Tác giả:

Có lẽ trong lòng mỗi một người đã đi qua những năm tháng học trọ ấy, đều có một cảm xúc đặc biệt lẫn lộn, có người sẽ sâu sắc, sẽ cảm thấy đó là một khoảng thời gian tuyệt vời nhất không thể thay thế được, cũng sẽ có những người chỉ xem đó là một khoảng thời gian dài trôi qua mà thôi. Đối với tớ trước những năm tháng ấy nó là một khoảng thời gian nhàm chán đến vô vị, việc đi học đến trường cũng như một công việc buồn tẻ ta cứ phải lặp đi lặp lại hằng ngày. Khi ấy đi học là một nghĩa vụ, khi có cậu đi học là một sự mong chờ. Quãng thời gian đẹp đẽ ấy cứ trôi mãi đến lúc tớ nhận ra thì đã lâu đến thế, lâu đến nỗi bây giờ tớ đã có thể mỉm cười đứng trước cậu mà hỏi: "Dạo này cậu thế nào rồi? " Người ta nói sau cơn mưa sẽ là cầu vồng, vậy với chúng ta sau cơn mưa lả tả ấy sẽ là gì ? - ------------------------------------ Reng...!Giật mình tỉnh dậy, thì ra đó chỉ là một cơn ác mộng. Ngày đi học càng đến gần, nỗi lo sợ càng ngày càng lớn, tôi sợ sợ khi gặp lại bạn bè, gặp lại những ác mộng…

Chương 19: 19: Trách Nhiệm 1

Nếu Mặt Trời Ngang Qua EmTác giả: KiiVuuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngCó lẽ trong lòng mỗi một người đã đi qua những năm tháng học trọ ấy, đều có một cảm xúc đặc biệt lẫn lộn, có người sẽ sâu sắc, sẽ cảm thấy đó là một khoảng thời gian tuyệt vời nhất không thể thay thế được, cũng sẽ có những người chỉ xem đó là một khoảng thời gian dài trôi qua mà thôi. Đối với tớ trước những năm tháng ấy nó là một khoảng thời gian nhàm chán đến vô vị, việc đi học đến trường cũng như một công việc buồn tẻ ta cứ phải lặp đi lặp lại hằng ngày. Khi ấy đi học là một nghĩa vụ, khi có cậu đi học là một sự mong chờ. Quãng thời gian đẹp đẽ ấy cứ trôi mãi đến lúc tớ nhận ra thì đã lâu đến thế, lâu đến nỗi bây giờ tớ đã có thể mỉm cười đứng trước cậu mà hỏi: "Dạo này cậu thế nào rồi? " Người ta nói sau cơn mưa sẽ là cầu vồng, vậy với chúng ta sau cơn mưa lả tả ấy sẽ là gì ? - ------------------------------------ Reng...!Giật mình tỉnh dậy, thì ra đó chỉ là một cơn ác mộng. Ngày đi học càng đến gần, nỗi lo sợ càng ngày càng lớn, tôi sợ sợ khi gặp lại bạn bè, gặp lại những ác mộng… Vì đêm qua ngủ không được nên hôm nay lúc tôi thức dậy là đã muộn.Không có thời gian để tôi lo sợ, tôi liền phải gấp ráp đến trường.Tôi chạy ùa vào lớp thật mai đã đến kịp.Vừa vào lớp tôi đã thấy An Hy mỉm cười nhìn tôi nhưng tôi lại thấy cậu ấy hôm nay khá là kỳ lạ.Tôi không kip suy nghĩ nhiều liền nói:"Chào buổi sang An Hy.Hôm nay cậu sao thế".Tôi cứ thế ngồi xuống vì quá mệt nên tôi không suy nghĩ gì cả.Chi đang bắt đầu nghỉ mệt.Cậu ấy lại nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu, như là đầy suy tư: " Sao thế "Cậu ấy liền nói: " Cậu không ấy lớp hôm nay thiếu vắng ai ư"." Có gì đâu tới thây đông đủ mà, thiếu vắng Mục An nhưng cậu ta lúc nào mà không đi trễ chứ".Tôi vẫn không cảm thấy là đã có vấn đề gì đang xảy ra được."Hôm nay cậu đi trễ đó Triệu Việt, Mục An tới lớp rồi.Cậu ấy...".- Đang nói An Hy bỗng ngập ngừng." Cậu ấy sao rồi cậu nói lẹ lên"..

Vì đêm qua ngủ không được nên hôm nay lúc tôi thức dậy là đã muộn.

Không có thời gian để tôi lo sợ, tôi liền phải gấp ráp đến trường.

Tôi chạy ùa vào lớp thật mai đã đến kịp.

Vừa vào lớp tôi đã thấy An Hy mỉm cười nhìn tôi nhưng tôi lại thấy cậu ấy hôm nay khá là kỳ lạ.

Tôi không kip suy nghĩ nhiều liền nói:

"Chào buổi sang An Hy.

Hôm nay cậu sao thế".

Tôi cứ thế ngồi xuống vì quá mệt nên tôi không suy nghĩ gì cả.

Chi đang bắt đầu nghỉ mệt.

Cậu ấy lại nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu, như là đầy suy tư: " Sao thế "

Cậu ấy liền nói: " Cậu không ấy lớp hôm nay thiếu vắng ai ư".

" Có gì đâu tới thây đông đủ mà, thiếu vắng Mục An nhưng cậu ta lúc nào mà không đi trễ chứ".

Tôi vẫn không cảm thấy là đã có vấn đề gì đang xảy ra được.

"Hôm nay cậu đi trễ đó Triệu Việt, Mục An tới lớp rồi.

Cậu ấy...".

- Đang nói An Hy bỗng ngập ngừng.

" Cậu ấy sao rồi cậu nói lẹ lên"..

Nếu Mặt Trời Ngang Qua EmTác giả: KiiVuuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngCó lẽ trong lòng mỗi một người đã đi qua những năm tháng học trọ ấy, đều có một cảm xúc đặc biệt lẫn lộn, có người sẽ sâu sắc, sẽ cảm thấy đó là một khoảng thời gian tuyệt vời nhất không thể thay thế được, cũng sẽ có những người chỉ xem đó là một khoảng thời gian dài trôi qua mà thôi. Đối với tớ trước những năm tháng ấy nó là một khoảng thời gian nhàm chán đến vô vị, việc đi học đến trường cũng như một công việc buồn tẻ ta cứ phải lặp đi lặp lại hằng ngày. Khi ấy đi học là một nghĩa vụ, khi có cậu đi học là một sự mong chờ. Quãng thời gian đẹp đẽ ấy cứ trôi mãi đến lúc tớ nhận ra thì đã lâu đến thế, lâu đến nỗi bây giờ tớ đã có thể mỉm cười đứng trước cậu mà hỏi: "Dạo này cậu thế nào rồi? " Người ta nói sau cơn mưa sẽ là cầu vồng, vậy với chúng ta sau cơn mưa lả tả ấy sẽ là gì ? - ------------------------------------ Reng...!Giật mình tỉnh dậy, thì ra đó chỉ là một cơn ác mộng. Ngày đi học càng đến gần, nỗi lo sợ càng ngày càng lớn, tôi sợ sợ khi gặp lại bạn bè, gặp lại những ác mộng… Vì đêm qua ngủ không được nên hôm nay lúc tôi thức dậy là đã muộn.Không có thời gian để tôi lo sợ, tôi liền phải gấp ráp đến trường.Tôi chạy ùa vào lớp thật mai đã đến kịp.Vừa vào lớp tôi đã thấy An Hy mỉm cười nhìn tôi nhưng tôi lại thấy cậu ấy hôm nay khá là kỳ lạ.Tôi không kip suy nghĩ nhiều liền nói:"Chào buổi sang An Hy.Hôm nay cậu sao thế".Tôi cứ thế ngồi xuống vì quá mệt nên tôi không suy nghĩ gì cả.Chi đang bắt đầu nghỉ mệt.Cậu ấy lại nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu, như là đầy suy tư: " Sao thế "Cậu ấy liền nói: " Cậu không ấy lớp hôm nay thiếu vắng ai ư"." Có gì đâu tới thây đông đủ mà, thiếu vắng Mục An nhưng cậu ta lúc nào mà không đi trễ chứ".Tôi vẫn không cảm thấy là đã có vấn đề gì đang xảy ra được."Hôm nay cậu đi trễ đó Triệu Việt, Mục An tới lớp rồi.Cậu ấy...".- Đang nói An Hy bỗng ngập ngừng." Cậu ấy sao rồi cậu nói lẹ lên"..

Chương 19: 19: Trách Nhiệm 1