Chương 1: Chiến Thần Bắc Cảnh Hoang mạc Bắc Cảnh, gió lớn thổi soái kỳ bay phất phới, xa xa thỉnh thoảng truyền đến âm thanh tiếng súng tiếng pháo. Dưới soái kỳ, Trần Ninh đứng chấp tay, nhìn về chiến trường nơi xa, trầm giọng nói: “Tình hình chiến đấu như thế nào?” “Báo cáo Thiếu tướng, lần này 10 vạn quân giặc tới xâm phạm, đã tan tác.” Một người mặc quân trang, chiến sĩ vóc người cường tráng lớn tiếng báo cáo, ánh mắt nhìn Trần Ninh, tràn đầy kính nể. Thiếu tướng Trần Ninh, chiến thần Bắc Cảnh. Tuổi trẻ nhập ngũ, đại chiến đại thắng, năm năm qua ở Bắc Cảnh lập được chiến công hiển hách. Cũng chính vì có anh trấn thủ biên giới, mới có thể áp chế quân giặc xâm phạm, mới có Hoa Hạ phồn vinh ổn định hôm nay. “Thiếu tướng, trận chiến này chém giết 7 vạn quân giặc, bắt 3 vạn tù binh, xin chỉ thị nên xử trí những tù binh này như thế nào? Trần Ninh Nghe vậy, mắt phượng nữa nhắm nữa mở, âm thanh chết chóc quả đoán: “Người xâm phạm Hoa Hạ ta, giết không tha.” “Tuân mệnh.” Chiến sĩ cường…
Chương 1287
Thiếu Soái Trở VềTác giả: Trần NinhTruyện Ngôn TìnhChương 1: Chiến Thần Bắc Cảnh Hoang mạc Bắc Cảnh, gió lớn thổi soái kỳ bay phất phới, xa xa thỉnh thoảng truyền đến âm thanh tiếng súng tiếng pháo. Dưới soái kỳ, Trần Ninh đứng chấp tay, nhìn về chiến trường nơi xa, trầm giọng nói: “Tình hình chiến đấu như thế nào?” “Báo cáo Thiếu tướng, lần này 10 vạn quân giặc tới xâm phạm, đã tan tác.” Một người mặc quân trang, chiến sĩ vóc người cường tráng lớn tiếng báo cáo, ánh mắt nhìn Trần Ninh, tràn đầy kính nể. Thiếu tướng Trần Ninh, chiến thần Bắc Cảnh. Tuổi trẻ nhập ngũ, đại chiến đại thắng, năm năm qua ở Bắc Cảnh lập được chiến công hiển hách. Cũng chính vì có anh trấn thủ biên giới, mới có thể áp chế quân giặc xâm phạm, mới có Hoa Hạ phồn vinh ổn định hôm nay. “Thiếu tướng, trận chiến này chém giết 7 vạn quân giặc, bắt 3 vạn tù binh, xin chỉ thị nên xử trí những tù binh này như thế nào? Trần Ninh Nghe vậy, mắt phượng nữa nhắm nữa mở, âm thanh chết chóc quả đoán: “Người xâm phạm Hoa Hạ ta, giết không tha.” “Tuân mệnh.” Chiến sĩ cường… Chương 1287: Bởi vậy, cô nghe thấy Trần Ninh bởi vì vấn đề công việc mà vào Thủ đô, cô cũng không hỏi nhiều, chỉ hơi trầm ngâm, liền nói: “Vậy được, hiện tại công việc của em cũng không tính là rất bận, em cũng cùng hai người vào Thủ đô.” “Nhưng em không thể ở lại lâu như vậy, chơi với hai cha con vài ngày, em phải trở về Trung Hải trước, xử lý công việc.” Tống Thanh Thanh nghe thấy cha mẹ đều đi cùng bé đến Thủ đô, nhịn không được nhảy nhót hoan hô, hưng phấn nói: “A, tốt quá rồi.” Lúc này! Đồng Kha cùng Tống Trọng Bân, Mã Hiểu Lệ từ bên ngoài trở về. Đồng Kha biết được một nhà Trần Ninh ba người muốn đi Thủ đô, cô cũng lập tức đi theo, lý do là cô có máy ngày. nghỉ phép, vừa vặn. Tống Sính Đình mỉm cười nói: “Đi đi đi, đi chơi phải có nhiều người mới thú vị, nếu không cha mẹ hai người cũng cùng đi?” Tống Trọng Bân lắc đầu: “Không được, cha đây xương cốt già rồi, không muốn đi xa, không vầy vùng nồi.” Mã Hiểu Lệ cũng nói: “Gần đây mẹ đã tham gia một khóa đào tạo nấu ăn gia đình, mẹ cũng không đi được.” Ngày hôm sau! Trần Ninh và Tống Thanh Thanh đăng ký tham gia các hoạt động trại hè do nhà trường tổ chức. Ngày thứ ba, Trần Ninh cùng Tống Sính Đình, Đồng Kha, mang theo hành lý đơn giản, cùng Đồng Kha đến trường, cùng các học sinh, phụ huynh, còn có các thầy cô dẫn đoàn tập hợp, sau đó xuất phát, đi đến Thủ đô. Có 200 học sinh tham gia trại hè trường. tiểu học Úc Kim Hương, mỗi học sinh có thể dẫn theo cha mẹ của mình, cộng với giáo viên và nhân viên của trường, có chừng mắy trăm người. Trường tiểu học Úc Kim Hương để thuận tiện cho việc đi lại, trực tiếp thuê máy bay, thuê một chiếc Airbus A380, bay thẳng đến Thủ đô. Trên máy bay! Những đứa trẻ rất phấn khích, líu lo, giống như một đàn chim sẻ hạnh phúc. Cha mẹ bình tĩnh hơn nhiều, hoặc là lên máy bay bắt đầu ngủ che mắt ngủ, hoặc thì thầm với bầu trời. Ngấẫu nhiên là! Trần Ninh và Tống Sính Đình còn gặp người quen, chính là Hoàng Thiên Thuận và Hoàng phu nhân. Vợ chồng Hoàng Thiên Thuận nhìn thấy Trần Ninh, sắc mặt liền trầm xuống, có chút oán hận nhìn nhà Trần Ninh. Vốn dĩ! Ngày đó vợ chồng Hoàng Thiên Thuận bị phạt đứng ở sân trường học, sau khi mắt mặt trong giới giáo dục, quay đầu lại liền hỏi thăm một chút rốt cuộc Trần Ninh cùng cục trưởng bọn họ có quan hệ gì? Lại nghe thấy đồng nghiệp nói, Trần Ninh chỉ là một người bình thường, nhưng là vì trước kia Trần Ninh đã cứu Lương cục trưởng, có ân đối với Lương cục trưởng, cho. nên Lương cục trưởng mới bảo vệ Trần Ninh như vậy. Sau khi vợ chồng Hoàng Thiên Thuận biết Trần Ninh là người bình thường, hận ý đối với Trần Ninh dâng lên ngập trời. Họ cũng không ngờ bọn họ lại gặp nhau sớm như vậy. Trần Ninh đương nhiên chú ý tới ánh mắt thù hận của vợ: chồng Hoàng Thiên Thuận, nhưng anh cũng không coi trọng, căn bản anh cũng không đặt vợ chồng Hoàng Thiên Thuận vào mắt. Vào buổi tối, máy bay chở khách cuối cùng đã đến Thủ đô, từ từ hạ cánh tại sân bay ngoại ô. “Các bạn học sinh, phụ huynh, cầm theo hành lý vật phẩm của mọi người, xuống máy bay, tất cả mọi người chờ chút nhớ kỹ xếp hàng, đừng để bị mắt.” Lần này thầy tổng giám thị Chung Đại Kỳ phụ trách dẫn đội, lớn tiếng chào hỏi mọi người xuống máy bay. Mọi người xuống máy bay, ra khỏi sân bay.
Chương 1287:
Bởi vậy, cô nghe thấy Trần Ninh bởi vì vấn đề công việc mà vào Thủ đô, cô cũng không hỏi nhiều, chỉ hơi trầm ngâm, liền nói: “Vậy được, hiện tại công việc của em cũng không tính là rất bận, em cũng cùng hai người vào Thủ đô.”
“Nhưng em không thể ở lại lâu như vậy, chơi với hai cha con vài ngày, em phải trở về Trung Hải trước, xử lý công việc.”
Tống Thanh Thanh nghe thấy cha mẹ đều đi cùng bé đến Thủ đô, nhịn không được nhảy nhót hoan hô, hưng phấn nói: “A, tốt quá rồi.”
Lúc này!
Đồng Kha cùng Tống Trọng Bân, Mã Hiểu Lệ từ bên ngoài trở về.
Đồng Kha biết được một nhà Trần Ninh ba người muốn đi Thủ đô, cô cũng lập tức đi theo, lý do là cô có máy ngày.
nghỉ phép, vừa vặn.
Tống Sính Đình mỉm cười nói: “Đi đi đi, đi chơi phải có nhiều người mới thú vị, nếu không cha mẹ hai người cũng cùng đi?”
Tống Trọng Bân lắc đầu: “Không được, cha đây xương cốt già rồi, không muốn đi xa, không vầy vùng nồi.”
Mã Hiểu Lệ cũng nói: “Gần đây mẹ đã tham gia một khóa đào tạo nấu ăn gia đình, mẹ cũng không đi được.”
Ngày hôm sau!
Trần Ninh và Tống Thanh Thanh đăng ký tham gia các hoạt động trại hè do nhà trường tổ chức.
Ngày thứ ba, Trần Ninh cùng Tống Sính Đình, Đồng Kha, mang theo hành lý đơn giản, cùng Đồng Kha đến trường, cùng các học sinh, phụ huynh, còn có các thầy cô dẫn đoàn tập hợp, sau đó xuất phát, đi đến Thủ đô.
Có 200 học sinh tham gia trại hè trường. tiểu học Úc Kim Hương, mỗi học sinh có thể dẫn theo cha mẹ của mình, cộng với giáo viên và nhân viên của trường, có chừng mắy trăm người.
Trường tiểu học Úc Kim Hương để thuận tiện cho việc đi lại, trực tiếp thuê máy bay, thuê một chiếc Airbus A380, bay thẳng đến Thủ đô.
Trên máy bay!
Những đứa trẻ rất phấn khích, líu lo, giống như một đàn chim sẻ hạnh phúc.
Cha mẹ bình tĩnh hơn nhiều, hoặc là lên máy bay bắt đầu ngủ che mắt ngủ, hoặc thì thầm với bầu trời.
Ngấẫu nhiên là!
Trần Ninh và Tống Sính Đình còn gặp người quen, chính là Hoàng Thiên Thuận và Hoàng phu nhân.
Vợ chồng Hoàng Thiên Thuận nhìn thấy Trần Ninh, sắc mặt liền trầm xuống, có chút oán hận nhìn nhà Trần Ninh.
Vốn dĩ!
Ngày đó vợ chồng Hoàng Thiên Thuận bị phạt đứng ở sân trường học, sau khi mắt mặt trong giới giáo dục, quay đầu lại liền hỏi thăm một chút rốt cuộc Trần Ninh cùng cục trưởng bọn họ có quan hệ gì?
Lại nghe thấy đồng nghiệp nói, Trần Ninh chỉ là một người bình thường, nhưng là vì trước kia Trần Ninh đã cứu Lương cục trưởng, có ân đối với Lương cục trưởng, cho.
nên Lương cục trưởng mới bảo vệ Trần Ninh như vậy.
Sau khi vợ chồng Hoàng Thiên Thuận biết Trần Ninh là người bình thường, hận ý đối với Trần Ninh dâng lên ngập trời.
Họ cũng không ngờ bọn họ lại gặp nhau sớm như vậy.
Trần Ninh đương nhiên chú ý tới ánh mắt thù hận của vợ: chồng Hoàng Thiên Thuận, nhưng anh cũng không coi trọng, căn bản anh cũng không đặt vợ chồng Hoàng Thiên Thuận vào mắt.
Vào buổi tối, máy bay chở khách cuối cùng đã đến Thủ đô, từ từ hạ cánh tại sân bay ngoại ô.
“Các bạn học sinh, phụ huynh, cầm theo hành lý vật phẩm của mọi người, xuống máy bay, tất cả mọi người chờ chút nhớ kỹ xếp hàng, đừng để bị mắt.”
Lần này thầy tổng giám thị Chung Đại Kỳ phụ trách dẫn đội, lớn tiếng chào hỏi mọi người xuống máy bay.
Mọi người xuống máy bay, ra khỏi sân bay.
Thiếu Soái Trở VềTác giả: Trần NinhTruyện Ngôn TìnhChương 1: Chiến Thần Bắc Cảnh Hoang mạc Bắc Cảnh, gió lớn thổi soái kỳ bay phất phới, xa xa thỉnh thoảng truyền đến âm thanh tiếng súng tiếng pháo. Dưới soái kỳ, Trần Ninh đứng chấp tay, nhìn về chiến trường nơi xa, trầm giọng nói: “Tình hình chiến đấu như thế nào?” “Báo cáo Thiếu tướng, lần này 10 vạn quân giặc tới xâm phạm, đã tan tác.” Một người mặc quân trang, chiến sĩ vóc người cường tráng lớn tiếng báo cáo, ánh mắt nhìn Trần Ninh, tràn đầy kính nể. Thiếu tướng Trần Ninh, chiến thần Bắc Cảnh. Tuổi trẻ nhập ngũ, đại chiến đại thắng, năm năm qua ở Bắc Cảnh lập được chiến công hiển hách. Cũng chính vì có anh trấn thủ biên giới, mới có thể áp chế quân giặc xâm phạm, mới có Hoa Hạ phồn vinh ổn định hôm nay. “Thiếu tướng, trận chiến này chém giết 7 vạn quân giặc, bắt 3 vạn tù binh, xin chỉ thị nên xử trí những tù binh này như thế nào? Trần Ninh Nghe vậy, mắt phượng nữa nhắm nữa mở, âm thanh chết chóc quả đoán: “Người xâm phạm Hoa Hạ ta, giết không tha.” “Tuân mệnh.” Chiến sĩ cường… Chương 1287: Bởi vậy, cô nghe thấy Trần Ninh bởi vì vấn đề công việc mà vào Thủ đô, cô cũng không hỏi nhiều, chỉ hơi trầm ngâm, liền nói: “Vậy được, hiện tại công việc của em cũng không tính là rất bận, em cũng cùng hai người vào Thủ đô.” “Nhưng em không thể ở lại lâu như vậy, chơi với hai cha con vài ngày, em phải trở về Trung Hải trước, xử lý công việc.” Tống Thanh Thanh nghe thấy cha mẹ đều đi cùng bé đến Thủ đô, nhịn không được nhảy nhót hoan hô, hưng phấn nói: “A, tốt quá rồi.” Lúc này! Đồng Kha cùng Tống Trọng Bân, Mã Hiểu Lệ từ bên ngoài trở về. Đồng Kha biết được một nhà Trần Ninh ba người muốn đi Thủ đô, cô cũng lập tức đi theo, lý do là cô có máy ngày. nghỉ phép, vừa vặn. Tống Sính Đình mỉm cười nói: “Đi đi đi, đi chơi phải có nhiều người mới thú vị, nếu không cha mẹ hai người cũng cùng đi?” Tống Trọng Bân lắc đầu: “Không được, cha đây xương cốt già rồi, không muốn đi xa, không vầy vùng nồi.” Mã Hiểu Lệ cũng nói: “Gần đây mẹ đã tham gia một khóa đào tạo nấu ăn gia đình, mẹ cũng không đi được.” Ngày hôm sau! Trần Ninh và Tống Thanh Thanh đăng ký tham gia các hoạt động trại hè do nhà trường tổ chức. Ngày thứ ba, Trần Ninh cùng Tống Sính Đình, Đồng Kha, mang theo hành lý đơn giản, cùng Đồng Kha đến trường, cùng các học sinh, phụ huynh, còn có các thầy cô dẫn đoàn tập hợp, sau đó xuất phát, đi đến Thủ đô. Có 200 học sinh tham gia trại hè trường. tiểu học Úc Kim Hương, mỗi học sinh có thể dẫn theo cha mẹ của mình, cộng với giáo viên và nhân viên của trường, có chừng mắy trăm người. Trường tiểu học Úc Kim Hương để thuận tiện cho việc đi lại, trực tiếp thuê máy bay, thuê một chiếc Airbus A380, bay thẳng đến Thủ đô. Trên máy bay! Những đứa trẻ rất phấn khích, líu lo, giống như một đàn chim sẻ hạnh phúc. Cha mẹ bình tĩnh hơn nhiều, hoặc là lên máy bay bắt đầu ngủ che mắt ngủ, hoặc thì thầm với bầu trời. Ngấẫu nhiên là! Trần Ninh và Tống Sính Đình còn gặp người quen, chính là Hoàng Thiên Thuận và Hoàng phu nhân. Vợ chồng Hoàng Thiên Thuận nhìn thấy Trần Ninh, sắc mặt liền trầm xuống, có chút oán hận nhìn nhà Trần Ninh. Vốn dĩ! Ngày đó vợ chồng Hoàng Thiên Thuận bị phạt đứng ở sân trường học, sau khi mắt mặt trong giới giáo dục, quay đầu lại liền hỏi thăm một chút rốt cuộc Trần Ninh cùng cục trưởng bọn họ có quan hệ gì? Lại nghe thấy đồng nghiệp nói, Trần Ninh chỉ là một người bình thường, nhưng là vì trước kia Trần Ninh đã cứu Lương cục trưởng, có ân đối với Lương cục trưởng, cho. nên Lương cục trưởng mới bảo vệ Trần Ninh như vậy. Sau khi vợ chồng Hoàng Thiên Thuận biết Trần Ninh là người bình thường, hận ý đối với Trần Ninh dâng lên ngập trời. Họ cũng không ngờ bọn họ lại gặp nhau sớm như vậy. Trần Ninh đương nhiên chú ý tới ánh mắt thù hận của vợ: chồng Hoàng Thiên Thuận, nhưng anh cũng không coi trọng, căn bản anh cũng không đặt vợ chồng Hoàng Thiên Thuận vào mắt. Vào buổi tối, máy bay chở khách cuối cùng đã đến Thủ đô, từ từ hạ cánh tại sân bay ngoại ô. “Các bạn học sinh, phụ huynh, cầm theo hành lý vật phẩm của mọi người, xuống máy bay, tất cả mọi người chờ chút nhớ kỹ xếp hàng, đừng để bị mắt.” Lần này thầy tổng giám thị Chung Đại Kỳ phụ trách dẫn đội, lớn tiếng chào hỏi mọi người xuống máy bay. Mọi người xuống máy bay, ra khỏi sân bay.