"Ứng Vãn, có người tìm cháu." Lúc trưởng thôn tìm Ứng Vãn, cô đang mang một túi rác lớn. Một túi bóng đen to. Trưởng thôn biết Ứng Vãn từ nơi khác về, gần đây đang dọn dẹp lại căn nhà cũ ông nội cô để lại cho cô. Ứng Vãn ngẩng đầu lên, đôi mắt đen sáng lặng lẽ nhìn trưởng thôn. Tính tình của cô lạnh lùng và ít nói, làn da trắng dưới ánh mặt trời giống như tỏa ra ánh hào quang. Mỗi lần trưởng thôn gặp cô đều thì thầm, đứa trẻ này thực sự không giống thôn họ nuôi lớn. Trưởng thôn nói tiếp: "Đang ở cửa văn phòng thôn, cháu đi với chú?" Ứng Vãn gật gật đầu rồi đi theo trưởng thôn. Lúc đi ngang qua bãi rác, cô ném bao rác to vào. Khi họ đến văn phòng, Ứng Vãn và trưởng thôn thấy có rất nhiều người xung quanh lối vào của văn phòng. Rất nhiều trẻ con mặc quần áo bình thường nhìn vào văn phòng như thể chúng đang xem một thứ kỳ lạ nào đó. Ứng Vãn và trưởng thôn đến gần mới biết. Là một cô gái. Một cô gái mặc váy liền thân, vai đeo một cái túi nhỏ dài đến eo, chiếc váy vừa đến đầu gối, để lộ…
Chương 20
Làm Ruộng Không Chăm Về Làm Nhà Giàu Số 1Tác giả: Thất Niên Đại MộngTruyện Ngôn Tình"Ứng Vãn, có người tìm cháu." Lúc trưởng thôn tìm Ứng Vãn, cô đang mang một túi rác lớn. Một túi bóng đen to. Trưởng thôn biết Ứng Vãn từ nơi khác về, gần đây đang dọn dẹp lại căn nhà cũ ông nội cô để lại cho cô. Ứng Vãn ngẩng đầu lên, đôi mắt đen sáng lặng lẽ nhìn trưởng thôn. Tính tình của cô lạnh lùng và ít nói, làn da trắng dưới ánh mặt trời giống như tỏa ra ánh hào quang. Mỗi lần trưởng thôn gặp cô đều thì thầm, đứa trẻ này thực sự không giống thôn họ nuôi lớn. Trưởng thôn nói tiếp: "Đang ở cửa văn phòng thôn, cháu đi với chú?" Ứng Vãn gật gật đầu rồi đi theo trưởng thôn. Lúc đi ngang qua bãi rác, cô ném bao rác to vào. Khi họ đến văn phòng, Ứng Vãn và trưởng thôn thấy có rất nhiều người xung quanh lối vào của văn phòng. Rất nhiều trẻ con mặc quần áo bình thường nhìn vào văn phòng như thể chúng đang xem một thứ kỳ lạ nào đó. Ứng Vãn và trưởng thôn đến gần mới biết. Là một cô gái. Một cô gái mặc váy liền thân, vai đeo một cái túi nhỏ dài đến eo, chiếc váy vừa đến đầu gối, để lộ… Nghe cô nhắc đến chuyện này, người đàn ông trước mắt hiển nhiên cũng không biết đỏ mặt là gì, anh nói rất tự nhiên: “Ồ, lúc đó vừa thành niên cô không bằng lòng, bây giờ cô đã 24 tuổi rồi, có phải cô nên trải nghiệm một chút niềm vui làm người bình thường?”Giọng nói của anh rất thấp, nói ra giống như đang cào vào đáy lòng của người khác.Khiến xương cốt người ta râm ran.Rất nhiều người căm ghét Tư Luật, nhưng cũng không ngăn được vô số người sẵn lòng hy sinh mọi thứ vì anh.Chính là bởi vì điều kiện bên ngoài của anh quá xuất sắc.Loại người như anh từ khi sinh ra đã không biết bị người khác từ chối là gì.Ứng Vãn là khắc tinh trong số mệnh của anh.Không ai biết chuyện này, về sau tính tình anh trở nên ngày càng nóng nảy và cổ quái, hơn nữa vẫn luôn ở nước ngoài.Cho đến hôm nay, cuối cùng anh cũng gặp lại người phụ nữ này.Đây cũng là lý do tại sao anh không từ chối khi Tư Quán Ngật bảo anh đến.Ứng Vãn chỉ ngước đôi mắt đen trắng rõ ràng lên nhìn anh: “Lúc trẻ là tôi quá lương thiện, hôm đó mới không gọi bảo vệ. Nếu bây giờ anh làm chuyện như vậy, tôi sẽ quay lại và gửi video cho gia tộc của anh, để Tư Quán Ngật xem xem sự giáo dục của ông ta thất bại như nào.”Cô xoay người, nhưng không đóng cửa.“Tùy cô.” Ở phía sau anh ta cười như điên: “Thân hình của tôi đẹp như vậy, ai nhìn mà không lời, ông ấy chắc sẽ cảm thấy tự hào vì có một đứa con trai hoàn hảo về mọi mặt như vậy.”“…”Mấy năm trôi qua, da mặt của anh càng ngày càng dày.Tư Luật thuận thế đi vào trong sân, khi nhìn thấy trang trí bên trong, quan sát một lát, “Cô thích nơi này sao?”Ứng Vãn: “Những gì tôi thích đương nhiên là không cùng phong cách với cậu Tư rồi, lần này anh đến đây là vì UXIN đúng không.”UXIN chính là mộ trong những công nghệ mà Ứng Vãn nghiên cứu ra, nghiệp vụ kinh doanh chính của nhà họ Tư chính là sản phẩm thông tin, sản phẩm làm ra đều có hợp tác với các nước, là doanh nghiệp hàng đầu thế giới.Mà UXIN có thể tăng cường trị số cốt lõi sản phẩm của họ và thay đổi yêu cầu thông tin, đây luôn là công nghệ mà Tư Quán Ngật tìm kiếm, nhưng đã được Ứng Vãn nghiên cứu ra.Vì vậy, ông ấy phải hợp tác với Ứng Vãn.Nghiệp vụ dưới trướng nhà họ Tư không ít, nhưng công nghệ thông tin hiện nay đã bao phủ toàn thế giới, mỗi lần ra một công nghệ mới liên quan đều có thể thay đổi xu hướng của cả ngành, Tư Quán Ngật đương nhiên rất chú trọng.Tư Luật đưa đầu lưỡi chạm vào má: “Đúng vậy, nhưng đây không phải là mục đích tôi đến đây.”Ứng Vãn xoay người nhìn anh, “Tôi cần phải cân nhắc.”Cô không thích Tư Luật, nhưng cũng sẽ không đưa cảm xúc cá nhân vào công việc kinh doanh.Nhà họ Tư hiện đang dẫn đầu trong nước, công nghệ này chỉ có thể lựa chọn nhà họ Tư và gia tộc nước ngoài, tuy nhiên bên trên đã từng nhắc nhở một cách mập mờ, công nghệ cốt lõi đương nhiên là hợp tác với công ty trong nước tốt hơn, hoặc là Ứng Vãn tự ôm đồm nghiệp vụ này.Nhưng nghiệp vụ kinh doanh chính của công ty Ứng Vãn không phải là hướng này, ôm đồm cũng chưa chắc có thể giành được thị trường từ tay nhà họ Tư, huống hồ tiền của cô đủ nhiều rồi, không tội gì phải đi cắt đứt con đường của người khác.Tư Luật giang tay ra, nụ cười vẫn tà ác như vậy: “Tùy cô, cô muốn cân nhắc như nào cũng được.”Lúc anh đến đã vứt bỏ toàn bộ những gì Tư Quán Ngật giao phó, Ứng Vãn có đồng ý hay không cũng không nằm trong sự cân nhắc của anh.Câu trả lời mà anh cần là điểm cuối cùng mà Tư Quán Ngật nhắc đến.Ứng Vãn đã 24 tuổi.Anh quả thực là đến có mục đích, chỉ là bây giờ không thể bồng bột như trước kia nữa.Luôn có một loại người đủ để khiến người khác nhớ mãi không quên.Giống như việc Tư Luật khiến vô số tiểu thư danh môn ở đế độ nhớ mãi không quên anh cũng có người mà mình nhớ mãi không quên.
Nghe cô nhắc đến chuyện này, người đàn ông trước mắt hiển nhiên cũng không biết đỏ mặt là gì, anh nói rất tự nhiên: “Ồ, lúc đó vừa thành niên cô không bằng lòng, bây giờ cô đã 24 tuổi rồi, có phải cô nên trải nghiệm một chút niềm vui làm người bình thường?”
Giọng nói của anh rất thấp, nói ra giống như đang cào vào đáy lòng của người khác.
Khiến xương cốt người ta râm ran.
Rất nhiều người căm ghét Tư Luật, nhưng cũng không ngăn được vô số người sẵn lòng hy sinh mọi thứ vì anh.
Chính là bởi vì điều kiện bên ngoài của anh quá xuất sắc.
Loại người như anh từ khi sinh ra đã không biết bị người khác từ chối là gì.
Ứng Vãn là khắc tinh trong số mệnh của anh.
Không ai biết chuyện này, về sau tính tình anh trở nên ngày càng nóng nảy và cổ quái, hơn nữa vẫn luôn ở nước ngoài.
Cho đến hôm nay, cuối cùng anh cũng gặp lại người phụ nữ này.
Đây cũng là lý do tại sao anh không từ chối khi Tư Quán Ngật bảo anh đến.
Ứng Vãn chỉ ngước đôi mắt đen trắng rõ ràng lên nhìn anh: “Lúc trẻ là tôi quá lương thiện, hôm đó mới không gọi bảo vệ. Nếu bây giờ anh làm chuyện như vậy, tôi sẽ quay lại và gửi video cho gia tộc của anh, để Tư Quán Ngật xem xem sự giáo dục của ông ta thất bại như nào.”
Cô xoay người, nhưng không đóng cửa.
“Tùy cô.” Ở phía sau anh ta cười như điên: “Thân hình của tôi đẹp như vậy, ai nhìn mà không lời, ông ấy chắc sẽ cảm thấy tự hào vì có một đứa con trai hoàn hảo về mọi mặt như vậy.”
“…”
Mấy năm trôi qua, da mặt của anh càng ngày càng dày.
Tư Luật thuận thế đi vào trong sân, khi nhìn thấy trang trí bên trong, quan sát một lát, “Cô thích nơi này sao?”
Ứng Vãn: “Những gì tôi thích đương nhiên là không cùng phong cách với cậu Tư rồi, lần này anh đến đây là vì UXIN đúng không.”
UXIN chính là mộ trong những công nghệ mà Ứng Vãn nghiên cứu ra, nghiệp vụ kinh doanh chính của nhà họ Tư chính là sản phẩm thông tin, sản phẩm làm ra đều có hợp tác với các nước, là doanh nghiệp hàng đầu thế giới.
Mà UXIN có thể tăng cường trị số cốt lõi sản phẩm của họ và thay đổi yêu cầu thông tin, đây luôn là công nghệ mà Tư Quán Ngật tìm kiếm, nhưng đã được Ứng Vãn nghiên cứu ra.
Vì vậy, ông ấy phải hợp tác với Ứng Vãn.
Nghiệp vụ dưới trướng nhà họ Tư không ít, nhưng công nghệ thông tin hiện nay đã bao phủ toàn thế giới, mỗi lần ra một công nghệ mới liên quan đều có thể thay đổi xu hướng của cả ngành, Tư Quán Ngật đương nhiên rất chú trọng.
Tư Luật đưa đầu lưỡi chạm vào má: “Đúng vậy, nhưng đây không phải là mục đích tôi đến đây.”
Ứng Vãn xoay người nhìn anh, “Tôi cần phải cân nhắc.”
Cô không thích Tư Luật, nhưng cũng sẽ không đưa cảm xúc cá nhân vào công việc kinh doanh.
Nhà họ Tư hiện đang dẫn đầu trong nước, công nghệ này chỉ có thể lựa chọn nhà họ Tư và gia tộc nước ngoài, tuy nhiên bên trên đã từng nhắc nhở một cách mập mờ, công nghệ cốt lõi đương nhiên là hợp tác với công ty trong nước tốt hơn, hoặc là Ứng Vãn tự ôm đồm nghiệp vụ này.
Nhưng nghiệp vụ kinh doanh chính của công ty Ứng Vãn không phải là hướng này, ôm đồm cũng chưa chắc có thể giành được thị trường từ tay nhà họ Tư, huống hồ tiền của cô đủ nhiều rồi, không tội gì phải đi cắt đứt con đường của người khác.
Tư Luật giang tay ra, nụ cười vẫn tà ác như vậy: “Tùy cô, cô muốn cân nhắc như nào cũng được.”
Lúc anh đến đã vứt bỏ toàn bộ những gì Tư Quán Ngật giao phó, Ứng Vãn có đồng ý hay không cũng không nằm trong sự cân nhắc của anh.
Câu trả lời mà anh cần là điểm cuối cùng mà Tư Quán Ngật nhắc đến.
Ứng Vãn đã 24 tuổi.
Anh quả thực là đến có mục đích, chỉ là bây giờ không thể bồng bột như trước kia nữa.
Luôn có một loại người đủ để khiến người khác nhớ mãi không quên.
Giống như việc Tư Luật khiến vô số tiểu thư danh môn ở đế độ nhớ mãi không quên anh cũng có người mà mình nhớ mãi không quên.
Làm Ruộng Không Chăm Về Làm Nhà Giàu Số 1Tác giả: Thất Niên Đại MộngTruyện Ngôn Tình"Ứng Vãn, có người tìm cháu." Lúc trưởng thôn tìm Ứng Vãn, cô đang mang một túi rác lớn. Một túi bóng đen to. Trưởng thôn biết Ứng Vãn từ nơi khác về, gần đây đang dọn dẹp lại căn nhà cũ ông nội cô để lại cho cô. Ứng Vãn ngẩng đầu lên, đôi mắt đen sáng lặng lẽ nhìn trưởng thôn. Tính tình của cô lạnh lùng và ít nói, làn da trắng dưới ánh mặt trời giống như tỏa ra ánh hào quang. Mỗi lần trưởng thôn gặp cô đều thì thầm, đứa trẻ này thực sự không giống thôn họ nuôi lớn. Trưởng thôn nói tiếp: "Đang ở cửa văn phòng thôn, cháu đi với chú?" Ứng Vãn gật gật đầu rồi đi theo trưởng thôn. Lúc đi ngang qua bãi rác, cô ném bao rác to vào. Khi họ đến văn phòng, Ứng Vãn và trưởng thôn thấy có rất nhiều người xung quanh lối vào của văn phòng. Rất nhiều trẻ con mặc quần áo bình thường nhìn vào văn phòng như thể chúng đang xem một thứ kỳ lạ nào đó. Ứng Vãn và trưởng thôn đến gần mới biết. Là một cô gái. Một cô gái mặc váy liền thân, vai đeo một cái túi nhỏ dài đến eo, chiếc váy vừa đến đầu gối, để lộ… Nghe cô nhắc đến chuyện này, người đàn ông trước mắt hiển nhiên cũng không biết đỏ mặt là gì, anh nói rất tự nhiên: “Ồ, lúc đó vừa thành niên cô không bằng lòng, bây giờ cô đã 24 tuổi rồi, có phải cô nên trải nghiệm một chút niềm vui làm người bình thường?”Giọng nói của anh rất thấp, nói ra giống như đang cào vào đáy lòng của người khác.Khiến xương cốt người ta râm ran.Rất nhiều người căm ghét Tư Luật, nhưng cũng không ngăn được vô số người sẵn lòng hy sinh mọi thứ vì anh.Chính là bởi vì điều kiện bên ngoài của anh quá xuất sắc.Loại người như anh từ khi sinh ra đã không biết bị người khác từ chối là gì.Ứng Vãn là khắc tinh trong số mệnh của anh.Không ai biết chuyện này, về sau tính tình anh trở nên ngày càng nóng nảy và cổ quái, hơn nữa vẫn luôn ở nước ngoài.Cho đến hôm nay, cuối cùng anh cũng gặp lại người phụ nữ này.Đây cũng là lý do tại sao anh không từ chối khi Tư Quán Ngật bảo anh đến.Ứng Vãn chỉ ngước đôi mắt đen trắng rõ ràng lên nhìn anh: “Lúc trẻ là tôi quá lương thiện, hôm đó mới không gọi bảo vệ. Nếu bây giờ anh làm chuyện như vậy, tôi sẽ quay lại và gửi video cho gia tộc của anh, để Tư Quán Ngật xem xem sự giáo dục của ông ta thất bại như nào.”Cô xoay người, nhưng không đóng cửa.“Tùy cô.” Ở phía sau anh ta cười như điên: “Thân hình của tôi đẹp như vậy, ai nhìn mà không lời, ông ấy chắc sẽ cảm thấy tự hào vì có một đứa con trai hoàn hảo về mọi mặt như vậy.”“…”Mấy năm trôi qua, da mặt của anh càng ngày càng dày.Tư Luật thuận thế đi vào trong sân, khi nhìn thấy trang trí bên trong, quan sát một lát, “Cô thích nơi này sao?”Ứng Vãn: “Những gì tôi thích đương nhiên là không cùng phong cách với cậu Tư rồi, lần này anh đến đây là vì UXIN đúng không.”UXIN chính là mộ trong những công nghệ mà Ứng Vãn nghiên cứu ra, nghiệp vụ kinh doanh chính của nhà họ Tư chính là sản phẩm thông tin, sản phẩm làm ra đều có hợp tác với các nước, là doanh nghiệp hàng đầu thế giới.Mà UXIN có thể tăng cường trị số cốt lõi sản phẩm của họ và thay đổi yêu cầu thông tin, đây luôn là công nghệ mà Tư Quán Ngật tìm kiếm, nhưng đã được Ứng Vãn nghiên cứu ra.Vì vậy, ông ấy phải hợp tác với Ứng Vãn.Nghiệp vụ dưới trướng nhà họ Tư không ít, nhưng công nghệ thông tin hiện nay đã bao phủ toàn thế giới, mỗi lần ra một công nghệ mới liên quan đều có thể thay đổi xu hướng của cả ngành, Tư Quán Ngật đương nhiên rất chú trọng.Tư Luật đưa đầu lưỡi chạm vào má: “Đúng vậy, nhưng đây không phải là mục đích tôi đến đây.”Ứng Vãn xoay người nhìn anh, “Tôi cần phải cân nhắc.”Cô không thích Tư Luật, nhưng cũng sẽ không đưa cảm xúc cá nhân vào công việc kinh doanh.Nhà họ Tư hiện đang dẫn đầu trong nước, công nghệ này chỉ có thể lựa chọn nhà họ Tư và gia tộc nước ngoài, tuy nhiên bên trên đã từng nhắc nhở một cách mập mờ, công nghệ cốt lõi đương nhiên là hợp tác với công ty trong nước tốt hơn, hoặc là Ứng Vãn tự ôm đồm nghiệp vụ này.Nhưng nghiệp vụ kinh doanh chính của công ty Ứng Vãn không phải là hướng này, ôm đồm cũng chưa chắc có thể giành được thị trường từ tay nhà họ Tư, huống hồ tiền của cô đủ nhiều rồi, không tội gì phải đi cắt đứt con đường của người khác.Tư Luật giang tay ra, nụ cười vẫn tà ác như vậy: “Tùy cô, cô muốn cân nhắc như nào cũng được.”Lúc anh đến đã vứt bỏ toàn bộ những gì Tư Quán Ngật giao phó, Ứng Vãn có đồng ý hay không cũng không nằm trong sự cân nhắc của anh.Câu trả lời mà anh cần là điểm cuối cùng mà Tư Quán Ngật nhắc đến.Ứng Vãn đã 24 tuổi.Anh quả thực là đến có mục đích, chỉ là bây giờ không thể bồng bột như trước kia nữa.Luôn có một loại người đủ để khiến người khác nhớ mãi không quên.Giống như việc Tư Luật khiến vô số tiểu thư danh môn ở đế độ nhớ mãi không quên anh cũng có người mà mình nhớ mãi không quên.