Chương 1 Cho đến tận bây giờ, tôi vân cảm thấy những chuyện xảy ra với tôi vô cùng hoang đường, vì tôi đã ngoại tình trong chính cuộc hôn nhân của mình. Tôi chỉ là một người phụ nữ bình thường, mà đối tượng tôi ngoại tình lại là một đại gia có tiếng tăm trong vùng chúng tôi. Tôi và anh ta có cơ hội gặp gỡ, tất cả đều nhờ chồng tôi. Hồi đó, công ty của Dương Thụy chồng tôi nhận được một đơn hàng lớn, liền đem tất cả số vốn liếng tích cóp được đầu tư hết vào. Thấy rằng khoảng cách đến ngày dự án thành công ngày càng gần, lại không ngờ rằng đối tác vô duyên vô cớ giữ lại 15 triệu tệ tiền cọc. Trong khi đó, Dương Thụy cũng đã nhiều lần đi thương lượng nhưng đối phương giữ thái độ cứng rắn, kiên quyết không trả lại. Thấy rằng công ty sắp phá sản, nhà và xe sợ rằng đều không giữ được, tôi tức giận chạy tới tìm ông chủ của bọn họ đòi tiền, nhưng chưa vào được cửa của Trang Thị đã bị đuổi ra ngoài. Những ngày sau đó, tôi đã dùng hết những cách có thể nghĩ được nhưng đều vô ích. Ngay lúc tôi…
Chương 231
Yêu Không Thể YêuTác giả: Nguyệt NgữTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Cho đến tận bây giờ, tôi vân cảm thấy những chuyện xảy ra với tôi vô cùng hoang đường, vì tôi đã ngoại tình trong chính cuộc hôn nhân của mình. Tôi chỉ là một người phụ nữ bình thường, mà đối tượng tôi ngoại tình lại là một đại gia có tiếng tăm trong vùng chúng tôi. Tôi và anh ta có cơ hội gặp gỡ, tất cả đều nhờ chồng tôi. Hồi đó, công ty của Dương Thụy chồng tôi nhận được một đơn hàng lớn, liền đem tất cả số vốn liếng tích cóp được đầu tư hết vào. Thấy rằng khoảng cách đến ngày dự án thành công ngày càng gần, lại không ngờ rằng đối tác vô duyên vô cớ giữ lại 15 triệu tệ tiền cọc. Trong khi đó, Dương Thụy cũng đã nhiều lần đi thương lượng nhưng đối phương giữ thái độ cứng rắn, kiên quyết không trả lại. Thấy rằng công ty sắp phá sản, nhà và xe sợ rằng đều không giữ được, tôi tức giận chạy tới tìm ông chủ của bọn họ đòi tiền, nhưng chưa vào được cửa của Trang Thị đã bị đuổi ra ngoài. Những ngày sau đó, tôi đã dùng hết những cách có thể nghĩ được nhưng đều vô ích. Ngay lúc tôi… Chương 231Phụ nữ có thể thiếu đàn ông nhưng cần phải có con.Cứ như vậy giữ lại bọn trẻ, lúc nào tôi cũng cầu nguyện một trai một gái, như vậy mới có thể để cho Tiểu Thiên và Quả Quả trở lại bên cạnh tôi.Hai đứa nhóc này, từ lúc mang thai, không hề khó chịu chút nào. Mỗi lần đi khám thai, bác sĩ đều khen hai đứa vô cùng khỏe mạnh, tuyệt nhiên không quậy phá. Bác sĩ cũng nói thai đôi rất dễ | sinh non, nhưng hai đứa đều đủ 38 tuần, một đứa hai cân sáu, một đứa hai cân bảy, mặc dù không mập nhưng đều rất khỏe mạnh.Mẹ tôi nói, mỗi đứa trẻ đều là duy nhất, có một không hai, không thể dùng tên của anh chị chúng, vì vậy bà ấy đặt tên cho chúng là Lâm Hỉ Lạc và Lâm Trường An. Tôi hy vọng chúng sẽ hạnh phúc và bình an cả đời.Nếu không có hai đứa nhóc này, năm năm dài đằng đẳng, tôi không biết làm sao để vượt qua.“Ngoan nào, để mẹ các con đi làm, nếu không đồ chơi và quần áo của các con từ đâu mà có? Nhiệm vụ hôm nay của các con là đến trường mẫu giáo, hơn nữa không được phép khóc nhè!”Mẹ tôi cùng người giúp việc bắt đầu cùng nhau dỗ bọn trẻ đến trường mẫu giáo.Còn tôi, Lâm Tĩnh Văn, hiện là giám đốc điều hành kiêm nhà thiết kế của Công ty Trang sức Nguy Ái tại Canada.Tôi phải cảm ơn cố vấn Damon đã phát hiện ra tài năng của tôi trong lĩnh vực thiết kế trang sức, hơn nữa còn giúp tôi phát triển và quản lý thương hiệu này trong suốt cả chặng đường.Damon còn là bố nuôi của con tôi, cũng là một trong những người theo đuổi tôi nhưng tôi đã từ chối anh ấy.Mong muốn của tôi bây giờ chính là để cho con tôi lớn lên thành người, trả thù cho anh chị của chúng.“Lâm, cô ta ra tù rồi! Được giảm án và ra tù sớm!” Damon là phó tổng giám đốc công ty, anh ấy rất rõ về quá khứ của tôi, đương nhiên anh ấy từng khuyên tôi hãy từ bỏ việc trả thù, có như vậy tôi mới có thể hạnh phúc hơn.Nhưng, không thể nào!“Damon, cô ta ra tù, em phải về nước. Hơn nữa, chi nhánh ở Dương Thành cũng đã hoạt động được hai năm, em định chuyển đến trụ sở chính.Em phải nói xin lỗi anh rồi!” Mặc dù tôi đã nói như vậy từ đầu, nhưng vào lúc này khi mọi chuyện ập đến, tôi vẫn phải xin lỗi Damon.Công ty của tôi có thể đạt được thành tựu như vậy, Damon tuyệt đối có công đầu tiên.“Lâm, anh là người đàn ông độc | thân giàu có, vương lão ngũ kim cương, có lẽ đến Dương Thành anh mới có thể tìm được người phụ nữ định mệnh của mình, các cô gái ở đó chắc chăn sẽ thuần khiết và xinh đẹp như em!”Damon nói tiếng Trung khiến tôi ôm bụng cười, nhưng vấn có thể diễn đạt vô cùng chính xác ý nghĩa.Anh ấy muốn về nước cùng tôi sao?Tôi vân còn rất do dự, vì anh ấy nói rất nhẹ nhàng, nhưng vấn là vì tôi.“Damon, anh phải hiểu rằng, bố bọn trẻ ở đó, anh ta là một người vô cùng cố chấp, nếu phát hiện ra có bọn trẻ, chắc chắn sẽ tranh giành với em. Cho nên, em có thể cầu xin anh hãy đóng giả làm cha ruột của bọn trẻ được không?” Mẹ của Damon là người Trung Quốc, vì vậy anh ấy có vẻ ngoài khá giống người Trung Quốc, hai đứa nó lại rất giống tôi, có lẽ có thể lừa được.“Đó là vinh hạnh của anhI Lâm, anh sẵn sàng làm mọi thứ vì em, nếu cuối cùng em vân không động lòng, anh cũng không oán trách, không hối hận.
Chương 231
Phụ nữ có thể thiếu đàn ông nhưng cần phải có con.
Cứ như vậy giữ lại bọn trẻ, lúc nào tôi cũng cầu nguyện một trai một gái, như vậy mới có thể để cho Tiểu Thiên và Quả Quả trở lại bên cạnh tôi.
Hai đứa nhóc này, từ lúc mang thai, không hề khó chịu chút nào. Mỗi lần đi khám thai, bác sĩ đều khen hai đứa vô cùng khỏe mạnh, tuyệt nhiên không quậy phá. Bác sĩ cũng nói thai đôi rất dễ | sinh non, nhưng hai đứa đều đủ 38 tuần, một đứa hai cân sáu, một đứa hai cân bảy, mặc dù không mập nhưng đều rất khỏe mạnh.
Mẹ tôi nói, mỗi đứa trẻ đều là duy nhất, có một không hai, không thể dùng tên của anh chị chúng, vì vậy bà ấy đặt tên cho chúng là Lâm Hỉ Lạc và Lâm Trường An. Tôi hy vọng chúng sẽ hạnh phúc và bình an cả đời.
Nếu không có hai đứa nhóc này, năm năm dài đằng đẳng, tôi không biết làm sao để vượt qua.
“Ngoan nào, để mẹ các con đi làm, nếu không đồ chơi và quần áo của các con từ đâu mà có? Nhiệm vụ hôm nay của các con là đến trường mẫu giáo, hơn nữa không được phép khóc nhè!”
Mẹ tôi cùng người giúp việc bắt đầu cùng nhau dỗ bọn trẻ đến trường mẫu giáo.
Còn tôi, Lâm Tĩnh Văn, hiện là giám đốc điều hành kiêm nhà thiết kế của Công ty Trang sức Nguy Ái tại Canada.
Tôi phải cảm ơn cố vấn Damon đã phát hiện ra tài năng của tôi trong lĩnh vực thiết kế trang sức, hơn nữa còn giúp tôi phát triển và quản lý thương hiệu này trong suốt cả chặng đường.
Damon còn là bố nuôi của con tôi, cũng là một trong những người theo đuổi tôi nhưng tôi đã từ chối anh ấy.
Mong muốn của tôi bây giờ chính là để cho con tôi lớn lên thành người, trả thù cho anh chị của chúng.
“Lâm, cô ta ra tù rồi! Được giảm án và ra tù sớm!” Damon là phó tổng giám đốc công ty, anh ấy rất rõ về quá khứ của tôi, đương nhiên anh ấy từng khuyên tôi hãy từ bỏ việc trả thù, có như vậy tôi mới có thể hạnh phúc hơn.
Nhưng, không thể nào!
“Damon, cô ta ra tù, em phải về nước. Hơn nữa, chi nhánh ở Dương Thành cũng đã hoạt động được hai năm, em định chuyển đến trụ sở chính.
Em phải nói xin lỗi anh rồi!” Mặc dù tôi đã nói như vậy từ đầu, nhưng vào lúc này khi mọi chuyện ập đến, tôi vẫn phải xin lỗi Damon.
Công ty của tôi có thể đạt được thành tựu như vậy, Damon tuyệt đối có công đầu tiên.
“Lâm, anh là người đàn ông độc | thân giàu có, vương lão ngũ kim cương, có lẽ đến Dương Thành anh mới có thể tìm được người phụ nữ định mệnh của mình, các cô gái ở đó chắc chăn sẽ thuần khiết và xinh đẹp như em!”
Damon nói tiếng Trung khiến tôi ôm bụng cười, nhưng vấn có thể diễn đạt vô cùng chính xác ý nghĩa.
Anh ấy muốn về nước cùng tôi sao?
Tôi vân còn rất do dự, vì anh ấy nói rất nhẹ nhàng, nhưng vấn là vì tôi.
“Damon, anh phải hiểu rằng, bố bọn trẻ ở đó, anh ta là một người vô cùng cố chấp, nếu phát hiện ra có bọn trẻ, chắc chắn sẽ tranh giành với em. Cho nên, em có thể cầu xin anh hãy đóng giả làm cha ruột của bọn trẻ được không?” Mẹ của Damon là người Trung Quốc, vì vậy anh ấy có vẻ ngoài khá giống người Trung Quốc, hai đứa nó lại rất giống tôi, có lẽ có thể lừa được.
“Đó là vinh hạnh của anhI Lâm, anh sẵn sàng làm mọi thứ vì em, nếu cuối cùng em vân không động lòng, anh cũng không oán trách, không hối hận.
Yêu Không Thể YêuTác giả: Nguyệt NgữTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Cho đến tận bây giờ, tôi vân cảm thấy những chuyện xảy ra với tôi vô cùng hoang đường, vì tôi đã ngoại tình trong chính cuộc hôn nhân của mình. Tôi chỉ là một người phụ nữ bình thường, mà đối tượng tôi ngoại tình lại là một đại gia có tiếng tăm trong vùng chúng tôi. Tôi và anh ta có cơ hội gặp gỡ, tất cả đều nhờ chồng tôi. Hồi đó, công ty của Dương Thụy chồng tôi nhận được một đơn hàng lớn, liền đem tất cả số vốn liếng tích cóp được đầu tư hết vào. Thấy rằng khoảng cách đến ngày dự án thành công ngày càng gần, lại không ngờ rằng đối tác vô duyên vô cớ giữ lại 15 triệu tệ tiền cọc. Trong khi đó, Dương Thụy cũng đã nhiều lần đi thương lượng nhưng đối phương giữ thái độ cứng rắn, kiên quyết không trả lại. Thấy rằng công ty sắp phá sản, nhà và xe sợ rằng đều không giữ được, tôi tức giận chạy tới tìm ông chủ của bọn họ đòi tiền, nhưng chưa vào được cửa của Trang Thị đã bị đuổi ra ngoài. Những ngày sau đó, tôi đã dùng hết những cách có thể nghĩ được nhưng đều vô ích. Ngay lúc tôi… Chương 231Phụ nữ có thể thiếu đàn ông nhưng cần phải có con.Cứ như vậy giữ lại bọn trẻ, lúc nào tôi cũng cầu nguyện một trai một gái, như vậy mới có thể để cho Tiểu Thiên và Quả Quả trở lại bên cạnh tôi.Hai đứa nhóc này, từ lúc mang thai, không hề khó chịu chút nào. Mỗi lần đi khám thai, bác sĩ đều khen hai đứa vô cùng khỏe mạnh, tuyệt nhiên không quậy phá. Bác sĩ cũng nói thai đôi rất dễ | sinh non, nhưng hai đứa đều đủ 38 tuần, một đứa hai cân sáu, một đứa hai cân bảy, mặc dù không mập nhưng đều rất khỏe mạnh.Mẹ tôi nói, mỗi đứa trẻ đều là duy nhất, có một không hai, không thể dùng tên của anh chị chúng, vì vậy bà ấy đặt tên cho chúng là Lâm Hỉ Lạc và Lâm Trường An. Tôi hy vọng chúng sẽ hạnh phúc và bình an cả đời.Nếu không có hai đứa nhóc này, năm năm dài đằng đẳng, tôi không biết làm sao để vượt qua.“Ngoan nào, để mẹ các con đi làm, nếu không đồ chơi và quần áo của các con từ đâu mà có? Nhiệm vụ hôm nay của các con là đến trường mẫu giáo, hơn nữa không được phép khóc nhè!”Mẹ tôi cùng người giúp việc bắt đầu cùng nhau dỗ bọn trẻ đến trường mẫu giáo.Còn tôi, Lâm Tĩnh Văn, hiện là giám đốc điều hành kiêm nhà thiết kế của Công ty Trang sức Nguy Ái tại Canada.Tôi phải cảm ơn cố vấn Damon đã phát hiện ra tài năng của tôi trong lĩnh vực thiết kế trang sức, hơn nữa còn giúp tôi phát triển và quản lý thương hiệu này trong suốt cả chặng đường.Damon còn là bố nuôi của con tôi, cũng là một trong những người theo đuổi tôi nhưng tôi đã từ chối anh ấy.Mong muốn của tôi bây giờ chính là để cho con tôi lớn lên thành người, trả thù cho anh chị của chúng.“Lâm, cô ta ra tù rồi! Được giảm án và ra tù sớm!” Damon là phó tổng giám đốc công ty, anh ấy rất rõ về quá khứ của tôi, đương nhiên anh ấy từng khuyên tôi hãy từ bỏ việc trả thù, có như vậy tôi mới có thể hạnh phúc hơn.Nhưng, không thể nào!“Damon, cô ta ra tù, em phải về nước. Hơn nữa, chi nhánh ở Dương Thành cũng đã hoạt động được hai năm, em định chuyển đến trụ sở chính.Em phải nói xin lỗi anh rồi!” Mặc dù tôi đã nói như vậy từ đầu, nhưng vào lúc này khi mọi chuyện ập đến, tôi vẫn phải xin lỗi Damon.Công ty của tôi có thể đạt được thành tựu như vậy, Damon tuyệt đối có công đầu tiên.“Lâm, anh là người đàn ông độc | thân giàu có, vương lão ngũ kim cương, có lẽ đến Dương Thành anh mới có thể tìm được người phụ nữ định mệnh của mình, các cô gái ở đó chắc chăn sẽ thuần khiết và xinh đẹp như em!”Damon nói tiếng Trung khiến tôi ôm bụng cười, nhưng vấn có thể diễn đạt vô cùng chính xác ý nghĩa.Anh ấy muốn về nước cùng tôi sao?Tôi vân còn rất do dự, vì anh ấy nói rất nhẹ nhàng, nhưng vấn là vì tôi.“Damon, anh phải hiểu rằng, bố bọn trẻ ở đó, anh ta là một người vô cùng cố chấp, nếu phát hiện ra có bọn trẻ, chắc chắn sẽ tranh giành với em. Cho nên, em có thể cầu xin anh hãy đóng giả làm cha ruột của bọn trẻ được không?” Mẹ của Damon là người Trung Quốc, vì vậy anh ấy có vẻ ngoài khá giống người Trung Quốc, hai đứa nó lại rất giống tôi, có lẽ có thể lừa được.“Đó là vinh hạnh của anhI Lâm, anh sẵn sàng làm mọi thứ vì em, nếu cuối cùng em vân không động lòng, anh cũng không oán trách, không hối hận.