Một gian nhà tranh tàn tạ, một giường gỗ cũ kỹ không chịu nổi sức nặng, một ngọn đèn dầu chập chờn ánh lửa u tối, một tấm bài vị có viết “Vong phu Võ Đại Lang” được thờ cúng trên giá gỗ cũ nát. Vốn dĩ nên là một ngôi nhà tranh không khí trầm lặng lại tràn ngập tiếng r*n r* làm người ta mặt đỏ tim đập. Bên ngoài trướng hồng âm trầm kh*ng b*, bên trong trướng hồng cảnh xuân vô hạn. Nam tử mặt như quan ngọc, thần thái phong lưu, bờ môi đỏ sẫm khẽ nhếch, khàn khàn gọi tên nữ tử,“Kim Liên……” Nữ tử thân thể thướt tha, da thịt hơn tuyết, lại lúc * l**n t*nh m* gọi tên một người đàn ông khác,“Võ Tòng……” Thân thể nam tử phong lưu cứng đờ, trong mắt toát ra sát ý. Vươn tay xoa cần cổ tinh tế của nữ tử, giống như âu yếm tấc tấc buộc chặt. Đúng lúc này, một nam tử tuấn lãng lưng hùm vai gấu im lặng lẻn vào nhà tranh, đứng ở ngoài trướng hồng, cầm trong tay một thanh đại đao lưỡi xanh, phẫn nộ quát:“Gian phu dâm phụ!” Theo tiếng gầm kia, thanh đại đao tuấn lãng nam tử cầm trong tay chém một nhát…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...