Ngày 30 tháng 8 năm 2005Hôm nay là ngày khai giảng của các trường học lớn ở thành phố X, khắp nơi đều được bao trùm bởi hơi thở thanh tân tươi mới của những thanh thiếu niên học sinh.Bất quá Diệp Tình đến có chút sớm, khi đến phòng học một người cũng không có. Cô đi qua bục giảng trực tiếp đến vị trí ngồi của mình, hàng dãy cuối cùng bên trái vị trí cạnh cửa sổ, sau đó đặt cặp sách xuống, lấy sách giáo khoa ra, bắt đầu yên tĩnh học bài.Nhiệt độ không khí gần đây luôn cao không giảm, mới sáng sớm mà mặt trời đã lên cao rực rỡ.Ánh sáng ấm áp xuyên qua ô cửa sổ thủy tinh, chiếu lên vai trái Diệp Tình, làm cô như được bao phủ một tầng kim quang.Diệp Tình đang ghi ghi chép chép trên vở, chữ viết khéo léo thanh tú, từng nét bút đều rất đẹp.Bàn tay đang cầm bút bi cũng thật xinh đẹp, trắng nõn tinh tế, trông giống như bạch ngọc, mơ hồ có thể nhìn thấy mạch máu xanh nhạt dưới da.Thiếu nữ 16 tuổi chưa hoàn toàn trưởng thành, trên gương mặt trứng gà non nớt vẫn mang theo chút ngây ngô của độ…
Chương 6: 6: Lần Thứ Hai Gặp Gỡ Không Vui Vẻ 3
Vì Cô ẤyTác giả: Xuân Hàn Không ĐộTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgày 30 tháng 8 năm 2005Hôm nay là ngày khai giảng của các trường học lớn ở thành phố X, khắp nơi đều được bao trùm bởi hơi thở thanh tân tươi mới của những thanh thiếu niên học sinh.Bất quá Diệp Tình đến có chút sớm, khi đến phòng học một người cũng không có. Cô đi qua bục giảng trực tiếp đến vị trí ngồi của mình, hàng dãy cuối cùng bên trái vị trí cạnh cửa sổ, sau đó đặt cặp sách xuống, lấy sách giáo khoa ra, bắt đầu yên tĩnh học bài.Nhiệt độ không khí gần đây luôn cao không giảm, mới sáng sớm mà mặt trời đã lên cao rực rỡ.Ánh sáng ấm áp xuyên qua ô cửa sổ thủy tinh, chiếu lên vai trái Diệp Tình, làm cô như được bao phủ một tầng kim quang.Diệp Tình đang ghi ghi chép chép trên vở, chữ viết khéo léo thanh tú, từng nét bút đều rất đẹp.Bàn tay đang cầm bút bi cũng thật xinh đẹp, trắng nõn tinh tế, trông giống như bạch ngọc, mơ hồ có thể nhìn thấy mạch máu xanh nhạt dưới da.Thiếu nữ 16 tuổi chưa hoàn toàn trưởng thành, trên gương mặt trứng gà non nớt vẫn mang theo chút ngây ngô của độ… Dịch Ngạo Xuyên nổi giận đùng đùng quay về địa điểm tụ tập.Cái gọi là địa điểm tụ tập này kỳ thực chính là nhà hắn, ngày thường bạn bè của hắn đều sẽ tụ tập ở đây.Trong phòng ngồi một đống người, khắp phòng đều là mùi thuốc lá với mùi rượu.Dịch Ngạo Xuyên ngồi xuống sô pha vắt chéo chân, từ trong túi quần lấy ra hộp thuốc móc ra một điếu thuốc đưa lên miệng hút.Anh ta cau chặt đôi mày, khuôn mặt vốn dĩ đẹp trai trở nên lạnh lùng nghiêm nghị.Trong nhà có rất nhiều anh em huynh đệ, chủ yếu đều là côn đồ lưu manh, khắp đều là mùi thuốc lá.Tiết Khải nhìn Dịch Ngạo Xuyên trở lại, bài cũng không đánh, liền đi đến số pha tìm , tùy tiện hỏi : “ yo! Anh Xuyên quay về rồi, tối muộn đi đâu vậy?”Dịch Ngạo Xuyên giọng nói bực bội : “ mày quản ông đây đi đâu làm gì““ Đệch, mày mẹ nó ra ngoài ăn phải thuốc nổ hả?” Tiết Khải tùy ý châm biếm vài câu, nhưng thực sự không có tức giận.Làm anh em mười mấy năm rồi, anh ta còn không hiểu cái tính tình thối hoắc này của Dịch Ngạo Xuyên sao.Sau đó đưa Dịch Ngạo Xuyên một danh sách : “ nhìn đi, tháng này tìm ai thu phí bảo kê”Trên danh sách này đều là những người xấu có tiếng làm việc ác trong khu này, giống như trộm cắp, cướp bóc, ác bá vườn trường bắt nạt người khác!.Điều đáng nói là, những người khác tìm người thu phí bảo kê thường tìm những người yếu đuối dễ bắt nạt, còn Dịch Ngạo Xuyên thì thích tìm những loại người này để thu phí bảo kê.Dịch Ngạo Xuyên chân vắt chéo lưng dựa vào thành sô pha, dáng vẻ phóng túng không kiềm chế được, tay trái cầm điếu thuốc, tay phải lật xem những cái tên trong tờ danh sách.Thẳng đến khi xem xong trong lòng vẫn chưa có đáp án.Tiết Khải lên tiếng: “ trên đó nhiều người như vậy tùy tiện chọn một cái là được rồi, do dự cái gì?”Dịch Ngạo Xuyên đem danh sách vứt cho Tiết Khải, hít một hơi thuốc, không chút để ý nói : “ lần này đổi người thu phí bảo kꔓ đổi người ? Ngũ Cương tối qua đã đánh mày à?”“ Học sinh ngoan trường Tam Trung, nói mày cũng không biết”“ Học sing ngoan?” Tiết Khải cười nhẹ : “ Anh Xuyên, mày từ khi nào lại hướng ánh mắt về học sinh ngoan vậy, mày từ trước đến giờ chưa bao giờ tìm loại người này thu phí bảo kê a, thật ngạc nhiên”Hai ba hơi hút xong điếu thuốc, Dịch Ngạo Xuyên ngồi dậy, tay cầm đầu thuốc, xương khớp tay rõ ràng, mu bàn tay mờ mờ những gân xanh, nhìn rất có sức lực.Anh ta dụi đầu thuốc vào gạt tàn, ánh mắt tàn nhẫn : “ bởi vì cô ta trêu vào ông đây rồi”Dịch Ngạo Xuyên đối với chuyện vừa xảy ra rất tức giận, Diệp Tình lại dám từ chối anh ta? A, không phải là con mẹ nó khinh thường anh ta sao, loại học sinh ngoan tự cho mình là thanh cao như cô ta khinh thường nhất là những tên côn đồ như bọn hắn,Vậy mà hắn còn lo lắng cô ta sẽ bị Ngũ Cương tìm đến trả thù, còn có lòng tốt đến đón cô ta, thật là con mẹ nó tự mình đa tình..
Dịch Ngạo Xuyên nổi giận đùng đùng quay về địa điểm tụ tập.
Cái gọi là địa điểm tụ tập này kỳ thực chính là nhà hắn, ngày thường bạn bè của hắn đều sẽ tụ tập ở đây.
Trong phòng ngồi một đống người, khắp phòng đều là mùi thuốc lá với mùi rượu.
Dịch Ngạo Xuyên ngồi xuống sô pha vắt chéo chân, từ trong túi quần lấy ra hộp thuốc móc ra một điếu thuốc đưa lên miệng hút.
Anh ta cau chặt đôi mày, khuôn mặt vốn dĩ đẹp trai trở nên lạnh lùng nghiêm nghị.
Trong nhà có rất nhiều anh em huynh đệ, chủ yếu đều là côn đồ lưu manh, khắp đều là mùi thuốc lá.
Tiết Khải nhìn Dịch Ngạo Xuyên trở lại, bài cũng không đánh, liền đi đến số pha tìm , tùy tiện hỏi : “ yo! Anh Xuyên quay về rồi, tối muộn đi đâu vậy?”Dịch Ngạo Xuyên giọng nói bực bội : “ mày quản ông đây đi đâu làm gì““ Đệch, mày mẹ nó ra ngoài ăn phải thuốc nổ hả?” Tiết Khải tùy ý châm biếm vài câu, nhưng thực sự không có tức giận.
Làm anh em mười mấy năm rồi, anh ta còn không hiểu cái tính tình thối hoắc này của Dịch Ngạo Xuyên sao.
Sau đó đưa Dịch Ngạo Xuyên một danh sách : “ nhìn đi, tháng này tìm ai thu phí bảo kê”Trên danh sách này đều là những người xấu có tiếng làm việc ác trong khu này, giống như trộm cắp, cướp bóc, ác bá vườn trường bắt nạt người khác!.
Điều đáng nói là, những người khác tìm người thu phí bảo kê thường tìm những người yếu đuối dễ bắt nạt, còn Dịch Ngạo Xuyên thì thích tìm những loại người này để thu phí bảo kê.
Dịch Ngạo Xuyên chân vắt chéo lưng dựa vào thành sô pha, dáng vẻ phóng túng không kiềm chế được, tay trái cầm điếu thuốc, tay phải lật xem những cái tên trong tờ danh sách.
Thẳng đến khi xem xong trong lòng vẫn chưa có đáp án.
Tiết Khải lên tiếng: “ trên đó nhiều người như vậy tùy tiện chọn một cái là được rồi, do dự cái gì?”Dịch Ngạo Xuyên đem danh sách vứt cho Tiết Khải, hít một hơi thuốc, không chút để ý nói : “ lần này đổi người thu phí bảo kꔓ đổi người ? Ngũ Cương tối qua đã đánh mày à?”“ Học sinh ngoan trường Tam Trung, nói mày cũng không biết”“ Học sing ngoan?” Tiết Khải cười nhẹ : “ Anh Xuyên, mày từ khi nào lại hướng ánh mắt về học sinh ngoan vậy, mày từ trước đến giờ chưa bao giờ tìm loại người này thu phí bảo kê a, thật ngạc nhiên”Hai ba hơi hút xong điếu thuốc, Dịch Ngạo Xuyên ngồi dậy, tay cầm đầu thuốc, xương khớp tay rõ ràng, mu bàn tay mờ mờ những gân xanh, nhìn rất có sức lực.
Anh ta dụi đầu thuốc vào gạt tàn, ánh mắt tàn nhẫn : “ bởi vì cô ta trêu vào ông đây rồi”Dịch Ngạo Xuyên đối với chuyện vừa xảy ra rất tức giận, Diệp Tình lại dám từ chối anh ta? A, không phải là con mẹ nó khinh thường anh ta sao, loại học sinh ngoan tự cho mình là thanh cao như cô ta khinh thường nhất là những tên côn đồ như bọn hắn,Vậy mà hắn còn lo lắng cô ta sẽ bị Ngũ Cương tìm đến trả thù, còn có lòng tốt đến đón cô ta, thật là con mẹ nó tự mình đa tình.
.
Vì Cô ẤyTác giả: Xuân Hàn Không ĐộTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgày 30 tháng 8 năm 2005Hôm nay là ngày khai giảng của các trường học lớn ở thành phố X, khắp nơi đều được bao trùm bởi hơi thở thanh tân tươi mới của những thanh thiếu niên học sinh.Bất quá Diệp Tình đến có chút sớm, khi đến phòng học một người cũng không có. Cô đi qua bục giảng trực tiếp đến vị trí ngồi của mình, hàng dãy cuối cùng bên trái vị trí cạnh cửa sổ, sau đó đặt cặp sách xuống, lấy sách giáo khoa ra, bắt đầu yên tĩnh học bài.Nhiệt độ không khí gần đây luôn cao không giảm, mới sáng sớm mà mặt trời đã lên cao rực rỡ.Ánh sáng ấm áp xuyên qua ô cửa sổ thủy tinh, chiếu lên vai trái Diệp Tình, làm cô như được bao phủ một tầng kim quang.Diệp Tình đang ghi ghi chép chép trên vở, chữ viết khéo léo thanh tú, từng nét bút đều rất đẹp.Bàn tay đang cầm bút bi cũng thật xinh đẹp, trắng nõn tinh tế, trông giống như bạch ngọc, mơ hồ có thể nhìn thấy mạch máu xanh nhạt dưới da.Thiếu nữ 16 tuổi chưa hoàn toàn trưởng thành, trên gương mặt trứng gà non nớt vẫn mang theo chút ngây ngô của độ… Dịch Ngạo Xuyên nổi giận đùng đùng quay về địa điểm tụ tập.Cái gọi là địa điểm tụ tập này kỳ thực chính là nhà hắn, ngày thường bạn bè của hắn đều sẽ tụ tập ở đây.Trong phòng ngồi một đống người, khắp phòng đều là mùi thuốc lá với mùi rượu.Dịch Ngạo Xuyên ngồi xuống sô pha vắt chéo chân, từ trong túi quần lấy ra hộp thuốc móc ra một điếu thuốc đưa lên miệng hút.Anh ta cau chặt đôi mày, khuôn mặt vốn dĩ đẹp trai trở nên lạnh lùng nghiêm nghị.Trong nhà có rất nhiều anh em huynh đệ, chủ yếu đều là côn đồ lưu manh, khắp đều là mùi thuốc lá.Tiết Khải nhìn Dịch Ngạo Xuyên trở lại, bài cũng không đánh, liền đi đến số pha tìm , tùy tiện hỏi : “ yo! Anh Xuyên quay về rồi, tối muộn đi đâu vậy?”Dịch Ngạo Xuyên giọng nói bực bội : “ mày quản ông đây đi đâu làm gì““ Đệch, mày mẹ nó ra ngoài ăn phải thuốc nổ hả?” Tiết Khải tùy ý châm biếm vài câu, nhưng thực sự không có tức giận.Làm anh em mười mấy năm rồi, anh ta còn không hiểu cái tính tình thối hoắc này của Dịch Ngạo Xuyên sao.Sau đó đưa Dịch Ngạo Xuyên một danh sách : “ nhìn đi, tháng này tìm ai thu phí bảo kê”Trên danh sách này đều là những người xấu có tiếng làm việc ác trong khu này, giống như trộm cắp, cướp bóc, ác bá vườn trường bắt nạt người khác!.Điều đáng nói là, những người khác tìm người thu phí bảo kê thường tìm những người yếu đuối dễ bắt nạt, còn Dịch Ngạo Xuyên thì thích tìm những loại người này để thu phí bảo kê.Dịch Ngạo Xuyên chân vắt chéo lưng dựa vào thành sô pha, dáng vẻ phóng túng không kiềm chế được, tay trái cầm điếu thuốc, tay phải lật xem những cái tên trong tờ danh sách.Thẳng đến khi xem xong trong lòng vẫn chưa có đáp án.Tiết Khải lên tiếng: “ trên đó nhiều người như vậy tùy tiện chọn một cái là được rồi, do dự cái gì?”Dịch Ngạo Xuyên đem danh sách vứt cho Tiết Khải, hít một hơi thuốc, không chút để ý nói : “ lần này đổi người thu phí bảo kꔓ đổi người ? Ngũ Cương tối qua đã đánh mày à?”“ Học sinh ngoan trường Tam Trung, nói mày cũng không biết”“ Học sing ngoan?” Tiết Khải cười nhẹ : “ Anh Xuyên, mày từ khi nào lại hướng ánh mắt về học sinh ngoan vậy, mày từ trước đến giờ chưa bao giờ tìm loại người này thu phí bảo kê a, thật ngạc nhiên”Hai ba hơi hút xong điếu thuốc, Dịch Ngạo Xuyên ngồi dậy, tay cầm đầu thuốc, xương khớp tay rõ ràng, mu bàn tay mờ mờ những gân xanh, nhìn rất có sức lực.Anh ta dụi đầu thuốc vào gạt tàn, ánh mắt tàn nhẫn : “ bởi vì cô ta trêu vào ông đây rồi”Dịch Ngạo Xuyên đối với chuyện vừa xảy ra rất tức giận, Diệp Tình lại dám từ chối anh ta? A, không phải là con mẹ nó khinh thường anh ta sao, loại học sinh ngoan tự cho mình là thanh cao như cô ta khinh thường nhất là những tên côn đồ như bọn hắn,Vậy mà hắn còn lo lắng cô ta sẽ bị Ngũ Cương tìm đến trả thù, còn có lòng tốt đến đón cô ta, thật là con mẹ nó tự mình đa tình..