Tác giả:

Từ Đóa vừa mở mắt ra liền thấy một đôi mắt dữ tợn đang nhìn chằm chằm vào mình. Mà chủ nhân của đôi mắt đó là một con gấu đen trưởng thành, bây giờ nó đang vươn lòng bàn tay ra và chụp về phía cô. “Trời ạ!”Mặt của Từ Đóa liền biến sắc, vội vàng leo lên một thân cây thô to để tránh né. “Bang!”Móng vuốt sắc bén của nó cọ vào mông cô, sau đó đập mạnh vào thân cây, vồ lấy một mảnh vỏ cây. Nếu pha vừa nãy mà rơi trên người cô thì chắc giờ này thịt với da của cô cũng tróc hết rồi. Con gấu không cho Từ Đóa có thời gian để phản ứng, nó gầm lên và vồ về phía cô một lần nữa. Má ơi! Đúng là sợ muốn chết đi được!Từ Đóa vội vàng quay người tránh đi, dẫm lên cành cây bên cạnh rồi bỏ chạy. Tuy nhiên, chỉ mới đi được hai bước, cành cây dưới chân cô đã chìm xuống và bắt đầu rung lắc dữ dội, thậm chí cô còn nghe được tiếng “răng rắc!” của cành cây sắp gãy. Con gấu đen nhanh chóng leo lên!Trời ạ! Đây là có thù oán gì? Vậy mà nó còn bám riết không tha, muốn lấy cái mạng quèn của cô cho bằng được!Vừa rồi…

Chương 7: Chương 7

Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70Tác giả: Yên Mộng HiênTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTừ Đóa vừa mở mắt ra liền thấy một đôi mắt dữ tợn đang nhìn chằm chằm vào mình. Mà chủ nhân của đôi mắt đó là một con gấu đen trưởng thành, bây giờ nó đang vươn lòng bàn tay ra và chụp về phía cô. “Trời ạ!”Mặt của Từ Đóa liền biến sắc, vội vàng leo lên một thân cây thô to để tránh né. “Bang!”Móng vuốt sắc bén của nó cọ vào mông cô, sau đó đập mạnh vào thân cây, vồ lấy một mảnh vỏ cây. Nếu pha vừa nãy mà rơi trên người cô thì chắc giờ này thịt với da của cô cũng tróc hết rồi. Con gấu không cho Từ Đóa có thời gian để phản ứng, nó gầm lên và vồ về phía cô một lần nữa. Má ơi! Đúng là sợ muốn chết đi được!Từ Đóa vội vàng quay người tránh đi, dẫm lên cành cây bên cạnh rồi bỏ chạy. Tuy nhiên, chỉ mới đi được hai bước, cành cây dưới chân cô đã chìm xuống và bắt đầu rung lắc dữ dội, thậm chí cô còn nghe được tiếng “răng rắc!” của cành cây sắp gãy. Con gấu đen nhanh chóng leo lên!Trời ạ! Đây là có thù oán gì? Vậy mà nó còn bám riết không tha, muốn lấy cái mạng quèn của cô cho bằng được!Vừa rồi… Đúng lúc này, phía con đường lên núi có một người đang cao giọng hét lên: “Đúng là gấu đen này! Từ Đóa đã giết được một con gấu đen!”Không biết là ai đã hét lên câu đó, giọng nói lớn đến mức từ xa vẫn có thể nghe thấy rõ.Tiếng cười của mấy người phụ nữ đột nhiên tắt ngấm, nhìn về phía phát ra giọng nói với vẻ không tin: “Cái gì! không thể nào?”“Hẳn là nghe nhầm rồi.” Thím hai Trương là người đầu tiên phản ứng lại và nói một cách chắc chắn: “Lão Trương nhà tôi nói trừ khi mang theo được vũ khí sắc bén bên người nếu không ba đến năm người đàn ông đều không đối phó được với nó, chắc người kia nhìn lầm thôi.”Vừa nói dứt lời, cuối con đường đất cách đó không xa bỗng xuất hiện bóng dáng của một nhóm người.Ở giữa đám đông, bốn người đàn ông trung niên đang đi về phía bên này, trên vai khiêng một con thú béo ú có bộ lông đen tuyền, đó không phải là gấu đen mà bọn họ thảo luận nãy giờ hay sao?Vài người phụ nữ ôm tâm lí xem kịch vui đều bị sốc nặng.“Này! đó thật sự là gấu đen hả?”“Cái đầu to như vậy chắc cũng phải nặng tầm 2-300 cân.”“Con bé Từ Đóa kia giỏi vậy sao? Trước đây sao không thấy nhỉ?”Từ Đóa lúc này đang dẫn đầu đoàn người khiêng gấu.Cô làm sao biết được những con người chất phác ở thời đại này lúc nhiệt tình lên còn đáng sợ như vậy.Bọn họ không ngừng hỏi đi hỏi lại cô đúng một câu: “Gấu này là cháu giết thật hả?”Nếu không phải người giết con gấu đen đó là cô thì có khi cô cũng không tin y như bọn họ.Có người còn trực tiếp lấy một cái thìa to bằng sắt gõ vào chậu và hét lên: “Mau đến xem này, có người mới giết được gấu đen đấy!” Cái quái gì vậy trời? Gõ chiêng để dọn đường hả?Trước khi gương mặt của Từ Đóa đông cứng lại vì cười, một nhóm người cuối cùng cũng đã tiến đến trước cửa nhà họ Từ.Lúc này thím hai Trương đã bước ra khỏi cửa với vẻ kinh ngạc, mắt nhìn chằm chằm vào xác gấu đen.“Giờ thì thím tin rồi chứ?”Em trai Từ nhướng mày chỉ vào xác gấu với vẻ mặt tự hào, không quên hỏi thím hai Trương- người ban nãy liên tục chế giễu cậu: “Không phải thím đã nói nếu chị ba cháu thật sự có thể giết được gấu thì thím sẽ nhặt hết vỏ hạt dưa ở trên đất lên ăn à, bây giờ gấu đen cũng được khiêng về rồi sao thím còn chưa ăn?”Dân làng đi theo đến đây để hóng chuyện vui, đa số mọi người không biết chuyện xảy ra ban nãy, nghe cậu nói vậy liền đồng loạt nhìn về phía thím hai Trương..

Đúng lúc này, phía con đường lên núi có một người đang cao giọng hét lên: “Đúng là gấu đen này! Từ Đóa đã giết được một con gấu đen!”Không biết là ai đã hét lên câu đó, giọng nói lớn đến mức từ xa vẫn có thể nghe thấy rõ.

Tiếng cười của mấy người phụ nữ đột nhiên tắt ngấm, nhìn về phía phát ra giọng nói với vẻ không tin: “Cái gì! không thể nào?”“Hẳn là nghe nhầm rồi.

” Thím hai Trương là người đầu tiên phản ứng lại và nói một cách chắc chắn: “Lão Trương nhà tôi nói trừ khi mang theo được vũ khí sắc bén bên người nếu không ba đến năm người đàn ông đều không đối phó được với nó, chắc người kia nhìn lầm thôi.

”Vừa nói dứt lời, cuối con đường đất cách đó không xa bỗng xuất hiện bóng dáng của một nhóm người.

Ở giữa đám đông, bốn người đàn ông trung niên đang đi về phía bên này, trên vai khiêng một con thú béo ú có bộ lông đen tuyền, đó không phải là gấu đen mà bọn họ thảo luận nãy giờ hay sao?Vài người phụ nữ ôm tâm lí xem kịch vui đều bị sốc nặng.

“Này! đó thật sự là gấu đen hả?”“Cái đầu to như vậy chắc cũng phải nặng tầm 2-300 cân.

”“Con bé Từ Đóa kia giỏi vậy sao? Trước đây sao không thấy nhỉ?”Từ Đóa lúc này đang dẫn đầu đoàn người khiêng gấu.

Cô làm sao biết được những con người chất phác ở thời đại này lúc nhiệt tình lên còn đáng sợ như vậy.

Bọn họ không ngừng hỏi đi hỏi lại cô đúng một câu: “Gấu này là cháu giết thật hả?”Nếu không phải người giết con gấu đen đó là cô thì có khi cô cũng không tin y như bọn họ.

Có người còn trực tiếp lấy một cái thìa to bằng sắt gõ vào chậu và hét lên: “Mau đến xem này, có người mới giết được gấu đen đấy!” Cái quái gì vậy trời? Gõ chiêng để dọn đường hả?Trước khi gương mặt của Từ Đóa đông cứng lại vì cười, một nhóm người cuối cùng cũng đã tiến đến trước cửa nhà họ Từ.

Lúc này thím hai Trương đã bước ra khỏi cửa với vẻ kinh ngạc, mắt nhìn chằm chằm vào xác gấu đen.

“Giờ thì thím tin rồi chứ?”Em trai Từ nhướng mày chỉ vào xác gấu với vẻ mặt tự hào, không quên hỏi thím hai Trương- người ban nãy liên tục chế giễu cậu: “Không phải thím đã nói nếu chị ba cháu thật sự có thể giết được gấu thì thím sẽ nhặt hết vỏ hạt dưa ở trên đất lên ăn à, bây giờ gấu đen cũng được khiêng về rồi sao thím còn chưa ăn?”Dân làng đi theo đến đây để hóng chuyện vui, đa số mọi người không biết chuyện xảy ra ban nãy, nghe cậu nói vậy liền đồng loạt nhìn về phía thím hai Trương.

.

Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70Tác giả: Yên Mộng HiênTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTừ Đóa vừa mở mắt ra liền thấy một đôi mắt dữ tợn đang nhìn chằm chằm vào mình. Mà chủ nhân của đôi mắt đó là một con gấu đen trưởng thành, bây giờ nó đang vươn lòng bàn tay ra và chụp về phía cô. “Trời ạ!”Mặt của Từ Đóa liền biến sắc, vội vàng leo lên một thân cây thô to để tránh né. “Bang!”Móng vuốt sắc bén của nó cọ vào mông cô, sau đó đập mạnh vào thân cây, vồ lấy một mảnh vỏ cây. Nếu pha vừa nãy mà rơi trên người cô thì chắc giờ này thịt với da của cô cũng tróc hết rồi. Con gấu không cho Từ Đóa có thời gian để phản ứng, nó gầm lên và vồ về phía cô một lần nữa. Má ơi! Đúng là sợ muốn chết đi được!Từ Đóa vội vàng quay người tránh đi, dẫm lên cành cây bên cạnh rồi bỏ chạy. Tuy nhiên, chỉ mới đi được hai bước, cành cây dưới chân cô đã chìm xuống và bắt đầu rung lắc dữ dội, thậm chí cô còn nghe được tiếng “răng rắc!” của cành cây sắp gãy. Con gấu đen nhanh chóng leo lên!Trời ạ! Đây là có thù oán gì? Vậy mà nó còn bám riết không tha, muốn lấy cái mạng quèn của cô cho bằng được!Vừa rồi… Đúng lúc này, phía con đường lên núi có một người đang cao giọng hét lên: “Đúng là gấu đen này! Từ Đóa đã giết được một con gấu đen!”Không biết là ai đã hét lên câu đó, giọng nói lớn đến mức từ xa vẫn có thể nghe thấy rõ.Tiếng cười của mấy người phụ nữ đột nhiên tắt ngấm, nhìn về phía phát ra giọng nói với vẻ không tin: “Cái gì! không thể nào?”“Hẳn là nghe nhầm rồi.” Thím hai Trương là người đầu tiên phản ứng lại và nói một cách chắc chắn: “Lão Trương nhà tôi nói trừ khi mang theo được vũ khí sắc bén bên người nếu không ba đến năm người đàn ông đều không đối phó được với nó, chắc người kia nhìn lầm thôi.”Vừa nói dứt lời, cuối con đường đất cách đó không xa bỗng xuất hiện bóng dáng của một nhóm người.Ở giữa đám đông, bốn người đàn ông trung niên đang đi về phía bên này, trên vai khiêng một con thú béo ú có bộ lông đen tuyền, đó không phải là gấu đen mà bọn họ thảo luận nãy giờ hay sao?Vài người phụ nữ ôm tâm lí xem kịch vui đều bị sốc nặng.“Này! đó thật sự là gấu đen hả?”“Cái đầu to như vậy chắc cũng phải nặng tầm 2-300 cân.”“Con bé Từ Đóa kia giỏi vậy sao? Trước đây sao không thấy nhỉ?”Từ Đóa lúc này đang dẫn đầu đoàn người khiêng gấu.Cô làm sao biết được những con người chất phác ở thời đại này lúc nhiệt tình lên còn đáng sợ như vậy.Bọn họ không ngừng hỏi đi hỏi lại cô đúng một câu: “Gấu này là cháu giết thật hả?”Nếu không phải người giết con gấu đen đó là cô thì có khi cô cũng không tin y như bọn họ.Có người còn trực tiếp lấy một cái thìa to bằng sắt gõ vào chậu và hét lên: “Mau đến xem này, có người mới giết được gấu đen đấy!” Cái quái gì vậy trời? Gõ chiêng để dọn đường hả?Trước khi gương mặt của Từ Đóa đông cứng lại vì cười, một nhóm người cuối cùng cũng đã tiến đến trước cửa nhà họ Từ.Lúc này thím hai Trương đã bước ra khỏi cửa với vẻ kinh ngạc, mắt nhìn chằm chằm vào xác gấu đen.“Giờ thì thím tin rồi chứ?”Em trai Từ nhướng mày chỉ vào xác gấu với vẻ mặt tự hào, không quên hỏi thím hai Trương- người ban nãy liên tục chế giễu cậu: “Không phải thím đã nói nếu chị ba cháu thật sự có thể giết được gấu thì thím sẽ nhặt hết vỏ hạt dưa ở trên đất lên ăn à, bây giờ gấu đen cũng được khiêng về rồi sao thím còn chưa ăn?”Dân làng đi theo đến đây để hóng chuyện vui, đa số mọi người không biết chuyện xảy ra ban nãy, nghe cậu nói vậy liền đồng loạt nhìn về phía thím hai Trương..

Chương 7: Chương 7