Tác giả:

Diệp Đông hấp thụ một luồng linh khí màu vàng, cơ thể anh lơ lửng, vô thức rơi vào một mảng không gian rộng lớn. Trong không gian này chỉ có bụi vàng, anh cố mở để thấy rõ hơn mọi thứ. Đột nhiên, một hồ nước cùng một cái cây to xanh hiện ngay trước mắt, như có gì đó thôi thúc, nhấc bổng anh lên rồi ném thẳng vào hồ nước kia. “Cảm giác này…” Diệp Đông lẩm bẩm, cảm giác đau đớn co thắt, màu nước dần đen ngòm, sau đó trở về trong vắt. Anh cảm thấy cơ thể như nhẹ hơn, gân cốt như được thay mới, lại cảm nhận một luồng sức mạnh xẹt ngang cơ thể. “Hoán gân tẩy tủy.” Trong đầu anh chợt nghĩ đến chuyện này, cây xanh kia như biết đung đưa, bỗng nhiên kết những quả đỏ mọng, rồi một cành cao như cúi chào muốn anh hái trái đỏ mọng kia. “Ngươi…” Lá cây đong đưa như thúc giục. Diệp Đông không chần chừ mà hái ngay vài trái, thử thưởng thức vị ngon của nó. Vô cùng ngọt và sảng khoái. “Đây chẳng phải là trái Hồng La, tăng cường sức mạnh mà Thượng Thuận đã nói sao.” Người đàn ông Thượng Thuận này gặp…

Truyện chữ