Công là trùm giả nữ, dùng một cái váy làm thù lao trả thù tên cặn bã giùm bạn. Kế hoạch là trước giả nữ để rù quến, sau khi tên khốn kia cắn câu thì lật váy lên dọa tên kia ‘héo’ luôn. Lúc lên kế hoạch, mọi thứ đều được tính toán chu toàn, chỉ có điều… Công nào có biết tên bạn trai kia tròn méo thế nào đâu. Tới lúc lên hẹn, Công theo kế hoạch giả gái, đi với bạn tới quán bar, trước khi đẩy cửa phòng ra bạn thân lại có việc gấp phải đi, Công đành phải một mình vào trước. Thân là trùm giả gái mang trái tim thiếu nữ, bị đầu độc nặng nề bởi những bộ phim thần tượng thanh xuân, đối với loại kịch bản đơn giản như ăn bánh này, cậu tự tin mở cửa đi vào. Bởi vì đèn trong phòng quá mờ, người bên trong không rõ mặt cậu, chỉ thấy một cô gái tóc dài mặc váy cực ngắn đi vào, ai cũng không quen, còn tưởng là cô đi nhầm, có lẽ nhìn rõ rồi sẽ ra ngay. Ai ngờ Công đi vào, xác định mục tiêu, lập tức tiến tới vị trí ở giữa sô pha, ba bước thành hai, vòng qua bàn trà, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi…
Chương 8
Xin lỗi, nhận nhầm ngườiTác giả: Nhất Nam PhuTruyện Đam MỹCông là trùm giả nữ, dùng một cái váy làm thù lao trả thù tên cặn bã giùm bạn. Kế hoạch là trước giả nữ để rù quến, sau khi tên khốn kia cắn câu thì lật váy lên dọa tên kia ‘héo’ luôn. Lúc lên kế hoạch, mọi thứ đều được tính toán chu toàn, chỉ có điều… Công nào có biết tên bạn trai kia tròn méo thế nào đâu. Tới lúc lên hẹn, Công theo kế hoạch giả gái, đi với bạn tới quán bar, trước khi đẩy cửa phòng ra bạn thân lại có việc gấp phải đi, Công đành phải một mình vào trước. Thân là trùm giả gái mang trái tim thiếu nữ, bị đầu độc nặng nề bởi những bộ phim thần tượng thanh xuân, đối với loại kịch bản đơn giản như ăn bánh này, cậu tự tin mở cửa đi vào. Bởi vì đèn trong phòng quá mờ, người bên trong không rõ mặt cậu, chỉ thấy một cô gái tóc dài mặc váy cực ngắn đi vào, ai cũng không quen, còn tưởng là cô đi nhầm, có lẽ nhìn rõ rồi sẽ ra ngay. Ai ngờ Công đi vào, xác định mục tiêu, lập tức tiến tới vị trí ở giữa sô pha, ba bước thành hai, vòng qua bàn trà, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi… Mười một giờ trưa ngày thứ hai, Công đúng hẹn xuất hiện ở cổng trường, đi về phía trước có chút thấp thỏm, cậu cho rằng có lẽ mình nghe nhầm, hoặc là Thụ chỉ đùa thôi, nhiều khi tới đó lại nhắn tin tới nói có việc, nhưng nghĩ lại, ngày hôm qua Thụ trong điện thoại có vẻ nghiêm túc lắm, không giống giả bộ, bởi vậy cho dù có nghi ngờ, cậu cũng đến chỗ hẹn.Cậu nghĩ rằng, dù thế nào đi nữa, Thụ chủ động hẹn cậu, cậu cũng đồng ý rồi thì phải giữ lời hứa, Thụ không tới thì cũng là chuyện của hắn.Bạn thân lúc nghe cậu kể thì kích động không thôi, mức độ cũng không thua kém gì nghe nói idol của mình vừa tách khỏi con chim trĩ, không trêu ghẹo cũng không cười cợt, ôm đùi Công nói: “Sau này nếu mày phát tài đừng có quên bà mai là tao đó nha.”Công: “???”Cửa kính xe hạ xuống, Thụ ngồi ghế lái chào cậu: “Lên xe đi.”Nói xong xoay người mở cửa xe giúp cậu, Công khách sáo gật đầu, ngồi vào ghế.Công vừa ngồi xuống Thụ liền đưa khăn ướt qua.“Đứng dưới nắng lâu vậy chắc nóng lắm? Lau tí cho mát đi.”“Ừ.” Công nhận lấy lau lau trán vài cái, không dám lau quá mạnh bạo sợ kem chống nắng trôi hết.Dùng xong lại không biết ném khăn chỗ nào, Thụ lấy khăn lại nhét vào trong túi áo khoác của mình, sau đó nghiêng người thắt dây an toàn cho cậu.Công bị hắn đột ngột kéo ngắn khoảng cách có chút hoảng sợ, đang nghĩ không biết nên đẩy hắn ra hay nhắm mắt lại thì thấy dây an toàn bên cạnh được thắt lại.Công: “……”Thụ: “Sao vậy?”Công: “Không… Có gì đâu.”Nhục vãi, cậu che mặt lại.Thụ cười lắc đầu, khởi động xe.
Mười một giờ trưa ngày thứ hai, Công đúng hẹn xuất hiện ở cổng trường, đi về phía trước có chút thấp thỏm, cậu cho rằng có lẽ mình nghe nhầm, hoặc là Thụ chỉ đùa thôi, nhiều khi tới đó lại nhắn tin tới nói có việc, nhưng nghĩ lại, ngày hôm qua Thụ trong điện thoại có vẻ nghiêm túc lắm, không giống giả bộ, bởi vậy cho dù có nghi ngờ, cậu cũng đến chỗ hẹn.
Cậu nghĩ rằng, dù thế nào đi nữa, Thụ chủ động hẹn cậu, cậu cũng đồng ý rồi thì phải giữ lời hứa, Thụ không tới thì cũng là chuyện của hắn.
Bạn thân lúc nghe cậu kể thì kích động không thôi, mức độ cũng không thua kém gì nghe nói idol của mình vừa tách khỏi con chim trĩ, không trêu ghẹo cũng không cười cợt, ôm đùi Công nói: “Sau này nếu mày phát tài đừng có quên bà mai là tao đó nha.”
Công: “???”
Cửa kính xe hạ xuống, Thụ ngồi ghế lái chào cậu: “Lên xe đi.”
Nói xong xoay người mở cửa xe giúp cậu, Công khách sáo gật đầu, ngồi vào ghế.
Công vừa ngồi xuống Thụ liền đưa khăn ướt qua.
“Đứng dưới nắng lâu vậy chắc nóng lắm? Lau tí cho mát đi.”
“Ừ.” Công nhận lấy lau lau trán vài cái, không dám lau quá mạnh bạo sợ kem chống nắng trôi hết.
Dùng xong lại không biết ném khăn chỗ nào, Thụ lấy khăn lại nhét vào trong túi áo khoác của mình, sau đó nghiêng người thắt dây an toàn cho cậu.
Công bị hắn đột ngột kéo ngắn khoảng cách có chút hoảng sợ, đang nghĩ không biết nên đẩy hắn ra hay nhắm mắt lại thì thấy dây an toàn bên cạnh được thắt lại.
Công: “……”
Thụ: “Sao vậy?”
Công: “Không… Có gì đâu.”
Nhục vãi, cậu che mặt lại.
Thụ cười lắc đầu, khởi động xe.
Xin lỗi, nhận nhầm ngườiTác giả: Nhất Nam PhuTruyện Đam MỹCông là trùm giả nữ, dùng một cái váy làm thù lao trả thù tên cặn bã giùm bạn. Kế hoạch là trước giả nữ để rù quến, sau khi tên khốn kia cắn câu thì lật váy lên dọa tên kia ‘héo’ luôn. Lúc lên kế hoạch, mọi thứ đều được tính toán chu toàn, chỉ có điều… Công nào có biết tên bạn trai kia tròn méo thế nào đâu. Tới lúc lên hẹn, Công theo kế hoạch giả gái, đi với bạn tới quán bar, trước khi đẩy cửa phòng ra bạn thân lại có việc gấp phải đi, Công đành phải một mình vào trước. Thân là trùm giả gái mang trái tim thiếu nữ, bị đầu độc nặng nề bởi những bộ phim thần tượng thanh xuân, đối với loại kịch bản đơn giản như ăn bánh này, cậu tự tin mở cửa đi vào. Bởi vì đèn trong phòng quá mờ, người bên trong không rõ mặt cậu, chỉ thấy một cô gái tóc dài mặc váy cực ngắn đi vào, ai cũng không quen, còn tưởng là cô đi nhầm, có lẽ nhìn rõ rồi sẽ ra ngay. Ai ngờ Công đi vào, xác định mục tiêu, lập tức tiến tới vị trí ở giữa sô pha, ba bước thành hai, vòng qua bàn trà, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi… Mười một giờ trưa ngày thứ hai, Công đúng hẹn xuất hiện ở cổng trường, đi về phía trước có chút thấp thỏm, cậu cho rằng có lẽ mình nghe nhầm, hoặc là Thụ chỉ đùa thôi, nhiều khi tới đó lại nhắn tin tới nói có việc, nhưng nghĩ lại, ngày hôm qua Thụ trong điện thoại có vẻ nghiêm túc lắm, không giống giả bộ, bởi vậy cho dù có nghi ngờ, cậu cũng đến chỗ hẹn.Cậu nghĩ rằng, dù thế nào đi nữa, Thụ chủ động hẹn cậu, cậu cũng đồng ý rồi thì phải giữ lời hứa, Thụ không tới thì cũng là chuyện của hắn.Bạn thân lúc nghe cậu kể thì kích động không thôi, mức độ cũng không thua kém gì nghe nói idol của mình vừa tách khỏi con chim trĩ, không trêu ghẹo cũng không cười cợt, ôm đùi Công nói: “Sau này nếu mày phát tài đừng có quên bà mai là tao đó nha.”Công: “???”Cửa kính xe hạ xuống, Thụ ngồi ghế lái chào cậu: “Lên xe đi.”Nói xong xoay người mở cửa xe giúp cậu, Công khách sáo gật đầu, ngồi vào ghế.Công vừa ngồi xuống Thụ liền đưa khăn ướt qua.“Đứng dưới nắng lâu vậy chắc nóng lắm? Lau tí cho mát đi.”“Ừ.” Công nhận lấy lau lau trán vài cái, không dám lau quá mạnh bạo sợ kem chống nắng trôi hết.Dùng xong lại không biết ném khăn chỗ nào, Thụ lấy khăn lại nhét vào trong túi áo khoác của mình, sau đó nghiêng người thắt dây an toàn cho cậu.Công bị hắn đột ngột kéo ngắn khoảng cách có chút hoảng sợ, đang nghĩ không biết nên đẩy hắn ra hay nhắm mắt lại thì thấy dây an toàn bên cạnh được thắt lại.Công: “……”Thụ: “Sao vậy?”Công: “Không… Có gì đâu.”Nhục vãi, cậu che mặt lại.Thụ cười lắc đầu, khởi động xe.