Tác giả:

"Đây là năm vạn, cầm tiền rồi tự chăm sóc bản thân đi!" Tô Đàn liếc nhìn tấm thẻ ngân hàng mà Trình Lãng Tân vừa vứt trên mặt đất, vẻ mặt lạnh lẽo: "Ông mang về đi, chúng tôi không cần tiền của ông." Trình Lãng Tân nhìn chằm chằm vào đứa cháu gái có khuôn mặt và dáng người xuất sắc nhưng phản nghịch này, chân mày nhíu lại. Từ nhỏ Tô Đàn đã rất xinh, trước kia ông ta cũng rất yêu thương cô. Advertisement Nhưng mà bây giờ... Giọng nói của Trình Lãng Tân lạnh nhạt: "Tiền này không phải cho cháu mà là cho Tô Trầm." "Em trai của tôi thì tôi sẽ tự chăm sóc, không cần ông hao tâm tổn trí." Cô tập trung chơi điện thoại, cũng không thèm nhìn Trình Lãng Tân dù chỉ một lần. Advertisement Trình Lãng Tân khinh thường cười nhạt: "Một đứa con gái còn chưa học xong lớp mười một như cháu thì chăm sóc kiểu gì? Cháu có tiền không? Nó vẫn còn đang học tiểu học, chẳng lẽ cháu muốn để nó đi ăn xin à?" Trình Lãng Tân rất tức giận, đứa cháu gái này đúng là không biết phải trái. Khi cha mẹ Tô Đàn còn sống, cô…

Truyện chữ