Cố Lệ là một người đọc tiểu thuyết nhiều năm, nhưng cô thật sự không ngờ có một ngày bản thân mình cũng sẽ gặp chuyện xuyên sách như vậy. Chẳng hạn như lúc này, cô đang ngồi một mình trong căn phòng đơn giản chỉ có một màu, căn phòng có kiểu dáng giống như vậy cũng chỉ ở thời đại này mới có. Lúc này trong tay cô đang cầm chính là một chiếc gương. Vẻ ngoài của cô trong gương thoạt nhìn lớn hơn tầm năm sáu tuổi, nhưng thật ra tuổi thật cũng chỉ lớn hơn ba tuổi khi cô học đại học, là hai mươi bốn. Nhưng bản thân cô ở niên đại này đã là mẹ của hai con gấu nhỏ, ở thời đại này điều kiện cũng chỉ như vậy, có tiền chưa chắc đã mua được đồ ngon, nên thần sắc cũng không quá tốt, vì vậy nhìn rõ ràng so với tuổi thực tế còn muốn già hơn một chút. Sắp xếp mọi thứ trong trí nhớ xong, lúc này Cố Lệ mới phát hiện, bản thân mình đã đọc quyển truyện này, cho nên Cố Lệ nhớ rất rõ kết cục của gia đình mình. Trong mỗi một bộ niên đại văn đều có một người vợ trong thành kén chọn xấc láo, và cô chính là…
Chương 28: 28: Ăn Hết Nửa Con Gà
Thập Niên 60 Tháo Hán Sủng Thê Như Bảo VậtTác giả: Niên ĐạiTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngCố Lệ là một người đọc tiểu thuyết nhiều năm, nhưng cô thật sự không ngờ có một ngày bản thân mình cũng sẽ gặp chuyện xuyên sách như vậy. Chẳng hạn như lúc này, cô đang ngồi một mình trong căn phòng đơn giản chỉ có một màu, căn phòng có kiểu dáng giống như vậy cũng chỉ ở thời đại này mới có. Lúc này trong tay cô đang cầm chính là một chiếc gương. Vẻ ngoài của cô trong gương thoạt nhìn lớn hơn tầm năm sáu tuổi, nhưng thật ra tuổi thật cũng chỉ lớn hơn ba tuổi khi cô học đại học, là hai mươi bốn. Nhưng bản thân cô ở niên đại này đã là mẹ của hai con gấu nhỏ, ở thời đại này điều kiện cũng chỉ như vậy, có tiền chưa chắc đã mua được đồ ngon, nên thần sắc cũng không quá tốt, vì vậy nhìn rõ ràng so với tuổi thực tế còn muốn già hơn một chút. Sắp xếp mọi thứ trong trí nhớ xong, lúc này Cố Lệ mới phát hiện, bản thân mình đã đọc quyển truyện này, cho nên Cố Lệ nhớ rất rõ kết cục của gia đình mình. Trong mỗi một bộ niên đại văn đều có một người vợ trong thành kén chọn xấc láo, và cô chính là… Mẹ Cố phút chốc cảm động: "Hóa ra là vậy sao? Chỉ có điều tháng sau mới là sinh nhật của mẹ mà."Cố Quốc Đống nói: "Như vậy à, vậy thì không chuẩn bị trước nữa, mẹ cho con năm mao là được."Mẹ Cố gật đầu, mỉm cười đưa cho con trai năm mao, nhưng cậu ta đã rút ra một đồng khi bà ấy đang lấy tiền, nhưng nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của con trai, mẹ Cố vẫn cảm động, con trai bà ấy vẫn rất hiếu thảo.Chỉ là chờ đứa con đi rồi, nhìn về phía đống xương gà trên bàn, trong đầu mẹ Cố không thể không nhớ đến lời của con gái nói.Nhưng mẹ Cố nhanh chóng lắc đầu để loại bỏ suy nghĩ này, nhỏ giọng nói thầm: "Cái con bé chết tiệt đó, chẳng lẽ trở về là để châm ngòi chia rẽ sao? Đồng Đồng hiếu thảo như vậy, không phải chỉ ăn hết gà thôi à? Có gì to tát đâu." Nhưng vì sao trong lòng bà ấy lại có chút buồn như vậy?Không bao lâu, cha Cố cũng tan ca trở về nhà, ông ấy đang đói muốn chết, trở về đã vội ăn cơm nhưng chỉ có thể ăn dưa muối.Ăn như vậy cũng không sao, nhưng khi nhìn về đống xương gà trên bàn, cha Cố không nhịn được hỏi: "Bà mua gà về ăn à? Thế mà còn ăn hết sạch, không để lại một miếng nào cho tôi sao?""Tôi không có mua, là Lệ Lệ mua về đó, chỉ có điều tôi cũng không ăn miếng nào, đều bị Đồng Đồng ăn hết." Nỗi chua xót trong lòng mà mẹ Cố đã kìm nén lại dâng lên, cái con bé Lệ Lệ chết tiệt kia chắc chắn đã mách lẻo, nếu không sao trong lòng của bà ấy lại có cảm xúc chua xót như vậy? Trước kia cũng chưa từng có."Đồng Đồng ăn hết một con gà?""Nào có một con gà, chỉ có nửa con." Mẹ Cố cũng không biết chút thủ đoạn nhỏ này của con gái.Cô không mua một con gà mà chỉ nửa con, chính là biết một con gà thì đứa em trai chỉ biết chiếm lợi kia chắc chắn sẽ không ăn hết, như vậy phần còn lại đã để cho bọn họ sao? Bọn họ sẽ nghĩ đó đều do con trai để riêng lại cho bọn họ, và chẳng phải sẽ bị con trai làm cho cảm động à?Nhưng mà nửa con thì chắc chắn sẽ ăn hết, ăn không chừa một miếng nào, thế mới có những chuyện sau đó."Thằng nhóc thối, cũng không biết thương cha của mình gì cả, tôi làm việc cả ngày, ngay cả ăn ngon cũng không có, thế mà nó lại ăn hết." Cha Cố vui vẻ than thở, thằng nhóc thối này ăn mạnh, nên cơ thể toàn là thịt, vừa thấy đã khiến người ta thích.Cha Cố không biết gì nên cũng không có cảm giác nào, lúc này vẫn vui vẻ ăn dưa muối, thế nhưng mẹ Cố nghe xong lời này trong lòng nhịn không được mà chua xót.Không đúng sao, chồng của bà ấy đã làm việc cực khổ suốt một ngày và rất mệt, Đồng Đồng không chừa lại cho bà ấy chút nào cũng được, dù sao bà ấy chỉ ở nhà không làm gì mệt nhọc, nên không ăn cũng không sao, nhưng dù sao cũng phải để lại cho cha mình một chút để ăn chứ, không cần nhiều chỉ cần một hai miếng cũng được, nhưng Đồng Đồng thật sự đã ăn hết một mình!.
Mẹ Cố phút chốc cảm động: "Hóa ra là vậy sao? Chỉ có điều tháng sau mới là sinh nhật của mẹ mà.
"Cố Quốc Đống nói: "Như vậy à, vậy thì không chuẩn bị trước nữa, mẹ cho con năm mao là được.
"Mẹ Cố gật đầu, mỉm cười đưa cho con trai năm mao, nhưng cậu ta đã rút ra một đồng khi bà ấy đang lấy tiền, nhưng nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của con trai, mẹ Cố vẫn cảm động, con trai bà ấy vẫn rất hiếu thảo.
Chỉ là chờ đứa con đi rồi, nhìn về phía đống xương gà trên bàn, trong đầu mẹ Cố không thể không nhớ đến lời của con gái nói.
Nhưng mẹ Cố nhanh chóng lắc đầu để loại bỏ suy nghĩ này, nhỏ giọng nói thầm: "Cái con bé chết tiệt đó, chẳng lẽ trở về là để châm ngòi chia rẽ sao? Đồng Đồng hiếu thảo như vậy, không phải chỉ ăn hết gà thôi à? Có gì to tát đâu.
" Nhưng vì sao trong lòng bà ấy lại có chút buồn như vậy?Không bao lâu, cha Cố cũng tan ca trở về nhà, ông ấy đang đói muốn chết, trở về đã vội ăn cơm nhưng chỉ có thể ăn dưa muối.
Ăn như vậy cũng không sao, nhưng khi nhìn về đống xương gà trên bàn, cha Cố không nhịn được hỏi: "Bà mua gà về ăn à? Thế mà còn ăn hết sạch, không để lại một miếng nào cho tôi sao?""Tôi không có mua, là Lệ Lệ mua về đó, chỉ có điều tôi cũng không ăn miếng nào, đều bị Đồng Đồng ăn hết.
" Nỗi chua xót trong lòng mà mẹ Cố đã kìm nén lại dâng lên, cái con bé Lệ Lệ chết tiệt kia chắc chắn đã mách lẻo, nếu không sao trong lòng của bà ấy lại có cảm xúc chua xót như vậy? Trước kia cũng chưa từng có.
"Đồng Đồng ăn hết một con gà?""Nào có một con gà, chỉ có nửa con.
" Mẹ Cố cũng không biết chút thủ đoạn nhỏ này của con gái.
Cô không mua một con gà mà chỉ nửa con, chính là biết một con gà thì đứa em trai chỉ biết chiếm lợi kia chắc chắn sẽ không ăn hết, như vậy phần còn lại đã để cho bọn họ sao? Bọn họ sẽ nghĩ đó đều do con trai để riêng lại cho bọn họ, và chẳng phải sẽ bị con trai làm cho cảm động à?Nhưng mà nửa con thì chắc chắn sẽ ăn hết, ăn không chừa một miếng nào, thế mới có những chuyện sau đó.
"Thằng nhóc thối, cũng không biết thương cha của mình gì cả, tôi làm việc cả ngày, ngay cả ăn ngon cũng không có, thế mà nó lại ăn hết.
" Cha Cố vui vẻ than thở, thằng nhóc thối này ăn mạnh, nên cơ thể toàn là thịt, vừa thấy đã khiến người ta thích.
Cha Cố không biết gì nên cũng không có cảm giác nào, lúc này vẫn vui vẻ ăn dưa muối, thế nhưng mẹ Cố nghe xong lời này trong lòng nhịn không được mà chua xót.
Không đúng sao, chồng của bà ấy đã làm việc cực khổ suốt một ngày và rất mệt, Đồng Đồng không chừa lại cho bà ấy chút nào cũng được, dù sao bà ấy chỉ ở nhà không làm gì mệt nhọc, nên không ăn cũng không sao, nhưng dù sao cũng phải để lại cho cha mình một chút để ăn chứ, không cần nhiều chỉ cần một hai miếng cũng được, nhưng Đồng Đồng thật sự đã ăn hết một mình!.
Thập Niên 60 Tháo Hán Sủng Thê Như Bảo VậtTác giả: Niên ĐạiTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngCố Lệ là một người đọc tiểu thuyết nhiều năm, nhưng cô thật sự không ngờ có một ngày bản thân mình cũng sẽ gặp chuyện xuyên sách như vậy. Chẳng hạn như lúc này, cô đang ngồi một mình trong căn phòng đơn giản chỉ có một màu, căn phòng có kiểu dáng giống như vậy cũng chỉ ở thời đại này mới có. Lúc này trong tay cô đang cầm chính là một chiếc gương. Vẻ ngoài của cô trong gương thoạt nhìn lớn hơn tầm năm sáu tuổi, nhưng thật ra tuổi thật cũng chỉ lớn hơn ba tuổi khi cô học đại học, là hai mươi bốn. Nhưng bản thân cô ở niên đại này đã là mẹ của hai con gấu nhỏ, ở thời đại này điều kiện cũng chỉ như vậy, có tiền chưa chắc đã mua được đồ ngon, nên thần sắc cũng không quá tốt, vì vậy nhìn rõ ràng so với tuổi thực tế còn muốn già hơn một chút. Sắp xếp mọi thứ trong trí nhớ xong, lúc này Cố Lệ mới phát hiện, bản thân mình đã đọc quyển truyện này, cho nên Cố Lệ nhớ rất rõ kết cục của gia đình mình. Trong mỗi một bộ niên đại văn đều có một người vợ trong thành kén chọn xấc láo, và cô chính là… Mẹ Cố phút chốc cảm động: "Hóa ra là vậy sao? Chỉ có điều tháng sau mới là sinh nhật của mẹ mà."Cố Quốc Đống nói: "Như vậy à, vậy thì không chuẩn bị trước nữa, mẹ cho con năm mao là được."Mẹ Cố gật đầu, mỉm cười đưa cho con trai năm mao, nhưng cậu ta đã rút ra một đồng khi bà ấy đang lấy tiền, nhưng nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của con trai, mẹ Cố vẫn cảm động, con trai bà ấy vẫn rất hiếu thảo.Chỉ là chờ đứa con đi rồi, nhìn về phía đống xương gà trên bàn, trong đầu mẹ Cố không thể không nhớ đến lời của con gái nói.Nhưng mẹ Cố nhanh chóng lắc đầu để loại bỏ suy nghĩ này, nhỏ giọng nói thầm: "Cái con bé chết tiệt đó, chẳng lẽ trở về là để châm ngòi chia rẽ sao? Đồng Đồng hiếu thảo như vậy, không phải chỉ ăn hết gà thôi à? Có gì to tát đâu." Nhưng vì sao trong lòng bà ấy lại có chút buồn như vậy?Không bao lâu, cha Cố cũng tan ca trở về nhà, ông ấy đang đói muốn chết, trở về đã vội ăn cơm nhưng chỉ có thể ăn dưa muối.Ăn như vậy cũng không sao, nhưng khi nhìn về đống xương gà trên bàn, cha Cố không nhịn được hỏi: "Bà mua gà về ăn à? Thế mà còn ăn hết sạch, không để lại một miếng nào cho tôi sao?""Tôi không có mua, là Lệ Lệ mua về đó, chỉ có điều tôi cũng không ăn miếng nào, đều bị Đồng Đồng ăn hết." Nỗi chua xót trong lòng mà mẹ Cố đã kìm nén lại dâng lên, cái con bé Lệ Lệ chết tiệt kia chắc chắn đã mách lẻo, nếu không sao trong lòng của bà ấy lại có cảm xúc chua xót như vậy? Trước kia cũng chưa từng có."Đồng Đồng ăn hết một con gà?""Nào có một con gà, chỉ có nửa con." Mẹ Cố cũng không biết chút thủ đoạn nhỏ này của con gái.Cô không mua một con gà mà chỉ nửa con, chính là biết một con gà thì đứa em trai chỉ biết chiếm lợi kia chắc chắn sẽ không ăn hết, như vậy phần còn lại đã để cho bọn họ sao? Bọn họ sẽ nghĩ đó đều do con trai để riêng lại cho bọn họ, và chẳng phải sẽ bị con trai làm cho cảm động à?Nhưng mà nửa con thì chắc chắn sẽ ăn hết, ăn không chừa một miếng nào, thế mới có những chuyện sau đó."Thằng nhóc thối, cũng không biết thương cha của mình gì cả, tôi làm việc cả ngày, ngay cả ăn ngon cũng không có, thế mà nó lại ăn hết." Cha Cố vui vẻ than thở, thằng nhóc thối này ăn mạnh, nên cơ thể toàn là thịt, vừa thấy đã khiến người ta thích.Cha Cố không biết gì nên cũng không có cảm giác nào, lúc này vẫn vui vẻ ăn dưa muối, thế nhưng mẹ Cố nghe xong lời này trong lòng nhịn không được mà chua xót.Không đúng sao, chồng của bà ấy đã làm việc cực khổ suốt một ngày và rất mệt, Đồng Đồng không chừa lại cho bà ấy chút nào cũng được, dù sao bà ấy chỉ ở nhà không làm gì mệt nhọc, nên không ăn cũng không sao, nhưng dù sao cũng phải để lại cho cha mình một chút để ăn chứ, không cần nhiều chỉ cần một hai miếng cũng được, nhưng Đồng Đồng thật sự đã ăn hết một mình!.