Tác giả:

Có lẽ trong lòng mỗi một người đã đi qua những năm tháng học trọ ấy, đều có một cảm xúc đặc biệt lẫn lộn, có người sẽ sâu sắc, sẽ cảm thấy đó là một khoảng thời gian tuyệt vời nhất không thể thay thế được, cũng sẽ có những người chỉ xem đó là một khoảng thời gian dài trôi qua mà thôi. Đối với tớ trước những năm tháng ấy nó là một khoảng thời gian nhàm chán đến vô vị, việc đi học đến trường cũng như một công việc buồn tẻ ta cứ phải lặp đi lặp lại hằng ngày. Khi ấy đi học là một nghĩa vụ, khi có cậu đi học là một sự mong chờ. Quãng thời gian đẹp đẽ ấy cứ trôi mãi đến lúc tớ nhận ra thì đã lâu đến thế, lâu đến nỗi bây giờ tớ đã có thể mỉm cười đứng trước cậu mà hỏi: "Dạo này cậu thế nào rồi? " Người ta nói sau cơn mưa sẽ là cầu vồng, vậy với chúng ta sau cơn mưa lả tả ấy sẽ là gì ? - ------------------------------------ Reng...!Giật mình tỉnh dậy, thì ra đó chỉ là một cơn ác mộng. Ngày đi học càng đến gần, nỗi lo sợ càng ngày càng lớn, tôi sợ sợ khi gặp lại bạn bè, gặp lại những ác mộng…

Chương 8: 8: Vai Diễn

Nếu Mặt Trời Ngang Qua EmTác giả: KiiVuuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngCó lẽ trong lòng mỗi một người đã đi qua những năm tháng học trọ ấy, đều có một cảm xúc đặc biệt lẫn lộn, có người sẽ sâu sắc, sẽ cảm thấy đó là một khoảng thời gian tuyệt vời nhất không thể thay thế được, cũng sẽ có những người chỉ xem đó là một khoảng thời gian dài trôi qua mà thôi. Đối với tớ trước những năm tháng ấy nó là một khoảng thời gian nhàm chán đến vô vị, việc đi học đến trường cũng như một công việc buồn tẻ ta cứ phải lặp đi lặp lại hằng ngày. Khi ấy đi học là một nghĩa vụ, khi có cậu đi học là một sự mong chờ. Quãng thời gian đẹp đẽ ấy cứ trôi mãi đến lúc tớ nhận ra thì đã lâu đến thế, lâu đến nỗi bây giờ tớ đã có thể mỉm cười đứng trước cậu mà hỏi: "Dạo này cậu thế nào rồi? " Người ta nói sau cơn mưa sẽ là cầu vồng, vậy với chúng ta sau cơn mưa lả tả ấy sẽ là gì ? - ------------------------------------ Reng...!Giật mình tỉnh dậy, thì ra đó chỉ là một cơn ác mộng. Ngày đi học càng đến gần, nỗi lo sợ càng ngày càng lớn, tôi sợ sợ khi gặp lại bạn bè, gặp lại những ác mộng… Một ngày mới lại bắt đầu.Hôm nay tôi đi học cùng Tịnh Nhi và Vũ Ân- một cậu bạn dễ thương.Tâm trạng đang tốt đẹp bỗng dưng bị phá vỡ khi gặp cậu ấy.Cậu ta bước tới và nói:" Việt, có 2 ngàn không "- Tới nữa rồi, đó là suy nghĩ tức khắc trong đầu tôi.Đôi lúc tôi không hiểu, tại sao cậu ta cứ chấp nhất xin 2 ngàn chứ.Có đáng là bao đâu.Thật khó hiểu." Ừa, có" Nhưng tôi vẫn đưa, bởi vì cảm thấy không đáng là bao mà còn tránh được phiền phức.Tôi không muốn gây thêm những đều phiền phức vì cuộc sống đã đủ phức tạp rồi.Nữa, cứ gặp tên này là lòng tôi lại xao động.Cứ có những suy nghĩ phức tạp dấy lên.Phiền thật sự.Có đôi lúc tôi nghĩ cậu ta cố ý nhưng sự thật đây chỉ là một kẻ điên đi xin mà thôi.Cậu ta lâu lâu vẫn xin Vũ Ân và Tịnh Nhi.Chỉ là trong lòng dấy lên một ít.Trong những năm tháng ấy giữa tôi và cậu ấy chỉ là những màn xin tiền và những ánh mắt thoáng lướt qua nhau giữa sân trường rộng lớn này.Chúng tôi không có nhiều va chạm giữa cuộc sống này vì hai ta ở hai thế giới hoàn toàn tách biệt.Vì một học sinh ngoan sẽ không thể có cùng câu chuyện với một kẻ cá biệt.Vậy nên tôi vẫn đóng vai là kẻ bị ức h**p và cậu đóng vai kẻ ức h**p.Giữa năm tháng rộng lớn này mong rằng ta sẽ một lần chạm tới vai nhau mà không cần một vai diễn để đời nào.Chỉ là hai con người với chính tâm hồn mình.- ------------------Vai diễn xuất sắc nhất lại là vai diễn chính cuộc đời bản thân mình..

Một ngày mới lại bắt đầu.

Hôm nay tôi đi học cùng Tịnh Nhi và Vũ Ân- một cậu bạn dễ thương.

Tâm trạng đang tốt đẹp bỗng dưng bị phá vỡ khi gặp cậu ấy.

Cậu ta bước tới và nói:

" Việt, có 2 ngàn không "- Tới nữa rồi, đó là suy nghĩ tức khắc trong đầu tôi.

Đôi lúc tôi không hiểu, tại sao cậu ta cứ chấp nhất xin 2 ngàn chứ.

Có đáng là bao đâu.

Thật khó hiểu.

" Ừa, có" Nhưng tôi vẫn đưa, bởi vì cảm thấy không đáng là bao mà còn tránh được phiền phức.

Tôi không muốn gây thêm những đều phiền phức vì cuộc sống đã đủ phức tạp rồi.

Nữa, cứ gặp tên này là lòng tôi lại xao động.

Cứ có những suy nghĩ phức tạp dấy lên.

Phiền thật sự.

Có đôi lúc tôi nghĩ cậu ta cố ý nhưng sự thật đây chỉ là một kẻ điên đi xin mà thôi.

Cậu ta lâu lâu vẫn xin Vũ Ân và Tịnh Nhi.

Chỉ là trong lòng dấy lên một ít.

Trong những năm tháng ấy giữa tôi và cậu ấy chỉ là những màn xin tiền và những ánh mắt thoáng lướt qua nhau giữa sân trường rộng lớn này.

Chúng tôi không có nhiều va chạm giữa cuộc sống này vì hai ta ở hai thế giới hoàn toàn tách biệt.

Vì một học sinh ngoan sẽ không thể có cùng câu chuyện với một kẻ cá biệt.

Vậy nên tôi vẫn đóng vai là kẻ bị ức h**p và cậu đóng vai kẻ ức h**p.

Giữa năm tháng rộng lớn này mong rằng ta sẽ một lần chạm tới vai nhau mà không cần một vai diễn để đời nào.

Chỉ là hai con người với chính tâm hồn mình.

- ------------------

Vai diễn xuất sắc nhất lại là vai diễn chính cuộc đời bản thân mình..

Nếu Mặt Trời Ngang Qua EmTác giả: KiiVuuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngCó lẽ trong lòng mỗi một người đã đi qua những năm tháng học trọ ấy, đều có một cảm xúc đặc biệt lẫn lộn, có người sẽ sâu sắc, sẽ cảm thấy đó là một khoảng thời gian tuyệt vời nhất không thể thay thế được, cũng sẽ có những người chỉ xem đó là một khoảng thời gian dài trôi qua mà thôi. Đối với tớ trước những năm tháng ấy nó là một khoảng thời gian nhàm chán đến vô vị, việc đi học đến trường cũng như một công việc buồn tẻ ta cứ phải lặp đi lặp lại hằng ngày. Khi ấy đi học là một nghĩa vụ, khi có cậu đi học là một sự mong chờ. Quãng thời gian đẹp đẽ ấy cứ trôi mãi đến lúc tớ nhận ra thì đã lâu đến thế, lâu đến nỗi bây giờ tớ đã có thể mỉm cười đứng trước cậu mà hỏi: "Dạo này cậu thế nào rồi? " Người ta nói sau cơn mưa sẽ là cầu vồng, vậy với chúng ta sau cơn mưa lả tả ấy sẽ là gì ? - ------------------------------------ Reng...!Giật mình tỉnh dậy, thì ra đó chỉ là một cơn ác mộng. Ngày đi học càng đến gần, nỗi lo sợ càng ngày càng lớn, tôi sợ sợ khi gặp lại bạn bè, gặp lại những ác mộng… Một ngày mới lại bắt đầu.Hôm nay tôi đi học cùng Tịnh Nhi và Vũ Ân- một cậu bạn dễ thương.Tâm trạng đang tốt đẹp bỗng dưng bị phá vỡ khi gặp cậu ấy.Cậu ta bước tới và nói:" Việt, có 2 ngàn không "- Tới nữa rồi, đó là suy nghĩ tức khắc trong đầu tôi.Đôi lúc tôi không hiểu, tại sao cậu ta cứ chấp nhất xin 2 ngàn chứ.Có đáng là bao đâu.Thật khó hiểu." Ừa, có" Nhưng tôi vẫn đưa, bởi vì cảm thấy không đáng là bao mà còn tránh được phiền phức.Tôi không muốn gây thêm những đều phiền phức vì cuộc sống đã đủ phức tạp rồi.Nữa, cứ gặp tên này là lòng tôi lại xao động.Cứ có những suy nghĩ phức tạp dấy lên.Phiền thật sự.Có đôi lúc tôi nghĩ cậu ta cố ý nhưng sự thật đây chỉ là một kẻ điên đi xin mà thôi.Cậu ta lâu lâu vẫn xin Vũ Ân và Tịnh Nhi.Chỉ là trong lòng dấy lên một ít.Trong những năm tháng ấy giữa tôi và cậu ấy chỉ là những màn xin tiền và những ánh mắt thoáng lướt qua nhau giữa sân trường rộng lớn này.Chúng tôi không có nhiều va chạm giữa cuộc sống này vì hai ta ở hai thế giới hoàn toàn tách biệt.Vì một học sinh ngoan sẽ không thể có cùng câu chuyện với một kẻ cá biệt.Vậy nên tôi vẫn đóng vai là kẻ bị ức h**p và cậu đóng vai kẻ ức h**p.Giữa năm tháng rộng lớn này mong rằng ta sẽ một lần chạm tới vai nhau mà không cần một vai diễn để đời nào.Chỉ là hai con người với chính tâm hồn mình.- ------------------Vai diễn xuất sắc nhất lại là vai diễn chính cuộc đời bản thân mình..

Chương 8: 8: Vai Diễn