Chương 1: Chiến Thần Bắc Cảnh Hoang mạc Bắc Cảnh, gió lớn thổi soái kỳ bay phất phới, xa xa thỉnh thoảng truyền đến âm thanh tiếng súng tiếng pháo. Dưới soái kỳ, Trần Ninh đứng chấp tay, nhìn về chiến trường nơi xa, trầm giọng nói: “Tình hình chiến đấu như thế nào?” “Báo cáo Thiếu tướng, lần này 10 vạn quân giặc tới xâm phạm, đã tan tác.” Một người mặc quân trang, chiến sĩ vóc người cường tráng lớn tiếng báo cáo, ánh mắt nhìn Trần Ninh, tràn đầy kính nể. Thiếu tướng Trần Ninh, chiến thần Bắc Cảnh. Tuổi trẻ nhập ngũ, đại chiến đại thắng, năm năm qua ở Bắc Cảnh lập được chiến công hiển hách. Cũng chính vì có anh trấn thủ biên giới, mới có thể áp chế quân giặc xâm phạm, mới có Hoa Hạ phồn vinh ổn định hôm nay. “Thiếu tướng, trận chiến này chém giết 7 vạn quân giặc, bắt 3 vạn tù binh, xin chỉ thị nên xử trí những tù binh này như thế nào? Trần Ninh Nghe vậy, mắt phượng nữa nhắm nữa mở, âm thanh chết chóc quả đoán: “Người xâm phạm Hoa Hạ ta, giết không tha.” “Tuân mệnh.” Chiến sĩ cường…
Chương 1290
Thiếu Soái Trở VềTác giả: Trần NinhTruyện Ngôn TìnhChương 1: Chiến Thần Bắc Cảnh Hoang mạc Bắc Cảnh, gió lớn thổi soái kỳ bay phất phới, xa xa thỉnh thoảng truyền đến âm thanh tiếng súng tiếng pháo. Dưới soái kỳ, Trần Ninh đứng chấp tay, nhìn về chiến trường nơi xa, trầm giọng nói: “Tình hình chiến đấu như thế nào?” “Báo cáo Thiếu tướng, lần này 10 vạn quân giặc tới xâm phạm, đã tan tác.” Một người mặc quân trang, chiến sĩ vóc người cường tráng lớn tiếng báo cáo, ánh mắt nhìn Trần Ninh, tràn đầy kính nể. Thiếu tướng Trần Ninh, chiến thần Bắc Cảnh. Tuổi trẻ nhập ngũ, đại chiến đại thắng, năm năm qua ở Bắc Cảnh lập được chiến công hiển hách. Cũng chính vì có anh trấn thủ biên giới, mới có thể áp chế quân giặc xâm phạm, mới có Hoa Hạ phồn vinh ổn định hôm nay. “Thiếu tướng, trận chiến này chém giết 7 vạn quân giặc, bắt 3 vạn tù binh, xin chỉ thị nên xử trí những tù binh này như thế nào? Trần Ninh Nghe vậy, mắt phượng nữa nhắm nữa mở, âm thanh chết chóc quả đoán: “Người xâm phạm Hoa Hạ ta, giết không tha.” “Tuân mệnh.” Chiến sĩ cường… Chương 1290: *Có muốn tụi em cho bọn họ một ít máu, cho bọn họ một chút màu sắc?” Bạo Long xua xua tay, ý bảo không cần thủ hạ hỗ trợ. Hắn từ sau lưng lấy ra một con dao sắc bén vô cùng, một bên cạnh tiến về phía Trần Ninh, một bên khiêu khích nói: “Tiểu tử, vừa rồi mày nói cái gì, tai tao không tốt lắm, mày. có thể nói với tao một lần nữa không?” Chung Đại Kỳ cùng máy thầy cô, còn có phụ huynh học sinh trong xe, kể cả Tống Đình Đình và Đồng Kha, Tống Thanh Thanh, nhìn thấy cảnh này đều căng thẳng. Ngay cả Hoàng Thiên Thuận vẻ mặt máu tươi được vợ con nâng đỡ, ánh mắt cũng phức tạp nhìn Trần Ninh. Vẻ mặt Trần Ninh vẫn như bình thản như trước, giống như: hoàn toàn không phát hiện được uy h**p trí mạng của con dao trong tay Bạo Long. Anh bình tĩnh nói: “Lời của tôi, anh nghe rất rõ ràng, không cần tôi nói lại.” Ánh sáng trong mắt Bạo Long chợt lóe: “Vậy mày liền chết đi cho tao!” Nói tiếp, con dao sắc bén trong tay, đột nhiên hung hăng đâm vào lồng n/gực Trần Ninh. “Cần thận!” Tống Sinh Đình nhịn không được lên tiếng nhắc nhở. Hiện trường có không ít phụ huynh cũng sợ hãi kêu lên, mọi người đều che mắt con mình, sợ để cho đứa nhỏ nhìn thấy Trần Ninh bị đâm chét. Trần Ninh đứng tại chỗ bát động, mắt thầy con dao của đối phương sắp đâm vào ngực anh. Anh mới ra tay như tia chớp giữ chặt cổ tay đối phương. Đồng tử Bạo Long phóng to, không dám tin nhìn Trần Ninh. Trần Ninh lại tay không nắm lấy cổ tay hắn, thân thủ này cũng quá lợi hại đi? Bạo Long ý thức được không ổn, hắn dùng hết khí lực toàn thân, hung hăng túm hai cái, muốn tránh thoát sự: kiểm soát của Trần Ninh. Nhưng mà, mặc cho hắn dùng hết sức khí lực, cổ tay bị Trần Ninh bắt được, vậy mà không có cách nào di chuyển. Trong cơn giận dữ, hắn đang muốn nhắc chân cho Trần Ninh một cái vào chỗ hiểm. Tuy nhiên, Trần Ninh di chuyển nhanh hơn. Bàn tay Trần Ninh dùng sức. Răng rắc! Một tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, Trần Ninh lại trực tiếp bẻ gãy cổ tay Bạo Long. NI, Bạo Long kêu thê lương thảm thiết, vang vọng khắp nơi. Mọi người tại hiện trường nhìn thấy cảnh này, đều sợ ngây. người. Những thủ hạ của Bạo Long thấy thế, vừa kinh vừa giận, đang chuẩn bị xông lên xe vây đánh Trần Ninh. Tay trái Trần Ninh xách Bạo Long, trực tiếp đi ra ngoài, nghênh đón đám tên côn đò. Bịch! Trần Ninh bay lên một cước, trực tiếp đá bay tên côn đồ vừa mới xông lên cửa xe ra ngoài, còn mang theo mây đồng bạn. Trần Ninh tiện tay ném Bạo Long xuống xe, Bạo Long ngã đến nhe răng nhếch miệng, vẻ mặt thống khổ. “Giết chét tiểu tử này!” Trong âm thanh phẫn nộ của Bạo Long, không ít tên côn đồ, nhao nhao nhào về phía Trần Ninh vừa mới từ xe buýt đi xuống.
Chương 1290:
*Có muốn tụi em cho bọn họ một ít máu, cho bọn họ một chút màu sắc?”
Bạo Long xua xua tay, ý bảo không cần thủ hạ hỗ trợ.
Hắn từ sau lưng lấy ra một con dao sắc bén vô cùng, một bên cạnh tiến về phía Trần Ninh, một bên khiêu khích nói: “Tiểu tử, vừa rồi mày nói cái gì, tai tao không tốt lắm, mày.
có thể nói với tao một lần nữa không?”
Chung Đại Kỳ cùng máy thầy cô, còn có phụ huynh học sinh trong xe, kể cả Tống Đình Đình và Đồng Kha, Tống Thanh Thanh, nhìn thấy cảnh này đều căng thẳng.
Ngay cả Hoàng Thiên Thuận vẻ mặt máu tươi được vợ con nâng đỡ, ánh mắt cũng phức tạp nhìn Trần Ninh.
Vẻ mặt Trần Ninh vẫn như bình thản như trước, giống như: hoàn toàn không phát hiện được uy h**p trí mạng của con dao trong tay Bạo Long.
Anh bình tĩnh nói: “Lời của tôi, anh nghe rất rõ ràng, không cần tôi nói lại.”
Ánh sáng trong mắt Bạo Long chợt lóe: “Vậy mày liền chết đi cho tao!”
Nói tiếp, con dao sắc bén trong tay, đột nhiên hung hăng đâm vào lồng n/gực Trần Ninh.
“Cần thận!”
Tống Sinh Đình nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.
Hiện trường có không ít phụ huynh cũng sợ hãi kêu lên, mọi người đều che mắt con mình, sợ để cho đứa nhỏ nhìn thấy Trần Ninh bị đâm chét.
Trần Ninh đứng tại chỗ bát động, mắt thầy con dao của đối phương sắp đâm vào ngực anh.
Anh mới ra tay như tia chớp giữ chặt cổ tay đối phương.
Đồng tử Bạo Long phóng to, không dám tin nhìn Trần Ninh.
Trần Ninh lại tay không nắm lấy cổ tay hắn, thân thủ này cũng quá lợi hại đi?
Bạo Long ý thức được không ổn, hắn dùng hết khí lực toàn thân, hung hăng túm hai cái, muốn tránh thoát sự: kiểm soát của Trần Ninh.
Nhưng mà, mặc cho hắn dùng hết sức khí lực, cổ tay bị Trần Ninh bắt được, vậy mà không có cách nào di chuyển.
Trong cơn giận dữ, hắn đang muốn nhắc chân cho Trần Ninh một cái vào chỗ hiểm.
Tuy nhiên, Trần Ninh di chuyển nhanh hơn.
Bàn tay Trần Ninh dùng sức.
Răng rắc!
Một tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, Trần Ninh lại trực tiếp bẻ gãy cổ tay Bạo Long.
NI, Bạo Long kêu thê lương thảm thiết, vang vọng khắp nơi.
Mọi người tại hiện trường nhìn thấy cảnh này, đều sợ ngây.
người.
Những thủ hạ của Bạo Long thấy thế, vừa kinh vừa giận, đang chuẩn bị xông lên xe vây đánh Trần Ninh.
Tay trái Trần Ninh xách Bạo Long, trực tiếp đi ra ngoài, nghênh đón đám tên côn đò.
Bịch!
Trần Ninh bay lên một cước, trực tiếp đá bay tên côn đồ vừa mới xông lên cửa xe ra ngoài, còn mang theo mây đồng bạn.
Trần Ninh tiện tay ném Bạo Long xuống xe, Bạo Long ngã đến nhe răng nhếch miệng, vẻ mặt thống khổ.
“Giết chét tiểu tử này!”
Trong âm thanh phẫn nộ của Bạo Long, không ít tên côn đồ, nhao nhao nhào về phía Trần Ninh vừa mới từ xe buýt đi xuống.
Thiếu Soái Trở VềTác giả: Trần NinhTruyện Ngôn TìnhChương 1: Chiến Thần Bắc Cảnh Hoang mạc Bắc Cảnh, gió lớn thổi soái kỳ bay phất phới, xa xa thỉnh thoảng truyền đến âm thanh tiếng súng tiếng pháo. Dưới soái kỳ, Trần Ninh đứng chấp tay, nhìn về chiến trường nơi xa, trầm giọng nói: “Tình hình chiến đấu như thế nào?” “Báo cáo Thiếu tướng, lần này 10 vạn quân giặc tới xâm phạm, đã tan tác.” Một người mặc quân trang, chiến sĩ vóc người cường tráng lớn tiếng báo cáo, ánh mắt nhìn Trần Ninh, tràn đầy kính nể. Thiếu tướng Trần Ninh, chiến thần Bắc Cảnh. Tuổi trẻ nhập ngũ, đại chiến đại thắng, năm năm qua ở Bắc Cảnh lập được chiến công hiển hách. Cũng chính vì có anh trấn thủ biên giới, mới có thể áp chế quân giặc xâm phạm, mới có Hoa Hạ phồn vinh ổn định hôm nay. “Thiếu tướng, trận chiến này chém giết 7 vạn quân giặc, bắt 3 vạn tù binh, xin chỉ thị nên xử trí những tù binh này như thế nào? Trần Ninh Nghe vậy, mắt phượng nữa nhắm nữa mở, âm thanh chết chóc quả đoán: “Người xâm phạm Hoa Hạ ta, giết không tha.” “Tuân mệnh.” Chiến sĩ cường… Chương 1290: *Có muốn tụi em cho bọn họ một ít máu, cho bọn họ một chút màu sắc?” Bạo Long xua xua tay, ý bảo không cần thủ hạ hỗ trợ. Hắn từ sau lưng lấy ra một con dao sắc bén vô cùng, một bên cạnh tiến về phía Trần Ninh, một bên khiêu khích nói: “Tiểu tử, vừa rồi mày nói cái gì, tai tao không tốt lắm, mày. có thể nói với tao một lần nữa không?” Chung Đại Kỳ cùng máy thầy cô, còn có phụ huynh học sinh trong xe, kể cả Tống Đình Đình và Đồng Kha, Tống Thanh Thanh, nhìn thấy cảnh này đều căng thẳng. Ngay cả Hoàng Thiên Thuận vẻ mặt máu tươi được vợ con nâng đỡ, ánh mắt cũng phức tạp nhìn Trần Ninh. Vẻ mặt Trần Ninh vẫn như bình thản như trước, giống như: hoàn toàn không phát hiện được uy h**p trí mạng của con dao trong tay Bạo Long. Anh bình tĩnh nói: “Lời của tôi, anh nghe rất rõ ràng, không cần tôi nói lại.” Ánh sáng trong mắt Bạo Long chợt lóe: “Vậy mày liền chết đi cho tao!” Nói tiếp, con dao sắc bén trong tay, đột nhiên hung hăng đâm vào lồng n/gực Trần Ninh. “Cần thận!” Tống Sinh Đình nhịn không được lên tiếng nhắc nhở. Hiện trường có không ít phụ huynh cũng sợ hãi kêu lên, mọi người đều che mắt con mình, sợ để cho đứa nhỏ nhìn thấy Trần Ninh bị đâm chét. Trần Ninh đứng tại chỗ bát động, mắt thầy con dao của đối phương sắp đâm vào ngực anh. Anh mới ra tay như tia chớp giữ chặt cổ tay đối phương. Đồng tử Bạo Long phóng to, không dám tin nhìn Trần Ninh. Trần Ninh lại tay không nắm lấy cổ tay hắn, thân thủ này cũng quá lợi hại đi? Bạo Long ý thức được không ổn, hắn dùng hết khí lực toàn thân, hung hăng túm hai cái, muốn tránh thoát sự: kiểm soát của Trần Ninh. Nhưng mà, mặc cho hắn dùng hết sức khí lực, cổ tay bị Trần Ninh bắt được, vậy mà không có cách nào di chuyển. Trong cơn giận dữ, hắn đang muốn nhắc chân cho Trần Ninh một cái vào chỗ hiểm. Tuy nhiên, Trần Ninh di chuyển nhanh hơn. Bàn tay Trần Ninh dùng sức. Răng rắc! Một tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, Trần Ninh lại trực tiếp bẻ gãy cổ tay Bạo Long. NI, Bạo Long kêu thê lương thảm thiết, vang vọng khắp nơi. Mọi người tại hiện trường nhìn thấy cảnh này, đều sợ ngây. người. Những thủ hạ của Bạo Long thấy thế, vừa kinh vừa giận, đang chuẩn bị xông lên xe vây đánh Trần Ninh. Tay trái Trần Ninh xách Bạo Long, trực tiếp đi ra ngoài, nghênh đón đám tên côn đò. Bịch! Trần Ninh bay lên một cước, trực tiếp đá bay tên côn đồ vừa mới xông lên cửa xe ra ngoài, còn mang theo mây đồng bạn. Trần Ninh tiện tay ném Bạo Long xuống xe, Bạo Long ngã đến nhe răng nhếch miệng, vẻ mặt thống khổ. “Giết chét tiểu tử này!” Trong âm thanh phẫn nộ của Bạo Long, không ít tên côn đồ, nhao nhao nhào về phía Trần Ninh vừa mới từ xe buýt đi xuống.