Editor: Mã Mã Chương 1: Cầu xin. Vào một đêm mưa to mùa hè, những tia chớp lóe lên như muốn phá tan mấy tầng mây trên bầu trời cùng với tiếng sấm điếc tai, gai người. Ban đầu, tia chớp đi kèm với tiếng sấm làm ặt đất lúc sáng lúc tối, nhưng tự nhiên nó vụt tắt, thế giới lập tức lại chìm trong màn đêm. Đột nhiên một tia màu vàng cắt qua phía chân trời, Những hạt mưa như những giọt thủy tinh, tí tách rơi như tiếng nhạc hòa tấu. Cái hành lang thật dài tựa hồ nhìn không thấy điểm dừng, thân thể mảnh khảnh của Trầm Phi Yên run rẩy kịch liệt. Cô nghiêng ngả lảo đi lên phía trước, đôi dép lê ở đôi bàn chân sớm đã vì chạy thục mạng mà rơi mất, bây giờ chỉ còn đôi chân trần trắng nõn đang dùng sức cố gắng bước đi. "Phù phù. . ." Từng hơi thở của cô đứt quãng trong không khí, nhờ tia chớp cô nhìn thấy một cánh cửa, sau đó thầm thở phào một hơi. Giờ phút này cô giống như một con thỏ nhỏ và cô có đôi mắt trong veo xen lẫn sự sợ hãi nhìn trước sau. Không có ai cả, thật quá tốt. Cô đang vui sướng…

Chương 45: Âm lãnh xà

Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của TôiTác giả: Phi Dạ Phi NguyệtTruyện Ngôn TìnhEditor: Mã Mã Chương 1: Cầu xin. Vào một đêm mưa to mùa hè, những tia chớp lóe lên như muốn phá tan mấy tầng mây trên bầu trời cùng với tiếng sấm điếc tai, gai người. Ban đầu, tia chớp đi kèm với tiếng sấm làm ặt đất lúc sáng lúc tối, nhưng tự nhiên nó vụt tắt, thế giới lập tức lại chìm trong màn đêm. Đột nhiên một tia màu vàng cắt qua phía chân trời, Những hạt mưa như những giọt thủy tinh, tí tách rơi như tiếng nhạc hòa tấu. Cái hành lang thật dài tựa hồ nhìn không thấy điểm dừng, thân thể mảnh khảnh của Trầm Phi Yên run rẩy kịch liệt. Cô nghiêng ngả lảo đi lên phía trước, đôi dép lê ở đôi bàn chân sớm đã vì chạy thục mạng mà rơi mất, bây giờ chỉ còn đôi chân trần trắng nõn đang dùng sức cố gắng bước đi. "Phù phù. . ." Từng hơi thở của cô đứt quãng trong không khí, nhờ tia chớp cô nhìn thấy một cánh cửa, sau đó thầm thở phào một hơi. Giờ phút này cô giống như một con thỏ nhỏ và cô có đôi mắt trong veo xen lẫn sự sợ hãi nhìn trước sau. Không có ai cả, thật quá tốt. Cô đang vui sướng… Convert + Beta: Mã MãEditor: VũChương 45: Âm lãnh xàĐây là lần đầu tiên cô cảm thấy thống hận như vậy, thân chịu khổ mà không biết người thất lễ là ai khiến cho Trầm Phi Yên không cầm được nước mắt, nhưng cô bướng bỉnh ngăn không cho lệ tuôn trào."Tôi thích biểu hiện này, biểu hiện chịu đựng lăng nhục này càng làm tôi thêm phấn khích, hôm nay đến quả là đúng lúc mà!". Tà ý trong mắt chớp động hưng phấn, l**m khóe môi, tay kia trực tiếp sờ lên trước ngực Trầm Phi Yên.Ngay lúc cô nghĩ mình không thể tránh né được thì lại ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, mùi vị thanh sạch, thoải mái. cái ôm ấm áp làm cô cảm thấy yên tâm, bàn tay mạnh mẽ ôm cô thật chặt trong lồng ngực."Anh, anh tới lúc nào vậy?" Giọng nói nghiêm lạnh phát ra, chặn đứng bàn tay sói ác của Hiên Viên Long.Không thực hiện được ý định, Hiên Viên Long ngượng ngùng thả tay xuống, không đáp lời Hiên Viên Hoàng mà thú vị đánh giá người trong lòng hắn."Vừa tới mà thôi!" Hiên Viên Long không thèm để ý, xoa xoa bàn tay có một chút ngứa của mình. Cô gái này thực sự rất đúng khẩu vị của hắn, làm hắn nói: "Cô gái này nên đem ình. Nhiều phụ nữ như vậy, cũng không chấp nhặt một người chứ?"Hiên Viên Lonng không chút xấu hổ nào mà nhìn Trầm Phi Yên, nói ra ý nghĩ của mình.Trầm Phi Yên cứng người, cô thật không ngờ vào lúc nào anh em bọn họ còn có hứng thú trao đổi phụ nữ. Giãy người như muốn rời khỏi vòng tay Hiên Viên Hoàng, lại bị hắn ôm chặt lấy, như muốn làm cho cô hít thở không thông."Người này còn chưa đáp ứng đủ, anh trai, nếu anh muốn phụ nữ, em đây có thể cho anh mười người tám người cũng được.""Cái gì mà mười người tám người?" Hiên Viên Long bĩu môi khinh thường hỏi, hiển nhiên là không hài lòng với câu trả lời của Hiên Viên Hoàng, "Anh chỉ muốn người đang trong lòng kia thôi, ngay cả yêu cầu nhỏ như vậy, em cũng không đáp ứng sao?""Không muốn!" Từng chữ rơi xuống, không khí bên cạnh Hiên Viên Hoàng cũng liền đông cứng lại, cái này cũng thể hiện ra là hắn đã đến ngưỡng cực hạn. Nếu người kia không phải là anh trai hắn thì hắn tuyệt đối sẽ không để người kia vô lễ với mình như vậy.Con ngươi sâu thẳm phát ra tia hung ác bá đạo và nguy hiểm, Hiên Viên Long không khỏi co người lại một chút, từ trước tới này đứa em này không phải mèo. Chọc giận hắn đối với mình tuyệt đối không có lợi, giống như năm năm trước mình bị mất đi chỗ dựa vậy.Trước tiên Hiên Viên Long nhượng bộ, nửa phần chịu thua, nửa phần cung kính giả bộ nói: "Chỉ đùa một chút mà thôi, đừng nghiêm túc như vậy chứ! Tốt xấu gì chúng ta cũng đã không gặp mặt năm năm, anh trai cũng muốn tới thăm, làm sao vì một người phụ nữ mà trở mặt với em được!""Tốt nhất là đùa vui." Hiên Viên Hoàng cảnh giác nhìn thoáng qua Hiên Viên Long, không có ý giảm trừ sự cứng nhắc, nhất thời lòng hắn như bị xà quần chặt lại"Sa La, đưa người về, canh chửng chặt chẽ cho tôi!" Sa La bước ra từ trong bụi rậm, cô trầm mặc không nói, dẫn Trầm Phi Yên rời đi.Trầm Phi Yên không dám quay đầu lại, gần như đang trốn chạy. Cô luôn cảm thấy phía sau như có đôi mắt tà ác đuổi theo, khiến cho toàn thân không khỏi lạnh. Hiên Viên Hoàng kêu Sa La trông chừng cô, trong lòng có hơi chút cảm kích, hắn là đang bảo vệ cô nha!

Convert + Beta: Mã Mã

Editor: Vũ

Chương 45: Âm lãnh xà

Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy thống hận như vậy, thân chịu khổ mà không biết người thất lễ là ai khiến cho Trầm Phi Yên không cầm được nước mắt, nhưng cô bướng bỉnh ngăn không cho lệ tuôn trào.

"Tôi thích biểu hiện này, biểu hiện chịu đựng lăng nhục này càng làm tôi thêm phấn khích, hôm nay đến quả là đúng lúc mà!". Tà ý trong mắt chớp động hưng phấn, l**m khóe môi, tay kia trực tiếp sờ lên trước ngực Trầm Phi Yên.

Ngay lúc cô nghĩ mình không thể tránh né được thì lại ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, mùi vị thanh sạch, thoải mái. cái ôm ấm áp làm cô cảm thấy yên tâm, bàn tay mạnh mẽ ôm cô thật chặt trong lồng ngực.

"Anh, anh tới lúc nào vậy?" Giọng nói nghiêm lạnh phát ra, chặn đứng bàn tay sói ác của Hiên Viên Long.

Không thực hiện được ý định, Hiên Viên Long ngượng ngùng thả tay xuống, không đáp lời Hiên Viên Hoàng mà thú vị đánh giá người trong lòng hắn.

"Vừa tới mà thôi!" Hiên Viên Long không thèm để ý, xoa xoa bàn tay có một chút ngứa của mình. Cô gái này thực sự rất đúng khẩu vị của hắn, làm hắn nói: "Cô gái này nên đem ình. Nhiều phụ nữ như vậy, cũng không chấp nhặt một người chứ?"

Hiên Viên Lonng không chút xấu hổ nào mà nhìn Trầm Phi Yên, nói ra ý nghĩ của mình.

Trầm Phi Yên cứng người, cô thật không ngờ vào lúc nào anh em bọn họ còn có hứng thú trao đổi phụ nữ. Giãy người như muốn rời khỏi vòng tay Hiên Viên Hoàng, lại bị hắn ôm chặt lấy, như muốn làm cho cô hít thở không thông.

"Người này còn chưa đáp ứng đủ, anh trai, nếu anh muốn phụ nữ, em đây có thể cho anh mười người tám người cũng được."

"Cái gì mà mười người tám người?" Hiên Viên Long bĩu môi khinh thường hỏi, hiển nhiên là không hài lòng với câu trả lời của Hiên Viên Hoàng, "Anh chỉ muốn người đang trong lòng kia thôi, ngay cả yêu cầu nhỏ như vậy, em cũng không đáp ứng sao?"

"Không muốn!" Từng chữ rơi xuống, không khí bên cạnh Hiên Viên Hoàng cũng liền đông cứng lại, cái này cũng thể hiện ra là hắn đã đến ngưỡng cực hạn. Nếu người kia không phải là anh trai hắn thì hắn tuyệt đối sẽ không để người kia vô lễ với mình như vậy.

Con ngươi sâu thẳm phát ra tia hung ác bá đạo và nguy hiểm, Hiên Viên Long không khỏi co người lại một chút, từ trước tới này đứa em này không phải mèo. Chọc giận hắn đối với mình tuyệt đối không có lợi, giống như năm năm trước mình bị mất đi chỗ dựa vậy.

Trước tiên Hiên Viên Long nhượng bộ, nửa phần chịu thua, nửa phần cung kính giả bộ nói: "Chỉ đùa một chút mà thôi, đừng nghiêm túc như vậy chứ! Tốt xấu gì chúng ta cũng đã không gặp mặt năm năm, anh trai cũng muốn tới thăm, làm sao vì một người phụ nữ mà trở mặt với em được!"

"Tốt nhất là đùa vui." Hiên Viên Hoàng cảnh giác nhìn thoáng qua Hiên Viên Long, không có ý giảm trừ sự cứng nhắc, nhất thời lòng hắn như bị xà quần chặt lại

"Sa La, đưa người về, canh chửng chặt chẽ cho tôi!" Sa La bước ra từ trong bụi rậm, cô trầm mặc không nói, dẫn Trầm Phi Yên rời đi.

Trầm Phi Yên không dám quay đầu lại, gần như đang trốn chạy. Cô luôn cảm thấy phía sau như có đôi mắt tà ác đuổi theo, khiến cho toàn thân không khỏi lạnh. Hiên Viên Hoàng kêu Sa La trông chừng cô, trong lòng có hơi chút cảm kích, hắn là đang bảo vệ cô nha!

Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của TôiTác giả: Phi Dạ Phi NguyệtTruyện Ngôn TìnhEditor: Mã Mã Chương 1: Cầu xin. Vào một đêm mưa to mùa hè, những tia chớp lóe lên như muốn phá tan mấy tầng mây trên bầu trời cùng với tiếng sấm điếc tai, gai người. Ban đầu, tia chớp đi kèm với tiếng sấm làm ặt đất lúc sáng lúc tối, nhưng tự nhiên nó vụt tắt, thế giới lập tức lại chìm trong màn đêm. Đột nhiên một tia màu vàng cắt qua phía chân trời, Những hạt mưa như những giọt thủy tinh, tí tách rơi như tiếng nhạc hòa tấu. Cái hành lang thật dài tựa hồ nhìn không thấy điểm dừng, thân thể mảnh khảnh của Trầm Phi Yên run rẩy kịch liệt. Cô nghiêng ngả lảo đi lên phía trước, đôi dép lê ở đôi bàn chân sớm đã vì chạy thục mạng mà rơi mất, bây giờ chỉ còn đôi chân trần trắng nõn đang dùng sức cố gắng bước đi. "Phù phù. . ." Từng hơi thở của cô đứt quãng trong không khí, nhờ tia chớp cô nhìn thấy một cánh cửa, sau đó thầm thở phào một hơi. Giờ phút này cô giống như một con thỏ nhỏ và cô có đôi mắt trong veo xen lẫn sự sợ hãi nhìn trước sau. Không có ai cả, thật quá tốt. Cô đang vui sướng… Convert + Beta: Mã MãEditor: VũChương 45: Âm lãnh xàĐây là lần đầu tiên cô cảm thấy thống hận như vậy, thân chịu khổ mà không biết người thất lễ là ai khiến cho Trầm Phi Yên không cầm được nước mắt, nhưng cô bướng bỉnh ngăn không cho lệ tuôn trào."Tôi thích biểu hiện này, biểu hiện chịu đựng lăng nhục này càng làm tôi thêm phấn khích, hôm nay đến quả là đúng lúc mà!". Tà ý trong mắt chớp động hưng phấn, l**m khóe môi, tay kia trực tiếp sờ lên trước ngực Trầm Phi Yên.Ngay lúc cô nghĩ mình không thể tránh né được thì lại ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, mùi vị thanh sạch, thoải mái. cái ôm ấm áp làm cô cảm thấy yên tâm, bàn tay mạnh mẽ ôm cô thật chặt trong lồng ngực."Anh, anh tới lúc nào vậy?" Giọng nói nghiêm lạnh phát ra, chặn đứng bàn tay sói ác của Hiên Viên Long.Không thực hiện được ý định, Hiên Viên Long ngượng ngùng thả tay xuống, không đáp lời Hiên Viên Hoàng mà thú vị đánh giá người trong lòng hắn."Vừa tới mà thôi!" Hiên Viên Long không thèm để ý, xoa xoa bàn tay có một chút ngứa của mình. Cô gái này thực sự rất đúng khẩu vị của hắn, làm hắn nói: "Cô gái này nên đem ình. Nhiều phụ nữ như vậy, cũng không chấp nhặt một người chứ?"Hiên Viên Lonng không chút xấu hổ nào mà nhìn Trầm Phi Yên, nói ra ý nghĩ của mình.Trầm Phi Yên cứng người, cô thật không ngờ vào lúc nào anh em bọn họ còn có hứng thú trao đổi phụ nữ. Giãy người như muốn rời khỏi vòng tay Hiên Viên Hoàng, lại bị hắn ôm chặt lấy, như muốn làm cho cô hít thở không thông."Người này còn chưa đáp ứng đủ, anh trai, nếu anh muốn phụ nữ, em đây có thể cho anh mười người tám người cũng được.""Cái gì mà mười người tám người?" Hiên Viên Long bĩu môi khinh thường hỏi, hiển nhiên là không hài lòng với câu trả lời của Hiên Viên Hoàng, "Anh chỉ muốn người đang trong lòng kia thôi, ngay cả yêu cầu nhỏ như vậy, em cũng không đáp ứng sao?""Không muốn!" Từng chữ rơi xuống, không khí bên cạnh Hiên Viên Hoàng cũng liền đông cứng lại, cái này cũng thể hiện ra là hắn đã đến ngưỡng cực hạn. Nếu người kia không phải là anh trai hắn thì hắn tuyệt đối sẽ không để người kia vô lễ với mình như vậy.Con ngươi sâu thẳm phát ra tia hung ác bá đạo và nguy hiểm, Hiên Viên Long không khỏi co người lại một chút, từ trước tới này đứa em này không phải mèo. Chọc giận hắn đối với mình tuyệt đối không có lợi, giống như năm năm trước mình bị mất đi chỗ dựa vậy.Trước tiên Hiên Viên Long nhượng bộ, nửa phần chịu thua, nửa phần cung kính giả bộ nói: "Chỉ đùa một chút mà thôi, đừng nghiêm túc như vậy chứ! Tốt xấu gì chúng ta cũng đã không gặp mặt năm năm, anh trai cũng muốn tới thăm, làm sao vì một người phụ nữ mà trở mặt với em được!""Tốt nhất là đùa vui." Hiên Viên Hoàng cảnh giác nhìn thoáng qua Hiên Viên Long, không có ý giảm trừ sự cứng nhắc, nhất thời lòng hắn như bị xà quần chặt lại"Sa La, đưa người về, canh chửng chặt chẽ cho tôi!" Sa La bước ra từ trong bụi rậm, cô trầm mặc không nói, dẫn Trầm Phi Yên rời đi.Trầm Phi Yên không dám quay đầu lại, gần như đang trốn chạy. Cô luôn cảm thấy phía sau như có đôi mắt tà ác đuổi theo, khiến cho toàn thân không khỏi lạnh. Hiên Viên Hoàng kêu Sa La trông chừng cô, trong lòng có hơi chút cảm kích, hắn là đang bảo vệ cô nha!

Chương 45: Âm lãnh xà