Từ Đóa vừa mở mắt ra liền thấy một đôi mắt dữ tợn đang nhìn chằm chằm vào mình. Mà chủ nhân của đôi mắt đó là một con gấu đen trưởng thành, bây giờ nó đang vươn lòng bàn tay ra và chụp về phía cô. “Trời ạ!”Mặt của Từ Đóa liền biến sắc, vội vàng leo lên một thân cây thô to để tránh né. “Bang!”Móng vuốt sắc bén của nó cọ vào mông cô, sau đó đập mạnh vào thân cây, vồ lấy một mảnh vỏ cây. Nếu pha vừa nãy mà rơi trên người cô thì chắc giờ này thịt với da của cô cũng tróc hết rồi. Con gấu không cho Từ Đóa có thời gian để phản ứng, nó gầm lên và vồ về phía cô một lần nữa. Má ơi! Đúng là sợ muốn chết đi được!Từ Đóa vội vàng quay người tránh đi, dẫm lên cành cây bên cạnh rồi bỏ chạy. Tuy nhiên, chỉ mới đi được hai bước, cành cây dưới chân cô đã chìm xuống và bắt đầu rung lắc dữ dội, thậm chí cô còn nghe được tiếng “răng rắc!” của cành cây sắp gãy. Con gấu đen nhanh chóng leo lên!Trời ạ! Đây là có thù oán gì? Vậy mà nó còn bám riết không tha, muốn lấy cái mạng quèn của cô cho bằng được!Vừa rồi…
Chương 18: Chương 18
Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70Tác giả: Yên Mộng HiênTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTừ Đóa vừa mở mắt ra liền thấy một đôi mắt dữ tợn đang nhìn chằm chằm vào mình. Mà chủ nhân của đôi mắt đó là một con gấu đen trưởng thành, bây giờ nó đang vươn lòng bàn tay ra và chụp về phía cô. “Trời ạ!”Mặt của Từ Đóa liền biến sắc, vội vàng leo lên một thân cây thô to để tránh né. “Bang!”Móng vuốt sắc bén của nó cọ vào mông cô, sau đó đập mạnh vào thân cây, vồ lấy một mảnh vỏ cây. Nếu pha vừa nãy mà rơi trên người cô thì chắc giờ này thịt với da của cô cũng tróc hết rồi. Con gấu không cho Từ Đóa có thời gian để phản ứng, nó gầm lên và vồ về phía cô một lần nữa. Má ơi! Đúng là sợ muốn chết đi được!Từ Đóa vội vàng quay người tránh đi, dẫm lên cành cây bên cạnh rồi bỏ chạy. Tuy nhiên, chỉ mới đi được hai bước, cành cây dưới chân cô đã chìm xuống và bắt đầu rung lắc dữ dội, thậm chí cô còn nghe được tiếng “răng rắc!” của cành cây sắp gãy. Con gấu đen nhanh chóng leo lên!Trời ạ! Đây là có thù oán gì? Vậy mà nó còn bám riết không tha, muốn lấy cái mạng quèn của cô cho bằng được!Vừa rồi… Từ Đóa nhìn về phía cửa cổng nhà, từ lúc nào mà nơi đó đã xuất hiện vài cái đầu nhỏ, mỗi đứa đều nuốt nước miếng nhìn vào bên trong nhà cô.Đoạn đường bên ngoài trước nhà cô, có một cậu bé ở độ tuổi không chênh lệch lắm với mấy đứa nhỏ trong nhà, cậu bé đang bị một cô gái trẻ tầm hơn hai mươi mấy tuổi túm lấy, lôi kéo về nhà, bị lôi đi như vậy nên cậu bé vừa khóc vừa gào, nước mắt nước mũi tèm lem.Đột nhiên Từ Đóa có suy nghĩ, có phải bản thân cô đã tạo nghiệp rồi không?Người phụ nữ trẻ tuổi kia cảm thấy xấu hổ khi bị một nhà già trẻ lớn bé của Từ gia nhìn chằm chằm.Cô ta ngượng ngùng mà chào hỏi mọi người, trong đầu suy nghĩ một hồi, liền nắm tay con trai vẫn còn đang khóc thút thít vào nhà Từ gia, nói chuyện với bà Từ: “Thím, thím có thể nói cho cháu biết một chút, thịt gấu này nấu thế nào mà thơm như vậy không?”“Cái này thì thím cũng không biết.” Bà Từ cười cười, lộ ra nếp nhăn ở khóe mắt, “Cháu hỏi Tiểu Đóa thử xem, nồi thịt này do con bé làm.”“Em gái Tiểu Đóa làm?” Người phụ nữ ngạc nhiên há hốc miệng, quay đầu nhìn Từ Đóa, rồi lại nhìn bà Từ hỏi: “Thím đang nói đùa à?”“Chuyện này cần gì phải nói đùa?” Bà Từ thấy thái độ giật mình không tin của người phụ nữ này, bà Từ cười vui vẻ đến nổi thấy răng mà không thấy mắt đâu, bà nói với con gái: “Tiểu Đóa, thịt gấu trong nồi còn không con? Còn thì mời tam tẩu nhà Chu gia ăn một chút, rồi nói cách làm thịt hầm cho chị dâu biết nhé.”Vì đều là hàng xóm lâu năm với nhau, nên ai cũng biết Từ Đóa của Từ gia từ nhỏ đã không thích làm việc nhà.Người phụ nữ trẻ tuổi này có phần chần chờ không dám thử, nhưng khi nhận chén canh thịt gấu trên tay, liền uống thử một hớp canh thịt, uống xong liền lập tức khen ngợi: “Hương vị rất tuyệt, thật không ngờ em gái lại có tay nghề tốt như vậy.”“Đúng vậy.” Có mấy người phụ nữ đến lôi kéo đứa nhỏ nhà họ về, cũng gật đầu tán thành, “Những người cả ngày vây quanh phòng bếp như chúng ta nấu nướng còn không bằng Tiểu Đóa, thì ra em gái không phải không biết nấu cơm, mà do thím Từ đau lòng con gái đấy.”Bọn họ cố ý không nhắc đến cuộc nói chuyện vào buổi sáng nay, có người trong số họ đã chê cười Từ Đóa ham ăn biếng làm, không biết làm gì..
Từ Đóa nhìn về phía cửa cổng nhà, từ lúc nào mà nơi đó đã xuất hiện vài cái đầu nhỏ, mỗi đứa đều nuốt nước miếng nhìn vào bên trong nhà cô.
Đoạn đường bên ngoài trước nhà cô, có một cậu bé ở độ tuổi không chênh lệch lắm với mấy đứa nhỏ trong nhà, cậu bé đang bị một cô gái trẻ tầm hơn hai mươi mấy tuổi túm lấy, lôi kéo về nhà, bị lôi đi như vậy nên cậu bé vừa khóc vừa gào, nước mắt nước mũi tèm lem.
Đột nhiên Từ Đóa có suy nghĩ, có phải bản thân cô đã tạo nghiệp rồi không?Người phụ nữ trẻ tuổi kia cảm thấy xấu hổ khi bị một nhà già trẻ lớn bé của Từ gia nhìn chằm chằm.
Cô ta ngượng ngùng mà chào hỏi mọi người, trong đầu suy nghĩ một hồi, liền nắm tay con trai vẫn còn đang khóc thút thít vào nhà Từ gia, nói chuyện với bà Từ: “Thím, thím có thể nói cho cháu biết một chút, thịt gấu này nấu thế nào mà thơm như vậy không?”“Cái này thì thím cũng không biết.
” Bà Từ cười cười, lộ ra nếp nhăn ở khóe mắt, “Cháu hỏi Tiểu Đóa thử xem, nồi thịt này do con bé làm.
”“Em gái Tiểu Đóa làm?” Người phụ nữ ngạc nhiên há hốc miệng, quay đầu nhìn Từ Đóa, rồi lại nhìn bà Từ hỏi: “Thím đang nói đùa à?”“Chuyện này cần gì phải nói đùa?” Bà Từ thấy thái độ giật mình không tin của người phụ nữ này, bà Từ cười vui vẻ đến nổi thấy răng mà không thấy mắt đâu, bà nói với con gái: “Tiểu Đóa, thịt gấu trong nồi còn không con? Còn thì mời tam tẩu nhà Chu gia ăn một chút, rồi nói cách làm thịt hầm cho chị dâu biết nhé.
”Vì đều là hàng xóm lâu năm với nhau, nên ai cũng biết Từ Đóa của Từ gia từ nhỏ đã không thích làm việc nhà.
Người phụ nữ trẻ tuổi này có phần chần chờ không dám thử, nhưng khi nhận chén canh thịt gấu trên tay, liền uống thử một hớp canh thịt, uống xong liền lập tức khen ngợi: “Hương vị rất tuyệt, thật không ngờ em gái lại có tay nghề tốt như vậy.
”“Đúng vậy.
” Có mấy người phụ nữ đến lôi kéo đứa nhỏ nhà họ về, cũng gật đầu tán thành, “Những người cả ngày vây quanh phòng bếp như chúng ta nấu nướng còn không bằng Tiểu Đóa, thì ra em gái không phải không biết nấu cơm, mà do thím Từ đau lòng con gái đấy.
”Bọn họ cố ý không nhắc đến cuộc nói chuyện vào buổi sáng nay, có người trong số họ đã chê cười Từ Đóa ham ăn biếng làm, không biết làm gì.
.
Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70Tác giả: Yên Mộng HiênTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTừ Đóa vừa mở mắt ra liền thấy một đôi mắt dữ tợn đang nhìn chằm chằm vào mình. Mà chủ nhân của đôi mắt đó là một con gấu đen trưởng thành, bây giờ nó đang vươn lòng bàn tay ra và chụp về phía cô. “Trời ạ!”Mặt của Từ Đóa liền biến sắc, vội vàng leo lên một thân cây thô to để tránh né. “Bang!”Móng vuốt sắc bén của nó cọ vào mông cô, sau đó đập mạnh vào thân cây, vồ lấy một mảnh vỏ cây. Nếu pha vừa nãy mà rơi trên người cô thì chắc giờ này thịt với da của cô cũng tróc hết rồi. Con gấu không cho Từ Đóa có thời gian để phản ứng, nó gầm lên và vồ về phía cô một lần nữa. Má ơi! Đúng là sợ muốn chết đi được!Từ Đóa vội vàng quay người tránh đi, dẫm lên cành cây bên cạnh rồi bỏ chạy. Tuy nhiên, chỉ mới đi được hai bước, cành cây dưới chân cô đã chìm xuống và bắt đầu rung lắc dữ dội, thậm chí cô còn nghe được tiếng “răng rắc!” của cành cây sắp gãy. Con gấu đen nhanh chóng leo lên!Trời ạ! Đây là có thù oán gì? Vậy mà nó còn bám riết không tha, muốn lấy cái mạng quèn của cô cho bằng được!Vừa rồi… Từ Đóa nhìn về phía cửa cổng nhà, từ lúc nào mà nơi đó đã xuất hiện vài cái đầu nhỏ, mỗi đứa đều nuốt nước miếng nhìn vào bên trong nhà cô.Đoạn đường bên ngoài trước nhà cô, có một cậu bé ở độ tuổi không chênh lệch lắm với mấy đứa nhỏ trong nhà, cậu bé đang bị một cô gái trẻ tầm hơn hai mươi mấy tuổi túm lấy, lôi kéo về nhà, bị lôi đi như vậy nên cậu bé vừa khóc vừa gào, nước mắt nước mũi tèm lem.Đột nhiên Từ Đóa có suy nghĩ, có phải bản thân cô đã tạo nghiệp rồi không?Người phụ nữ trẻ tuổi kia cảm thấy xấu hổ khi bị một nhà già trẻ lớn bé của Từ gia nhìn chằm chằm.Cô ta ngượng ngùng mà chào hỏi mọi người, trong đầu suy nghĩ một hồi, liền nắm tay con trai vẫn còn đang khóc thút thít vào nhà Từ gia, nói chuyện với bà Từ: “Thím, thím có thể nói cho cháu biết một chút, thịt gấu này nấu thế nào mà thơm như vậy không?”“Cái này thì thím cũng không biết.” Bà Từ cười cười, lộ ra nếp nhăn ở khóe mắt, “Cháu hỏi Tiểu Đóa thử xem, nồi thịt này do con bé làm.”“Em gái Tiểu Đóa làm?” Người phụ nữ ngạc nhiên há hốc miệng, quay đầu nhìn Từ Đóa, rồi lại nhìn bà Từ hỏi: “Thím đang nói đùa à?”“Chuyện này cần gì phải nói đùa?” Bà Từ thấy thái độ giật mình không tin của người phụ nữ này, bà Từ cười vui vẻ đến nổi thấy răng mà không thấy mắt đâu, bà nói với con gái: “Tiểu Đóa, thịt gấu trong nồi còn không con? Còn thì mời tam tẩu nhà Chu gia ăn một chút, rồi nói cách làm thịt hầm cho chị dâu biết nhé.”Vì đều là hàng xóm lâu năm với nhau, nên ai cũng biết Từ Đóa của Từ gia từ nhỏ đã không thích làm việc nhà.Người phụ nữ trẻ tuổi này có phần chần chờ không dám thử, nhưng khi nhận chén canh thịt gấu trên tay, liền uống thử một hớp canh thịt, uống xong liền lập tức khen ngợi: “Hương vị rất tuyệt, thật không ngờ em gái lại có tay nghề tốt như vậy.”“Đúng vậy.” Có mấy người phụ nữ đến lôi kéo đứa nhỏ nhà họ về, cũng gật đầu tán thành, “Những người cả ngày vây quanh phòng bếp như chúng ta nấu nướng còn không bằng Tiểu Đóa, thì ra em gái không phải không biết nấu cơm, mà do thím Từ đau lòng con gái đấy.”Bọn họ cố ý không nhắc đến cuộc nói chuyện vào buổi sáng nay, có người trong số họ đã chê cười Từ Đóa ham ăn biếng làm, không biết làm gì..