đến nhà bếp để giúp đỡ.

“Mới có thử thách chút xíu như vậy, con đã đau lòng rồi? Mẹ con nấu đồ ăn cho con bao nhiêu năm như vậy rồi, tại sao chẳng bao giờ thấy dáng vẻ này của con thế?”

“Cái này không giống nhau…”

“Có gì không giống nhau? Con cứ nói giúp cô ấy như vậy, mẹ vĩnh viễn sẽ không để cô ấy cơ hội gả vào nhà họ Vinh đâu.”

Vinh Sở Lâm hoàn toàn cảm thấy bản thân không thể tiếp tục nói chuyện với mẹ nữa rồi.

“Mẹ, cô ấy là người con gái duy nhất con yêu, cho dù mẹ có nguyện ý chấp nhận hay không, con cũng sẽ cùng cô ấy kết hôn. Hôm nay con dẫn cô ấy về đây, không phải để trưng cầu sự đồng ý của mọi người, mà để mọi người hiểu rằng con là thật lòng với cô ấy.”

Những lời này, đổi lại lúc bình thường, anh ta sợ rằng sẽ không bằng lòng mà nói ra.

Giờ đây vì Mẫn Tuyết Nguyệt, anh ta nguyện ý nói nhiều lời như vậy, giải thích rõ ràng với ba mẹ, thậm chí còn phải khống chế sự tức giận của mình.

Mẹ Vinh hiếm khi thấy anh ta thừa nhận lòng mình chân thành như vậy.

Trong một lúc, bà ta sốc đến nỗi chẳng nói ra câu nào nữa.

Ngay cả ba Vinh lúc này cũng phải bày ra ánh mặt dò hỏi với Vinh Sở Lâm.

Thật lâu sau, nghe thấy ba Vinh lãnh đạm nói.

“Cho dù chúng ta có chấp nhận cô ấy, con còn phải chịu thử thách của bên nhà họ Mẫn.”

Vinh Sở Lâm đối với những lời này của ba cảm thấy vô cùng bất ngờ.

Anh không kịp suy nghĩ những lời này của ba mình có ý gì, chỉ ngoan ngoãn đáp lời.

“Con sẽ cố gắng để nhận được sự thừa nhận của nhà họ Mẫn, giống như Tuyết Nguyệt nỗ lực để nhận được sự thừa nhận của ba mẹ vậy, bọn con sẽ không từ bỏ đâu.”

Ba Vinh và mẹ Vinh đều bị những lời này của Vinh Sở Lâm làm cho chấn động.

Bọn họ rất ít khi thấy được con trai dùng thái độ thành thật nghiêm túc như thế này để nói chuyện.

Một lúc sau, cũng không biết nên nói gì mới phải.

Ba người trong phòng khách đều rơi vào một khoảng lặng yên.

Mẹ Vinh không nhịn được nhìn về hướng nhà bếp, tâm tình phức tạp, trong đầu xoẹt lên nhiều ý nghĩ khác nhau.

Điều mà Mẫn Tuyết Nguyệt không thể ngờ tới là bản thân lại có thể làm xong vài món ăn nhanh như vậy.

Chắc là do được chuẩn bị nguyên liệu trước hết rồi, cộng với việc được hướng dẫn của các giúp việc kế bên, chưa đầy một giờ đồng hồ cô ấy đã làm xong bốn món.

Trong đó có hai món mà Vinh Sở Lâm thích ăn nhất.

Còn có một nồi canh mà người giúp việc đã ninh trước đó.

“Cơm đã nấu xong rồi ạ, cháu mời bác trai, bác gái mau tới ăn.”

Sáu Bảo Bảo Thiên Tài Daddy Mặt Than Hãy Chờ ĐóTác giả: Hồng Mạo TửTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngChương 1: Trở về mạnh mẽ Nhiệt độ thiêu đốt xuyên qua mối tế bào trên toàn cơ thể. Hoắc Băng Tâm mệt mỏi ngẩng đầu lên, nhìn vào một mảnh màu đỏ. Mùi khét bay đến cảnh báo cô đang gặp nguy hiểm. “Khụ khụ” Cô rất muốn đứng dậy nhưng cơ thể lại mềm oặt không có sức lực. Không đúng. Không phải mình đang đợi Phong Thần Nam về nhà cùng ăn bữa tối kỷ niệm ngày cưới đã được chuẩn bị kỹ càng sao? Tại sao đột nhiên khi thức dậy mình lại ở trong biển lửa thế này? Mà quá trình xảy ra; cô lại không có một chút ký ức nào. Lửa càng ngày càng lớn, ánh mắt mờ mịt, cô mơ hồ phán đoán mình đang ở trong một nhà máy bỏ hoang xa lạ. Không thể ngồi đây chờ chết được, cô nhất định phải chạy. Hoắc Băng Tâm loạng choạng đứng dậy, còn chưa đi được mấy.bước, chiếc tủ bị cháy xém bên cạnh đột nhiên đổ ầm xuống, hoàn toàn chặn mất con đường duy nhất của cô. “Khụ khụ khụ” Gô bịt mũi, đầu óc cảm thấy choáng váng, nặng trĩu. Nhìn thấy vài bóng người mờ mịt bên ngoài công xưởng, trong lòng Hoắc Băng Tâm khẽ động, hét… Chương 398Mặc dù sự sủng ái như vậy khiến cô ấy cảm thấy rất hạnh phúc.Nhưng đồng thời cô ấy cũng thấy áp lực.Bởi vì bản thân quả thực chẳng có gì có thể hồi đáp lại Vinh Sở Lâm.Vinh Sở Lâm ngồi ở phòng khách lo lắng bất an, hết lần này đến lần khác giương mắt nhìn về nhà bếp, cứ lo sợ Mẫn Tuyết Nguyệt trong nhà bếp sẽ tự làm mình bị thương.Khi nhìn thấy người giúp việc đứng bên cạnh hướng dẫn từng chút một cho Mẫn Tuyết Nguyệt thì tâm trạng càng tệ hơn, liền muốn đứng dậy đi đến nhà bếp để giúp đỡ.“Mới có thử thách chút xíu như vậy, con đã đau lòng rồi? Mẹ con nấu đồ ăn cho con bao nhiêu năm như vậy rồi, tại sao chẳng bao giờ thấy dáng vẻ này của con thế?”“Cái này không giống nhau…”“Có gì không giống nhau? Con cứ nói giúp cô ấy như vậy, mẹ vĩnh viễn sẽ không để cô ấy cơ hội gả vào nhà họ Vinh đâu.”Vinh Sở Lâm hoàn toàn cảm thấy bản thân không thể tiếp tục nói chuyện với mẹ nữa rồi.“Mẹ, cô ấy là người con gái duy nhất con yêu, cho dù mẹ có nguyện ý chấp nhận hay không, con cũng sẽ cùng cô ấy kết hôn. Hôm nay con dẫn cô ấy về đây, không phải để trưng cầu sự đồng ý của mọi người, mà để mọi người hiểu rằng con là thật lòng với cô ấy.”Những lời này, đổi lại lúc bình thường, anh ta sợ rằng sẽ không bằng lòng mà nói ra.Giờ đây vì Mẫn Tuyết Nguyệt, anh ta nguyện ý nói nhiều lời như vậy, giải thích rõ ràng với ba mẹ, thậm chí còn phải khống chế sự tức giận của mình.Mẹ Vinh hiếm khi thấy anh ta thừa nhận lòng mình chân thành như vậy.Trong một lúc, bà ta sốc đến nỗi chẳng nói ra câu nào nữa.Ngay cả ba Vinh lúc này cũng phải bày ra ánh mặt dò hỏi với Vinh Sở Lâm.Thật lâu sau, nghe thấy ba Vinh lãnh đạm nói.“Cho dù chúng ta có chấp nhận cô ấy, con còn phải chịu thử thách của bên nhà họ Mẫn.”Vinh Sở Lâm đối với những lời này của ba cảm thấy vô cùng bất ngờ.Anh không kịp suy nghĩ những lời này của ba mình có ý gì, chỉ ngoan ngoãn đáp lời.“Con sẽ cố gắng để nhận được sự thừa nhận của nhà họ Mẫn, giống như Tuyết Nguyệt nỗ lực để nhận được sự thừa nhận của ba mẹ vậy, bọn con sẽ không từ bỏ đâu.”Ba Vinh và mẹ Vinh đều bị những lời này của Vinh Sở Lâm làm cho chấn động.Bọn họ rất ít khi thấy được con trai dùng thái độ thành thật nghiêm túc như thế này để nói chuyện.Một lúc sau, cũng không biết nên nói gì mới phải.Ba người trong phòng khách đều rơi vào một khoảng lặng yên.Mẹ Vinh không nhịn được nhìn về hướng nhà bếp, tâm tình phức tạp, trong đầu xoẹt lên nhiều ý nghĩ khác nhau.Điều mà Mẫn Tuyết Nguyệt không thể ngờ tới là bản thân lại có thể làm xong vài món ăn nhanh như vậy.Chắc là do được chuẩn bị nguyên liệu trước hết rồi, cộng với việc được hướng dẫn của các giúp việc kế bên, chưa đầy một giờ đồng hồ cô ấy đã làm xong bốn món.Trong đó có hai món mà Vinh Sở Lâm thích ăn nhất.Còn có một nồi canh mà người giúp việc đã ninh trước đó.“Cơm đã nấu xong rồi ạ, cháu mời bác trai, bác gái mau tới ăn.”

Chương 398