Mùa hè của Xuân Sơn, cho đến buổi tối tám giờ, bầu trời mới hoàn toàn tối xuống. Đèn đường đã sớm được bật sáng, nhưng lúc này mới phát huy được tác dụng của mình. Ánh đèn ấm áp xuyên qua màn cửa màu trắng của cửa sổ đẩy kéo ở lầu cư dân bên cạnh, đi vào trong nhà. Đây là một căn phòng nho nhỏ, diện tích còn chưa đủ 10m2, trang trí cũng vô cùng đơn giản, một cái đèn trần, tường vôi trắng, một tủ treo quần áo, một cái giường, thêm một bàn học bên cạnh cửa sổ, gần như liếc nhìn một cái có thể nhìn thấy tất cả mọi vật bên trong phòng. "Mẹ! Mẹ! " Giọng nói của một đứa bé rất nhẹ rất nhỏ, hình như còn có chút run rẩy, từ khẽ cửa chưa đóng kín ở đối diện truyền đến. Qua mấy giây, một giọng nữ hơi lạnh nhạt đáp lại, "Sao thế?"Giọng nói của đứa bé càng nhỏ, run rẩy nói, "Đã! Đã trễ lắm rồi, mẹ còn chưa ăn cơm! ""Mẹ không đói bụng. " Giọng nữ vẫn lạnh nhạt. Mà trong nháy mắt khi cô nói xong, chỉ nghe tiếng "ùng ục~" vang lên, bên trong căn phòng nhỏ, vô cùng rõ ràng. Bầu không khí có chút lúng…
Chương 42: Chương 42
Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam ChínhTác giả: Túc Dạ Sanh CaTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa hè của Xuân Sơn, cho đến buổi tối tám giờ, bầu trời mới hoàn toàn tối xuống. Đèn đường đã sớm được bật sáng, nhưng lúc này mới phát huy được tác dụng của mình. Ánh đèn ấm áp xuyên qua màn cửa màu trắng của cửa sổ đẩy kéo ở lầu cư dân bên cạnh, đi vào trong nhà. Đây là một căn phòng nho nhỏ, diện tích còn chưa đủ 10m2, trang trí cũng vô cùng đơn giản, một cái đèn trần, tường vôi trắng, một tủ treo quần áo, một cái giường, thêm một bàn học bên cạnh cửa sổ, gần như liếc nhìn một cái có thể nhìn thấy tất cả mọi vật bên trong phòng. "Mẹ! Mẹ! " Giọng nói của một đứa bé rất nhẹ rất nhỏ, hình như còn có chút run rẩy, từ khẽ cửa chưa đóng kín ở đối diện truyền đến. Qua mấy giây, một giọng nữ hơi lạnh nhạt đáp lại, "Sao thế?"Giọng nói của đứa bé càng nhỏ, run rẩy nói, "Đã! Đã trễ lắm rồi, mẹ còn chưa ăn cơm! ""Mẹ không đói bụng. " Giọng nữ vẫn lạnh nhạt. Mà trong nháy mắt khi cô nói xong, chỉ nghe tiếng "ùng ục~" vang lên, bên trong căn phòng nhỏ, vô cùng rõ ràng. Bầu không khí có chút lúng… Mặc dù trước đó Lạc Văn Thư quan tâm có đóng cửa phòng ngủ lại, nhưng tiếng nói chuyện bên ngoài vẫn truyền vào bên trong.Lúc nửa tỉnh nửa mơ, Lạc Tinh Dữ có nghe được một ít nội dung, vì vậy biết đại khái Lạc Văn Thư đi làm chuyện gì.Có lẽ bởi vì có chuyện Lạc Văn Thư xuyên vào trong cơ thể của mẹ mình, bây giờ Lạc Tinh Dữ biết Bằng Bằng là tiểu quỷ hại, cũng không sợ như vậy.Cậu bé do dự một chút, gật đầu, "Vâng."Rất nhanh một lớn một nhỏ đã đi đến sân thượng lầu bên cạnh.Gần tối, xung quanh dần trở nên tối mờ, có gió từ phương xa thổi đến.Lạc Tinh Dữ nhìn tủ lạnh cũ rất bình thường nằm ở một góc trên sân thượng, bỗng nhiên cảm thấy có chút lạnh lẽo.Lạc Văn Thư đưa tay sờ đầu cậu, truyền chút linh lực qua cho cậu.Lạc Tinh Dữ rõ ràng cảm nhận được, loại lạnh lẽo thấu xương kia, trong nháy mắt đã biến mất.Cậu ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Văn Thư."Muốn nhìn thử thứ bên trong không?" Lạc Văn Thư hỏi.Trừ người tu hành và một ít người có mắt âm dương trời sinh ra, người bình thường muốn thấy dị loại của thế giới này, nhất định phải mượn ngoại lực.Bốn mắt nhìn nhau, sau mấy giây, Lạc Tinh Dữ gật đầu thật mạnh, "Muốn ạ!"---Quỷ nước nhỏ vô cùng tức giận.Chỉ thiếu chút nữa, chỉ thiếu chút nữa, nó đã bắt được thế thân rồi!Nó vây đứa bé trai kia vào trong tủ lạnh cũ này, ôm lấy đứa bé trai kia, để cho cơ thể đứa bé đó trở nên lạnh cóng, che miệng đứa bé trai kia lại, không để cho đứa bé lớn tiếng kêu cứu.Nó không lập tức gi3t chết đứa bé trai kia, mà là muốn ở bên trong không gian nho nhỏ này, làm cho hy vọng của đứa bé trai từ từ biến mất, để cho đứa bé đó cảm nhận được sợ hãi và tuyệt vọng, cuối cùng chết trong vô vọng.Chỉ có thế thân chết như vậy, mới là thế thân tốt.Nó ôm chặt thân thể đứa bé trai kia, có thể cảm nhận được rõ rệch sự sợ hãi và tuyệt vọng sâu trong lòng của đứa bé đó, giống như một chất dinh dưỡng, làm dịu linh thể của nó.Hơi thở sinh mệnh của đứa bé kia ngày càng yếu đi, lập tức phải chết rồi.Có lẽ chỉ cần một phút nữa, có lẽ là mười phút nữa.Quỷ nước nhỏ không gấp gáp chút nào, dù sao cũng sẽ không có ai phát hiện đứa bé trai ở chỗ này.Nó nghĩ như vậy, sau đó rất nhanh đã bị vả mặt.Người phụ nữ kia! trên mặt quỷ nước nhỏ tràn đầy oán độc.Người phụ nữ nhiều chuyện kia, không chỉ phá hư chuyện tốt của nó, còn nhốt nó ở trong tủ lạnh cũ này!Ánh mặt trời nóng bỏng từ sáng sớm chiếu đến chiều, đây là một trong những thứ quỷ quái sợ nhất, nó giống như cá đặt trên vỉ nướng dưới than hồng, giống như có thể nghe được tiếng tí tách, cảm nhận được sự đau khổ, nhưng không có cách nào thoát được.Quỷ nước nhỏ càng nghĩ càng tức, gần như đã mất lý trí.Mà bây giờ, nó lại nghe được tiếng của người phụ nữ kia.Sau khi mặt trời lặng, lực lượng dần hồi phục, quỷ nước nhỏ điên cuồng đụng vào cửa tủ lạnh, trong miệng phát ra tiếng gào đáng sợ.Bỗng nhiên, cửa tủ lạnh được mở ra.Quỷ nước nhỏ lập tức vọt ra, thân thể lơ lửng giữa không trúng, vẻ mặt hơi mờ mịt một chút.Nó ngắm nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng tầm mắt rơi vào bóng người đứng trên sân thượng kia.Bóng người của quỷ nước nhỏ vặn vẹo, quanh thân tỏa ra oán khí màu đen, vô cùng đậm đà, gần như muốn ngưng kết thành thực chất..
Mặc dù trước đó Lạc Văn Thư quan tâm có đóng cửa phòng ngủ lại, nhưng tiếng nói chuyện bên ngoài vẫn truyền vào bên trong.
Lúc nửa tỉnh nửa mơ, Lạc Tinh Dữ có nghe được một ít nội dung, vì vậy biết đại khái Lạc Văn Thư đi làm chuyện gì.
Có lẽ bởi vì có chuyện Lạc Văn Thư xuyên vào trong cơ thể của mẹ mình, bây giờ Lạc Tinh Dữ biết Bằng Bằng là tiểu quỷ hại, cũng không sợ như vậy.
Cậu bé do dự một chút, gật đầu, "Vâng.
"Rất nhanh một lớn một nhỏ đã đi đến sân thượng lầu bên cạnh.
Gần tối, xung quanh dần trở nên tối mờ, có gió từ phương xa thổi đến.
Lạc Tinh Dữ nhìn tủ lạnh cũ rất bình thường nằm ở một góc trên sân thượng, bỗng nhiên cảm thấy có chút lạnh lẽo.
Lạc Văn Thư đưa tay sờ đầu cậu, truyền chút linh lực qua cho cậu.
Lạc Tinh Dữ rõ ràng cảm nhận được, loại lạnh lẽo thấu xương kia, trong nháy mắt đã biến mất.
Cậu ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Văn Thư.
"Muốn nhìn thử thứ bên trong không?" Lạc Văn Thư hỏi.
Trừ người tu hành và một ít người có mắt âm dương trời sinh ra, người bình thường muốn thấy dị loại của thế giới này, nhất định phải mượn ngoại lực.
Bốn mắt nhìn nhau, sau mấy giây, Lạc Tinh Dữ gật đầu thật mạnh, "Muốn ạ!"---Quỷ nước nhỏ vô cùng tức giận.
Chỉ thiếu chút nữa, chỉ thiếu chút nữa, nó đã bắt được thế thân rồi!Nó vây đứa bé trai kia vào trong tủ lạnh cũ này, ôm lấy đứa bé trai kia, để cho cơ thể đứa bé đó trở nên lạnh cóng, che miệng đứa bé trai kia lại, không để cho đứa bé lớn tiếng kêu cứu.
Nó không lập tức gi3t chết đứa bé trai kia, mà là muốn ở bên trong không gian nho nhỏ này, làm cho hy vọng của đứa bé trai từ từ biến mất, để cho đứa bé đó cảm nhận được sợ hãi và tuyệt vọng, cuối cùng chết trong vô vọng.
Chỉ có thế thân chết như vậy, mới là thế thân tốt.
Nó ôm chặt thân thể đứa bé trai kia, có thể cảm nhận được rõ rệch sự sợ hãi và tuyệt vọng sâu trong lòng của đứa bé đó, giống như một chất dinh dưỡng, làm dịu linh thể của nó.
Hơi thở sinh mệnh của đứa bé kia ngày càng yếu đi, lập tức phải chết rồi.
Có lẽ chỉ cần một phút nữa, có lẽ là mười phút nữa.
Quỷ nước nhỏ không gấp gáp chút nào, dù sao cũng sẽ không có ai phát hiện đứa bé trai ở chỗ này.
Nó nghĩ như vậy, sau đó rất nhanh đã bị vả mặt.
Người phụ nữ kia! trên mặt quỷ nước nhỏ tràn đầy oán độc.
Người phụ nữ nhiều chuyện kia, không chỉ phá hư chuyện tốt của nó, còn nhốt nó ở trong tủ lạnh cũ này!Ánh mặt trời nóng bỏng từ sáng sớm chiếu đến chiều, đây là một trong những thứ quỷ quái sợ nhất, nó giống như cá đặt trên vỉ nướng dưới than hồng, giống như có thể nghe được tiếng tí tách, cảm nhận được sự đau khổ, nhưng không có cách nào thoát được.
Quỷ nước nhỏ càng nghĩ càng tức, gần như đã mất lý trí.
Mà bây giờ, nó lại nghe được tiếng của người phụ nữ kia.
Sau khi mặt trời lặng, lực lượng dần hồi phục, quỷ nước nhỏ điên cuồng đụng vào cửa tủ lạnh, trong miệng phát ra tiếng gào đáng sợ.
Bỗng nhiên, cửa tủ lạnh được mở ra.
Quỷ nước nhỏ lập tức vọt ra, thân thể lơ lửng giữa không trúng, vẻ mặt hơi mờ mịt một chút.
Nó ngắm nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng tầm mắt rơi vào bóng người đứng trên sân thượng kia.
Bóng người của quỷ nước nhỏ vặn vẹo, quanh thân tỏa ra oán khí màu đen, vô cùng đậm đà, gần như muốn ngưng kết thành thực chất.
.
Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam ChínhTác giả: Túc Dạ Sanh CaTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa hè của Xuân Sơn, cho đến buổi tối tám giờ, bầu trời mới hoàn toàn tối xuống. Đèn đường đã sớm được bật sáng, nhưng lúc này mới phát huy được tác dụng của mình. Ánh đèn ấm áp xuyên qua màn cửa màu trắng của cửa sổ đẩy kéo ở lầu cư dân bên cạnh, đi vào trong nhà. Đây là một căn phòng nho nhỏ, diện tích còn chưa đủ 10m2, trang trí cũng vô cùng đơn giản, một cái đèn trần, tường vôi trắng, một tủ treo quần áo, một cái giường, thêm một bàn học bên cạnh cửa sổ, gần như liếc nhìn một cái có thể nhìn thấy tất cả mọi vật bên trong phòng. "Mẹ! Mẹ! " Giọng nói của một đứa bé rất nhẹ rất nhỏ, hình như còn có chút run rẩy, từ khẽ cửa chưa đóng kín ở đối diện truyền đến. Qua mấy giây, một giọng nữ hơi lạnh nhạt đáp lại, "Sao thế?"Giọng nói của đứa bé càng nhỏ, run rẩy nói, "Đã! Đã trễ lắm rồi, mẹ còn chưa ăn cơm! ""Mẹ không đói bụng. " Giọng nữ vẫn lạnh nhạt. Mà trong nháy mắt khi cô nói xong, chỉ nghe tiếng "ùng ục~" vang lên, bên trong căn phòng nhỏ, vô cùng rõ ràng. Bầu không khí có chút lúng… Mặc dù trước đó Lạc Văn Thư quan tâm có đóng cửa phòng ngủ lại, nhưng tiếng nói chuyện bên ngoài vẫn truyền vào bên trong.Lúc nửa tỉnh nửa mơ, Lạc Tinh Dữ có nghe được một ít nội dung, vì vậy biết đại khái Lạc Văn Thư đi làm chuyện gì.Có lẽ bởi vì có chuyện Lạc Văn Thư xuyên vào trong cơ thể của mẹ mình, bây giờ Lạc Tinh Dữ biết Bằng Bằng là tiểu quỷ hại, cũng không sợ như vậy.Cậu bé do dự một chút, gật đầu, "Vâng."Rất nhanh một lớn một nhỏ đã đi đến sân thượng lầu bên cạnh.Gần tối, xung quanh dần trở nên tối mờ, có gió từ phương xa thổi đến.Lạc Tinh Dữ nhìn tủ lạnh cũ rất bình thường nằm ở một góc trên sân thượng, bỗng nhiên cảm thấy có chút lạnh lẽo.Lạc Văn Thư đưa tay sờ đầu cậu, truyền chút linh lực qua cho cậu.Lạc Tinh Dữ rõ ràng cảm nhận được, loại lạnh lẽo thấu xương kia, trong nháy mắt đã biến mất.Cậu ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Văn Thư."Muốn nhìn thử thứ bên trong không?" Lạc Văn Thư hỏi.Trừ người tu hành và một ít người có mắt âm dương trời sinh ra, người bình thường muốn thấy dị loại của thế giới này, nhất định phải mượn ngoại lực.Bốn mắt nhìn nhau, sau mấy giây, Lạc Tinh Dữ gật đầu thật mạnh, "Muốn ạ!"---Quỷ nước nhỏ vô cùng tức giận.Chỉ thiếu chút nữa, chỉ thiếu chút nữa, nó đã bắt được thế thân rồi!Nó vây đứa bé trai kia vào trong tủ lạnh cũ này, ôm lấy đứa bé trai kia, để cho cơ thể đứa bé đó trở nên lạnh cóng, che miệng đứa bé trai kia lại, không để cho đứa bé lớn tiếng kêu cứu.Nó không lập tức gi3t chết đứa bé trai kia, mà là muốn ở bên trong không gian nho nhỏ này, làm cho hy vọng của đứa bé trai từ từ biến mất, để cho đứa bé đó cảm nhận được sợ hãi và tuyệt vọng, cuối cùng chết trong vô vọng.Chỉ có thế thân chết như vậy, mới là thế thân tốt.Nó ôm chặt thân thể đứa bé trai kia, có thể cảm nhận được rõ rệch sự sợ hãi và tuyệt vọng sâu trong lòng của đứa bé đó, giống như một chất dinh dưỡng, làm dịu linh thể của nó.Hơi thở sinh mệnh của đứa bé kia ngày càng yếu đi, lập tức phải chết rồi.Có lẽ chỉ cần một phút nữa, có lẽ là mười phút nữa.Quỷ nước nhỏ không gấp gáp chút nào, dù sao cũng sẽ không có ai phát hiện đứa bé trai ở chỗ này.Nó nghĩ như vậy, sau đó rất nhanh đã bị vả mặt.Người phụ nữ kia! trên mặt quỷ nước nhỏ tràn đầy oán độc.Người phụ nữ nhiều chuyện kia, không chỉ phá hư chuyện tốt của nó, còn nhốt nó ở trong tủ lạnh cũ này!Ánh mặt trời nóng bỏng từ sáng sớm chiếu đến chiều, đây là một trong những thứ quỷ quái sợ nhất, nó giống như cá đặt trên vỉ nướng dưới than hồng, giống như có thể nghe được tiếng tí tách, cảm nhận được sự đau khổ, nhưng không có cách nào thoát được.Quỷ nước nhỏ càng nghĩ càng tức, gần như đã mất lý trí.Mà bây giờ, nó lại nghe được tiếng của người phụ nữ kia.Sau khi mặt trời lặng, lực lượng dần hồi phục, quỷ nước nhỏ điên cuồng đụng vào cửa tủ lạnh, trong miệng phát ra tiếng gào đáng sợ.Bỗng nhiên, cửa tủ lạnh được mở ra.Quỷ nước nhỏ lập tức vọt ra, thân thể lơ lửng giữa không trúng, vẻ mặt hơi mờ mịt một chút.Nó ngắm nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng tầm mắt rơi vào bóng người đứng trên sân thượng kia.Bóng người của quỷ nước nhỏ vặn vẹo, quanh thân tỏa ra oán khí màu đen, vô cùng đậm đà, gần như muốn ngưng kết thành thực chất..