"Ư… a… ư." Người phụ nữ khó nhịn, uyển chuyển uốn éo người. "Lang, đừng giày vò tôi nữa, nhanh chút đi." Dứt lời, cánh tay nhỏ dài ôm lấy cái đầu trước người, hai chân đan xen chiếm lấy eo cô. "Ai, cô thật là một phụ nữ ɖu͙ƈ cầu bất mãn." Lọn tóc vàng óng buông xuống, người phụ nữ khiêu khích có đôi mắt quyến rũ sắc lẻm, hai con ngươi giống như ngôi sao xanh da trời rực sáng giữa trời đêm mơ hồ tản ra nét rùng rợn. Người phụ nữ tr*n tr** chỉ lo đắm chìm đương nhiên không có phát hiện, hai mắt nhắm nghiền, cô chỉ mong trong trò chơi của người trưởng thành này mau sớm đạt được vui vẻ cực hạn. "Ân… đừng hành hạ người ta nữa, người ta muốn mà~" Hờn dỗi một tiếng, người phụ nữ th* d*c bộc phát. Cô gái tóc vàng di dời tay cô, ngẩng đầu lên, trêи cao nhìn xuống, từ đỉnh đồi ngạo nghễ đến đôi mắt người phụ nữ. "USB ở đâu?" Thanh âm tản ra lạnh lẽo. "Ghét ghê~ lúc này lại nói mấy đề tài mất hứng như vậy~" Cô gái không thú vị ngồi dậy, vai mềm lộ ra một nửa, đồ ngủ ren nửa treo trêи người, đôi…
Chương 103: Bí sử Lang tộc
Tiểu Hồng Mạo Và Đại Hôi LangTác giả: Tam Đồ Nguyệt ĐếTruyện Bách Hợp, Truyện Dị Năng, Truyện Hài Hước"Ư… a… ư." Người phụ nữ khó nhịn, uyển chuyển uốn éo người. "Lang, đừng giày vò tôi nữa, nhanh chút đi." Dứt lời, cánh tay nhỏ dài ôm lấy cái đầu trước người, hai chân đan xen chiếm lấy eo cô. "Ai, cô thật là một phụ nữ ɖu͙ƈ cầu bất mãn." Lọn tóc vàng óng buông xuống, người phụ nữ khiêu khích có đôi mắt quyến rũ sắc lẻm, hai con ngươi giống như ngôi sao xanh da trời rực sáng giữa trời đêm mơ hồ tản ra nét rùng rợn. Người phụ nữ tr*n tr** chỉ lo đắm chìm đương nhiên không có phát hiện, hai mắt nhắm nghiền, cô chỉ mong trong trò chơi của người trưởng thành này mau sớm đạt được vui vẻ cực hạn. "Ân… đừng hành hạ người ta nữa, người ta muốn mà~" Hờn dỗi một tiếng, người phụ nữ th* d*c bộc phát. Cô gái tóc vàng di dời tay cô, ngẩng đầu lên, trêи cao nhìn xuống, từ đỉnh đồi ngạo nghễ đến đôi mắt người phụ nữ. "USB ở đâu?" Thanh âm tản ra lạnh lẽo. "Ghét ghê~ lúc này lại nói mấy đề tài mất hứng như vậy~" Cô gái không thú vị ngồi dậy, vai mềm lộ ra một nửa, đồ ngủ ren nửa treo trêи người, đôi… "Hửm?"Cảm nhận ngữ khí Cảnh Lang thay đổi, Lục Hồng nới lỏng dây dắt, tay phải vỗ vỗ lên ghế, tỏ ý Cảnh Lang đi lên.Cảnh Lang nhảy lên, lanh lợi cúi người, cằm đặt lên đùi Lục Hồng."Chị muốn biến trở lại hình hài con người."Cảnh Lang chớp mắt, le lưỡi."Lang, có phải cách của em khiến chị thấy không vui."Lục Hồng nhìn chăm chú vào mắt Cảnh Lang,"Không phải vậy, vợ. Chị không thể cả đời thế này. Không thể bảo vệ cho em với con, chỉ cần nghĩ đến những chuyện này đã khiến chị cảm thấy rất khó chịu."Hai móng vuốt Cảnh Lang ảo não gãi gãi đầu."Hơn nữa chị cảm thấy bị dắt đi như vậy thật sự rất mất mặt."Cảnh Lang thẳng thắn nói."Xin lỗi, Lang. Là em đã quá trớn."Tỉ mỉ nghĩ đến Cảnh Lang vốn làm người kiêu ngạo, từ khi biến thành sói, đối với mình đều trăm ngàn nghe theo. Ngay cả mình đoạt đi lần đầu tiên dưới hình dạng sói, cô ấy vẫn có thể thản nhiên mỉm cười tiếp nhận. Tất cả những chuyện này, đều có một chút xíu tước đi tôn nghiêm Cảnh Lang. Bao gồm cả việc mình cứng rắn đeo vòng cổ cho cô ấy. Nghĩ đến đây, trong lòng một hồi cảm động. Cô gỡ bỏ vòng cổ xuống, ném qua một bên."Vợ?"Cảnh Lang nhanh chóng nhảy xuống ghế, dùng miệng ngoặm vòng cổ trên đất, hướng Lục Hồng vẫy vẫy đuôi."Lang, ném nó đi."Cảnh Lang nặng nề ngồi lại trên ghế, buông vòng cổ xuống, dùng móng vuốt đùa giỡn qua lại.(Sói đã biến thành cún thật roài >
"Hửm?"
Cảm nhận ngữ khí Cảnh Lang thay đổi, Lục Hồng nới lỏng dây dắt, tay phải vỗ vỗ lên ghế, tỏ ý Cảnh Lang đi lên.
Cảnh Lang nhảy lên, lanh lợi cúi người, cằm đặt lên đùi Lục Hồng.
"Chị muốn biến trở lại hình hài con người."
Cảnh Lang chớp mắt, le lưỡi.
"Lang, có phải cách của em khiến chị thấy không vui."
Lục Hồng nhìn chăm chú vào mắt Cảnh Lang,
"Không phải vậy, vợ. Chị không thể cả đời thế này. Không thể bảo vệ cho em với con, chỉ cần nghĩ đến những chuyện này đã khiến chị cảm thấy rất khó chịu."
Hai móng vuốt Cảnh Lang ảo não gãi gãi đầu.
"Hơn nữa chị cảm thấy bị dắt đi như vậy thật sự rất mất mặt."
Cảnh Lang thẳng thắn nói.
"Xin lỗi, Lang. Là em đã quá trớn."
Tỉ mỉ nghĩ đến Cảnh Lang vốn làm người kiêu ngạo, từ khi biến thành sói, đối với mình đều trăm ngàn nghe theo. Ngay cả mình đoạt đi lần đầu tiên dưới hình dạng sói, cô ấy vẫn có thể thản nhiên mỉm cười tiếp nhận. Tất cả những chuyện này, đều có một chút xíu tước đi tôn nghiêm Cảnh Lang. Bao gồm cả việc mình cứng rắn đeo vòng cổ cho cô ấy. Nghĩ đến đây, trong lòng một hồi cảm động. Cô gỡ bỏ vòng cổ xuống, ném qua một bên.
"Vợ?"
Cảnh Lang nhanh chóng nhảy xuống ghế, dùng miệng ngoặm vòng cổ trên đất, hướng Lục Hồng vẫy vẫy đuôi.
"Lang, ném nó đi."
Cảnh Lang nặng nề ngồi lại trên ghế, buông vòng cổ xuống, dùng móng vuốt đùa giỡn qua lại.
(Sói đã biến thành cún thật roài >
Tiểu Hồng Mạo Và Đại Hôi LangTác giả: Tam Đồ Nguyệt ĐếTruyện Bách Hợp, Truyện Dị Năng, Truyện Hài Hước"Ư… a… ư." Người phụ nữ khó nhịn, uyển chuyển uốn éo người. "Lang, đừng giày vò tôi nữa, nhanh chút đi." Dứt lời, cánh tay nhỏ dài ôm lấy cái đầu trước người, hai chân đan xen chiếm lấy eo cô. "Ai, cô thật là một phụ nữ ɖu͙ƈ cầu bất mãn." Lọn tóc vàng óng buông xuống, người phụ nữ khiêu khích có đôi mắt quyến rũ sắc lẻm, hai con ngươi giống như ngôi sao xanh da trời rực sáng giữa trời đêm mơ hồ tản ra nét rùng rợn. Người phụ nữ tr*n tr** chỉ lo đắm chìm đương nhiên không có phát hiện, hai mắt nhắm nghiền, cô chỉ mong trong trò chơi của người trưởng thành này mau sớm đạt được vui vẻ cực hạn. "Ân… đừng hành hạ người ta nữa, người ta muốn mà~" Hờn dỗi một tiếng, người phụ nữ th* d*c bộc phát. Cô gái tóc vàng di dời tay cô, ngẩng đầu lên, trêи cao nhìn xuống, từ đỉnh đồi ngạo nghễ đến đôi mắt người phụ nữ. "USB ở đâu?" Thanh âm tản ra lạnh lẽo. "Ghét ghê~ lúc này lại nói mấy đề tài mất hứng như vậy~" Cô gái không thú vị ngồi dậy, vai mềm lộ ra một nửa, đồ ngủ ren nửa treo trêи người, đôi… "Hửm?"Cảm nhận ngữ khí Cảnh Lang thay đổi, Lục Hồng nới lỏng dây dắt, tay phải vỗ vỗ lên ghế, tỏ ý Cảnh Lang đi lên.Cảnh Lang nhảy lên, lanh lợi cúi người, cằm đặt lên đùi Lục Hồng."Chị muốn biến trở lại hình hài con người."Cảnh Lang chớp mắt, le lưỡi."Lang, có phải cách của em khiến chị thấy không vui."Lục Hồng nhìn chăm chú vào mắt Cảnh Lang,"Không phải vậy, vợ. Chị không thể cả đời thế này. Không thể bảo vệ cho em với con, chỉ cần nghĩ đến những chuyện này đã khiến chị cảm thấy rất khó chịu."Hai móng vuốt Cảnh Lang ảo não gãi gãi đầu."Hơn nữa chị cảm thấy bị dắt đi như vậy thật sự rất mất mặt."Cảnh Lang thẳng thắn nói."Xin lỗi, Lang. Là em đã quá trớn."Tỉ mỉ nghĩ đến Cảnh Lang vốn làm người kiêu ngạo, từ khi biến thành sói, đối với mình đều trăm ngàn nghe theo. Ngay cả mình đoạt đi lần đầu tiên dưới hình dạng sói, cô ấy vẫn có thể thản nhiên mỉm cười tiếp nhận. Tất cả những chuyện này, đều có một chút xíu tước đi tôn nghiêm Cảnh Lang. Bao gồm cả việc mình cứng rắn đeo vòng cổ cho cô ấy. Nghĩ đến đây, trong lòng một hồi cảm động. Cô gỡ bỏ vòng cổ xuống, ném qua một bên."Vợ?"Cảnh Lang nhanh chóng nhảy xuống ghế, dùng miệng ngoặm vòng cổ trên đất, hướng Lục Hồng vẫy vẫy đuôi."Lang, ném nó đi."Cảnh Lang nặng nề ngồi lại trên ghế, buông vòng cổ xuống, dùng móng vuốt đùa giỡn qua lại.(Sói đã biến thành cún thật roài >