---Vào buổi chiều, ánh hoàng hôn chiếu qua bức tường kính của văn phòng. Không khí lạnh từ điều hòa khiến những người trong văn phòng không cảm nhận được cái nóng đang bao trùm cả thành phố bên ngoài. Trình Ly cầm cốc cà phê, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. So với tiếng gõ bàn phím liên tục xung quanh, trông cô có vẻ nhàn nhã và thong thả hơn. Trên màn hình máy tính của cô đang phát một cuộc họp báo đặc biệt, dường như không liên quan nhiều đến công việc. Cho đến khi được vỗ vai. Trình Ly ngẩng đầu, nhìn thấy người đến là Nhậm Khuông, ông chủ lớn của công ty. Cô đưa tay tháo tai nghe không dây đang cắm ở tai ra. "Em đã gửi kế hoạch tối ưu hóa hệ thống cơ sở hạ tầng mới nhất đến địa chỉ email của anh. Anh đã đọc nó chưa?"Trình Ly không quan tâm chút nào tới chuyện bị bắt gặp đang làm việc riêng, nhanh chóng hỏi. Nhậm Khuông liếc nhìn màn hình máy tính của cô: "Em đang xem hội nghị mới nhất của Khoa học kỹ thuật Khải Vực phải không?""Không phải Khoa học kỹ thuật Khải Vực đã tuyên…

Chương 25: Chương 25

Kết Hôn Mà ThôiTác giả: Tưởng Mục ĐồngTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng---Vào buổi chiều, ánh hoàng hôn chiếu qua bức tường kính của văn phòng. Không khí lạnh từ điều hòa khiến những người trong văn phòng không cảm nhận được cái nóng đang bao trùm cả thành phố bên ngoài. Trình Ly cầm cốc cà phê, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. So với tiếng gõ bàn phím liên tục xung quanh, trông cô có vẻ nhàn nhã và thong thả hơn. Trên màn hình máy tính của cô đang phát một cuộc họp báo đặc biệt, dường như không liên quan nhiều đến công việc. Cho đến khi được vỗ vai. Trình Ly ngẩng đầu, nhìn thấy người đến là Nhậm Khuông, ông chủ lớn của công ty. Cô đưa tay tháo tai nghe không dây đang cắm ở tai ra. "Em đã gửi kế hoạch tối ưu hóa hệ thống cơ sở hạ tầng mới nhất đến địa chỉ email của anh. Anh đã đọc nó chưa?"Trình Ly không quan tâm chút nào tới chuyện bị bắt gặp đang làm việc riêng, nhanh chóng hỏi. Nhậm Khuông liếc nhìn màn hình máy tính của cô: "Em đang xem hội nghị mới nhất của Khoa học kỹ thuật Khải Vực phải không?""Không phải Khoa học kỹ thuật Khải Vực đã tuyên… ----Không phải Dung Kỳ cảm thấy mình cố ý tiếp cận cậu ta chứ?Trình Ly cố gắng sắp xếp những chuyện xảy ra sau khi bọn họ gặp nhau.Trong quán bar, cô đá một phát khiến chiếc giày của mình bắn về phía Dung Kỳ.Sau đó không may, dép lê lại hỏng ngay trước mặt người ta.Mượn cơ hội trả lại đôi dép, nhân dịp tiến vào nhà Dung Kỳ.Nhưng quan trọng nhất là những gì cô đã nói tối nay.Dù giải thích thế nào thì cô cũng không thể giải thích rõ ràng được.Cho dù trước đó cô thật sự không có bất kỳ suy nghĩ gì với Dung Kỳ, nhưng từ đêm nay trở đi, anh chính là một hình tượng cô ngưỡng mộ, cầu mà không được.Không đúng.Có thể ngưỡng mộ Dung Kỳ.Nhưng cầu mà không được thì không phải!Vừa nghĩ đến hành vi của Hứa Ký Hành, lửa giận trong lòng Trình Ly lại bùng lên.Hôm nay anh ta chà đạp tôn nghiêm của cô như thế nào, cô cũng sẽ hung hăng trả lại như thế ấy.Trình Ly không chờ mong Hứa Ký Hành sẽ quỳ xuống trước mặt mình xin tha thứ, bởi vì cô cũng sẽ không tha thứ.Cô chỉ muốn đối phương biết rõ nếu cô rời bỏ anh ta, cô sẽ tìm được người tốt hơn.Không phải, là người tốt nhất.Dung Kỳ trước mắt chính là người đàn ông tốt nhất.Bất kể là ngoại hình, thân thế hay là sự nghiệp, Dung Kỳ đều hơn hẳn Hứa Kế Hành.Trình Ly nhanh chóng sắp xếp lại những suy tư của mình.Cô nghiêm túc nói: "Được rồi, cậu cứ thử nghiêm túc cân nhắc lời của tôi nha."Nói xong, cô không lảng tránh nữa, ngẩng đầu nhìn thẳng Dung Kỳ, chuẩn bị đối phó với phản ứng của anh.Nhưng Dung Kỳ rất bình tĩnh, biểu cảm không thay đổi chút nào.Đúng rồi, Dung Kỳ cũng không lạ lẫm gì khi nghe những cô gái nói lời này.Tối đó, trong quán bar, cô đã nhìn thấy anh từ chối ba cô gái có ý muốn làm quen.Nghĩ đến đây, Trình Ly không khỏi ưỡn ngực ngẩng cao đầu.Dù sao lời cũng đã nói, cho dù bị từ chối thì cô cũng phải phải tỏ vẻ lãnh đạm.Ít nhất theo cách này cô sẽ không bớt được sự xấu hổ.Cuộc sống mà, chẳng phải chỉ thất bại và nhiều lần thất bại lặp đi lặp lại thôi sao.Nhưng Dung Kỳ cũng không từ chối như cô tưởng tượng.Trái lại, anh chẳng qua chỉ lặng lẽ đứng đó, không nói tiếp.Đây là đùa cô hả?Trình Ly không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy mình nên tranh thủ thời gian anh chưa kịp phản ứng mà nhanh chóng rời đi, vì vậy cô nói thẳng:"Muộn như vậy rồi, tôi không làm phiền cậu nữa.""Ngủ ngon."Nói xong hai chữ này, cô chuẩn bị rời đi.Nhưng lúc này Dung Kỳ đột nhiên nói: "Cứ đi như vậy sao?"Bằng không thì sao?.

----Không phải Dung Kỳ cảm thấy mình cố ý tiếp cận cậu ta chứ?Trình Ly cố gắng sắp xếp những chuyện xảy ra sau khi bọn họ gặp nhau.

Trong quán bar, cô đá một phát khiến chiếc giày của mình bắn về phía Dung Kỳ.

Sau đó không may, dép lê lại hỏng ngay trước mặt người ta.

Mượn cơ hội trả lại đôi dép, nhân dịp tiến vào nhà Dung Kỳ.

Nhưng quan trọng nhất là những gì cô đã nói tối nay.

Dù giải thích thế nào thì cô cũng không thể giải thích rõ ràng được.

Cho dù trước đó cô thật sự không có bất kỳ suy nghĩ gì với Dung Kỳ, nhưng từ đêm nay trở đi, anh chính là một hình tượng cô ngưỡng mộ, cầu mà không được.

Không đúng.

Có thể ngưỡng mộ Dung Kỳ.

Nhưng cầu mà không được thì không phải!Vừa nghĩ đến hành vi của Hứa Ký Hành, lửa giận trong lòng Trình Ly lại bùng lên.

Hôm nay anh ta chà đạp tôn nghiêm của cô như thế nào, cô cũng sẽ hung hăng trả lại như thế ấy.

Trình Ly không chờ mong Hứa Ký Hành sẽ quỳ xuống trước mặt mình xin tha thứ, bởi vì cô cũng sẽ không tha thứ.

Cô chỉ muốn đối phương biết rõ nếu cô rời bỏ anh ta, cô sẽ tìm được người tốt hơn.

Không phải, là người tốt nhất.

Dung Kỳ trước mắt chính là người đàn ông tốt nhất.

Bất kể là ngoại hình, thân thế hay là sự nghiệp, Dung Kỳ đều hơn hẳn Hứa Kế Hành.

Trình Ly nhanh chóng sắp xếp lại những suy tư của mình.

Cô nghiêm túc nói: "Được rồi, cậu cứ thử nghiêm túc cân nhắc lời của tôi nha.

"Nói xong, cô không lảng tránh nữa, ngẩng đầu nhìn thẳng Dung Kỳ, chuẩn bị đối phó với phản ứng của anh.

Nhưng Dung Kỳ rất bình tĩnh, biểu cảm không thay đổi chút nào.

Đúng rồi, Dung Kỳ cũng không lạ lẫm gì khi nghe những cô gái nói lời này.

Tối đó, trong quán bar, cô đã nhìn thấy anh từ chối ba cô gái có ý muốn làm quen.

Nghĩ đến đây, Trình Ly không khỏi ưỡn ngực ngẩng cao đầu.

Dù sao lời cũng đã nói, cho dù bị từ chối thì cô cũng phải phải tỏ vẻ lãnh đạm.

Ít nhất theo cách này cô sẽ không bớt được sự xấu hổ.

Cuộc sống mà, chẳng phải chỉ thất bại và nhiều lần thất bại lặp đi lặp lại thôi sao.

Nhưng Dung Kỳ cũng không từ chối như cô tưởng tượng.

Trái lại, anh chẳng qua chỉ lặng lẽ đứng đó, không nói tiếp.

Đây là đùa cô hả?Trình Ly không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy mình nên tranh thủ thời gian anh chưa kịp phản ứng mà nhanh chóng rời đi, vì vậy cô nói thẳng:"Muộn như vậy rồi, tôi không làm phiền cậu nữa.

""Ngủ ngon.

"Nói xong hai chữ này, cô chuẩn bị rời đi.

Nhưng lúc này Dung Kỳ đột nhiên nói: "Cứ đi như vậy sao?"Bằng không thì sao?.

Kết Hôn Mà ThôiTác giả: Tưởng Mục ĐồngTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng---Vào buổi chiều, ánh hoàng hôn chiếu qua bức tường kính của văn phòng. Không khí lạnh từ điều hòa khiến những người trong văn phòng không cảm nhận được cái nóng đang bao trùm cả thành phố bên ngoài. Trình Ly cầm cốc cà phê, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. So với tiếng gõ bàn phím liên tục xung quanh, trông cô có vẻ nhàn nhã và thong thả hơn. Trên màn hình máy tính của cô đang phát một cuộc họp báo đặc biệt, dường như không liên quan nhiều đến công việc. Cho đến khi được vỗ vai. Trình Ly ngẩng đầu, nhìn thấy người đến là Nhậm Khuông, ông chủ lớn của công ty. Cô đưa tay tháo tai nghe không dây đang cắm ở tai ra. "Em đã gửi kế hoạch tối ưu hóa hệ thống cơ sở hạ tầng mới nhất đến địa chỉ email của anh. Anh đã đọc nó chưa?"Trình Ly không quan tâm chút nào tới chuyện bị bắt gặp đang làm việc riêng, nhanh chóng hỏi. Nhậm Khuông liếc nhìn màn hình máy tính của cô: "Em đang xem hội nghị mới nhất của Khoa học kỹ thuật Khải Vực phải không?""Không phải Khoa học kỹ thuật Khải Vực đã tuyên… ----Không phải Dung Kỳ cảm thấy mình cố ý tiếp cận cậu ta chứ?Trình Ly cố gắng sắp xếp những chuyện xảy ra sau khi bọn họ gặp nhau.Trong quán bar, cô đá một phát khiến chiếc giày của mình bắn về phía Dung Kỳ.Sau đó không may, dép lê lại hỏng ngay trước mặt người ta.Mượn cơ hội trả lại đôi dép, nhân dịp tiến vào nhà Dung Kỳ.Nhưng quan trọng nhất là những gì cô đã nói tối nay.Dù giải thích thế nào thì cô cũng không thể giải thích rõ ràng được.Cho dù trước đó cô thật sự không có bất kỳ suy nghĩ gì với Dung Kỳ, nhưng từ đêm nay trở đi, anh chính là một hình tượng cô ngưỡng mộ, cầu mà không được.Không đúng.Có thể ngưỡng mộ Dung Kỳ.Nhưng cầu mà không được thì không phải!Vừa nghĩ đến hành vi của Hứa Ký Hành, lửa giận trong lòng Trình Ly lại bùng lên.Hôm nay anh ta chà đạp tôn nghiêm của cô như thế nào, cô cũng sẽ hung hăng trả lại như thế ấy.Trình Ly không chờ mong Hứa Ký Hành sẽ quỳ xuống trước mặt mình xin tha thứ, bởi vì cô cũng sẽ không tha thứ.Cô chỉ muốn đối phương biết rõ nếu cô rời bỏ anh ta, cô sẽ tìm được người tốt hơn.Không phải, là người tốt nhất.Dung Kỳ trước mắt chính là người đàn ông tốt nhất.Bất kể là ngoại hình, thân thế hay là sự nghiệp, Dung Kỳ đều hơn hẳn Hứa Kế Hành.Trình Ly nhanh chóng sắp xếp lại những suy tư của mình.Cô nghiêm túc nói: "Được rồi, cậu cứ thử nghiêm túc cân nhắc lời của tôi nha."Nói xong, cô không lảng tránh nữa, ngẩng đầu nhìn thẳng Dung Kỳ, chuẩn bị đối phó với phản ứng của anh.Nhưng Dung Kỳ rất bình tĩnh, biểu cảm không thay đổi chút nào.Đúng rồi, Dung Kỳ cũng không lạ lẫm gì khi nghe những cô gái nói lời này.Tối đó, trong quán bar, cô đã nhìn thấy anh từ chối ba cô gái có ý muốn làm quen.Nghĩ đến đây, Trình Ly không khỏi ưỡn ngực ngẩng cao đầu.Dù sao lời cũng đã nói, cho dù bị từ chối thì cô cũng phải phải tỏ vẻ lãnh đạm.Ít nhất theo cách này cô sẽ không bớt được sự xấu hổ.Cuộc sống mà, chẳng phải chỉ thất bại và nhiều lần thất bại lặp đi lặp lại thôi sao.Nhưng Dung Kỳ cũng không từ chối như cô tưởng tượng.Trái lại, anh chẳng qua chỉ lặng lẽ đứng đó, không nói tiếp.Đây là đùa cô hả?Trình Ly không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy mình nên tranh thủ thời gian anh chưa kịp phản ứng mà nhanh chóng rời đi, vì vậy cô nói thẳng:"Muộn như vậy rồi, tôi không làm phiền cậu nữa.""Ngủ ngon."Nói xong hai chữ này, cô chuẩn bị rời đi.Nhưng lúc này Dung Kỳ đột nhiên nói: "Cứ đi như vậy sao?"Bằng không thì sao?.

Chương 25: Chương 25