Trong đêm đông mưa gió, tiếng còi xe cấp cứu vang lên vang động dãy phố. Một sản phụ hơi thở yếu ớt, máu không ngừng chảy, y tá trên xe không ngừng kiểm tra mạch, giọng nói hốt hoảng: - Nhanh hơn chút nữa đi, sản phụ yếu quá rồi. Chiếc xe vút đi trong mưa gió, xé không gian vượt qua những chiếc xe phía trước để đến viện nhanh nhất có thể. Bác sĩ phụ trách khoa sản vội vàng chạy ra đón sản phụ đã hôn mê đưa vào phòng cấp cứu. Bên ngoài phòng cấp cứu, một bé gái 13 tuổi ngồi co ro, mưa khiến con bé ướt sũng người, mặt mũi tái mét vì lạnh. Nó không khóc, bình tĩnh chờ đợi, miệng lẩm nhẩm cầu xin "Bố, bố hãy phù hộ cho mẹ và em...!đừng ai bỏ con lại." Sau nhiều giờ, bác sĩ đẩy cửa phòng bước ra, con bé lao đến bên ông, đôi mắt chứa chan hi vọng: - Bác sĩ, mẹ và em cháu sao rồi? Ông nhìn con bé mặt mày lấm lem, đôi mắt tròn vo đen láy sáng như pha lê. Nó không khóc từ lúc vào viện, nó rất mạnh mẽ như người trụ cột của gia đình. Vậy nên ông sợ đối diện với nó, một đứa trẻ còn quá nhỏ nhưng…
Chương 47: 47: Kể Lại Sự Thật
Duyên Nợ 2 - Chờ Em Biết YêuTác giả: Lani An DiệpTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong đêm đông mưa gió, tiếng còi xe cấp cứu vang lên vang động dãy phố. Một sản phụ hơi thở yếu ớt, máu không ngừng chảy, y tá trên xe không ngừng kiểm tra mạch, giọng nói hốt hoảng: - Nhanh hơn chút nữa đi, sản phụ yếu quá rồi. Chiếc xe vút đi trong mưa gió, xé không gian vượt qua những chiếc xe phía trước để đến viện nhanh nhất có thể. Bác sĩ phụ trách khoa sản vội vàng chạy ra đón sản phụ đã hôn mê đưa vào phòng cấp cứu. Bên ngoài phòng cấp cứu, một bé gái 13 tuổi ngồi co ro, mưa khiến con bé ướt sũng người, mặt mũi tái mét vì lạnh. Nó không khóc, bình tĩnh chờ đợi, miệng lẩm nhẩm cầu xin "Bố, bố hãy phù hộ cho mẹ và em...!đừng ai bỏ con lại." Sau nhiều giờ, bác sĩ đẩy cửa phòng bước ra, con bé lao đến bên ông, đôi mắt chứa chan hi vọng: - Bác sĩ, mẹ và em cháu sao rồi? Ông nhìn con bé mặt mày lấm lem, đôi mắt tròn vo đen láy sáng như pha lê. Nó không khóc từ lúc vào viện, nó rất mạnh mẽ như người trụ cột của gia đình. Vậy nên ông sợ đối diện với nó, một đứa trẻ còn quá nhỏ nhưng… Cả đêm lăn lộn quấn quýt hậu quả là đến tận 12 giờ trưa Thanh Du mới mở được mắt.Có lẽ phải nửa đêm gần về sáng cô mới được ngủ, lần nào anh cũng mang cô ném lên tận trời xanh, r3n rỉ bấn loạn đến khô rát cả họng.Bây giờ cô thực không hiểu chú lớn hơn cô nhiều tuổi như vậy mà sức lực lại dồi dào hơn cô nữa.Cứ lúc bắt đầu cô hưng phấn hào hứng bao nhiêu thì kết thúc trận cuối cùng cô thảm hại bấy nhiêu.Từ người ngợm đến chân tay đều bủn rủn, kỉ lục của một đêm h**n ** là gần hết một hộp đồ bảo hộ...Dù đã tỉnh ngủ nhưng lại lười biếng không muốn dậy, cô vòng tay ôm hông anh, cọ mặt vào v*m ng*c rộng lớn, há miệng cắn lên ấy in cả dấu răng.- Bé con, mới sáng ra em đã ngứa răng rồi hửm?- Ai bảo đêm qua anh hành em tan xác như vậy chứ?- Vậy mà đã kêu rồi sao? Em nên nâng cao sức khỏe của mình đi.Ngực cô lại bị anh nắm lấy vừa xoa vừa bóp, cô gạt tay ra thì anh lại càng giữ:- Có phải em lại thích bị phạt không?Thanh Du ngây thơ lắc đầu, nhìn bộ dạng mèo ướt của cô, anh lại muốn ăn thịt tiếp nhưng đêm qua, quả thực quá hưng phấn và anh đã quá tham lam mà muốn cô hết lần này đến lần khác...!anh ôm cô áp vào mình nhẹ hôn lên trán một cái:- Chiều nay em được nghỉ học phải không?- Vâng, mới thi xong nên em được nghỉ hai ngày.- Vậy hôm nay cứ ở đây ngủ nghỉ đi.Anh cũng nghỉ làm ở lại với em.- Có phải như vậy là rất lười biếng không?- Em có biết hai năm nay anh không có một ngày nghỉ không? Vậy nên hôm nay sẽ nghỉ tận hưởng hạnh phúc bên em, nếu em sẵn sàng có thể yêu em tiếp.Thanh Du đánh thùm thụp vào ngực anh nhăn nhó:- Em đang rất đau...!hôm qua anh vẫn chưa đủ sao, lại còn bắt em theo các tư thế của anh nữa...- Anh đã nói sẽ dạy dỗ em, ai nói là bản thân học nhanh hửm?Thật là, sao anh lại có trí nhớ siêu phàm đến vậy? Cái gì cô nói ra anh cũng nhắc lại không sót một chữ, mà rồi anh lại lấy cái cớ ấy để hành hạ cô.Tiếng chuông cửa kính coong vang lên, anh xuống khỏi giường lấy khăn quấn ngang hông đi ra mở cửa.Nhân viên khách sạn đẩy vào một bàn ăn nóng hổi, bốc hơi nghi ngút, mùi đồ ăn thơm phức bay đến mũi làm cái bụng cô đói sôi èo èo.- Bé con, dậy vệ sinh cá nhân rồi ăn nào.- Em đau lắm...Thế Quý lại gần xốc nách cô ngồi dậy, nâng cô lên hông mình bế vào nhà tắm.....(Hơi nóng cắt nha....
Cả đêm lăn lộn quấn quýt hậu quả là đến tận 12 giờ trưa Thanh Du mới mở được mắt.
Có lẽ phải nửa đêm gần về sáng cô mới được ngủ, lần nào anh cũng mang cô ném lên tận trời xanh, r3n rỉ bấn loạn đến khô rát cả họng.
Bây giờ cô thực không hiểu chú lớn hơn cô nhiều tuổi như vậy mà sức lực lại dồi dào hơn cô nữa.
Cứ lúc bắt đầu cô hưng phấn hào hứng bao nhiêu thì kết thúc trận cuối cùng cô thảm hại bấy nhiêu.
Từ người ngợm đến chân tay đều bủn rủn, kỉ lục của một đêm h**n ** là gần hết một hộp đồ bảo hộ...
Dù đã tỉnh ngủ nhưng lại lười biếng không muốn dậy, cô vòng tay ôm hông anh, cọ mặt vào v*m ng*c rộng lớn, há miệng cắn lên ấy in cả dấu răng.
- Bé con, mới sáng ra em đã ngứa răng rồi hửm?
- Ai bảo đêm qua anh hành em tan xác như vậy chứ?
- Vậy mà đã kêu rồi sao? Em nên nâng cao sức khỏe của mình đi.
Ngực cô lại bị anh nắm lấy vừa xoa vừa bóp, cô gạt tay ra thì anh lại càng giữ:
- Có phải em lại thích bị phạt không?
Thanh Du ngây thơ lắc đầu, nhìn bộ dạng mèo ướt của cô, anh lại muốn ăn thịt tiếp nhưng đêm qua, quả thực quá hưng phấn và anh đã quá tham lam mà muốn cô hết lần này đến lần khác...!anh ôm cô áp vào mình nhẹ hôn lên trán một cái:
- Chiều nay em được nghỉ học phải không?
- Vâng, mới thi xong nên em được nghỉ hai ngày.
- Vậy hôm nay cứ ở đây ngủ nghỉ đi.
Anh cũng nghỉ làm ở lại với em.
- Có phải như vậy là rất lười biếng không?
- Em có biết hai năm nay anh không có một ngày nghỉ không? Vậy nên hôm nay sẽ nghỉ tận hưởng hạnh phúc bên em, nếu em sẵn sàng có thể yêu em tiếp.
Thanh Du đánh thùm thụp vào ngực anh nhăn nhó:
- Em đang rất đau...!hôm qua anh vẫn chưa đủ sao, lại còn bắt em theo các tư thế của anh nữa...
- Anh đã nói sẽ dạy dỗ em, ai nói là bản thân học nhanh hửm?
Thật là, sao anh lại có trí nhớ siêu phàm đến vậy? Cái gì cô nói ra anh cũng nhắc lại không sót một chữ, mà rồi anh lại lấy cái cớ ấy để hành hạ cô.
Tiếng chuông cửa kính coong vang lên, anh xuống khỏi giường lấy khăn quấn ngang hông đi ra mở cửa.
Nhân viên khách sạn đẩy vào một bàn ăn nóng hổi, bốc hơi nghi ngút, mùi đồ ăn thơm phức bay đến mũi làm cái bụng cô đói sôi èo èo.
- Bé con, dậy vệ sinh cá nhân rồi ăn nào.
- Em đau lắm...
Thế Quý lại gần xốc nách cô ngồi dậy, nâng cô lên hông mình bế vào nhà tắm.
....(Hơi nóng cắt nha....
Duyên Nợ 2 - Chờ Em Biết YêuTác giả: Lani An DiệpTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong đêm đông mưa gió, tiếng còi xe cấp cứu vang lên vang động dãy phố. Một sản phụ hơi thở yếu ớt, máu không ngừng chảy, y tá trên xe không ngừng kiểm tra mạch, giọng nói hốt hoảng: - Nhanh hơn chút nữa đi, sản phụ yếu quá rồi. Chiếc xe vút đi trong mưa gió, xé không gian vượt qua những chiếc xe phía trước để đến viện nhanh nhất có thể. Bác sĩ phụ trách khoa sản vội vàng chạy ra đón sản phụ đã hôn mê đưa vào phòng cấp cứu. Bên ngoài phòng cấp cứu, một bé gái 13 tuổi ngồi co ro, mưa khiến con bé ướt sũng người, mặt mũi tái mét vì lạnh. Nó không khóc, bình tĩnh chờ đợi, miệng lẩm nhẩm cầu xin "Bố, bố hãy phù hộ cho mẹ và em...!đừng ai bỏ con lại." Sau nhiều giờ, bác sĩ đẩy cửa phòng bước ra, con bé lao đến bên ông, đôi mắt chứa chan hi vọng: - Bác sĩ, mẹ và em cháu sao rồi? Ông nhìn con bé mặt mày lấm lem, đôi mắt tròn vo đen láy sáng như pha lê. Nó không khóc từ lúc vào viện, nó rất mạnh mẽ như người trụ cột của gia đình. Vậy nên ông sợ đối diện với nó, một đứa trẻ còn quá nhỏ nhưng… Cả đêm lăn lộn quấn quýt hậu quả là đến tận 12 giờ trưa Thanh Du mới mở được mắt.Có lẽ phải nửa đêm gần về sáng cô mới được ngủ, lần nào anh cũng mang cô ném lên tận trời xanh, r3n rỉ bấn loạn đến khô rát cả họng.Bây giờ cô thực không hiểu chú lớn hơn cô nhiều tuổi như vậy mà sức lực lại dồi dào hơn cô nữa.Cứ lúc bắt đầu cô hưng phấn hào hứng bao nhiêu thì kết thúc trận cuối cùng cô thảm hại bấy nhiêu.Từ người ngợm đến chân tay đều bủn rủn, kỉ lục của một đêm h**n ** là gần hết một hộp đồ bảo hộ...Dù đã tỉnh ngủ nhưng lại lười biếng không muốn dậy, cô vòng tay ôm hông anh, cọ mặt vào v*m ng*c rộng lớn, há miệng cắn lên ấy in cả dấu răng.- Bé con, mới sáng ra em đã ngứa răng rồi hửm?- Ai bảo đêm qua anh hành em tan xác như vậy chứ?- Vậy mà đã kêu rồi sao? Em nên nâng cao sức khỏe của mình đi.Ngực cô lại bị anh nắm lấy vừa xoa vừa bóp, cô gạt tay ra thì anh lại càng giữ:- Có phải em lại thích bị phạt không?Thanh Du ngây thơ lắc đầu, nhìn bộ dạng mèo ướt của cô, anh lại muốn ăn thịt tiếp nhưng đêm qua, quả thực quá hưng phấn và anh đã quá tham lam mà muốn cô hết lần này đến lần khác...!anh ôm cô áp vào mình nhẹ hôn lên trán một cái:- Chiều nay em được nghỉ học phải không?- Vâng, mới thi xong nên em được nghỉ hai ngày.- Vậy hôm nay cứ ở đây ngủ nghỉ đi.Anh cũng nghỉ làm ở lại với em.- Có phải như vậy là rất lười biếng không?- Em có biết hai năm nay anh không có một ngày nghỉ không? Vậy nên hôm nay sẽ nghỉ tận hưởng hạnh phúc bên em, nếu em sẵn sàng có thể yêu em tiếp.Thanh Du đánh thùm thụp vào ngực anh nhăn nhó:- Em đang rất đau...!hôm qua anh vẫn chưa đủ sao, lại còn bắt em theo các tư thế của anh nữa...- Anh đã nói sẽ dạy dỗ em, ai nói là bản thân học nhanh hửm?Thật là, sao anh lại có trí nhớ siêu phàm đến vậy? Cái gì cô nói ra anh cũng nhắc lại không sót một chữ, mà rồi anh lại lấy cái cớ ấy để hành hạ cô.Tiếng chuông cửa kính coong vang lên, anh xuống khỏi giường lấy khăn quấn ngang hông đi ra mở cửa.Nhân viên khách sạn đẩy vào một bàn ăn nóng hổi, bốc hơi nghi ngút, mùi đồ ăn thơm phức bay đến mũi làm cái bụng cô đói sôi èo èo.- Bé con, dậy vệ sinh cá nhân rồi ăn nào.- Em đau lắm...Thế Quý lại gần xốc nách cô ngồi dậy, nâng cô lên hông mình bế vào nhà tắm.....(Hơi nóng cắt nha....