Tác giả:

Sáng sớm, tiếng chuông điện thoại reo lên phá tan không khí yên tĩnh đang bao trùm trong căn phòng rộng lớn. Cô gái xinh đẹp trên giường vùi đầu vào chăn, mơ màng đưa tay tìm điện thoại. - Alo, cậu đâu rồi? - Hả, đâu rồi cái gì? Tớ đang ngủ mà. - Giờ này mà con ngủ hả con heo lười này? Mau dậy đi, trễ giờ rồi đó. Vân Thường Hi còn đang ngái ngủ, lơ mơ nhìn mấy con số trên điện thoại. Tám giờ đúng. Cô bị chiếc đồng hồ làm cho tỉnh táo hơn mấy phần, vừa la hét vừa nhảy khỏi giường. - Á chết tôi rồi. Trễ giờ rồi! Người giúp việc nghe tiếng hét của cô thì vội vã chạy vào, mặt hoảng hốt. - Cô chủ! Cô có sao không ạ? - Sao chị không gọi em dậy? Em sắp trễ rồi. Chị giúp việc nghe xong liền thở phào. May là cô không sao, chứ nếu trên thân thể của người con gái vàng ngọc này xuất hiện vết bầm hay vết xước nào thì ông chủ sẽ giết cô mất. - Sáng nay tôi có gọi nhưng cô chủ ngủ say quá, còn...đạp tôi nữa. - Hả? Em đạp chị hả? Em xin lỗi nhé! Nhưng mà chị tìm giúp em đôi tất trắng với. Vân Thường…

Truyện chữ