“ Tôi không phải chồng của cô.” Thanh âm dễ nghe vang lên, thế nhưng ngữ khí lại lạnh như băng, hoàn toàn mang theo ý khinh thường. Trong chiếc xe xa hoa, âm nhạc vang vang, tràn ngập mùi hương nhàn nhạt thơm ngát, hệ thống điều hòa chạy rì rì thổi ra một trận hơi lạnh, tài xế lão luyện nắm vô lăng lái xe, bảo trì thói quen trầm mặc. Trong kính chiếu hậu,một đôi nam nữ trẻ tuổi mặc lễ phục đám cưới đang sóng vai ngồi hàng ghế sau. Vừa nói chuyện là một chàng trai khoảng 25 tuổi gì đó, mặc âu phục màu bạc sang trọng, cổ mang cà vạt vát xanh, ngũ quan tuấn mỹ, khí chất hắn là một loại thiên bẩm cao ngạo, phảng phất như thể hắn có thể coi thường hết thảy. Lại xem xét người con gái bên cạnh, áo cưới ôm lấy khuôn ngực trắng toát, lộ ra hai vú no đủ như ẩn như hiện, lập lòe một chuỗi kim cương sáng loáng chói mắt vừa vặn trên cổ, làn da non mịn như trẻ con khiến cho người ta hâm mộ, nhưng ánh mắt lại hướng lên trời, có chút không phù hợp với nam nhân tiêu sái lạnh lùng bên cạnh cùng chiếc…

Truyện chữ