Mùa hè nóng như thiêu đốt, ngay cả buổi tối trời vẫn còn oi bức, nên hiện giờ cây lộc vừng cổ thụ ở cổng làng Chu Điền chật ních đàn ông, đàn bà và trẻ em đang đứng hóng mát. Ve sầu trên cây vo ve không ngớt, nhưng chúng cũng không thể át được những lời đàm tiếu dưới gốc cây. Nếu bàn về tin tức oanh động nhất trong làng gần đây, hiển nhiên là không thể bỏ qua tin về con trai của Điền quả phụ- Điền Chí Thành. Ngày thường hắn đi trộm gà trộm chó thì đã đành, nhưng hai hôm trước hắn lại nhân lúc nữ thanh niên trí thức đi đến ven sông để gặt cỏ heo rồi đẩy người ta xuống sông, sau đó giả vờ nhảy xuống đem người cứu lên. Chỉ là trên đường cứu người, những người làm việc xung quanh đó đều hô hào lên rồi chạy đến vây xem. Vì hiện tại đang là mùa hè nên mọi người thường mặc ít quần áo, nữ thanh niên trí thức kia mặc một chiếc áo sơ mi trắng in hoa, sau khi ngâm nước vải liền dính sát vào người. Điền Chí Thanh ôm cô ấy đi trên đường hơn nửa giờ mới đưa được người về tới chỗ ở của nhóm thanh…
Chương 41
Mang Theo Taobao Xuyên Về 70Tác giả: Trường Thiên Dạ SắcTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMùa hè nóng như thiêu đốt, ngay cả buổi tối trời vẫn còn oi bức, nên hiện giờ cây lộc vừng cổ thụ ở cổng làng Chu Điền chật ních đàn ông, đàn bà và trẻ em đang đứng hóng mát. Ve sầu trên cây vo ve không ngớt, nhưng chúng cũng không thể át được những lời đàm tiếu dưới gốc cây. Nếu bàn về tin tức oanh động nhất trong làng gần đây, hiển nhiên là không thể bỏ qua tin về con trai của Điền quả phụ- Điền Chí Thành. Ngày thường hắn đi trộm gà trộm chó thì đã đành, nhưng hai hôm trước hắn lại nhân lúc nữ thanh niên trí thức đi đến ven sông để gặt cỏ heo rồi đẩy người ta xuống sông, sau đó giả vờ nhảy xuống đem người cứu lên. Chỉ là trên đường cứu người, những người làm việc xung quanh đó đều hô hào lên rồi chạy đến vây xem. Vì hiện tại đang là mùa hè nên mọi người thường mặc ít quần áo, nữ thanh niên trí thức kia mặc một chiếc áo sơ mi trắng in hoa, sau khi ngâm nước vải liền dính sát vào người. Điền Chí Thanh ôm cô ấy đi trên đường hơn nửa giờ mới đưa được người về tới chỗ ở của nhóm thanh… Mục Hiểu Hiểu thấy những người đó đều đi hết rồi, Điền Chí Thành thì còn đứng ở đây nhìn cô, thái độ của cô lạnh nhạt, ngữ khí nói chuyện cũng không tốt: “Anh còn đứng đây làm gì, cẩn thận tôi cùng đội trưởng Ba nói anh lười biếng không chịu làm việc.”Điền Chí Thành thấy thái độ lạnh nhạt cùng ngữ khí yếu ớt nhưng mang chút giận dỗi của cô, anh thấp giọng cười cười, thấy nụ cười của anh, Mục Hiểu Hiểu trừng mắt tức giận.“Đừng tức giận, là do tôi không tốt.” Điền Chí Thành thành thật xin lỗi, trên internet kiếp trước anh từng đọc qua một bài viết, nếu bạn gái tức giận, mặc kệ là vì lý do gì, thì người bạn trai nhất định phải xin lỗi trước, nhận tất cả lỗi về bản thân là cách dỗ dành bạn gái đúng đắn nhất.Điền Chí Thành nhìn tầng mồ hôi trên gương mặt Mục Hiểu Hiểu, anh từ trong túi móc ra hai viên kẹo bạc hà, vừa đưa cho Mục Hiểu Hiểu vừa nói: “Đây là kẹo bạc hà, mát lạnh giải khát, nếu em cảm thấy nóng thì ăn một viên nhé.”Mục Hiểu Hiểu nhìn cánh tay Điền Chí Thành khi đưa hai viên kẹo cho cô, cánh ta anh gầy, có lẽ do dạo gần đây anh chăm chỉ làm việc kiếm công điểm, nên cánh tay anh xuất hiện một chút cơ bắp, làn da anh vốn trắng trẻo, nay đã ngăm đen hơn.Cái tay của anh vẫn duỗi ra như thế, giống như chỉ cần Mục Hiểu Hiểu không nhận, anh liền không rút tay về.“Tôi không cần.”Điền Chí Thành nhìn Mục Hiểu Hiểu quay đầu đi, trong giọng nói của cô còn mang một chút bướng bỉnh của thiếu nữ, trong lòng anh thầm buồn cười, nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống không tươi cười ra mặt.“Cô cầm đi, tôi phải đi làm việc, nếu không chú Bảo Quốc sẽ lấy đòn gánh đuổi đánh tôi đấy.” Điền Chí Thành nhét kẹo bạc hà vào trong tay Mục Hiểu Hiểu, tay của cô vừa mềm vừa nóng, thật giống kẹo bông gòn.Điền Chí Thành nhấc đòn gánh nước trở về làm việc, bàn tay anh vừa mới tiếp xúc với lòng bàn tay của Mục Hiểu Hiểu, phảng phất còn lưu lại hơi ấm của cô, độ ấm này khiến anh như bị phỏng..
Mục Hiểu Hiểu thấy những người đó đều đi hết rồi, Điền Chí Thành thì còn đứng ở đây nhìn cô, thái độ của cô lạnh nhạt, ngữ khí nói chuyện cũng không tốt: “Anh còn đứng đây làm gì, cẩn thận tôi cùng đội trưởng Ba nói anh lười biếng không chịu làm việc.
”Điền Chí Thành thấy thái độ lạnh nhạt cùng ngữ khí yếu ớt nhưng mang chút giận dỗi của cô, anh thấp giọng cười cười, thấy nụ cười của anh, Mục Hiểu Hiểu trừng mắt tức giận.
“Đừng tức giận, là do tôi không tốt.
” Điền Chí Thành thành thật xin lỗi, trên internet kiếp trước anh từng đọc qua một bài viết, nếu bạn gái tức giận, mặc kệ là vì lý do gì, thì người bạn trai nhất định phải xin lỗi trước, nhận tất cả lỗi về bản thân là cách dỗ dành bạn gái đúng đắn nhất.
Điền Chí Thành nhìn tầng mồ hôi trên gương mặt Mục Hiểu Hiểu, anh từ trong túi móc ra hai viên kẹo bạc hà, vừa đưa cho Mục Hiểu Hiểu vừa nói: “Đây là kẹo bạc hà, mát lạnh giải khát, nếu em cảm thấy nóng thì ăn một viên nhé.
”Mục Hiểu Hiểu nhìn cánh tay Điền Chí Thành khi đưa hai viên kẹo cho cô, cánh ta anh gầy, có lẽ do dạo gần đây anh chăm chỉ làm việc kiếm công điểm, nên cánh tay anh xuất hiện một chút cơ bắp, làn da anh vốn trắng trẻo, nay đã ngăm đen hơn.
Cái tay của anh vẫn duỗi ra như thế, giống như chỉ cần Mục Hiểu Hiểu không nhận, anh liền không rút tay về.
“Tôi không cần.
”Điền Chí Thành nhìn Mục Hiểu Hiểu quay đầu đi, trong giọng nói của cô còn mang một chút bướng bỉnh của thiếu nữ, trong lòng anh thầm buồn cười, nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống không tươi cười ra mặt.
“Cô cầm đi, tôi phải đi làm việc, nếu không chú Bảo Quốc sẽ lấy đòn gánh đuổi đánh tôi đấy.
” Điền Chí Thành nhét kẹo bạc hà vào trong tay Mục Hiểu Hiểu, tay của cô vừa mềm vừa nóng, thật giống kẹo bông gòn.
Điền Chí Thành nhấc đòn gánh nước trở về làm việc, bàn tay anh vừa mới tiếp xúc với lòng bàn tay của Mục Hiểu Hiểu, phảng phất còn lưu lại hơi ấm của cô, độ ấm này khiến anh như bị phỏng.
.
Mang Theo Taobao Xuyên Về 70Tác giả: Trường Thiên Dạ SắcTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMùa hè nóng như thiêu đốt, ngay cả buổi tối trời vẫn còn oi bức, nên hiện giờ cây lộc vừng cổ thụ ở cổng làng Chu Điền chật ních đàn ông, đàn bà và trẻ em đang đứng hóng mát. Ve sầu trên cây vo ve không ngớt, nhưng chúng cũng không thể át được những lời đàm tiếu dưới gốc cây. Nếu bàn về tin tức oanh động nhất trong làng gần đây, hiển nhiên là không thể bỏ qua tin về con trai của Điền quả phụ- Điền Chí Thành. Ngày thường hắn đi trộm gà trộm chó thì đã đành, nhưng hai hôm trước hắn lại nhân lúc nữ thanh niên trí thức đi đến ven sông để gặt cỏ heo rồi đẩy người ta xuống sông, sau đó giả vờ nhảy xuống đem người cứu lên. Chỉ là trên đường cứu người, những người làm việc xung quanh đó đều hô hào lên rồi chạy đến vây xem. Vì hiện tại đang là mùa hè nên mọi người thường mặc ít quần áo, nữ thanh niên trí thức kia mặc một chiếc áo sơ mi trắng in hoa, sau khi ngâm nước vải liền dính sát vào người. Điền Chí Thanh ôm cô ấy đi trên đường hơn nửa giờ mới đưa được người về tới chỗ ở của nhóm thanh… Mục Hiểu Hiểu thấy những người đó đều đi hết rồi, Điền Chí Thành thì còn đứng ở đây nhìn cô, thái độ của cô lạnh nhạt, ngữ khí nói chuyện cũng không tốt: “Anh còn đứng đây làm gì, cẩn thận tôi cùng đội trưởng Ba nói anh lười biếng không chịu làm việc.”Điền Chí Thành thấy thái độ lạnh nhạt cùng ngữ khí yếu ớt nhưng mang chút giận dỗi của cô, anh thấp giọng cười cười, thấy nụ cười của anh, Mục Hiểu Hiểu trừng mắt tức giận.“Đừng tức giận, là do tôi không tốt.” Điền Chí Thành thành thật xin lỗi, trên internet kiếp trước anh từng đọc qua một bài viết, nếu bạn gái tức giận, mặc kệ là vì lý do gì, thì người bạn trai nhất định phải xin lỗi trước, nhận tất cả lỗi về bản thân là cách dỗ dành bạn gái đúng đắn nhất.Điền Chí Thành nhìn tầng mồ hôi trên gương mặt Mục Hiểu Hiểu, anh từ trong túi móc ra hai viên kẹo bạc hà, vừa đưa cho Mục Hiểu Hiểu vừa nói: “Đây là kẹo bạc hà, mát lạnh giải khát, nếu em cảm thấy nóng thì ăn một viên nhé.”Mục Hiểu Hiểu nhìn cánh tay Điền Chí Thành khi đưa hai viên kẹo cho cô, cánh ta anh gầy, có lẽ do dạo gần đây anh chăm chỉ làm việc kiếm công điểm, nên cánh tay anh xuất hiện một chút cơ bắp, làn da anh vốn trắng trẻo, nay đã ngăm đen hơn.Cái tay của anh vẫn duỗi ra như thế, giống như chỉ cần Mục Hiểu Hiểu không nhận, anh liền không rút tay về.“Tôi không cần.”Điền Chí Thành nhìn Mục Hiểu Hiểu quay đầu đi, trong giọng nói của cô còn mang một chút bướng bỉnh của thiếu nữ, trong lòng anh thầm buồn cười, nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống không tươi cười ra mặt.“Cô cầm đi, tôi phải đi làm việc, nếu không chú Bảo Quốc sẽ lấy đòn gánh đuổi đánh tôi đấy.” Điền Chí Thành nhét kẹo bạc hà vào trong tay Mục Hiểu Hiểu, tay của cô vừa mềm vừa nóng, thật giống kẹo bông gòn.Điền Chí Thành nhấc đòn gánh nước trở về làm việc, bàn tay anh vừa mới tiếp xúc với lòng bàn tay của Mục Hiểu Hiểu, phảng phất còn lưu lại hơi ấm của cô, độ ấm này khiến anh như bị phỏng..