“Bảo bối à, nhà chúng ta có tiền, cháu muốn mua gì thì mua! Cả đời cháu không làm gì thì cũng không thể tiêu hết tiền của nhà chúng ta được đâu.”Bà nội ân cần sờ đầu của Thẩm Gia Thụ nói.Ánh mắt kia chỉ hận không thể đem anh ngậm vào trong miệng lại sợ tan, đặt trong lòng bàn tay thì sợ mất.Thẩm Gia Thụ cảm động gọi một tiếng bà nội.“Mày kêu cái gì? Bà nội mày đi mấy năm rồi, gọi bà nội cũng vô dụng, mau dậy chuẩn bị đi làm đi! Hôm nay mày phải làm cho xong việc được giao, cho dù không muốn làm cũng phải làm!”Người phụ nữ gầm vào tai anh.Thẩm Gia Thụ cứ vậy mà bị đánh thức.Trước mặt anh vẫn là khuôn mặt phong sương và ngôi nhà đổ nát với những mạng nhện giăng trên đầu.Chóp mũi vẫn còn đầy mùi ẩm mốc của đất.“Lão tứ, mau dậy đi!”Lưu Quế Hoa thật sự bị tiểu tử này chọc giận.Đúng là bị bà nội nuông chiều nên mới trở nên vô dụng. Người đâu mà mười chín tuổi đầu rồi, làm việc còn không bằng người mười bốn mười lăm tuổi.Cũng may là bà không chỉ có một người con trai này, nếu không khi về…
Chương 19: Chương 19
Thập Niên 70 Phú Tam ĐạiTác giả: Hồ ĐộTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Bảo bối à, nhà chúng ta có tiền, cháu muốn mua gì thì mua! Cả đời cháu không làm gì thì cũng không thể tiêu hết tiền của nhà chúng ta được đâu.”Bà nội ân cần sờ đầu của Thẩm Gia Thụ nói.Ánh mắt kia chỉ hận không thể đem anh ngậm vào trong miệng lại sợ tan, đặt trong lòng bàn tay thì sợ mất.Thẩm Gia Thụ cảm động gọi một tiếng bà nội.“Mày kêu cái gì? Bà nội mày đi mấy năm rồi, gọi bà nội cũng vô dụng, mau dậy chuẩn bị đi làm đi! Hôm nay mày phải làm cho xong việc được giao, cho dù không muốn làm cũng phải làm!”Người phụ nữ gầm vào tai anh.Thẩm Gia Thụ cứ vậy mà bị đánh thức.Trước mặt anh vẫn là khuôn mặt phong sương và ngôi nhà đổ nát với những mạng nhện giăng trên đầu.Chóp mũi vẫn còn đầy mùi ẩm mốc của đất.“Lão tứ, mau dậy đi!”Lưu Quế Hoa thật sự bị tiểu tử này chọc giận.Đúng là bị bà nội nuông chiều nên mới trở nên vô dụng. Người đâu mà mười chín tuổi đầu rồi, làm việc còn không bằng người mười bốn mười lăm tuổi.Cũng may là bà không chỉ có một người con trai này, nếu không khi về… Ở nhà có tầng trên tầng dưới, trong nhà có nước máy không cần đi gánh nước.Mỗi tháng có phiếu, muốn mua gì cũng thuận tiện.Lúc nhàn rỗi còn có thể đi rạp chiếu phim.Vào thôn, đội trưởng Lý bảo Thẩm Gia Thụ hướng dẫn sắp xếp nhóm thanh niên trí thức này.Cũng may không có nhiều người, hai căn nhà nát đã có thể sắp xếp xong xuôi.Lý Thanh Thúy cũng đi cùng, trong lúc đó lén nhìn một thanh niên có dáng người rất cao, làn da trắng nhất.Rồi sau đó so sánh với Thẩm Gia Thụ, cuối cùng bắt đầu chột dạ.Thẩm Gia Thụ đẹp trai, nhưng cô ta cảm thấy người tên Trình Hướng Dương này đẹp trai hơn.Cô nhìn Thẩm Gia Thụ, trong lòng bối rối không biết chọn bên nào mới được.Đội trưởng Lý sắp xếp người trong đội giúp nhóm thanh niên trí thức thu dọn chỗ nghỉ.Nơi ở của nhóm thanh niên trí thức mới được bố trí xong, trước đó đều ở phòng hoang tàn.Thẩm Gia Thụ xung phong nhận việc, nhiệt tình dẫn nhóm thanh niên trí thức qua, Lý Thanh Thúy thấy thế cũng vội đi theo."Thanh Thúy, không đi nghỉ ngơi à?" Thẩm Gia Thụ cố ý hỏi.Lý Thanh Thúy lúng túng: "Em muốn giúp."Thẩm Gia Thụ không ngờ cô ta cũng đi cùng, không sợ vướng bân mà chỉ sợ cô ta sống chung với những thanh niên trí thức kia.Nói thật, chuyện thanh niên trí thức về thành phố bỏ rơi vợ con anh cũng biết.Lý Thanh Thúy...!Không giống người có thể giữ được người khác.Thẩm Gia Thụ tự nhận mình không phải người tốt, nhưng mà dù sao cô gái này cũng là cô gái không hiểu chuyện, mình không thể để cô ta nhảy hố lửa được.Nhưng Lý Thanh Thúy kiên trì: "Em muốn giúp đỡ cha, sao anh làm được mà em không được.Gia Thụ, anh không thể xem thường đồng chí nữ."Lúc nói những lời này, cô không nhìn Thẩm Gia Thụ, sợ Thẩm Gia Thụ nhìn ra mình chột dạ.Thẩm Gia Thụ không có cách nào, người ta là con gái đại đội trưởng đấy.Nhớ này đó khi cha anh giàu nhất cũng không ai thay đổi được suy nghĩ của anh.Thôi...!Được rồi, sau này nhắc nhở đội trưởng một phen để đội trưởng trông chừng con gái mình.Thẩm Gia Thụ dẫn nhóm thanh niên trí thức đến nhà ở.Nhìn căn nhà bằng đất kia, vừa vào trong đã ngửi thấy mùi ẩm mốc, sắc mặt nhóm thanh niên trí thức vô cùng khó coi.Nơi này cho người ở à?Thẩm Gia Thụ không đành lòng đả kích bọn họ, dù sao anh cũng ở chung với nhà họ Thẩm, điều kiện tốt hơn ở đây.Nói lại, những người này còn vất vả hơn anh nữa.Đặt hành lý xuống đất xong, anh tạm biệt mọi người: "Tôi không vào, mọi người mau chóng thu dọn đi, một lát có người trong đội đưa thức ăn đến." Nếu vào chắc chắn phải giúp đỡ làm việc.Lý Thanh Thúy nói: "Đúng thế, mọi người có gì khó khăn cứ tìm tôi."Lúc cô ta nói chuyện, mặt đỏ lên lén nhìn phía nam thanh niên trí thức, nhưng người ta không có tâm trạng để ý đến cô ta.Trái lại, nhóm nữ thanh niên trí thức còn biết nói cảm ơn bọn họ.Sau khi sắp xếp những người này xong, Thẩm Gia Thụ nhìn lướt qua Đường Niên Niên rồi mới đi ra ngoài.Thấy Lý Thanh Thúy còn chưa đi, anh cố ý gọi một tiếng.Cô gái này thay lòng đổi dạ nhanh quá rồi.Lý Thanh Thúy bất đắc dĩ đi ra nhưng lúc nhìn Thẩm Gia Thụ còn hơi chột dạ.Thẩm Gia Thụ nói: "Sớm muộn gì những người này cũng trở về thôi."Anh muốn để Lý Thanh Thúy đừng rung động.Kết quả Lý Thanh Thúy còn hỏi tới: "Thật à? Sao anh biết?""Tôi...!Chuyện này không phải chuyện sớm muộn à? Con nhà ai có thể ở ngoài cả đời chứ.".
Ở nhà có tầng trên tầng dưới, trong nhà có nước máy không cần đi gánh nước.
Mỗi tháng có phiếu, muốn mua gì cũng thuận tiện.
Lúc nhàn rỗi còn có thể đi rạp chiếu phim.Vào thôn, đội trưởng Lý bảo Thẩm Gia Thụ hướng dẫn sắp xếp nhóm thanh niên trí thức này.Cũng may không có nhiều người, hai căn nhà nát đã có thể sắp xếp xong xuôi.Lý Thanh Thúy cũng đi cùng, trong lúc đó lén nhìn một thanh niên có dáng người rất cao, làn da trắng nhất.Rồi sau đó so sánh với Thẩm Gia Thụ, cuối cùng bắt đầu chột dạ.Thẩm Gia Thụ đẹp trai, nhưng cô ta cảm thấy người tên Trình Hướng Dương này đẹp trai hơn.Cô nhìn Thẩm Gia Thụ, trong lòng bối rối không biết chọn bên nào mới được.Đội trưởng Lý sắp xếp người trong đội giúp nhóm thanh niên trí thức thu dọn chỗ nghỉ.Nơi ở của nhóm thanh niên trí thức mới được bố trí xong, trước đó đều ở phòng hoang tàn.Thẩm Gia Thụ xung phong nhận việc, nhiệt tình dẫn nhóm thanh niên trí thức qua, Lý Thanh Thúy thấy thế cũng vội đi theo."Thanh Thúy, không đi nghỉ ngơi à?" Thẩm Gia Thụ cố ý hỏi.Lý Thanh Thúy lúng túng: "Em muốn giúp."Thẩm Gia Thụ không ngờ cô ta cũng đi cùng, không sợ vướng bân mà chỉ sợ cô ta sống chung với những thanh niên trí thức kia.Nói thật, chuyện thanh niên trí thức về thành phố bỏ rơi vợ con anh cũng biết.Lý Thanh Thúy...!Không giống người có thể giữ được người khác.Thẩm Gia Thụ tự nhận mình không phải người tốt, nhưng mà dù sao cô gái này cũng là cô gái không hiểu chuyện, mình không thể để cô ta nhảy hố lửa được.Nhưng Lý Thanh Thúy kiên trì: "Em muốn giúp đỡ cha, sao anh làm được mà em không được.
Gia Thụ, anh không thể xem thường đồng chí nữ."Lúc nói những lời này, cô không nhìn Thẩm Gia Thụ, sợ Thẩm Gia Thụ nhìn ra mình chột dạ.Thẩm Gia Thụ không có cách nào, người ta là con gái đại đội trưởng đấy.Nhớ này đó khi cha anh giàu nhất cũng không ai thay đổi được suy nghĩ của anh.Thôi...!Được rồi, sau này nhắc nhở đội trưởng một phen để đội trưởng trông chừng con gái mình.Thẩm Gia Thụ dẫn nhóm thanh niên trí thức đến nhà ở.Nhìn căn nhà bằng đất kia, vừa vào trong đã ngửi thấy mùi ẩm mốc, sắc mặt nhóm thanh niên trí thức vô cùng khó coi.Nơi này cho người ở à?Thẩm Gia Thụ không đành lòng đả kích bọn họ, dù sao anh cũng ở chung với nhà họ Thẩm, điều kiện tốt hơn ở đây.Nói lại, những người này còn vất vả hơn anh nữa.Đặt hành lý xuống đất xong, anh tạm biệt mọi người: "Tôi không vào, mọi người mau chóng thu dọn đi, một lát có người trong đội đưa thức ăn đến." Nếu vào chắc chắn phải giúp đỡ làm việc.Lý Thanh Thúy nói: "Đúng thế, mọi người có gì khó khăn cứ tìm tôi."Lúc cô ta nói chuyện, mặt đỏ lên lén nhìn phía nam thanh niên trí thức, nhưng người ta không có tâm trạng để ý đến cô ta.Trái lại, nhóm nữ thanh niên trí thức còn biết nói cảm ơn bọn họ.Sau khi sắp xếp những người này xong, Thẩm Gia Thụ nhìn lướt qua Đường Niên Niên rồi mới đi ra ngoài.Thấy Lý Thanh Thúy còn chưa đi, anh cố ý gọi một tiếng.Cô gái này thay lòng đổi dạ nhanh quá rồi.Lý Thanh Thúy bất đắc dĩ đi ra nhưng lúc nhìn Thẩm Gia Thụ còn hơi chột dạ.Thẩm Gia Thụ nói: "Sớm muộn gì những người này cũng trở về thôi."Anh muốn để Lý Thanh Thúy đừng rung động.Kết quả Lý Thanh Thúy còn hỏi tới: "Thật à? Sao anh biết?""Tôi...!Chuyện này không phải chuyện sớm muộn à? Con nhà ai có thể ở ngoài cả đời chứ.".
Thập Niên 70 Phú Tam ĐạiTác giả: Hồ ĐộTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Bảo bối à, nhà chúng ta có tiền, cháu muốn mua gì thì mua! Cả đời cháu không làm gì thì cũng không thể tiêu hết tiền của nhà chúng ta được đâu.”Bà nội ân cần sờ đầu của Thẩm Gia Thụ nói.Ánh mắt kia chỉ hận không thể đem anh ngậm vào trong miệng lại sợ tan, đặt trong lòng bàn tay thì sợ mất.Thẩm Gia Thụ cảm động gọi một tiếng bà nội.“Mày kêu cái gì? Bà nội mày đi mấy năm rồi, gọi bà nội cũng vô dụng, mau dậy chuẩn bị đi làm đi! Hôm nay mày phải làm cho xong việc được giao, cho dù không muốn làm cũng phải làm!”Người phụ nữ gầm vào tai anh.Thẩm Gia Thụ cứ vậy mà bị đánh thức.Trước mặt anh vẫn là khuôn mặt phong sương và ngôi nhà đổ nát với những mạng nhện giăng trên đầu.Chóp mũi vẫn còn đầy mùi ẩm mốc của đất.“Lão tứ, mau dậy đi!”Lưu Quế Hoa thật sự bị tiểu tử này chọc giận.Đúng là bị bà nội nuông chiều nên mới trở nên vô dụng. Người đâu mà mười chín tuổi đầu rồi, làm việc còn không bằng người mười bốn mười lăm tuổi.Cũng may là bà không chỉ có một người con trai này, nếu không khi về… Ở nhà có tầng trên tầng dưới, trong nhà có nước máy không cần đi gánh nước.Mỗi tháng có phiếu, muốn mua gì cũng thuận tiện.Lúc nhàn rỗi còn có thể đi rạp chiếu phim.Vào thôn, đội trưởng Lý bảo Thẩm Gia Thụ hướng dẫn sắp xếp nhóm thanh niên trí thức này.Cũng may không có nhiều người, hai căn nhà nát đã có thể sắp xếp xong xuôi.Lý Thanh Thúy cũng đi cùng, trong lúc đó lén nhìn một thanh niên có dáng người rất cao, làn da trắng nhất.Rồi sau đó so sánh với Thẩm Gia Thụ, cuối cùng bắt đầu chột dạ.Thẩm Gia Thụ đẹp trai, nhưng cô ta cảm thấy người tên Trình Hướng Dương này đẹp trai hơn.Cô nhìn Thẩm Gia Thụ, trong lòng bối rối không biết chọn bên nào mới được.Đội trưởng Lý sắp xếp người trong đội giúp nhóm thanh niên trí thức thu dọn chỗ nghỉ.Nơi ở của nhóm thanh niên trí thức mới được bố trí xong, trước đó đều ở phòng hoang tàn.Thẩm Gia Thụ xung phong nhận việc, nhiệt tình dẫn nhóm thanh niên trí thức qua, Lý Thanh Thúy thấy thế cũng vội đi theo."Thanh Thúy, không đi nghỉ ngơi à?" Thẩm Gia Thụ cố ý hỏi.Lý Thanh Thúy lúng túng: "Em muốn giúp."Thẩm Gia Thụ không ngờ cô ta cũng đi cùng, không sợ vướng bân mà chỉ sợ cô ta sống chung với những thanh niên trí thức kia.Nói thật, chuyện thanh niên trí thức về thành phố bỏ rơi vợ con anh cũng biết.Lý Thanh Thúy...!Không giống người có thể giữ được người khác.Thẩm Gia Thụ tự nhận mình không phải người tốt, nhưng mà dù sao cô gái này cũng là cô gái không hiểu chuyện, mình không thể để cô ta nhảy hố lửa được.Nhưng Lý Thanh Thúy kiên trì: "Em muốn giúp đỡ cha, sao anh làm được mà em không được.Gia Thụ, anh không thể xem thường đồng chí nữ."Lúc nói những lời này, cô không nhìn Thẩm Gia Thụ, sợ Thẩm Gia Thụ nhìn ra mình chột dạ.Thẩm Gia Thụ không có cách nào, người ta là con gái đại đội trưởng đấy.Nhớ này đó khi cha anh giàu nhất cũng không ai thay đổi được suy nghĩ của anh.Thôi...!Được rồi, sau này nhắc nhở đội trưởng một phen để đội trưởng trông chừng con gái mình.Thẩm Gia Thụ dẫn nhóm thanh niên trí thức đến nhà ở.Nhìn căn nhà bằng đất kia, vừa vào trong đã ngửi thấy mùi ẩm mốc, sắc mặt nhóm thanh niên trí thức vô cùng khó coi.Nơi này cho người ở à?Thẩm Gia Thụ không đành lòng đả kích bọn họ, dù sao anh cũng ở chung với nhà họ Thẩm, điều kiện tốt hơn ở đây.Nói lại, những người này còn vất vả hơn anh nữa.Đặt hành lý xuống đất xong, anh tạm biệt mọi người: "Tôi không vào, mọi người mau chóng thu dọn đi, một lát có người trong đội đưa thức ăn đến." Nếu vào chắc chắn phải giúp đỡ làm việc.Lý Thanh Thúy nói: "Đúng thế, mọi người có gì khó khăn cứ tìm tôi."Lúc cô ta nói chuyện, mặt đỏ lên lén nhìn phía nam thanh niên trí thức, nhưng người ta không có tâm trạng để ý đến cô ta.Trái lại, nhóm nữ thanh niên trí thức còn biết nói cảm ơn bọn họ.Sau khi sắp xếp những người này xong, Thẩm Gia Thụ nhìn lướt qua Đường Niên Niên rồi mới đi ra ngoài.Thấy Lý Thanh Thúy còn chưa đi, anh cố ý gọi một tiếng.Cô gái này thay lòng đổi dạ nhanh quá rồi.Lý Thanh Thúy bất đắc dĩ đi ra nhưng lúc nhìn Thẩm Gia Thụ còn hơi chột dạ.Thẩm Gia Thụ nói: "Sớm muộn gì những người này cũng trở về thôi."Anh muốn để Lý Thanh Thúy đừng rung động.Kết quả Lý Thanh Thúy còn hỏi tới: "Thật à? Sao anh biết?""Tôi...!Chuyện này không phải chuyện sớm muộn à? Con nhà ai có thể ở ngoài cả đời chứ.".