Tác giả:

Mùa hè của Xuân Sơn, cho đến buổi tối tám giờ, bầu trời mới hoàn toàn tối xuống. Đèn đường đã sớm được bật sáng, nhưng lúc này mới phát huy được tác dụng của mình. Ánh đèn ấm áp xuyên qua màn cửa màu trắng của cửa sổ đẩy kéo ở lầu cư dân bên cạnh, đi vào trong nhà. Đây là một căn phòng nho nhỏ, diện tích còn chưa đủ 10m2, trang trí cũng vô cùng đơn giản, một cái đèn trần, tường vôi trắng, một tủ treo quần áo, một cái giường, thêm một bàn học bên cạnh cửa sổ, gần như liếc nhìn một cái có thể nhìn thấy tất cả mọi vật bên trong phòng. "Mẹ! Mẹ! " Giọng nói của một đứa bé rất nhẹ rất nhỏ, hình như còn có chút run rẩy, từ khẽ cửa chưa đóng kín ở đối diện truyền đến. Qua mấy giây, một giọng nữ hơi lạnh nhạt đáp lại, "Sao thế?"Giọng nói của đứa bé càng nhỏ, run rẩy nói, "Đã! Đã trễ lắm rồi, mẹ còn chưa ăn cơm! ""Mẹ không đói bụng. " Giọng nữ vẫn lạnh nhạt. Mà trong nháy mắt khi cô nói xong, chỉ nghe tiếng "ùng ục~" vang lên, bên trong căn phòng nhỏ, vô cùng rõ ràng. Bầu không khí có chút lúng…

Chương 48: Chương 48

Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam ChínhTác giả: Túc Dạ Sanh CaTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa hè của Xuân Sơn, cho đến buổi tối tám giờ, bầu trời mới hoàn toàn tối xuống. Đèn đường đã sớm được bật sáng, nhưng lúc này mới phát huy được tác dụng của mình. Ánh đèn ấm áp xuyên qua màn cửa màu trắng của cửa sổ đẩy kéo ở lầu cư dân bên cạnh, đi vào trong nhà. Đây là một căn phòng nho nhỏ, diện tích còn chưa đủ 10m2, trang trí cũng vô cùng đơn giản, một cái đèn trần, tường vôi trắng, một tủ treo quần áo, một cái giường, thêm một bàn học bên cạnh cửa sổ, gần như liếc nhìn một cái có thể nhìn thấy tất cả mọi vật bên trong phòng. "Mẹ! Mẹ! " Giọng nói của một đứa bé rất nhẹ rất nhỏ, hình như còn có chút run rẩy, từ khẽ cửa chưa đóng kín ở đối diện truyền đến. Qua mấy giây, một giọng nữ hơi lạnh nhạt đáp lại, "Sao thế?"Giọng nói của đứa bé càng nhỏ, run rẩy nói, "Đã! Đã trễ lắm rồi, mẹ còn chưa ăn cơm! ""Mẹ không đói bụng. " Giọng nữ vẫn lạnh nhạt. Mà trong nháy mắt khi cô nói xong, chỉ nghe tiếng "ùng ục~" vang lên, bên trong căn phòng nhỏ, vô cùng rõ ràng. Bầu không khí có chút lúng… Tất nhiên, không ai nghĩ đến chuyện Kim Hữu Tiền làm gì đó bị bắt vào cục cảnh sát, mặc dù Kim thiếu gia cà nhỗng không ôm chí lớn, nhưng tuyệt đối là một công dân tốt tuân thủ pháp luật, không hút thuốc lá, uống rượu vừa phải, chưa bao giờ đậu xe lộn xộn, rác thì đều ném vào thùng rác!."Anh hỏi chuyện này sao! " Kim Hữu Tiền uống chút rượu, người không say, nhưng có chút hưng phấn.Cậu ta cao giọng nói, "Tôi nói với các cậu, các cậu tuyệt đối không tin hôm nay tôi ở công viên Hạnh Hoa gặp phải chuyện gì đâu!"Có kỳ ngộ như vậy mà không khoe khoang, thật sự là nhịn đến khó chịu.Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Kim Hữu Tiền mời khách.Chẳng qua người mới vừa tới không bao lâu, cậu ta chưa tìm được cơ hội thích hợp để mở miệng.Lúc này đang ngủ gật lại có người đưa gối đến, trong nháy mắt vui vẻ nói ra."Anh Kim gặp người đẹp sao?""Không đúng, gần đây không phải anh Kim đang theo đuổi người đẹp Dư sao?"Tất cả mọi người được mời ăn uống, không cần phải trả tiền, ai cũng tích cực lên tiếng phụ họa."Là một cô gái đẹp, nhưng không phải là người đẹp bình thường ----" Kim Hữu Tiền kéo dài thanh âm, mặt đầy vẻ thần bí, đưa một ngón tay ra, lắc lư, "Là một đại sư!"Mọi người nghe vậy, dồn dập lộ ra vẻ ngoài ý muốn."Là đại sư sờ tay xem bói ấy hả?""Anh Kim, sao anh lại đổi tính rồi, tôi nhớ lúc trước anh không tin chuyện này mà, nói bọn họ đều là tên lừa gạt! ""Người này không giống!" Giọng nói của Kim Hữu Tiền lại to hơn mấy phần, cắt đứt phỏng đoán của mọi người: "Trước kia những người kia đúng là tên lừa gạt, nhưng hôm nay người tôi gặp, thật sự là một đại sư, có bản lĩnh thật sự!"Sau đó cậu ta kể đơn giản lại chuyện xảy ra buổi trưa hôm nay."Má ơi, trâu bò như vậy?!""Hình như có chút bản lĩnh!""Anh Kim không phải anh nói đại sư cho anh một lá bùa bình an sao, lấy cho các anh em xem thử một chút."Lúc mọi người ồn ào muốn xem, Kim Hữu Tiền kéo lá bùa giấu trong cổ áo ra, "Đây, chính là cái này!"Mọi người rối rít, chụm đầu qua nhìn, chẳng qua không nhìn ra chút gì đặc biệt cả."Đại sư không phải nói bùa bình an này nước lửa không xâm sao, anh Kim, anh muốn thử một chút không.”"Có thể dính nước để cho các người nhìn một chút, lửa thì thôi đi." Kim Hữu Tiền nói.Trước kia suy nghĩ đến vấn đề tắm rửa, Kim Hữu Tiền có hỏi đại sư, sau khi lấy được câu trả lời nước lửa bình thường không ảnh hưởng gì, cậu ta có về nhà làm thí nghiệm nhỏ rồi.Lúc ấy cậu ta cầm lấy nửa ly nước, cẩn thận bỏ một góc lá bùa vào, lại lập tức lấy ra.Nhìn kỹ lại, thật sự không có một giọt nước nào dính vào cả!Thử lại lần nữa, ngâm hơn hai giây.Còn không dính nước!Nhất thời đại sư trong lòng Kim Hữu Tiền cao thêm một trượng.Như đã nói qua.Kim Hữu Tiền để cho người cầm chai nước đến, lại cầm một cái ly sạch sẽ, rót nước đến nửa ly, cũng giống như lúc ở nhà, cầm một góc bùa bình an ngâm vào trong nước, sau hai giây thì lấy ra.Trong quá trình này, cậu ta cũng không tháo lá bùa mang trên cổ xuống.Cậu ta vẫn nhớ lời của đại sư, bùa không thể rời người.Kim thiếu gia là người đọc qua rất nhiều tiểu thuyết, bên trong đó có không ít nhân vật chính và nhân vật phụ tìm đường chết, mỗi lần đọc cậu ta không ngừng châm chọc..

Tất nhiên, không ai nghĩ đến chuyện Kim Hữu Tiền làm gì đó bị bắt vào cục cảnh sát, mặc dù Kim thiếu gia cà nhỗng không ôm chí lớn, nhưng tuyệt đối là một công dân tốt tuân thủ pháp luật, không hút thuốc lá, uống rượu vừa phải, chưa bao giờ đậu xe lộn xộn, rác thì đều ném vào thùng rác!.

"Anh hỏi chuyện này sao! " Kim Hữu Tiền uống chút rượu, người không say, nhưng có chút hưng phấn.

Cậu ta cao giọng nói, "Tôi nói với các cậu, các cậu tuyệt đối không tin hôm nay tôi ở công viên Hạnh Hoa gặp phải chuyện gì đâu!"Có kỳ ngộ như vậy mà không khoe khoang, thật sự là nhịn đến khó chịu.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Kim Hữu Tiền mời khách.

Chẳng qua người mới vừa tới không bao lâu, cậu ta chưa tìm được cơ hội thích hợp để mở miệng.

Lúc này đang ngủ gật lại có người đưa gối đến, trong nháy mắt vui vẻ nói ra.

"Anh Kim gặp người đẹp sao?""Không đúng, gần đây không phải anh Kim đang theo đuổi người đẹp Dư sao?"Tất cả mọi người được mời ăn uống, không cần phải trả tiền, ai cũng tích cực lên tiếng phụ họa.

"Là một cô gái đẹp, nhưng không phải là người đẹp bình thường ----" Kim Hữu Tiền kéo dài thanh âm, mặt đầy vẻ thần bí, đưa một ngón tay ra, lắc lư, "Là một đại sư!"Mọi người nghe vậy, dồn dập lộ ra vẻ ngoài ý muốn.

"Là đại sư sờ tay xem bói ấy hả?""Anh Kim, sao anh lại đổi tính rồi, tôi nhớ lúc trước anh không tin chuyện này mà, nói bọn họ đều là tên lừa gạt! ""Người này không giống!" Giọng nói của Kim Hữu Tiền lại to hơn mấy phần, cắt đứt phỏng đoán của mọi người: "Trước kia những người kia đúng là tên lừa gạt, nhưng hôm nay người tôi gặp, thật sự là một đại sư, có bản lĩnh thật sự!"Sau đó cậu ta kể đơn giản lại chuyện xảy ra buổi trưa hôm nay.

"Má ơi, trâu bò như vậy?!""Hình như có chút bản lĩnh!""Anh Kim không phải anh nói đại sư cho anh một lá bùa bình an sao, lấy cho các anh em xem thử một chút.

"Lúc mọi người ồn ào muốn xem, Kim Hữu Tiền kéo lá bùa giấu trong cổ áo ra, "Đây, chính là cái này!"Mọi người rối rít, chụm đầu qua nhìn, chẳng qua không nhìn ra chút gì đặc biệt cả.

"Đại sư không phải nói bùa bình an này nước lửa không xâm sao, anh Kim, anh muốn thử một chút không.

”"Có thể dính nước để cho các người nhìn một chút, lửa thì thôi đi.

" Kim Hữu Tiền nói.

Trước kia suy nghĩ đến vấn đề tắm rửa, Kim Hữu Tiền có hỏi đại sư, sau khi lấy được câu trả lời nước lửa bình thường không ảnh hưởng gì, cậu ta có về nhà làm thí nghiệm nhỏ rồi.

Lúc ấy cậu ta cầm lấy nửa ly nước, cẩn thận bỏ một góc lá bùa vào, lại lập tức lấy ra.

Nhìn kỹ lại, thật sự không có một giọt nước nào dính vào cả!Thử lại lần nữa, ngâm hơn hai giây.

Còn không dính nước!Nhất thời đại sư trong lòng Kim Hữu Tiền cao thêm một trượng.

Như đã nói qua.

Kim Hữu Tiền để cho người cầm chai nước đến, lại cầm một cái ly sạch sẽ, rót nước đến nửa ly, cũng giống như lúc ở nhà, cầm một góc bùa bình an ngâm vào trong nước, sau hai giây thì lấy ra.

Trong quá trình này, cậu ta cũng không tháo lá bùa mang trên cổ xuống.

Cậu ta vẫn nhớ lời của đại sư, bùa không thể rời người.

Kim thiếu gia là người đọc qua rất nhiều tiểu thuyết, bên trong đó có không ít nhân vật chính và nhân vật phụ tìm đường chết, mỗi lần đọc cậu ta không ngừng châm chọc.

.

Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam ChínhTác giả: Túc Dạ Sanh CaTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa hè của Xuân Sơn, cho đến buổi tối tám giờ, bầu trời mới hoàn toàn tối xuống. Đèn đường đã sớm được bật sáng, nhưng lúc này mới phát huy được tác dụng của mình. Ánh đèn ấm áp xuyên qua màn cửa màu trắng của cửa sổ đẩy kéo ở lầu cư dân bên cạnh, đi vào trong nhà. Đây là một căn phòng nho nhỏ, diện tích còn chưa đủ 10m2, trang trí cũng vô cùng đơn giản, một cái đèn trần, tường vôi trắng, một tủ treo quần áo, một cái giường, thêm một bàn học bên cạnh cửa sổ, gần như liếc nhìn một cái có thể nhìn thấy tất cả mọi vật bên trong phòng. "Mẹ! Mẹ! " Giọng nói của một đứa bé rất nhẹ rất nhỏ, hình như còn có chút run rẩy, từ khẽ cửa chưa đóng kín ở đối diện truyền đến. Qua mấy giây, một giọng nữ hơi lạnh nhạt đáp lại, "Sao thế?"Giọng nói của đứa bé càng nhỏ, run rẩy nói, "Đã! Đã trễ lắm rồi, mẹ còn chưa ăn cơm! ""Mẹ không đói bụng. " Giọng nữ vẫn lạnh nhạt. Mà trong nháy mắt khi cô nói xong, chỉ nghe tiếng "ùng ục~" vang lên, bên trong căn phòng nhỏ, vô cùng rõ ràng. Bầu không khí có chút lúng… Tất nhiên, không ai nghĩ đến chuyện Kim Hữu Tiền làm gì đó bị bắt vào cục cảnh sát, mặc dù Kim thiếu gia cà nhỗng không ôm chí lớn, nhưng tuyệt đối là một công dân tốt tuân thủ pháp luật, không hút thuốc lá, uống rượu vừa phải, chưa bao giờ đậu xe lộn xộn, rác thì đều ném vào thùng rác!."Anh hỏi chuyện này sao! " Kim Hữu Tiền uống chút rượu, người không say, nhưng có chút hưng phấn.Cậu ta cao giọng nói, "Tôi nói với các cậu, các cậu tuyệt đối không tin hôm nay tôi ở công viên Hạnh Hoa gặp phải chuyện gì đâu!"Có kỳ ngộ như vậy mà không khoe khoang, thật sự là nhịn đến khó chịu.Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Kim Hữu Tiền mời khách.Chẳng qua người mới vừa tới không bao lâu, cậu ta chưa tìm được cơ hội thích hợp để mở miệng.Lúc này đang ngủ gật lại có người đưa gối đến, trong nháy mắt vui vẻ nói ra."Anh Kim gặp người đẹp sao?""Không đúng, gần đây không phải anh Kim đang theo đuổi người đẹp Dư sao?"Tất cả mọi người được mời ăn uống, không cần phải trả tiền, ai cũng tích cực lên tiếng phụ họa."Là một cô gái đẹp, nhưng không phải là người đẹp bình thường ----" Kim Hữu Tiền kéo dài thanh âm, mặt đầy vẻ thần bí, đưa một ngón tay ra, lắc lư, "Là một đại sư!"Mọi người nghe vậy, dồn dập lộ ra vẻ ngoài ý muốn."Là đại sư sờ tay xem bói ấy hả?""Anh Kim, sao anh lại đổi tính rồi, tôi nhớ lúc trước anh không tin chuyện này mà, nói bọn họ đều là tên lừa gạt! ""Người này không giống!" Giọng nói của Kim Hữu Tiền lại to hơn mấy phần, cắt đứt phỏng đoán của mọi người: "Trước kia những người kia đúng là tên lừa gạt, nhưng hôm nay người tôi gặp, thật sự là một đại sư, có bản lĩnh thật sự!"Sau đó cậu ta kể đơn giản lại chuyện xảy ra buổi trưa hôm nay."Má ơi, trâu bò như vậy?!""Hình như có chút bản lĩnh!""Anh Kim không phải anh nói đại sư cho anh một lá bùa bình an sao, lấy cho các anh em xem thử một chút."Lúc mọi người ồn ào muốn xem, Kim Hữu Tiền kéo lá bùa giấu trong cổ áo ra, "Đây, chính là cái này!"Mọi người rối rít, chụm đầu qua nhìn, chẳng qua không nhìn ra chút gì đặc biệt cả."Đại sư không phải nói bùa bình an này nước lửa không xâm sao, anh Kim, anh muốn thử một chút không.”"Có thể dính nước để cho các người nhìn một chút, lửa thì thôi đi." Kim Hữu Tiền nói.Trước kia suy nghĩ đến vấn đề tắm rửa, Kim Hữu Tiền có hỏi đại sư, sau khi lấy được câu trả lời nước lửa bình thường không ảnh hưởng gì, cậu ta có về nhà làm thí nghiệm nhỏ rồi.Lúc ấy cậu ta cầm lấy nửa ly nước, cẩn thận bỏ một góc lá bùa vào, lại lập tức lấy ra.Nhìn kỹ lại, thật sự không có một giọt nước nào dính vào cả!Thử lại lần nữa, ngâm hơn hai giây.Còn không dính nước!Nhất thời đại sư trong lòng Kim Hữu Tiền cao thêm một trượng.Như đã nói qua.Kim Hữu Tiền để cho người cầm chai nước đến, lại cầm một cái ly sạch sẽ, rót nước đến nửa ly, cũng giống như lúc ở nhà, cầm một góc bùa bình an ngâm vào trong nước, sau hai giây thì lấy ra.Trong quá trình này, cậu ta cũng không tháo lá bùa mang trên cổ xuống.Cậu ta vẫn nhớ lời của đại sư, bùa không thể rời người.Kim thiếu gia là người đọc qua rất nhiều tiểu thuyết, bên trong đó có không ít nhân vật chính và nhân vật phụ tìm đường chết, mỗi lần đọc cậu ta không ngừng châm chọc..

Chương 48: Chương 48