Hàn Quang Quang tỉnh dậy với một tràng khóc loạn xạ, đầu vẫn còn choáng váng, lắc lắc cũng cảm thấy đau đầu. Người phụ nữ trung niên ngồi bên giường nhìn thấy tiểu cô nương cuối cùng cũng tỉnh lại, vội vàng ấn đầu nhỏ đang lắc lư của Hàn Quang Quang, "Quang nhi, con tỉnh rồi, con làm nương lo lắng muốn chết." Khi người phụ nữ trung niên vừa nói vừa không thể kìm được nước mắt khẽ rơi. Hàn Quang Quang vừa mở mắt ra đã sững sờ, đây là cái quái gì vậy? Ta có đi lạc vào bối cảnh quay một bộ phim cổ trang do nhầm lẫn không? Không ai bảo ta mau mau chạy đi a? Căn nhà rơm đơn sơ dột nát, đồ đạc cũng đơn sơ, ngoại trừ chiếc giường gỗ nhỏ đang nằm ngủ bên dưới, cùng chiếc giường gỗ lớn hơn dưới ô cửa sổ nhỏ đối diện, trong phòng không còn thứ gì khác. Người phụ nữ đang ngồi trên giường ôm lấy cô lúc này là một gương mặt xa lạ, tuổi chừng ba mươi, dáng người trung bình, từ khuôn mặt có thể thấy được khi còn trẻ là một phụ nữ xinh đẹp. Chỉ là bây giờ hốc mắt của cô ấy trũng xuống, khuôn…
Chương 29: 29: Nhắc Lại Chuyện Phân Gia
Cuộc Sống Nông Thôn Gà Bay Chó ChạyTác giả: HjoonieTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHàn Quang Quang tỉnh dậy với một tràng khóc loạn xạ, đầu vẫn còn choáng váng, lắc lắc cũng cảm thấy đau đầu. Người phụ nữ trung niên ngồi bên giường nhìn thấy tiểu cô nương cuối cùng cũng tỉnh lại, vội vàng ấn đầu nhỏ đang lắc lư của Hàn Quang Quang, "Quang nhi, con tỉnh rồi, con làm nương lo lắng muốn chết." Khi người phụ nữ trung niên vừa nói vừa không thể kìm được nước mắt khẽ rơi. Hàn Quang Quang vừa mở mắt ra đã sững sờ, đây là cái quái gì vậy? Ta có đi lạc vào bối cảnh quay một bộ phim cổ trang do nhầm lẫn không? Không ai bảo ta mau mau chạy đi a? Căn nhà rơm đơn sơ dột nát, đồ đạc cũng đơn sơ, ngoại trừ chiếc giường gỗ nhỏ đang nằm ngủ bên dưới, cùng chiếc giường gỗ lớn hơn dưới ô cửa sổ nhỏ đối diện, trong phòng không còn thứ gì khác. Người phụ nữ đang ngồi trên giường ôm lấy cô lúc này là một gương mặt xa lạ, tuổi chừng ba mươi, dáng người trung bình, từ khuôn mặt có thể thấy được khi còn trẻ là một phụ nữ xinh đẹp. Chỉ là bây giờ hốc mắt của cô ấy trũng xuống, khuôn… Vừa mới thu hoạch xong lúa mạch quả nhiên trời đổ một trận mưa xối xả, Trần thị nói chờ trời tạnh muốn dẫn Hàn Hỉ Nhi đi miếu Thổ Địa thắp hương, trừ Hàn Nhạc Nhi không vui khi mẹ đi ra ngoài không mang nàng ta theo, còn những người khác không có phản ứng gì.Bình thường Trần thị là rất ít đi ra ngoài, chớ nói chi là đi miếu Thổ Địa thắp hương, Đoan Dương tiết thì cũng đã qua, chuyện này nghĩ thế nào cũng cảm thấy cổ quái, Hàn Đức Bình còn hỏi Lâm thị có biết chuyện gì hay không ?Lâm thị liền đem những gì Quang Quang cùng Hiếu Chính nghe được kể lại, Hàn Đức Bình cũng không có nói thêm gì, dù sao hai muội tử cũng đến tuổi lấy chồng, nếu không có người hỏi thăm sẽ biến thành lão cô nương mất.Hiếu Chu Hiếu Diên liền thúc giục Hàn Đức Bình đi nói với Ông Hàn về việc phân gia, bọn hắn dự định khi nào trong nhà sắp xếp xong xuôi sẽ lên trấn tìm một công việc làm công, xem có thể kiếm chút tiền hay không.Hàn Đức Bình thừa dịp Ông Hàn đang ngồi sưởi nắng ở cửa phòng trên mà nhắc lại chuyện hôm trước, Ông Hàn than thở một trận không chịu nói gì.Hàn Đức Bình thấy bộ dạng cha như vậy liền gấp gáp: "Cha, trước ngày mùa người đồng ý rồi, bây giờ thế nào lại không đáp ứng?"Ông Hàn trầm mặc cả buổi mới nói ý với Hàn Đức Bình: "Lão nhị a, không phải cha không đáp ứng ngươi, ngươi cũng biết điều kiện nhà ta, hai muội tử ngươi còn chưa thành thân, giờ phân gia ngươi cũng không được chia gì lớn, ngươi hài tử nhiều, gánh vác nặng, mọi người cùng nhau sinh hoạt vẫn tốt hơn.Cha đây là lo lắng cho ngươi, ngươi không hiểu cha khổ tâm như thế nào đâu? Mặc dù nói cha và nương có đôi khi có chút thiên vị, nhưng dù sao ngươi cũng hài tử của cha , cha sao có thể không lo lắng cho ngươi được?"Quang Quang ở dưới cửa nhìn thấy Hàn Đức Bình bị ông Hàn nói vậy thái độ liền mềm xuống liền nheo mắt, Hàn Đức Bình vốn là một người con trung thực hiếu thuận, Ông Hàn biết vậy nên dùng chiêu thân tình này bảo đảm có thể làm cho Hàn Đức Bình mềm lòng.Quả nhiên, Hàn Đức Bình nghe Ông Hàn dùng mấy lời chân thành nói xong, lập trường trở nên không kiên định "Cha, con biết rõ hài tử của con nhiều, con cũng không có ý định liên lụy đến mấy huynh đệ, chúng con phân ra để sống một mình, không phải vừa vặn giảm bớt gánh nặng cho đại gia đình ta hay sao?"Ông Hàn nghe xong thoải mái cười to "Nói cái gì ngốc nghếch không đâu,người một nhà không nói hai lời, hiện tại chủ yếu là có thể để hai muội tử ngươi thuận lợi xuất giá, cha mới có thể yên lòng."Hàn Đức Bình ngồi nghe Ông Hàn lảm nhảm nửa ngày thì không nhắc lại chuyện phân gia nữa.Quang Quang tức giận xoay người hừ một tiếng, Lâm thị đang thêu thùa thì dừng lại "Thế nào à nha? Con tức giận rồi? Ai chọc giận con rồi?"Quang Quang im lặng rồi nói "Còn không phải cha để ông nội nói dăm ba câu liền bị thuyết phục, nói không phân gia thì không phân gia luôn rồi."Mấy người khác đều vô cùng thất vọng, Lâm thị chỉ cúi đầu "Nội con có lẽ thật sự nghĩ người một nhà nên hòa thuận.Cha con cũng không đành lòng để ông nội con thất vọng, cha con vốn là người có tâm hiếu thuận!""Vậy chúng ta phân gia cũng không cản trở cha hiếu kính ông nội, con xem ông nội ta chính là không muốn mất đi nhiều sức lao động như nhà chúng ta, chúng ta nếu là phân gia, việc đồng áng kia liền không còn người làm, Tam thúc Tứ thúc khẳng định làm không đi làm những việc đó." Quang Quang tức giận vô cùng."Vậy bây giờ có thể làm thế nào?" Cả nhà đều nhìn về phía Quang Quang, thông qua nhiều chuyện phát sinh như vậy, tất cả mọi người đều có thói quen nghe Quang Quang quyết định, cũng không còn coi nàng là một tiểu hài tử không hiểu chuyện nữa.Quang Quang cười hắc hắc "Vậy chúng ta hãy cùng ông nội tách ra thôi, nương dù sao hiện tại bị bệnh không thể làm việc, thời gian về dài những người khác trong nhà nhất định sẽ nhảy ra gây sự, đến lúc đó không đợi chúng ta nói phân gia, những người khác cũng sẽ không nhịn được."Hiếu Chu Hiếu Diên cảm thấy tiểu muội nói có lý, đều tán thành phương pháp này.Chờ đến buổi chiều Trần thị mang theo Hàn Hỉ Nhi trở lại, trên mặt Trần thị không nhìn thấy biểu hiện gì lạ, Hàn Hỉ Nhi ngược lại có chút xấu hổ, sau đó Trần thị liền kéo Ông Hàn vào phòng trong thì thầm to nhỏ cũng không biết nói cái gì.Hàn Đức Bình trở lại gian phòng nhà mình, Quang Quang cũng không còn chỉ trích anh ta, dù sao thời gian sẽ để Hàn Đức Bình nhận rõ người nhà, nhận rõ thân tình là cái gì, cho dù bây giờ nàng có nói gì với Hàn Đức Bình đi nữa, Ông Hàn cùng Trần thị sẽ lại than khổ, dùng chiêu bài tình cảm khiến anh ta mềm lòng, trước hết cứ để đó đi! Về sau có lúc anh ta sẽ phải nếm trải đau thương.Ngược lại là Hàn Đức Bình lại cảm thấy bản thân có lỗi trước , mấy ngày nay mọi người đều chuẩn bị cho việc phân gia, cũng đã mơ mộng rất nhiều lần cuộc sống sau này, bây giờ tiêu tan hết rồi.Anh ta trước mặt mấy đứa trẻ đặc biệt hạ thấp tư thái, cũng đối với Lâm thị dè dặt cẩn thận.Lâm thị hiền lành cũng không còn oán Hàn Đức Bình, chỉ là người trong nhà rõ ràng đối với hắn lãnh đạm một chút, ví dụ như Hiếu Chính cùng Quang Quang không còn thích đi cùng Hàn Đức Bình nói chuyện tán gẫu, Tiểu Miên trầm mặc nhiều hơn.Hàn Đức Bình và Lâm thị đều không phải là kiểu người hay nói, trước kia Hàn Đức Bình nói chuyện Lâm thị đều sẽ đón lấy, hiện tại Lâm thị luôn luôn làm bộ rất bận rộn, đa số thời gian đều không để ý đến Hàn Đức Bình.Để Hàn Đức Bình khó chịu hai ngày, Hiếu Chu cùng Hiếu Diên nói với Hàn Đức Bình kế hoạch đi lên trấn làm công, Hàn Đức Bình cảm thấy dù sao lương thực đã thu hoạch xong, ở nhà cũng không có việc gì, liền định cùng hai đứa con trai lên trấn thử việc.Chỉ là bọn họ còn chưa xuất phát, một biến cố lớn bất ngờ xảy ra, từ đó vận mệnh gia đình Hàn Đức Bình có một bước ngoặt khác..
Vừa mới thu hoạch xong lúa mạch quả nhiên trời đổ một trận mưa xối xả, Trần thị nói chờ trời tạnh muốn dẫn Hàn Hỉ Nhi đi miếu Thổ Địa thắp hương, trừ Hàn Nhạc Nhi không vui khi mẹ đi ra ngoài không mang nàng ta theo, còn những người khác không có phản ứng gì.
Bình thường Trần thị là rất ít đi ra ngoài, chớ nói chi là đi miếu Thổ Địa thắp hương, Đoan Dương tiết thì cũng đã qua, chuyện này nghĩ thế nào cũng cảm thấy cổ quái, Hàn Đức Bình còn hỏi Lâm thị có biết chuyện gì hay không ?Lâm thị liền đem những gì Quang Quang cùng Hiếu Chính nghe được kể lại, Hàn Đức Bình cũng không có nói thêm gì, dù sao hai muội tử cũng đến tuổi lấy chồng, nếu không có người hỏi thăm sẽ biến thành lão cô nương mất.
Hiếu Chu Hiếu Diên liền thúc giục Hàn Đức Bình đi nói với Ông Hàn về việc phân gia, bọn hắn dự định khi nào trong nhà sắp xếp xong xuôi sẽ lên trấn tìm một công việc làm công, xem có thể kiếm chút tiền hay không.
Hàn Đức Bình thừa dịp Ông Hàn đang ngồi sưởi nắng ở cửa phòng trên mà nhắc lại chuyện hôm trước, Ông Hàn than thở một trận không chịu nói gì.
Hàn Đức Bình thấy bộ dạng cha như vậy liền gấp gáp: "Cha, trước ngày mùa người đồng ý rồi, bây giờ thế nào lại không đáp ứng?"Ông Hàn trầm mặc cả buổi mới nói ý với Hàn Đức Bình: "Lão nhị a, không phải cha không đáp ứng ngươi, ngươi cũng biết điều kiện nhà ta, hai muội tử ngươi còn chưa thành thân, giờ phân gia ngươi cũng không được chia gì lớn, ngươi hài tử nhiều, gánh vác nặng, mọi người cùng nhau sinh hoạt vẫn tốt hơn.
Cha đây là lo lắng cho ngươi, ngươi không hiểu cha khổ tâm như thế nào đâu? Mặc dù nói cha và nương có đôi khi có chút thiên vị, nhưng dù sao ngươi cũng hài tử của cha , cha sao có thể không lo lắng cho ngươi được?"Quang Quang ở dưới cửa nhìn thấy Hàn Đức Bình bị ông Hàn nói vậy thái độ liền mềm xuống liền nheo mắt, Hàn Đức Bình vốn là một người con trung thực hiếu thuận, Ông Hàn biết vậy nên dùng chiêu thân tình này bảo đảm có thể làm cho Hàn Đức Bình mềm lòng.
Quả nhiên, Hàn Đức Bình nghe Ông Hàn dùng mấy lời chân thành nói xong, lập trường trở nên không kiên định "Cha, con biết rõ hài tử của con nhiều, con cũng không có ý định liên lụy đến mấy huynh đệ, chúng con phân ra để sống một mình, không phải vừa vặn giảm bớt gánh nặng cho đại gia đình ta hay sao?"Ông Hàn nghe xong thoải mái cười to "Nói cái gì ngốc nghếch không đâu,người một nhà không nói hai lời, hiện tại chủ yếu là có thể để hai muội tử ngươi thuận lợi xuất giá, cha mới có thể yên lòng.
"Hàn Đức Bình ngồi nghe Ông Hàn lảm nhảm nửa ngày thì không nhắc lại chuyện phân gia nữa.
Quang Quang tức giận xoay người hừ một tiếng, Lâm thị đang thêu thùa thì dừng lại "Thế nào à nha? Con tức giận rồi? Ai chọc giận con rồi?"Quang Quang im lặng rồi nói "Còn không phải cha để ông nội nói dăm ba câu liền bị thuyết phục, nói không phân gia thì không phân gia luôn rồi.
"Mấy người khác đều vô cùng thất vọng, Lâm thị chỉ cúi đầu "Nội con có lẽ thật sự nghĩ người một nhà nên hòa thuận.
Cha con cũng không đành lòng để ông nội con thất vọng, cha con vốn là người có tâm hiếu thuận!""Vậy chúng ta phân gia cũng không cản trở cha hiếu kính ông nội, con xem ông nội ta chính là không muốn mất đi nhiều sức lao động như nhà chúng ta, chúng ta nếu là phân gia, việc đồng áng kia liền không còn người làm, Tam thúc Tứ thúc khẳng định làm không đi làm những việc đó.
" Quang Quang tức giận vô cùng.
"Vậy bây giờ có thể làm thế nào?" Cả nhà đều nhìn về phía Quang Quang, thông qua nhiều chuyện phát sinh như vậy, tất cả mọi người đều có thói quen nghe Quang Quang quyết định, cũng không còn coi nàng là một tiểu hài tử không hiểu chuyện nữa.
Quang Quang cười hắc hắc "Vậy chúng ta hãy cùng ông nội tách ra thôi, nương dù sao hiện tại bị bệnh không thể làm việc, thời gian về dài những người khác trong nhà nhất định sẽ nhảy ra gây sự, đến lúc đó không đợi chúng ta nói phân gia, những người khác cũng sẽ không nhịn được.
"Hiếu Chu Hiếu Diên cảm thấy tiểu muội nói có lý, đều tán thành phương pháp này.
Chờ đến buổi chiều Trần thị mang theo Hàn Hỉ Nhi trở lại, trên mặt Trần thị không nhìn thấy biểu hiện gì lạ, Hàn Hỉ Nhi ngược lại có chút xấu hổ, sau đó Trần thị liền kéo Ông Hàn vào phòng trong thì thầm to nhỏ cũng không biết nói cái gì.
Hàn Đức Bình trở lại gian phòng nhà mình, Quang Quang cũng không còn chỉ trích anh ta, dù sao thời gian sẽ để Hàn Đức Bình nhận rõ người nhà, nhận rõ thân tình là cái gì, cho dù bây giờ nàng có nói gì với Hàn Đức Bình đi nữa, Ông Hàn cùng Trần thị sẽ lại than khổ, dùng chiêu bài tình cảm khiến anh ta mềm lòng, trước hết cứ để đó đi! Về sau có lúc anh ta sẽ phải nếm trải đau thương.
Ngược lại là Hàn Đức Bình lại cảm thấy bản thân có lỗi trước , mấy ngày nay mọi người đều chuẩn bị cho việc phân gia, cũng đã mơ mộng rất nhiều lần cuộc sống sau này, bây giờ tiêu tan hết rồi.
Anh ta trước mặt mấy đứa trẻ đặc biệt hạ thấp tư thái, cũng đối với Lâm thị dè dặt cẩn thận.
Lâm thị hiền lành cũng không còn oán Hàn Đức Bình, chỉ là người trong nhà rõ ràng đối với hắn lãnh đạm một chút, ví dụ như Hiếu Chính cùng Quang Quang không còn thích đi cùng Hàn Đức Bình nói chuyện tán gẫu, Tiểu Miên trầm mặc nhiều hơn.
Hàn Đức Bình và Lâm thị đều không phải là kiểu người hay nói, trước kia Hàn Đức Bình nói chuyện Lâm thị đều sẽ đón lấy, hiện tại Lâm thị luôn luôn làm bộ rất bận rộn, đa số thời gian đều không để ý đến Hàn Đức Bình.
Để Hàn Đức Bình khó chịu hai ngày, Hiếu Chu cùng Hiếu Diên nói với Hàn Đức Bình kế hoạch đi lên trấn làm công, Hàn Đức Bình cảm thấy dù sao lương thực đã thu hoạch xong, ở nhà cũng không có việc gì, liền định cùng hai đứa con trai lên trấn thử việc.
Chỉ là bọn họ còn chưa xuất phát, một biến cố lớn bất ngờ xảy ra, từ đó vận mệnh gia đình Hàn Đức Bình có một bước ngoặt khác.
.
Cuộc Sống Nông Thôn Gà Bay Chó ChạyTác giả: HjoonieTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHàn Quang Quang tỉnh dậy với một tràng khóc loạn xạ, đầu vẫn còn choáng váng, lắc lắc cũng cảm thấy đau đầu. Người phụ nữ trung niên ngồi bên giường nhìn thấy tiểu cô nương cuối cùng cũng tỉnh lại, vội vàng ấn đầu nhỏ đang lắc lư của Hàn Quang Quang, "Quang nhi, con tỉnh rồi, con làm nương lo lắng muốn chết." Khi người phụ nữ trung niên vừa nói vừa không thể kìm được nước mắt khẽ rơi. Hàn Quang Quang vừa mở mắt ra đã sững sờ, đây là cái quái gì vậy? Ta có đi lạc vào bối cảnh quay một bộ phim cổ trang do nhầm lẫn không? Không ai bảo ta mau mau chạy đi a? Căn nhà rơm đơn sơ dột nát, đồ đạc cũng đơn sơ, ngoại trừ chiếc giường gỗ nhỏ đang nằm ngủ bên dưới, cùng chiếc giường gỗ lớn hơn dưới ô cửa sổ nhỏ đối diện, trong phòng không còn thứ gì khác. Người phụ nữ đang ngồi trên giường ôm lấy cô lúc này là một gương mặt xa lạ, tuổi chừng ba mươi, dáng người trung bình, từ khuôn mặt có thể thấy được khi còn trẻ là một phụ nữ xinh đẹp. Chỉ là bây giờ hốc mắt của cô ấy trũng xuống, khuôn… Vừa mới thu hoạch xong lúa mạch quả nhiên trời đổ một trận mưa xối xả, Trần thị nói chờ trời tạnh muốn dẫn Hàn Hỉ Nhi đi miếu Thổ Địa thắp hương, trừ Hàn Nhạc Nhi không vui khi mẹ đi ra ngoài không mang nàng ta theo, còn những người khác không có phản ứng gì.Bình thường Trần thị là rất ít đi ra ngoài, chớ nói chi là đi miếu Thổ Địa thắp hương, Đoan Dương tiết thì cũng đã qua, chuyện này nghĩ thế nào cũng cảm thấy cổ quái, Hàn Đức Bình còn hỏi Lâm thị có biết chuyện gì hay không ?Lâm thị liền đem những gì Quang Quang cùng Hiếu Chính nghe được kể lại, Hàn Đức Bình cũng không có nói thêm gì, dù sao hai muội tử cũng đến tuổi lấy chồng, nếu không có người hỏi thăm sẽ biến thành lão cô nương mất.Hiếu Chu Hiếu Diên liền thúc giục Hàn Đức Bình đi nói với Ông Hàn về việc phân gia, bọn hắn dự định khi nào trong nhà sắp xếp xong xuôi sẽ lên trấn tìm một công việc làm công, xem có thể kiếm chút tiền hay không.Hàn Đức Bình thừa dịp Ông Hàn đang ngồi sưởi nắng ở cửa phòng trên mà nhắc lại chuyện hôm trước, Ông Hàn than thở một trận không chịu nói gì.Hàn Đức Bình thấy bộ dạng cha như vậy liền gấp gáp: "Cha, trước ngày mùa người đồng ý rồi, bây giờ thế nào lại không đáp ứng?"Ông Hàn trầm mặc cả buổi mới nói ý với Hàn Đức Bình: "Lão nhị a, không phải cha không đáp ứng ngươi, ngươi cũng biết điều kiện nhà ta, hai muội tử ngươi còn chưa thành thân, giờ phân gia ngươi cũng không được chia gì lớn, ngươi hài tử nhiều, gánh vác nặng, mọi người cùng nhau sinh hoạt vẫn tốt hơn.Cha đây là lo lắng cho ngươi, ngươi không hiểu cha khổ tâm như thế nào đâu? Mặc dù nói cha và nương có đôi khi có chút thiên vị, nhưng dù sao ngươi cũng hài tử của cha , cha sao có thể không lo lắng cho ngươi được?"Quang Quang ở dưới cửa nhìn thấy Hàn Đức Bình bị ông Hàn nói vậy thái độ liền mềm xuống liền nheo mắt, Hàn Đức Bình vốn là một người con trung thực hiếu thuận, Ông Hàn biết vậy nên dùng chiêu thân tình này bảo đảm có thể làm cho Hàn Đức Bình mềm lòng.Quả nhiên, Hàn Đức Bình nghe Ông Hàn dùng mấy lời chân thành nói xong, lập trường trở nên không kiên định "Cha, con biết rõ hài tử của con nhiều, con cũng không có ý định liên lụy đến mấy huynh đệ, chúng con phân ra để sống một mình, không phải vừa vặn giảm bớt gánh nặng cho đại gia đình ta hay sao?"Ông Hàn nghe xong thoải mái cười to "Nói cái gì ngốc nghếch không đâu,người một nhà không nói hai lời, hiện tại chủ yếu là có thể để hai muội tử ngươi thuận lợi xuất giá, cha mới có thể yên lòng."Hàn Đức Bình ngồi nghe Ông Hàn lảm nhảm nửa ngày thì không nhắc lại chuyện phân gia nữa.Quang Quang tức giận xoay người hừ một tiếng, Lâm thị đang thêu thùa thì dừng lại "Thế nào à nha? Con tức giận rồi? Ai chọc giận con rồi?"Quang Quang im lặng rồi nói "Còn không phải cha để ông nội nói dăm ba câu liền bị thuyết phục, nói không phân gia thì không phân gia luôn rồi."Mấy người khác đều vô cùng thất vọng, Lâm thị chỉ cúi đầu "Nội con có lẽ thật sự nghĩ người một nhà nên hòa thuận.Cha con cũng không đành lòng để ông nội con thất vọng, cha con vốn là người có tâm hiếu thuận!""Vậy chúng ta phân gia cũng không cản trở cha hiếu kính ông nội, con xem ông nội ta chính là không muốn mất đi nhiều sức lao động như nhà chúng ta, chúng ta nếu là phân gia, việc đồng áng kia liền không còn người làm, Tam thúc Tứ thúc khẳng định làm không đi làm những việc đó." Quang Quang tức giận vô cùng."Vậy bây giờ có thể làm thế nào?" Cả nhà đều nhìn về phía Quang Quang, thông qua nhiều chuyện phát sinh như vậy, tất cả mọi người đều có thói quen nghe Quang Quang quyết định, cũng không còn coi nàng là một tiểu hài tử không hiểu chuyện nữa.Quang Quang cười hắc hắc "Vậy chúng ta hãy cùng ông nội tách ra thôi, nương dù sao hiện tại bị bệnh không thể làm việc, thời gian về dài những người khác trong nhà nhất định sẽ nhảy ra gây sự, đến lúc đó không đợi chúng ta nói phân gia, những người khác cũng sẽ không nhịn được."Hiếu Chu Hiếu Diên cảm thấy tiểu muội nói có lý, đều tán thành phương pháp này.Chờ đến buổi chiều Trần thị mang theo Hàn Hỉ Nhi trở lại, trên mặt Trần thị không nhìn thấy biểu hiện gì lạ, Hàn Hỉ Nhi ngược lại có chút xấu hổ, sau đó Trần thị liền kéo Ông Hàn vào phòng trong thì thầm to nhỏ cũng không biết nói cái gì.Hàn Đức Bình trở lại gian phòng nhà mình, Quang Quang cũng không còn chỉ trích anh ta, dù sao thời gian sẽ để Hàn Đức Bình nhận rõ người nhà, nhận rõ thân tình là cái gì, cho dù bây giờ nàng có nói gì với Hàn Đức Bình đi nữa, Ông Hàn cùng Trần thị sẽ lại than khổ, dùng chiêu bài tình cảm khiến anh ta mềm lòng, trước hết cứ để đó đi! Về sau có lúc anh ta sẽ phải nếm trải đau thương.Ngược lại là Hàn Đức Bình lại cảm thấy bản thân có lỗi trước , mấy ngày nay mọi người đều chuẩn bị cho việc phân gia, cũng đã mơ mộng rất nhiều lần cuộc sống sau này, bây giờ tiêu tan hết rồi.Anh ta trước mặt mấy đứa trẻ đặc biệt hạ thấp tư thái, cũng đối với Lâm thị dè dặt cẩn thận.Lâm thị hiền lành cũng không còn oán Hàn Đức Bình, chỉ là người trong nhà rõ ràng đối với hắn lãnh đạm một chút, ví dụ như Hiếu Chính cùng Quang Quang không còn thích đi cùng Hàn Đức Bình nói chuyện tán gẫu, Tiểu Miên trầm mặc nhiều hơn.Hàn Đức Bình và Lâm thị đều không phải là kiểu người hay nói, trước kia Hàn Đức Bình nói chuyện Lâm thị đều sẽ đón lấy, hiện tại Lâm thị luôn luôn làm bộ rất bận rộn, đa số thời gian đều không để ý đến Hàn Đức Bình.Để Hàn Đức Bình khó chịu hai ngày, Hiếu Chu cùng Hiếu Diên nói với Hàn Đức Bình kế hoạch đi lên trấn làm công, Hàn Đức Bình cảm thấy dù sao lương thực đã thu hoạch xong, ở nhà cũng không có việc gì, liền định cùng hai đứa con trai lên trấn thử việc.Chỉ là bọn họ còn chưa xuất phát, một biến cố lớn bất ngờ xảy ra, từ đó vận mệnh gia đình Hàn Đức Bình có một bước ngoặt khác..